Đọc truyện Sổ Ghi Chép Siêu Sao – Chương 77
– Thật sự không cần nói cho BOSS sao-
Bởi vì Lôi Cách chậm chạp tiến vào trạng thái nhân vật, cho nên so với dự tính bắt đầu quay phim chậm mất một giờ.
” Nhạc Nhạc.” Thẩm Hàm rầm rì, ” Tớ có chút khẩn trương.”
” Ông ấy so với cậu còn khẩn trương hơn.” Phương Nhạc Cảnh nắm bả vai cậu thả lỏng, ” Không sao đâu, Lôi Cách là biểu diễn bản chất của mình, rất nhanh sẽ xong thôi.”
Thẩm Hàm nghe vậy vẻ mặt càng thêm khóc tang, tớ chính là sợ bản chất ông ấy, rất sợ ông ấy quên mất mình chỉ đang diễn thôi.
Nghĩ đến việc thật sự bị đánh cho nằm úp sấp mặt xuống đất, một chút đều phi thường thảm.
” Hàm Hàm, có thể bắt đầu.” Ansel gật đầu ý bảo có thể bắt đầu.
Lôi Cách hướng Thẩm Hàm hơi hơi cúi đầu, ngược lại rất nho nhã lễ độ, nhìn qua hoàn toàn không giống như là xã hội đen, ánh mắt cũng rất hòa ái dễ gần.
Vì thế Thẩm Hàm liền hơi thả lỏng chút, hình như còn chút hy vọng a.
“” Action!” Thư ký trường quay dập bảng cái rầm, Lôi Cách hơi cúi đầu xuống chút, sau đó lúc ngẩng đầu trở lên đã là ánh mắt âm hiểm ngoan độc, quả thực chỉ cần liếc một cái liền dọa người ta khóc thét.
Thẩm Hàm bị dọa một chút, bất quá không đợi cậu có cơ hội nói lời kịch, Lôi Cách đã nắm cổ áo cậu như xách cổ gà đứng lên, sau đó tùy tay vứt qua một bên.
Vì thế Thẩm Hàm hoàn toàn chưa vào trạng thái nhân vật đã bi thảm ” vèo ” một phát rớt xuống đệm lót, khói bụi tung đầy trời, ho sặc sụa.
” Cắt!” Ansel nhíu mày, ” Lôi, Hàm Hàm còn chưa có nói lời kịch.”
Thẩm Hàm từ đệm lót đứng lên, mặt mày xám như tro.
Trợ lý tạo hình rất nhanh tiến lên giúp cậu chỉnh trang lại, Lôi Cách nhìn qua có chút xấu hổ, ” Xin lỗi.””
” Không sao đâu.” Thẩm Hàm lắc đầu, hướng hắn nở nụ cười hữu hảo.
Lần thứ hai quay lại, Lôi Cách cố ý nhớ rõ phải chờ trước hết để cho Thẩm Hàm nói xong lời kịch của mình, cuối cùng cũng thuận lợi quay xong, bất quá rất nhanh lại hỏng ở cảnh quay tiếp theo.
” Lôi, động tác của cậu rất giả.” Ansel nhíu mày lắc đầu.
Thẩm Hàm vốn muốn vỗ ngực bịch bịch bảo – tui đây không có sao hết, ông cứ việc đánh tui nè- nhưng mà nhìn đến cánh tay cơ bắp tráng kiện cuồn cuộn, vẫn là không có dũng khí nói câu kia đành phải nuốt ngược xuống bụng – vạn nhất đối phương thật sự là loại người kia, chình mình không chỉ được đẩy vô bệnh viện, có khi còn không thể tiếp tục diễn nữa. >”<
– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –
” Diễn lại lần nữa.” Ansel nói.
Thư ký đập bảng cái rầm, Thẩm Hàm ngẩng đầu nhìn Lôi Cách, đáy mắt tràn đầy nước mắt quật cường, hai tay cũng nắm thật chặt, toàn thân đều phát run, hiển nhiên là đã chịu đựng khuất nhục đến cực độ.
” Dâng đầu mày lên cho tao.” Lôi Cách từng bước tới gần, ánh mắt đỏ tươi như máu.
” Mày – đồ cuồng sát nhân.” Thẩm Hàm ngực kịch liệt phập phồng, nhìn qua có chút cuồng loạn, “” Không có ai so với tao biết rõ hơn những chuyện đã xảy ra tối hôm đó, tao sẽ đem việc này đều nói cho cảnh sát, cho mày cùng đồng lõa của mày cùng nhau xuống địa ngục!”
Lôi Cách nhe răng cười. “” Trong cái trấn nhỏ này, chỉ có thằng ngu mới tin cảnh sát.”
Ansel nín thở, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm màn hình máy quay.
” Tao sẽ bắt mày trả một cái giá thật đắt!” Thẩm Hàm hướng hắn rống giận, sau đó xoay người nghĩ muốn chạy, lại bị Lôi Cách một phen kéo trụ cánh tay, giơ tay liền cho cậu một đấm lên mặt.
Thẩm Hàm che mũi, có máu từ giữa khe ngón tay chảy xuống. (chitmoe bảo bảo của tui =)))
” Cắt!” Ansel bị hoảng sợ, nhanh chóng đứng lên chạy tới.
Máu mũi tí tách chảy xuống, hiện trường có người kêu lên sợ hãi, Ngô Phi nhanh chóng lấy túi chườm nước đá bên cạnh, giúp Thẩm Hàm chườm lên mũi, Phương Nhạc Cảnh cũng rút khăn giấy ướt ra giúp cậu lau tay.
” Thế nào?” Ansel hỏi.
” Không sao.” Thẩm Hảm bưng cái mũi.” Chườm lạnh một hồi sẽ tốt thôi.”
Tất cả mọi người đều vây quanh Thẩm Hàm, Lôi Cách thân cao hai mét đứng ở bên cạnh bắt đầu hối hận lời mời diễn xuất này – có lẽ chính mình thật sự không hợp.
” Không liên quan đến cậu, đi nghỉ ngơi một chút trước đi.” Ansel vỗ bờ vai hắn, ” Chờ Hàm Hàm khôi phục rồi diễn tiếp.”
Lôi Cách gật đầu ngồi ở một bên, tùy tay vặn ra một chai nước.
” Chuyện quay phim tính thế nào đây?” Phương Nhạc Cảnh hỏi đạo diễn,”” Nếu Hàm Hàm đều thật sự bị đánh, kia hẳn là thực quá thực rồi,?” Có thể đỡ cái nào hay cái đó.
Ansel lắc đầu, ” Lôi Cách không được đào tạo qua diễn xuất, hiện tại có thể diễn cùng Hàm Hàm sau lưng cũng không có người chống đỡ.” Sau đó không đợi mình nói hết, hắn cũng bước qua. ( lạy hồn, khúc này ông Ansel nói gì mình méo hiểu, chém bậy chém bạ =))) thôi mn next qua đi ha)
…
Phương Nhạc Cảnh quay đầu mắt nhìn Thẩm Hàm.
Thẩm Đô Đô trong lỗ mũi nhét dăm ba cái băng gạc, đoan đoan chính chính ngồi ở trên ghế chườm đá, nhìn qua hết sức nghiêm túc.
Phương Nhạc Cảnh đau đầu, liền tính nếu máu mũi không chảy nữa cũng khó đảm bảo cảnh quay tiếp theo sẽ không xảy ra bi kịch này nữa.
Vẫn không phải là biện pháp tốt a…
” Hi.” Phương Nhạc Cảnh đi qua tùy tay đưa cho Lôi Cách một chai đồ uống.
” Hàm Hàm thế nào?” Lôi Cách hỏi.
” Đã không có việc gì.” Phương Nhạc Cảnh ngồi ở bên cạnh hắn, ” Đạo diễn sẽ quay cảnh khác trước, để cậu ấy nghỉ ngơi nhiều hơn.”
Lôi Cách thở dài, ” Xin lỗi.”
” Không thì tôi với ông thử tập cảnh diễn kia xem.” Phương Nhạc Cảnh đề nghị.
” Cậu?” Lôi Cách nghe vậy có chút ngoài ý muốn.
” Ân.” Phương Nhạc Cảnh gật gật đầu, ” Tôi hiện tại cũng không có nhiều cảnh cần quay.”
” Cảm ơn, tôi rất nguyện ý.” Lôi Cách buông tay nói, ” Bất quá vạn nhất cậu lại bị thương, đạo diễn nhất định sẽ sinh khí.”
” Sẽ không.” Phương Nhạc Cảnh cười cười, ” Tôi có tập võ.”
” Nhạc Nhạc và Lôi Cách tán gẫu chuyện gì thế?” Thẩm Hàm xa xa nhìn hai người, cảm thấy có chút buồn bực, phi thường tò mò.
Phùng Chử giúp cậu lau vết máu trên mặt, ” Nhạc Nhạc đi bồi Lôi Cách diễn thử, luyện tập nhiều thêm vài lần để tránh lát nữa cậu lại bị ông ta đánh.”
” Phải không?” Thẩm Đô Đô lập tức bị cảm động, nhưng lại có chút lo lắng, “” Nhưng mà lỡ cậu ấy bị thương thì biết làm thế nào?” Tuy rằng thời điểm Lôi Cách không hung dữ nhìn qua thật dễ gần, nhưng thời điểm ông ta đánh nhau quả thực ngoan động, tay y như cái quạt hương bồ bằng thiết, trên cơ bản chỉ cần một bàn tay giáng qua thì cả hàm răng sẽ dắt tay nhau tung tăng đi chơi mất tiêu.
” Sẽ không.” Phùng Chử nói, ” Nhạc Nhạc có học võ đấy, người bình thường đánh không được cậu ấy đâu.”
Thẩm Hàm bưng cái mũi tiếp tục nhìn xung quanh.
Mà thật sự, tuy rằng đạo diễn đã giảng rất nhiều thứ trước đây, nhưng hiển nhiên là không có luyện tập nên chẳng đạt kết quả gì. Phương Nhạc Cảnh bởi vì trước đây diễn tập với Thẩm Hàm cho nên đối với lời thoại của cậu ấy rất quen thuộc trên cơ bản không có vấn đề.
Lần thứ bảy bị hung hăng quăng lên đệm lót, Phương Nhạc Cảnh ngồi xuống hướng hắn giơ ngón tay cái,” Lần này hoàn mỹ nhất.”
” Cảm ơn.” Lôi Cách nhẹ nhàng thở ra, ngồi ở bên cạnh cậu cảm kích cười cười.
Nửa tiếng sau, Thẩm Hàm đã chỉnh sửa tạo hình hoàn chỉnh, một lần nữa quay lại phim trường.
Sau khi cùng Phương Nhạc Cảnh luyện tập, Lôi Cách lần này biểu hiện cực kỳ chuyên nghiệp. Vai diễn xã hội đen đối với hắn cản bản không phải là vấn đề, chỉ cần có thể diễn tình cảm đúng mực, đến tiếp sau đó cơ hồ đều một cái liền đạt.
” Làm được không tồi.” Đạo diễn khen ngợi vỗ vỗ Phương Nhạc Cảnh, ” Cậu thật sự có tài năng làm cho người khác có thể nhập vào nhân vật mà diễn.”
” Là bởi vì tôi hiểu Hàm Hàm cho nên có thể bắt chước cậu ấy hoàn toàn, giúp Lôi Cách tìm được cảm giác.” Phương Nhạc Cảnh cười cười, ” Nếu như đổi thành người khác cũng sẽ không nhanh như vậy.”
Cảnh quay của hai người ngày hôm nay cũng không nhiều, năm giờ chiều không sai biệt lắm thì toàn bộ đoàn phim chấm dứt. Sau khi trở lại khách sạn tắm rửa, Thẩm Hàm chui tọt vào ổ chăn, cảm thấy toàn thân vừa chua xót lại đau nhức.
” Ngủ đi.” Phương Nhạc Cảnh ngồi ở bên cạnh cậu, vươn tay thử độ ấm trên trán cậu,”” Có một tin tức xấu, cậu đã thành công gây sức ép khiến cho bản thân phát sốt.”
Thẩm Hàm sắc mắt có chút trắng, nhìn qua thật ủ rũ khác một trời một vực so với một giờ trước tại phim trường hoạt bát vui vẻ, cứ y như hai người khác nhau. Vốn là cảm mạo cộng thêm bị đánh vô số lần, ra một thân mồ hôi lại thêm trúng gió, rốt cuộc bắt đầu có chút HOLD không nổi. T_T
” Nhắm mắt lại.” Phương Nhạc Cảnh nói.
Thẩm Đô Đô ủy khuất vô cùng, “” Cơm còn chưa có ăn.”
Phương Nhạc Cảnh:…
Thẩm Hàm dùng ánh mắt suy yếu lại phi thường mong chờ mà nhìn Phương Nhạc Cảnh.
Nửa giờ sau, Ngô Phi bưng tới tôm bóc vỏ và cháo giống bữa sáng, thêm một bình nước chanh mật ong.
Thẩm Hàm bọc chăn ngồi trên giường, khò khè chóp chép ăn hết không còn một mảnh.
Bị cảm thì phải ăn nhiều, nếu không làm sao có sức chống cự lại chứ!
” Còn muốn nữa không?” Ngô Phi hỏi.
Thẩm Hàm nghe vậy có chút do dự, ” Tôi có thể ăn thêm nữa sao?”
Phùng Chử đều ngồi một bên nghe được, thiếu chút nữa đã chảy xuống một giọt nước mắt, đây cũng quá đáng thương mà.
…
Lại ăn xong hai cái bánh bao cải trắng thịt heo, Thẩm Hàm rốt cuộc cảm thấy mỹ mãn, súc miệng quay lại ổ chăn, bắt đầu toàn tâm toàn ý đi ngủ dưỡng bệnh.
” Mọi người cũng đi nghỉ ngơi đi.” Phương Nhạc Cảnh nói, “” Hôm nay cũng vất vả.”
” Không thì đêm nay tôi chiếu cố Hàm Hàm cho?” Phùng Chử nói, “” Cậu còn phải quay nhiều, buổi tối hảo hảo ngủ.”
” Không cần, anh so với tôi còn muốn mệt hơn.” Phương Nhạc Cảnh cười cười, ” Yên tâm, tôi sẽ không làm mình quá mệt đâu.”
” Vậy thì có việc gì thì cứ gọi cho tôi.” Phùng Chử vỗ vỗ bờ vai cậu, xoay người ra phòng.
Đại khái là do cảm mạo gây choáng váng đầu óc, cho nên Thẩm Hàm ngược lại không đá chăn, thậm chí đến cả tư thế cũng không xoay chuyển, nghiêng người cuộn thành một con tôm nhỏ, nhìn qua nhu thuận lại suy yếu.
Phương Nhạc Cảnh thử thử độ ấm của trán cậu, xác định không có nóng thêm mới yên tâm ngồi trở lại bên giường tiếp tục xem kịch bản. Thời gian từng chút trôi qua, màn hình di động sáng lên, biểu hiện có tin nhắn mới.
– Có thể ra nói chuyện chút không?
Lôi Cách? Phương Nhạc Cảnh có chút buồn bực, quay đầu nhìn Thẩm Hàm hồi lâu không có dấu hiệu tỉnh lại, vì thế tùy tay cầm lấy áo khoác, nhẹ nhàng ra khỏi phòng.
” Hi.” Trên tầng thượng của khách sạn, Lôi Cách đang uống trà, nhìn thấy cậu thì cười chào hỏi.
Phương Nhạc Cảnh ngồi xuống đối diện, “” Có chuyện gì tìm tôi sao?”
” Không có, chỉ là muốn tìm cậu để cảm ơn chuyện cậu giúp đỡ hồi sáng.” Lôi Cách đưa cho cậu một chén trà, ngón tay tráng kiện lại có lực, chén trà mỏng manh nhìn như giây sau muốn bị bóp nát luôn.
” Không có gì, tôi cũng là vì giúp Hàm Hàm thôi.” Phương Nhạc Cảnh cười ra tiếng, ” Còn có một chuyện, đây là chén rượu.”
Lôi Cách biểu tình rất mờ mịt.
” Chén mang màu tối, là để dùng uống rượu.” Phương Nhạc Cảnh lắc lắc cái chén trong tay, giải thích một lần.
Lôi Cách bật cười, ” Tôi nói với khách sạn là muốn chiêu đãi người bạn phương Đông, sau đó họ liền cho tôi cái này.”
” Cảm ơn, ít nhất là trà rất ngon.” Phương Nhạc Cảnh đặt chén trà xuống, dư quang nhìn thấy cánh tay hắn đeo một chuỗi vòng, vì thế khen ngợi,” Nhìn qua thực khốc.”
” Tổng cộng có bảy cái.” Lôi Cách nhướng mày,”” Tôi ở trong tù bảy năm, ba tháng trước vừa mới được thả ra.”
Phương Nhạc Cảnh:…
Khụ khụ.
” Xin lỗi, hình như không nên nhắc đến việc này.” Lôi cách nói.” Tôi nguyên bản ở trong một khu hợp tác xã làm khuân vác, kết quả đạo diễn tìm được tôi, còn đưa ra thù lao không tồi.”
” Coi như là trải nghiệm đặc biệt.” Phương Nhạc Cảnh nhún vai, “” Hơn nữa anh rất có tố chất trời cho.”
” Tôi không nghĩ như vậy.” Lôi Cách cười to, ” Nếu không sẽ không đả thương người bạn nhỏ ấy.”
Thẩm Đô Đô đang trong mộng đẹp hắt xì một cái, sau đó ôm gối đầu xoay người đổi tư thế khác.
Dương tiên sinh thật sự là phi thường anh tuần, căn bản là mơ bao nhiêu cũng không đủ, đặc biệt gấp.
Bởi vì gần đây tất cả mọi người đều mệt chết đi được, cho nên sau khi quay xong cảnh này, Ansel cấp cho mọi người một ngày nghỉ tự do. Tuy rằng chỉ có ngắn ngủi một ngày nghỉ, bất quá cũng xem như phúc lợi không tồi.
Sáng sớm ánh nắng mặt trời chiếu qua cửa sổ, Thẩm Hầm đẩy tấm chăn dầy trên người ra, cảm thấy thoải mái không ít.
Phương Nhạc Cảnh nằm ở bên cạnh, ngủ đến thần tình thơm ngọt.
Thẩm Hàm tự hỏi một hút, vẫn là kiên định kêu cậu ta dậy – ngủ tiếp nữa thì buffet bữa sáng của khách sạn sẽ bỏ lỡ mất, chuyện này thật sự là phi thường phi thường tàn nhẫn.
” Đừng.” Phương Nhạc Cảnh mơ mơ màng màng mở to mắt, vươn tay sờ trán cậu, ” Không nóng?”
” Tớ đã khỏe hẳn rồi.” Thẩm Hàm đem Phương Nhạc Cảnh kéo dậy, ” Tỉnh nào tỉnh nào, chúng ta cùng nhau đi ăn sáng.”
” Cậu đi ăn đi, để tớ ngủ tiếp một chút đã.” Phương Nhạc Cảnh xoa xoa mái tóc bù xù đánh ngáp một cái, nhìn qua ỉu xìu như cọng bún.
Thẩm Hàm bị đôi mắt gấu trúc của cậu chấn kinh, ” Tớ tối hôm qua lăn đá cậu sao?”
” Ân?” Phương Nhạc Cảnh nhu nhu đôi mắt, “” Cái gì, không có.”
” Vậy sao vẻ mặt cậu đầy bất mãn nhăn nhó thế?” Thẩm Hàm bật thốt lên liền hỏi.
Phương Nhạc Cảnh biểu tình cứng đờ, dùng ánh mắt thấp phần cạn lời nhìn cậu.
” A phi phi.” Thẩm Hàm đúng lúc sửa cho đúng,”” Tớ là nói do ngủ trễ không đủ giấc.”
” Tớ tối hôm qua nói chuyện phiếm tán gẫu quá muộn.” Phương Nhạc Cảnh lăn qua lăn lại trên giường, ” Tới bốn giờ mới đi ngủ.”
” Oa.” Thẩm Hàm cảm khái, ” BOSS thật sự là hảo thâm tình.” Hoàn toàn chính là nam chính ngôn tình trong phim thần tượng.
Phương Nhạc Cảnh nói, ” Tớ là cùng Lôi Cách nói chuyện phiếm.”
” Cùng ai?” Thẩm Hàm móc móc lỗ tai, cảm thấy nhất định là mình nghe nhầm.
” Lôi Cách.” Phương Nhạc Cảnh dùng chăn che đầu.” Cậu đi ăn điểm tâm đi, không cần quan tâm tớ.”
” Từ từ, cậu cùng Lôi Cách đến bốn giờ sáng?” Thẩm Hàm dùng sức đem cậu ta lôi ra, giật mình mở to hai mắt, “” Mấy người vừa mới quen nhau, tán gẫu cái gì mà lâu như vậy?”
Thẩm Đô Đô biểu tình thập phần phức tạp, lượng tin tức đập vào mặt có chút nhiều.
” Cậu gặp quỷ hả?” Phương Nhạc Cảnh ở trước mắt cậu lắc lắc tay.
” Nói chuyện phiếm tán gẫu suốt đêm nha nha.” Thẩm Hàm ngồi xuống xếp bằng đối diện cậu, nghiêm túc nói, ” Cậu có biết đây là tiết tấu của chuyện gì không?”
Phương Nhạc Cảnh trả lời, ” Tiết tấu bạn bè nói chuyện phiếm bình thường.”
” Tớ sẽ đem chuyện này nói cho BOSS nghe!”Thẩm Đô Đô lấy điện thoại di động ra, báo cáo nhỏ phải được cấp tốc gửi đi một cách quang minh chính đại.
” Ê ê ê!” Phương Nhạc Cảnh đoạt lấy điện thoại từ trong tay cậu, “” Loại sự tình này có cái gì mà làm quá lên vậy.”
” Vậy sao lần trước cậu còn rất chuyên nghiệp gọi cho Dương Hi nói tớ ăn cơm lén vứt rau xanh đi.” Thẩm Hàm lập tức tiến hành bác bỏ, ” Chỉ có ném một lá rau xà lách thôi cũng có thể cường điệu huống chi là cậu cùng mãnh nam trắng đêm nói chuyện phiếm!” Cực kỳ nghiêm tọng có biết không hả.
Phương Nhạc Cảnh bị hai chữ ” mãnh nam ” sét đánh một chút.
” Về sau không được tùy tiện cũng người xa lạ tán gẫu trễ như thế nữa.” Thẩm Hàm tận tình khuyên nhủ.
Phương Nhạc Cảnh dùng gối che đầu lại, hoàn toàn không nghĩ muốn nói chuyện tiếp tục với cậu ta.
Sau đó ba phút liền nghe được có người gõ cửa.
” Đến đến.” Thẩm Hàm tưởng là Ngô Phi Ngô Kiếm hoặc Phùng Chử, vì thế ngậm bàn chải đánh răng chạy tới mở cửa, mở ra lập tức bị chấn trụ,” Lôi Cách?”
” Tại nhà ăn không thấy mọi người, cho nên tới đây xem thử.” Lôi Cách nho nhã lễ độ ân cần hỏi thăm, ” Cậu hôm nay cảm thấy thế nào?”
Thẩm Hàm trả lời ” Tôi cảm thấy hôn nay đặc biệt khỏe.”
” Lôi Cách?” Phương Nhạc Cảnh nghe được động tĩnh, cũng từ phòng ngủ đi ra, ” Chào buổi sáng.”
” Chào buổi sáng.” Lôi Cách đi nhanh vào cửa.
Thẩm Hàm đứng ở cửa có chút nghẹn họng, như thế nào nói vào liền vào, tôi còn chưa có mời ông đó!
” Không thoải mái sao?” Lôi Cách khẽ nhíu mày, ” Cậu hình như có chút mệt mỏi.”
“… Tôi không sao.” Phương Nhạc Cảnh dùng dư quang quét qua Thẩm Hàm.
Thẩm Đô Đô lập tức hiểu ý, nắm bàn chải đánh răng đứng bên cạnh Phương Nhạc Cảnh, tùy thời chuẩn bị tốt tư thế đánh nhau!
” Có cần tôi giúp cậu gọi bữa sáng không?” Lôi Cách cũng không có tiếp tục tiến lên phía trước.
” Không cần.” Thẩm Hàm nghiêm túc nói. ” Chúng tôi tính toán ra ngoài ăn.”
Lôi Cách đương nhiên hoàn toàn không có nhìn đến cậu, chính là đang hỏi Phương Nhạc Cảnh, “” Kế bên có một nhà hàng pizza rất ngon.”
Thẩm Đô Đô ở trong lòng phản bác, khắp chốn Italy đều là thiên đường pizza ngon có được hay không!
” Cảm ơn.” Phương Nhạc Cảnh nói, ” Bất quá hôm nay tôi có chút việc riêng, đại khái sẽ rất bận.”
Lôi Cách nghe vậy cười, cũng không tiếp tục mời nữa.
Nhìn theo hắn ra khỏi cửa, Thẩm Hàm nhẹ tay nhẹ chân nhanh chóng khóa trái cửa, sau đó nhanh chóng xoay người dùng ánh mắt ” Thế nào tớ đã nói là ông ta có mưu đồ gây rối rồi mãnh nam thân cao hai mét xã hội đen người đầy hình xăm chúng ta nhất định đánh không lại cậu lập tức sẽ bị bắt đi làm áp trại phu nhân quả thực không thể càng thêm bi thảm hơn nữa không cần gọi BOSS đến hỗ trợ một chút sao” linh tinh nhìn Phương Nhạc Cảnh.
Phương Nhạc Cảnh:…
Phương Nhạc Cảnh:…
Phương Nhạc Cảnh:..
” Nhạc Nhạc!” Thẩm Hàm đem cậu đẩy ngã trên ghế sofa.
Phương Nhạc Cảnh lãnh tĩnh nói, ” Có thể là do chúng ta suy nghĩ quá nhiều.”
” Hoàn toàn không có a.” Thẩm Hàm nói, ” Muốn gọi Philip đến hỗ trợ hay không?”
” Gọi anh ta làm gì?” Phương Nhạc Cảnh nhíu mày, ” Đạo diễn ngại anh ta phiền, thật vất vả mới tìm được cái cớ đuổi anh ta đi.” Này chưa được yên tĩnh hai ngày, nếu mà gọi gấp quay trở lại, đoàn phim nhất định sẽ lần thứ hai gà bay chó sủa, đạo diễn nói không chừng sẽ hỏng mất.
” BOSS có nói qua, bất cứ vấn đề gì cũng có thể tìm Augustine.” Thẩm Hàm nói, ” Không thì tôi gọi điện thoại cho anh ta?”
” Chỉ bởi vì Lôi Cách buổi sáng tới tìm chúng ta ăn điểm âm?” Phương Nhạc Cảnh mở to hai mắt.
” Không phải chúng ta, là cậu.” Thẩm Hàm nhanh chóng phủi sạch quan hệ, ” Cùng tớ không có liên quan, tớ là trong sạch cũng không có cùng mãnh nam trắng đêm nói chuyện phiếm.”
Phương Nhạc Cảnh dùng đệm dựa chụp đầu cậu ta lại.
” A nha.” Thẩm Đô Đô mới khỏi cảm mạo đầu có chút choáng quay vòng vòng.
” Được rồi, làm ơn đem chuyện này quên sạch đi.” Phương Nhạc Cảnh hai tay kéo lấy hai má cậu – banh ra.
” Tớ quên thì có lợi ích gì, cậu hãy cầu cho Lôi Cách cũng quên mất đi.” Thẩm Hàm mặt bị nhéo đến biến hình, nói chuyện có chút rối rắm.
” Nói không chừng chính là hiểu lầm thôi.” Phương Nhạc Cảnh nói, ” Đoàn phim có nhiều em gái xinh tươi như vậy.”
” Nhưng mà ông ta không có mời em gái ăn sáng.” Thẩm Hàm sắc bén vô cùng, ” COCO ngày hôm qua mặc váy ngắn cũng không thể câu dẫn tới tay.”
Phương Nhạc Cảnh dừng một chút, sau đó lại nói, ” Bằng không chính là bởi vì tớ giúp ông ta học kịch bản.”
” Thế tại sao ông ta lại không trực tiếp đi tìm đạo diễn?” Thẩm Hàm hỏi lại, ” Hơn nữa hôm qua tớ còn bị ông ta đánh đến đổ máu!” Đều không có được mời ăn pizza hay bữa sáng!
Phương Nhạc Cảnh:…
Thẩm Hàm nghiêm túc nhìn đối diện cậu.
Một phút đồng hồ sau, Phương Nhạc Cảnh chịu thua trước, ” Được rồi, tớ cũng biết ánh mắt của ông ấy không tốt, kế tiếp chúng ta nên làm gì?” Tối hôm qua cảm thấy không có gì sai, sáng nay cũng không thấy, nhưng mà hiện tại nghe Thẩm Hàm nhắc nhở, tổng cảm thấy hình như Lôi Cách có chút nhiệt tình quá phận rồi.
“Nếu không thì cậu nói mình bây giờ đang tu tiên?” Thẩm Đô Đô không phụ sự mong đợi của quần chúng nhân dân xuất ra lời nói kinh người.
” A?” Phương Nhạc Cảnh bị dọa sợ.
Loại não có vấn đề này… thật sự không cần khám bệnh sao???
” Cậu chính là đến từ quốc gia cổ đại thần bí năm nghìn năm văn minh.” Thẩm Hàm nói, ” Bởi vì muốn lục căn thanh tịnh cho nên không thể dễ dàng nói chuyện yêu đương, dù sao ông ta cũng nghe không hiểu.” Đây là người ngoại quốc chính hiệu mà.
Phương Nhạc Cảnh cảm thấy cả người bị dọa đến hôn mê.
” Có thể thêm chi tiết đang tu luyện đan dược không?” Thẩm Hàm tiếp tục hỏi, “Nếu không thì ở trước mặt ông ta ăn đại một viên.” Quả thực lãnh khốc bay mù mịt, chúng ta chính là muốn trở thành tiên quân chân nhân mất rồi!” Cậu vẫn là câm miệng đi.” Phương Nhạc Cảnh vô tình bác bỏ.
” Kia phải làm thế nào nếu ông ta thật sự thích cậu, cậu cự tuyệt lần nữa cũng vô dụng, cũng không thể nói cho ông ta biết chuyện câu yêu đương với BOSS.” Thẩm Hàm nghiêm túc phân tích, hơn nữa BOSS cũng không nhất định có thể đánh thắng ông ta.
Phương Nhạc Cảnh đầu ong ong vang, vì cái gì sự tình lại phát sinh đến thế này.
” Muốn nói cho Phùng Chử không?” Thẩm Hàm hỏi.
” Vạn lần đừng!” Phương Nhạc Cảnh ôm đệm dựa ngồi xuống, ” Ai cũng không muốn nói”. Bởi vì vô luận là nói cho Phùng Chử, Philip hay là Augustine kết quả cuối cùng tất nhiên đều là Nghiêm Khải biết.
Căn bản là không thế tưởng tượng được.
” Thế cậu định làm gì?” Thẩm Hàm nhìn cậu.
” Ông ta cũng không có làm chuyện gì, không thì tạm thời cứ để như vậy trước đi?” Phương Nhạc Cảnh nói, ” Về sau lại tính tiếp.”
” Được rồi, là do cậu tự mình quyết định.” Thẩm Hàm giúp cậu chỉnh sửa áo ngủ lại, ” Bất quá vẫn nên cẩn thận thì tốt hơn.”
Phương Nhạc Cảnh gật gật đầu, xỏ dép lê đi rửa mặt.
” Biểu ca.” Thẩm Hàm nhanh chóng gọi điện thoại về nước.
” Làm sao vậy?” La lực hỏi.
Thẩm Đô Đô nói, ” Em có một việc muốn nhờ anh.”
La Lực nghe được liền đau đầu, ” Lại là chuyện người đại diện trước của em hả? Hân ta hiện tại đang cũng Chiêm tiên sinh hợp tác, tập đoàn đã từng bước thoát hiểm cảnh, hẳn là rất nhanh có thể trở lại.”
“Phải không?” Thẩm Hàm nghe vậy sửng sốt, trở lại có nghĩa là… Dương Hi rất nhanh có thể trở về bên mình?!
” Chiêm tiên sinh thủ đoạn rất cứng.” La Lực nói, ” Chuyện này càng đi về phía sau càng liên lụy nhiều người, anh cũng đang muốn bứt ra đây, dù sao chúng ta cũng không quan hệ, còn dây dưa nữa chỉ sợ về sau không thoát ra được.”