Sơ Cửu Của Lục Hào

Chương 355: Lập Án


Đọc truyện Sơ Cửu Của Lục Hào – Chương 355: Lập Án

Vương Lam Phong cảm thấy sự tự tin của Mạnh Quyên rất nực cười. Ông ta dám chắc mình còn hiểu Lục Dao hơn là người mẹ này của Lục Dao, cô gái đó rất giỏi giang. Nhưng mà cũng đúng, nếu cô không giỏi giang thì sao lần này nhà họ Vương lại muốn liên hôn. Dù sao chỉ cần cưới Lục Dao thì rất nhiều sổ ghi chép của nhà họ Lục đều là của nhà họ Vương, hơn nữa địa vị của nhà họ Vương trong giới Âm Dương sẽ càng vững chắc.

Tất cả mọi người đều cho rằng Hạ Thần Phong chỉ là một cảnh sát nhỏ nhoi, đương nhiên là sẽ không thể so với thằng nhóc nhà họ Vương kia, nhưng mà bây giờ Hạ Thần Phong mà bọn họ coi thường đang mở một cuộc họp.

Hạ Thần Phong nhìn tài liệu trong tay, “Đã xác định được con số chính xác là 78 nạn nhân rồi, tiếp theo sẽ là một trận chiến ác liệt đối với chúng ta…”

Phùng Phàm cũng gật đầu, “Nhưng mà cũng may trước đây chúng ta bí mật điều tra, chắc hẳn là phần tử phạm tôi vẫn chưa biết, như vậy chúng ta sẽ tranh thủ được rất nhiều thời gian.”

Mọi người nghe thấy liền gật đầu, nếu để phần tử phạm tội phát hiện ra sau đó hắn có sự chuẩn bị, vậy thì việc điều tra còn lại sẽ khó khăn hơn rất nhiều. Bây giờ đối phương vẫn chưa biết, tuy phía cảnh sát có ưu thế nhưng việc điều tra cũng sẽ rất khó khăn, bởi vì bây giờ không ai trong bọn họ biết được phần tử phạm tội đang trốn ở đâu, mỗi một bước điều tra của bọn họ đều có khả năng bị đối phương phát hiện ra.

Phùng Phàm cũng không muốn ý chí của mọi người sa sút như vậy, anh đứng lên và vỗ tay, “Được rồi, mọi người phấn chấn lên nào, bây giờ chúng ta đã nắm được rất nhiều thông tin, trong đó thứ quan trọng nhất là thư mời SKY, chúng ta sẽ bắt tay từ đây.”


Hầu Tử cau mày, “Chỉ là giấy mời này cho dù là học sinh thì cũng rất ít khi xuất hiện, đều là truyền miệng, mà bây giờ nếu có người xuất hiện thì chắc hẳn đã mất tích rồi…”

“Chưa chắc, kiểu gì cũng phải có người có lý trí, dù sao thì những nạn nhân này đều là học sinh có thành tích tốt, có người manh động nhưng cũng có rất nhiều người rất bình tĩnh.” Hạ Thần Phong tin rằng hung thủ có sự sàng lọc mục tiêu, lại thêm nếu có người mất tích tự nguyện rời đi, vậy thì chắc chắn cũng sẽ có người không muốn đi. Vì dù sao thì trước đây, việc này cũng chỉ là truyền miệng, không được ai chứng thực.

Phùng Phàm gật đầu, “Ngoài ra chúng ta cần có một đầu vào, đó chính là đối phương lựa chọn những người này qua con đường nào, đồng thời chúng ta cũng phải tiến hành phân tích những học sinh này có thành tích rất xuất sắc từ những con đường nào, sau đó xem những chỗ trùng hợp.”

Hạ Thần Phong gật đầu, bọn họ bắt buộc phải ngăn cản phần tử phạm tội trước khi đối phương thực hiện lần phạm tội tiếp theo.

Còn điểm khó nhất trong việc này đó là vì thời gian phân bố của nạn nhân rất dài, điều này có nghĩa là việc thu thập rất nhiều thông tin là rất khó khăn. Khối lượng công việc của cảnh sát rất lớn, gia đình nạn nhân chỉ cần nhận được điện thoại của cảnh sát đều sẽ cho rằng là có tin tức tức của nạn nhân, cho dù là tin tốt hay tin xấu thì bọn họ cũng cần một tin tức để chấm dứt sự chờ đợi vô vọng này.

Khi Hạ lão gia, Hạ Tuấn Miểu và Lý Bách trở về thì trong phòng khách dưới nhà chỉ một mình Hạ lão phu nhân, nhìn thấy sắc mặt bạn đời của mình không vui, đôi lông mày màu hoa râm của Hạ lão gia nhíu lại, “Bà làm sao thế?”

Mấy hôm nay Hạ Tuấn Miểu và Lý Bách đều ở trong căn nhà của nhà họ Hạ, vì trong căn nhà ban đầu có quá nhiều dấu vết của Lý Mộ Sinh cho nên họ đã bán nó đi rồi, nhưng mà việc sống cùng nhau làm cho mối quan hệ của Hạ Tuấn Miểu và bố mẹ bà thân thiết hơn rất nhiều.

“Đúng vậy, mẹ, ai làm mẹ không vui thế, A Dao đâu?”

Hạ lão phu nhân thở dài, “Ở trên nhà, con đừng đi làm phiền con bé, con bé cũng đáng thương lắm.”

Lý Bách im lặng sau đó quay đầu nhìn thấy mẹ của mình cũng đang tò mò, “Sao thế? Vú Vương? Hôm nay xảy ra việc gì à?” Thấy Hạ lão phu nhân không lên tiếng, Hạ Tuấn Miểu liền hỏi dò vú Vương đang đứng ở một bên.

“Haiz, mẹ của Lục Dao tìm đến tận đây…”


Mẹ của Lục Dao?

Cánh tay đang cởi áo khoác ra của Lý Bách dừng lại, “Mẹ Lục Dao? Hình như con chưa nghe bao giờ?”

“Đương nhiên là chưa nghe bao giờ rồi, mấy đứa có biết lúc đó sau khi rời khỏi nhà họ Lục, mẹ Lục Dao đã tái hôn với ai không?”

Lúc này Hạ lão phu nhân mới mở lời, bà nói với vẻ tức giận, “Đúng là không biết xấu hổ, lúc đó vì chút lợi ích cá nhân mà bỏ chồng bỏ con, còn giả dối nói là đã nhiều năm rồi chưa được gặp Lục Dao… Con bé Lục Dao vẫn luôn ở huyện Bình Dao, sao cô ta lại không về thăm một lần? Bây giờ biết con bé đang ở nhà họ Hạ liền chạy đến gặp, có khi cô ta đang có mục đích xấu gì cũng nên.”

Hạ lão phu nhân nói xong, điều dưỡng đứng ở bên cạnh liền mang thuốc đến, “Thời gian này bà không được nổi giận, rất dễ bị tăng huyết áp!” Hạ lão phu nhân nghiêm mặt, rõ ràng vừa rồi vì Lục Dao ở bên cạnh nên bà không tiện nói gì, lúc này toàn là người thân, bà liền nói thẳng ra.

Sau khi nghe bạn đời của mình diễu cợt xong, Hạ lão gia liền quay đầu nhìn Lý Bách, “Dạo này nhà họ Vương thế nào rồi?”

“Nhà họ Vương đã làm trong ngành du lịch rất nhiều năm, bây giờ trong tay họ không chỉ có trung tâm nghỉ dưỡng, còn có cổ phiếu ở trung tâm giải trí, quan trọng hơn là họ có một trang web du lịch, bây giờ đang làm rất xuất sắc, trước đây chúng ta và nhà họ Hình chưa đặt chân vào lĩnh vực này, giờ chỉ có thể từ từ nuốt đối phương thôi.”


Vốn dĩ việc làm ăn không thể nuốt chửng đối phương trong một chốc một lát được. Tuy bây giờ nhà họ Hạ và nhà họ Hình hợp tác với nhau nhưng nhà họ Vương đã lăn lộn mấy chục năm trong ngành du lịch rồi, cũng coi như là bá chủ trong ngành du lịch, muốn đánh bại nhà họ Vương cũng cần một khoảng thời gian.

Tuy Hạ Tuân rất muốn trực tiếp đánh bại nhà họ Vương nhưng ông không phải người kích động như vậy. Doanh nghiệp của nhà họ Hạ nuôi sống rất nhiều người, ông không thể vì bản thân mình mà đặt cược toàn bộ doanh nghiệp của nhà họ Hạ, ông chỉ có thể từ từ, đánh chắc thắng chắc.

Hạ Tuấn Miểu gật đầu, khoảng thời gian này bà đã trưởng thành hơn rất nhiều. Hạ lão gia cũng thở dài sau đó quay đầu nhìn bạn đời của mình, “Người đó còn nói gì không, không thì bà cũng không đến mức tức giận thế này…”

Hạ lão phu nhân trừng mắt lên, “Tôi vừa nhìn thấy người nhà họ Vương liền cảm thấy ghê tởm, cô ta còn ám chỉ với Lục Dao rằng Thần Phong nhà chúng ta không tốt! Tôi đúng là sắp tức chết rồi!”

Lý Bách nghe thấy vậy liền nhướng mày lên, “Vậy bà yên tâm đi, Lục Dao là ai chứ, chắc chắn là cô ấy phủ định rồi.”

Hạ lão phu nhân gật đầu, trên mặt bà xuất hiện vẻ thương xót, “Lục Dao là người biết phân biệt phải trái, chỉ là con bé lại có người mẹ như vậy, con bé cũng đáng thương lắm…” Đang nói chuyện bà lại thở dài, đột nhiên bà nhớ ra một chuyện, “Đúng rồi, Tiểu Bạch, cháu đi gọi điện thoại cho Thần Phong, tuy bà đã bảo Lục Dao gọi điện thoại cho Thần Phong rồi, nhưng mà bà đoán là con bé sẽ không gọi đâu. Cháu mau gọi cho thằng nhóc kia, bảo với nó là vợ nó sắp bị người ta cướp đi rồi, nó còn phá án cái gì nữa!”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.