Đọc truyện Sơ Cửu Của Lục Hào – Chương 342: Người Mất Tích
Thực ra trên mạng đã đưa tin về mấy vụ án này rồi, thậm chí có rất nhiều nơi đều đã làm cái gọi là suy luận tìm ra sự thật. Bây giờ phải đưa mọi thứ lên thời khóa biểu để bắt đầu điều ra, số lượng công việc phải làm cực kỳ lớn.
“Là vụ án nào?”
Bình thường Lục Dao không chú ý tin tức trên mạng, bây giờ nghe thấy vụ án ngay cả Hạ Thần Phong cũng cảm thấy khó, đương nhiên cô cũng cảm thấy có chút tò mò.
Hạ Thần Phong xoay đầu nhìn Lục Dao với ánh mắt sâu thẳm, “Em đã nghe nói đến vụ án mất tích bắt đầu từ mười chín năm trước chưa…”
“Mười chín năm?”
Lục Dao vô cùng kinh ngạc, “Vụ án từ mười chín năm trước?”
Mười chín năm trước, cô vẫn còn là một đứa bé, không lâu sau đó mẹ cô liền bỏ đi, đó là một ký ức rất dài.
Hạ Thần Phong gật đầu, “Nếu năm nay vẫn không tìm được bất kỳ manh mối nào để lập chuyên án điều tra, như vậy rất có khả năng sẽ vượt quá thời hạn điều tra vụ án.”
Lục Dao cau mày, “Ý của anh là, không chỉ có một vụ án mất tích?”
“Không chỉ một, từ mười chín năm trước đến bây giờ, tổng cộng đã có một trăm linh chín người mất tích, trong đó có nam lẫn nữ, độ tuổi trung bình nằm trong khoảng từ mười bảy đến hai mươi hai tuổi.”
Tổng cộng có một trăm linh chín người mất tích trong vòng mười chín năm, nếu con số này chia cho mỗi năm thì trung bình một năm mất tích không đến mười người… Nếu dựa theo lối suy nghĩ bình thường thì thực ra số lượng này không phải nhiều lắm. Bởi vì mỗi năm, số người mất tích trong thực tế vượt xa con số hơn mười người, nhưng mà vì sao cảnh sát lại tìm cách liên kết các vụ án này với nhau đây?
Lục Dao cau mày, “Một năm có không đến mười người mất tích, tại sao các anh lại cho rằng đây là một vụ án vậy?”
“Không sai, nếu chỉ nhìn số liệu thì còn lâu mới khiến bọn anh chú ý. Năm nào cũng cảnh sát có rất nhiều vụ án mất tích, bắt cóc, nhưng mà trong những vụ án này, rất nhiều vụ đều đã tìm được sự thật. Còn mấy vụ án còn lại này thì trước đây cảnh sát đã từ từ tìm ra được một chút manh mối, tuy không thể trực tiếp chứng minh mấy vụ án này do một người gây ra, nhưng trong các vụ án đó có một điểm giống nhau rất lớn.”
Rất nhiều tội phạm đều sẽ có một cách thức phạm tội riêng của mình, giống như trong vụ án phụ nữ có thai bị giết trước đây. Chu Thần và hai người nữa cùng nhau phạm tội, nhưng đều có một cách làm rất giống nhau, phương pháp của Diêu An Na cũng tương tự. Trong lúc bọn họ tìm kiếm mục tiêu sẽ vô thức tìm kiếm nhân vật tương tự.
Mà những mục tiêu đặc thù này sau khi được điều tra rõ ràng từng chút mới hình thành nỗi khủng hoảng rất lớn trên mạng. Một năm không đến mười người, con số này nghe qua thì có vẻ nhỏ, có vài người có thể nghĩ mình sẽ không bao giờ gặp phải chuyện xui xẻo này, nhưng mà một số người lại luôn hoảng hốt không yên, lo lắng mục tiêu tiếp theo sẽ là mình.
“Đặc trưng nào vậy?” Lục Dao thực sự không quan tâm đến tình hình trên mạng cho nên cô sẽ không để ý đến mấy vụ án này. Bây giờ nghe thấy Hạ Thần Phong nói như vậy, dường như trong lòng Lục Dao cũng có chút lo lắng.
Hạ Thần Phong có thể chia sẻ với cô những chuyện này vì nó cũng không phải là tin tức bí mật, “Thứ nhất là tuổi tác, những nạn nhân này đều ở trong độ tuổi từ mười bảy đến hai mươi hai tuổi. Thứ hai là ngay trước khi xảy ra vụ án, người nhà của những nạn nhân này đã từng phản ánh là tâm trạng của hơn một nửa nạn nhân đều rất phấn khích, dường như có chuyện tốt gì đó đã xảy ra. Nhưng cụ thể là chuyện gì người nhà của nạn nhân lại không hỏi ra được. Thứ ba, những nạn nhân này đều là học sinh có thành tích khá nổi trội trong trường học. Thứ tư là thời gian mất tích đều vào buổi trưa…”
Bốn điểm này là tin tức mà mọi người biết đều rộng rãi, còn một nữa điểm chỉ có cảnh sát mới biết. Đó là trong một trăm linh chín nạn nhân, cảnh sát chỉ tìm được quần áo và vật dụng hằng ngày của sáu người, mà những thứ đó đều có dấu vết bị thiêu hủy…
Những manh mối này đều hướng đến một khả năng đó chính là một trăm linh chín nạn nhân có khả năng cùng hứng chịu một thủ đoạn hiểm độc của phần tử phạm tội.
Nếu như suy đoán của cảnh sát là đúng, vậy thì rốt cuộc người này phát rồ đến mức nào, vì sao phải giết nhiều người như vậy, “Anh vừa mới nói trong mười chín năm, như vậy thời gian xảy ra gần nhất là…”
“Cuối tháng mười năm ngoái, thời gian chính xác là khoảng một rưỡi chiều ngày mười tám tháng mười, học sinh lớp mười hai trường cấp ba Tinh Hoa mất tích trong trường…”
Hạ Thần Phong nói xong câu này, sắc mặt rất u ám, nếu nói mười chín năm trước phương diện công nghệ kỹ thuật điều tra vẫn chưa hoàn thiện, không tìm được thông tin có ích và manh mối thì còn có thể chấp nhận được, tuy bây giờ là thời đại tự do nhưng một người muốn hoàn toàn biến mất một cách vô căn cứ là chuyện rất khó làm được…
Rất khó làm không có nghĩa là không làm được, nhưng có thể thực hiện được hành vi phạm tội đến trình độ này, ở trên một mức độ nhất định thì thủ đoạn của đối phương thực sự rất cao siêu.
Năm nào mấy vụ án này cũng xảy ra, lần nào cũng đều dẫn đến khủng hoảng rất lớn nhưng cũng không có cách nào giải quyết dứt điểm. Đến giờ, thông tin cảnh sát nắm được đều rất ít, cho dù có phương hướng thì cuối cùng đều là đột nhiên biến mất. Điểm quan trọng là không ai có thể xác định người mất tích rốt cuộc là còn sống hay đã chết. Dù sao nhiều năm như vậy rồi, không có ai hay một thi thể nào được tìm thấy, điều này làm cho mọi người cảm thấy sởn tóc gáy.
Lục Dao bất giác cắn môi, lông mày thanh tú cau lại, “Nếu như hung thủ những vụ án này đều là một người, vậy thì tuổi tác người này chắc hẳn không nhỏ. Giả dụ năm đó lúc hung thủ phạm tội lần đầu, tuổi tác của hắn nằm trong khoảng trên dưới hai mươi tuổi, như vậy qua mười chín năm, bây giờ hung thủ trẻ nhất cũng phải bốn mươi tuổi rồi?”
Giả thiết của Lục Dao cảnh sát cũng đã từng nghĩ đến, bởi vì nạn nhân đầu tiên được phát hiện tròn hai mươi mốt tuổi, đương nhiên điều này chỉ là một mình cảnh sát phát hiện. Nếu nói trước khi vụ việc này xảy ra, như vậy có lẽ giả thiết trên không chính xác.
Trước mắt, nạn nhân đầu tiên được phát hiện mang giới tính nam, 21 tuổi, năm đó khi mất tích là sinh viên. Thời điểm năm đó sinh viên có thể “có giá” hơn bây giờ rất nhiều, chiều cao gần 1.83m, là một sinh viên cực kỳ thích vận động. Những thông tin này đều là người thân của nạn nhân khai vào năm đó. Nếu người này là một trong số các nạn nhân, vậy thì hung thủ phải khống chế một người con trai có thân hình cao lớn, thích vận động thì sức lực của cơ thể ít nhất cũng không thể nhỏ hơn đối thủ. Đương nhiên cũng không loại trừ khả năng hung thủ sử dụng thuốc.
Nhưng cũng có một câu, sống phải thấy người chết phải thấy xác, một người đàn ông cao hơn một mét tám như vậy biến mất ngay sau khí đánh cầu vào giữa trưa, không ai biết là cậu đã đi đâu, không có bất kỳ dấu vết gì. Nếu như đã bị giết hại thì chắc chắn cần phải che giấu thi thể, nhưng cảnh sát tìm kiếm quanh khu vực đó không dưới một trăm lần, không chỉ có nạn nhân này mà sau đó rất nhiều nạn nhân đều được đưa về một vụ án cũng đều không tìm thấy thi thể.