Bạn đang đọc Snow – Nàng Công Chúa Tuyết: Chương 32 : Tuyệt đối KHÔNG
~ Sáng hôm sau
– Chào mọi người – Vy Vy nhún nhảy bước vào lớp , tay vẫy vẫy mọi người.
– Chào nhóc – Minh Quân lên tiếng
– Hé lô tinh tinh – Anh Anh vẫy vẫy hai tay
Riêng nó với hắn chỉ nhìn Vy Vy một cái rồi gật đầu cho có lệ
Nhưng nhìn một lượt , nhỏ bỗng thấy vắng vắng thiếu thiếu ai đó
Phải rồi ! Tuấn Kiệt anh ta đâu rồi nhỉ ?
Vy Vy hơi thắc mắc , nhanh chóng bước vào chỗ quăng phịch cái balô xuống bàn , lôi “dế cưng” ra nhấn loạt số
“Đồ nhiều chuyện” – màn hình hiển thị
“Tút..Tút Số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được xin quý khách vui lòng…”
Nhỏ nhíu mày mắt nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại , nhấn soạn tin nhắn rồi bấm gửi đi. Nhỏ ngồi nhìn điện thoại một hồi lâu nhưng vẫn không nhận lại được tin nhắn nào thường thì chỉ cần nhỏ nhắn một cái thì chưa đầy 2’ đã nhận lại được hồi đáp
Nhưng….đợi hoài đợi mãi…
Cả ngày hôm đó Vy Vy bỗng trở nên ít nói….
“reng..reng” – ra về
– Kem không ? – nó khều nhẹ tay Vy Vy. Nhỏ không nói gì chỉ lắc đầu rồi cằm balô bước đi trước
– Vy nó không đi , tao đi với mày – Anh Anh nghe tới đồ ăn hớn hở chạy tới
– Thành heo bây giờ – nó vừa dứt câu , liền nhanh chân phóng thẳng ra cửa lớp không để Anh Anh kịp nói lời nào
– Ơ…ơ không chịu đâu – Anh Anh mài nheo la í ớ
– Vợ ngoan nào , anh dắt vợ đi ăn nhá – Minh Quân tay cầm cặp mình , vai quải balo của Anh Anh , tay còn lại cầm đống kẹo mút
– Vậy đi thôi – Anh Anh cười hì hì , tay kéo Minh Quân lôi đi thật nhanh
Chỗ nó
– Như cũ – nó chống cằm , lãnh đạm nói
– Vâng thưa cô chủ – cô nhân viên kính cẩn nói
– Chị..chị xinh đẹp aaaaa – từ đâu một giọng nói khá là quen vang lên. Nó hơi giật mình , liền quay đầu lại nhìn về phía tiếng nói đó vọng ra
– Aaaaaaa chị xinh đẹp , em lại được gặp chị rồi vui quá
– Chào nhóc ! – nó cười nhẹ , tay xoa đầu Minh Huy
– Hihi hôm nay em đi với anh 2 đó chị xinh đẹp
– Anh 2 sao ?
– Vâng , anh 2 em đang đứng nghe điện thoại đó – Minh Huy chỉ tay về hướng một anh chàng cao to đang quay lưng về phía nó đang nói chuyện điện thoại
Nó nhìn về hướng tay Minh Huy chỉ , điệu bộ này…bộ đồng phục này…mái tócnày…rất giống một người
– À ! em họ gì thế nhóc – nó quay sang nhìn Minh Huy
– Nguyễn Vũ – Minh Huy đáp , tay với lấy ly kem vani đặt trên bàn mà Minh Huy mới vừa kêu
– Vậy.. – nó chưa kịp nói hết câu thì..
– Minh Huy !
– A anh 2 , chị xinh đẹp này – Minh Huy hớn hở chỉ chỉ về phía nó
Rất quen..chẳng lẽ là….
– Chào – nó quay người lại
– À…
– Đúng là oan gia ngõ hẹp – nó liếc xéo hắn
– Ghét của nào trời trao của đó – hắn ung dung kéo ghế ngồi đối diện nó
– Hừ ! Không rãnh đôi co với anh. Mất thời gian
– Hai người biết nhau sao ? – Minh Huy ngây thơ hỏi
– Có thể nói là vậy – nó và hắn đồng thanh. Nó lườm hắn , hắn thì ôi thôi ung dung, giương mặt lên thách thức mặc kệ nó đang tức trào máu
– Quàoo hai người hợp nhau nhỉ. Thế tốt quá – Minh Huy gật gật đầu như ông cụ già , tay múc muỗng kem đưa lên miệng
– Không có chuyện đó đâu – nó bực tức nói , tay múc muỗng kem lên miệng
Vani ? Thích vani sao ?
– Anh 2 !!
– Sao ? – hắn nhướng mày nhìn Minh Huy
– Kem..em….em.. – Minh Huy kéo dài , chu chu cái mỏ làm nũng
– Rồi rồi ông tướng – hắn bật cười , tay xoa đầu Minh Huy
Còn về phần nó , bất chợt thấy hắn cười nó có phần hơi bối rối , tim có vẻ đập lệch một nhịp…
Chết tiệt ! Mình sao vậy trời ! Linh Linh mày không phải là đứa dễ dãi không được bị nụ cười đó mê hoặc
Tuyệt đối KHÔNG !!!