Snow - Nàng Công Chúa Tuyết

Chương 64 : Bệnh P1


Bạn đang đọc Snow – Nàng Công Chúa Tuyết: Chương 64 : Bệnh P1

*Pháp
Khải Phong bước xuống xe , ngước lên nhìn sơ một chút của căn biệt thự lỗng lẫy rồi bước đến bấm dãy mật khẩu mà ông Thiên Minh đưa
Hoàn thành khâu mật khẩu cổng chính Khải Phong ung dung tiến vào
Hai bên lối vào nhà đều được trồng rất nhiều hoa oải hương theo sở thích của Thục Di
Hm..tiếp tục có thêm một cái cửa lớn lại cần mật khẩu để vào trong nhà , Khải Phong tiếp tục bấm dãy mật khẩu khác mà ông Thiên Minh đã đưa
:tít..tít: – cánh cửa mở ra , đập vào mắt Khải Phong lại là một cánh cửa gỗ to lớn , Khải Phong lại bấm thêm một dãy số khác. Cánh cửa ấy mở ra
Lại thêm một cửa kính nữa – đây là cánh cửa cuối cùng để có thể vào được trong nhà. Dù là đã biết trước nên Khải Phong đã học thuộc hết những dãy mật khẩu do ông Thiên Minh đưa
-Hừ ! Làm gì mà lấp cửa cho lắm thế , một cái đủ mệt rồi đằng này thêm 2-3 lớp – Khải Phong lầm bầm , tay bấm tiếp dãy số mật khẩu để mở cánh cửa cuối “tít tít” – hoàn thành khâu mở khóa
Khải Phong tiến vào trong , đi thẳng lên trên lầu , thuận tay đẩy cửa vào một căn phòng mà anh cho rằng là khác biệt với các căn phòng ở cùng tầng
Quả nhiên ngay đúng căn phòng của Thục Di ( anh giỏi quá tadaaaa )
Đưa mắt nhìn qua căn phòng thấy ngay Thục Di nằm vùi trong chăn , Khải Phong tiến đến cạnh giường kéo nhẹ phần chăn đã che mất khuôn mặt Thục Di. Khuôn mặt cô không còn trắng hồng tươi phơi phới mà thay vào đó là khuôn mặt xanh xao môi tái nhợt đi.Đưa tay chạm vào trán Thục Di , anh khẽ nhăn mặt lại
Sốt quá cao !

-Thật là em không biết phải tự chăm sóc cho mình như thế nào à – Khải Phong nhẹ giọng , rồi bước ra khỏi phòng
Một lát sau Khải Phong lại cùng bát cháo nóng và khăn chườm hạ sốt
Bước đến ngồi cạnh Thục Di , anh lay lay người cô
-Dậy ! dậy nào
-Ưm..ai đó
-Tui đây , em dậy ăn chút cháo rồi uống thuốc để mau hạ sốt
-Sao..sao..sao anh ở đây , tui không thích cũng chẳng muốn uống thuốc. Anh mau đi ra đi
-Em bướng quá đấy , ngoan nghe lời nào – Khải Phong nhẹ nhàng đỡ Thục Di ngồi dậy
-Tui mệt lắm , để tui yên chút đi
-Ngoan ! – Khải Phong gằn phong , tay xiết chặt vòng eo của Thục Di
Cô nhăn mặt vì đau. Con người này thật là !
-Đau. Không cần anh giúp – giọng Thục Di nhẹ hẳn đi

-Em ăn chút cháo rồi uống thuốc đi – Khải Phong cầm tô cháo đưa cho Thục Di. Thục Di hết nhìn tô cháu rồi nhìn sang Khải Phong không nói lời nào
-Sao ?
-Ăn không nỗi. Tui muốn ngủ – Thục Di lắc đầu , giọng mệt mỏi đi rất nhiều
-Mau dậy ăn ! – Khải Phong múc sẵn muỗng cháo đưa sát miệng Thục Di nhận lại là cái lắc đầu tránh né của cô
-Không ăn
-Mau há miệng – Khải Phong kiên nhẫn đưa tiếp muỗng cháo sát miệng Thục Di
-Không
-Há miệng nào
-Không
-Há miệng ! A
-Không
-Há miệng ! Coi như tui đang năn nỉ em. A
-Không
-Há miệng ! – Khải Phong lớn tiếng hơn hẳn , Thục Di chẳng có sức lực nào để mở miệng nói thêm một từ một chữ nào được nửa. Cô nằm xuống kéo chăn che kín mặt lại , nhanh chóng thiếp đi
Ừa vậy thôi , tui không lo cho em nữa. Cứng đầu , chưa bao giờ tui gặp phải một đứa con gái không nghe lời tui như em. Tui mặc kệ


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.