Bạn đang đọc Snow – Nàng Công Chúa Tuyết: Chương 56 : Bữa Tiệc Sinh Nhật P1
Cả đám bao trùm cả lớp học với bầu không khí im lặng đến đáng sợ
Đâu ai biết được trong hết thảy trong 9 người họ thì có 3 người con gái đang âm thầm trao đổi qua ánh mắt
– -Thôi vào tiết rồi , mọi người ngồi vào chỗ đi – Khánh Ngọc lên tiếng cắt đứt dòng suy nghĩ của cả đám
-Khánh Tú , lại đây ngồi với chị. Minh Đăng hôm nay anh ngồi đỡ với Khải Hoàng nhé. Hổm giờ em gái em bị người ta ăn hiếp đến sức đầu mẻ trán thế kia , nên giờ em phải chăm sóc đặc biệt cho Khánh Tú. Anh có thấy thương tâm không ? – Khánh Ngọc chớp chớp mắt nhìn Minh Đăng mong anh sẽ đồng ý
– -Này ! Nói trắng ra là đang hất hủi anh đấy hả ?? Có biết anh cũng nhớ em lắm không ??? – Minh Đăng lườm Khánh Ngọc
– -Thôi mà ! Chiều em bù lại cho nha nha nha anh yêu
– -Hm… tạm đồng ý – Minh Đăng nói rồi lết cái xác qua ngồi cạnh Khải Hoàng
Khải Hoàng có vẻ không vui , cứ mặt nặng mài nhẹ nhìn Minh Đăng suốt cả buổi
– – Làm gì nhìn anh khó chịu thế
– – Có gì đâu – Khải Hoàng lắc đầu , giọng thiu thỉu
– -Nói anh nghe , biết đâu anh giúp được em đó
– -Hm..chuyện là vậy , hôm qua em có rủ Khánh Tú – em dâu anh đó là chiều hôm nay đi chơi nhưng mà ngay lúc đó Minh Minh xuất hiện rồi muốn mời em đi sinh nhật cũng tối nay luôn. Em đã tính từ chối tại vì vừa hẹn với Khánh Tú rồi xong cái…
– – Rồi xong cái Khánh Tú kêu em đi sinh nhật đi rồi bỏ về trước chứ gì – Minh Đăng từ tốn nói
– -Sau anh biết thế
– -Anh mà cưng , giởn quài
– – Rồi sáng tính mở lời lại là chiều đi chơi cơ mà tại anh không đấy
– – Ớ , anh lien quan gì
– – Tại anh ngồi kế em !!!!
– -Làm như anh thèm ngồi với em , tại bị ép buộc chứ bộ
– – Anh nói anh giúp em đấy , rồi giờ giúp đi
– -Ủa rồi sinh nhật em có tính đi không ??
– – Chắc là không !
– -Sao thế ??
– -Em thích đi chơi hơn
– -Thế à ?! thích đi chơi hay là thích đi chơi với Khánh Tú vậy ta – Minh Đăng cười gian . Khải Hoàng như bị nói trúng tim đen mặt ngu ra thấy rõ
– -Hahaha anh biết rồi nha nhóc
– -Không phải thế !! – Khải Hoàng lúng túng giải thích
– – Rồi nghe anh nói nè , muốn rủ Khánh Tú đi chơi thì cứ nói thẳng. Thẳng thắng từ chối đi sinh nhật cô bé gì đó , đừng dây dưa cả hai không ổn đâu
– -Mà em nói rồi , Khánh Tú cứ bảo em đi sinh nhật Minh Minh đi
– – Khỏi cần nói nhiều , em cứ nói với Khánh Tú đúng mấy giờ em qua rước. Rồi đúng giờ em cứ việc qua thẳng nhà Khánh Tú mà rước con bé
– -Ừa nhỉ !! Sao em không nghĩ ra nhở
– -Ai kêu ngu quá làm chi
– – Hứ không thèm cãi ! em trốn đi ăn đây đói quá – Khải Hoàng nói rồi chạy thẳng ra cửa sau của lớp
Chỗ Khánh Ngọc – Khánh Tú
– – Chị Linh Linh đâu rồi ??
– – Chị Linh Linh đang ở Pháp giải quyết công việc 5 ngày nửa chị ấy mới về
– -Sau nãy chị nói..
– -Chị , Anh Anh , Vy Vy cố tình nói như vậy đấy. Cốt yếu là muốn dò xét tình cảm giữa chị Linh Linh và anh Phong thôi
– – Vậy mà không bàn với em
– -Thì đang nè cô nương. À mà lúc chị nói như thế đó , chị thấy anh Phong vẫn điềm nhiên , không mấy có vẻ quan tâm tới – Khánh Ngọc chống cằm suy tư
– -Vẫn chưa chắc , đợi đến ngày mai xem sao đã. À mà chị huhu trả thù cho bé cơ
– -Nãy nói không muốn trả thù mà cô
– -Suy nghĩ lại rồi , bữa chưa đã tay cơ
– -Thôi được rồi đợi chị Linh Linh về đã
“ 6h tui qua đón cô nhé ’’
“ Anh đi sinh nhật đi ’’
“ Không thích ’’
“ Qua trễ biết tay tui ’’
“ Tuân lệnh ’’
Sau khi đọc tin nhắn có lẽ tâm tình cô nhóc đã vui hẳn lên
Thật sự mà nói thì hôm qua cô có chút buồn chút giận với Khải Hoàng nhưng vẫn còn mong lung lắm chưa xác định được
——————————————————–
7:00pm
Khải Hoàng cùng Khánh Tú hiện đang ở nhà hàng để dùng bữa tối
“reng..reng’’ – tiếng chuông điện thoại Khải Hoàng reng lên
– -Alo
– – Anh Khải Hoàng hả ? Em là Minh Minh đây , tới giờ rồi sao chưa thấy anh tới
– -Ừa là anh đây , sao em biết số điện thoại anh ?
– – Em hỏi ba mẹ anh , hôm nay ba mẹ anh đều tới dự sinh nhật em , thế anh đến chưa ?? Em ra đón
– – Thế à ! xin lỗi em nha , anh có việc bận đang đi cùng bạn
– -Nhưng hôm nay là sinh nhật em mà..
– -Anh không đến được , anh xin lỗi nhé ! – nói rồi Khải Hoàng cúp máy
– -Anh nên đến chỗ đãi sinh nhật đi , tui tự về được mà – Khánh Tú nghe loáng thoáng cuộc nói chuyện điện thoại của Khải Hoàng hình như có cả ba mẹ Khải Hoàng , không muốn để anh chàng khó xửa nên cô nàng mới nói khéo
– -Không , tui đã nói là đi chơi với cô rồi mà. Sao cô bướng thế
– -Tui không thích người khác vì mình là phải khó xử với những người còn lại
– -Không đi !
– – Thế tui đi – Khánh Tú đứng dậy
– – Này này ! đừng thế chứ !!! Thôi được rồi muốn tui đi sinh nhật chứ gì
– – Ừa – nói thì nói vậy thôi chứ trong lòng thực ra không muốn vậy. Nhưng biết sao giờ , cô đã lỡ nói rồi
– -Được tui đi ! Nhưng cô phải đi cùng tui. Thế nhé – Khải Hoàng cười rồi nắm tay kéo cô đi ra xe
– -Tui đâu có được mời đâu , đi thế kì lằm – Khánh Tú giằng tay ra
– -Có sao đâu
– -Không phải khách mời , đi vào đó với danh phận gì chứ. Kì lắm thôi không đi , anh đi đi
– -Ai nói không có danh phận
– -Danh phận gì , anh nói xem nào
– – Người yêu của tui
Gì ?! Người yêu hả ? Mình có nghe nhầm không đây ?? Khánh Tú Khánh Tú bình tĩnh bình tĩnh !!
– – Anh mới nói gì !?
– -Không nói lần hai , giờ thì đi thôi !