Bạn đang đọc Sinh Hoá Cuồng Y Tại Dị Giới: Chương Q.1 – Chương 5: Tiến Hành Ám Sát (2)
Tại thời điểm diễn ra bữa tối ,trước kia Mã Khắc đã biết được sức ăn kinh người của tiểu nha đầu cho nên đã sai người hầu làm tăng gấp ba lượng thức ăn ,nhưng thực tế sức ăn của tiểu nha đầu còn vượt ra khỏi dự tính của Mã Khắc,càng làm cho Diệp Tường phải thán phục,lo lắng sau này không biết phải nuôi sống tiểu nha đầu này như thế nào,một bữa cơm mà có thể đem hắn ăn đến chết,Diệp Tường cảm thấy không khỏi khóc không ra nước mắt.
Ngày kế tiếp.
Sáng sớm con ngựa là lão địa tinh đã điên lên,nói là hoàng thượng triệu kiến,Diệp Tường là học trò mới của lão địa tinh,đương nhiên phải đi theo cầm va-li cho thầy rồi còn phải làm vài việc lặt vặt này nọ.Hiểu theo từ ngữ ở Trái Đất mà nói,hôm nay chính là ngày đầu tiên đi làm của Diệp Tường.
Đương nhiên ,lúc ra khỏi cửa không tránh khỏi tiểu nha đầu gắt gao túm lấy góc áo của Diệp Tường làm hại hắn cùng với đám người hầu tốn không ít nước miếng mới làm cho tiểu nha đầu kia thực ngoan ngoãn mà ở nhà.
Tới đón Mã Khắc là một đội kỵ sĩ mang vũ khí tiên minh, mặc dù không có như hôm qua là đội kỵ sĩ Long Ưng oai phong lẫm lẫm nhưng ngược lại là khôi giáp màu bạch thoạt nhìn cũng có vài phần tráng túc.
Diệp Tường thật sự không hiểu, Mã Khắc rõ ràng là một lão nhân rất được hoàng đế coi trọng.Xe ngựa được một đội kỵ sĩ hộ tống thẳng tiến về phía hoàng cung tráng lệ.Trên đường đi Mã Khắc híp mắt ngủ,vừa ngủ vừa ngáy.Còn Diệp Tường thì mang một bộ dạng nhàm chán kéo rèm xe nhìn người qua lại bên ngoài ,nhưng nguyên nhân chính vẫn là ngắm các cô nương xinh đẹp bên ngoài kia.Đây cũng là một trong những sở thích chính của Diệp Tường.
Sau một hồi ,đoàn xe cũng đã vào tới hoàng cung,dường như hoàng đế cùng các đại thần đang họp bàn chính sự,do vậy nữ hầu cận đưa Mã Khắc cùng với Diệp Tường tới hậu viện hoa viên của hậu cung để chờ.Diệp Tường đối với kiến trúc hoa lệ của hoàng cung không khỏi cảm thán,trong nội tâm thầm kết luận hoàng đế này thật là có tiền.Tại thời điểm Diệp Tường đang thưởng thức hoa cỏ,lão hoàng đế với dáng vẻ gầy còm đã đi tới.Chỉ là trong tay cầm quyền trượng và trên đầu là vương miện có vẻ không hợp với hình dáng chút nào.
-‘’Bệ hạ an khang’’ Mã Khắc chăm chú làm lễ chỉ là tư thế rất không có tiêu chuẩn,phỏng chừng là do có mặt của Diệp Tường mới trưng ra bộ dáng trang trọng.Diệp Tường đã sớm nhìn thấu nhân phẩm của lão địa tinh này.
-‘’Ân,đứng lên đi! Hắn là?’’Lão hoàng đế chỉ vào Diệp Tường đứng sau lưng Mã Khắc mà dò hỏi.
-‘’A,hắn là học trò mới của ta’’. Mã Khắc giải thích.
-‘’Đệ tử?”Lão hoàng đế lập tức biểu lộ sự kinh ngạc không thôi.Lập tức lại quay sang nhìn nhìn Diệp Tường,còn nói ‘’Mã Khắc ,rõ ràng ngươi có thu nhận đệ tử,thật sự tốt ,thật sự là quá tốt …….’’
Lão hoàng đế cao hứng giống như đứa bé, ngồi xuống cái bàn ở hoa viên,chỉ trong chốc lát người hầu đã bưng tới rất nhiều điểm tâm sáng.Mà lão hoàng đế cũng rất nhiệt tình kêu gọi Mã Khắc cùng Diệp Tường thưởng thức.Mà Diệp Tường từ sớm đã phải rời giường nên tự nhiên là rất đói bụng ,vì vậy mà tự nhiên nhét một khối vào miệng.Mặt khác hai cánh tay đã cầm lấy hai khối ở trong đĩa,nói thật ,cơm là thiết yếu,người là cương,đi làm đương nhiên là phải ăn,mà hiện tại khó lắm mới được ăn bữa sáng như của hoàng đế vì vậy càng muốn ăn thêm vài phần.
Bên cạnh Mã Khắc đối với tướng ăn của học trò mới cũng chỉ có thể cười khổ mà lắc đầu,ngược lại lão hoàng đế có chút ý tứ đánh giá Diệp Tường.Xác thực, thoạt nhìn Diệp Tường thực rất là bình thường , chỉ là cẩn thận dò xét lại lời nói,người trẻ tuổi này ngược lại có chút phóng đãng không cấm kỵ, thậm chí khi ở trước mặt hắn rõ ràng là bậc đế vương vậy mà vẫn giữ được vẻ mặt bình tĩnh,chỉ cần điểm ấy đã thấy được hắn không giống với những người trẻ tuổi bình thường khác.Lão hoàng đế bắt đầu có chút yêu mến người trẻ tuổi này.nhưng mà tại thời điểm khi Diệp Tường đang cầm lên chén sữa với hương thơm ngào ngạt thì, ‘’Hưu—Cách cách’’ ,một quả tiễn màu đen đã bắn nát chén trà sữa của hắn,sữa bắn tung tóe làm bẩn hết bộ y phục mới của hắn.Đây chính là bộ y phục mới mà hắn mặc hôm nay a,càng làm cho hắn tức giận hơn chính là đối phương đã quấy rầy việc hắn dùng điểm tâm.
-‘’Có thích khách!’’ Một tiếng hô to,lập tức trong vườn quân cận vệ với vũ khí bừng lên như thủy triều.
Giữa không trung đột nhiên vài tên thích khách nhảy xuống,nhưng Diệp Tường đã nhận ra rõ ràng chính là người đi đường mà hắn gặp ban nãy.Cũng không biết thích khách từ chỗ nào xông ra,có tới vài chục người,xem ra đã có kế hoạch từ trước.
-‘’Bảo vệ bệ hạ!Bảo vệ bệ hạ!’’ Mã Khắc một bộ trung trinh gắt gao đem lão hoàng đế bảo vệ ở phía sau mình.
Hoa viên rơi vào thế hỗn loạn,đao thương lui tới , kiếm quang đao ảnh,dày đặc mùi máu tươi,các thi thể tràn đầy trên mặt đấy,thật là khủng bố tinh thần.
Mà Diệp Tường cảm thấy nên tìm một bụi hoa nào mà núp vào,giờ khắc này cái mạng nhỏ mới là trọng yếu.Tuy vậy ngẫu nhiên lại có một thích khách đứng ở trước mặt bụi hoa nơi hắn đang ẩn nấp.Diệp Tường không biết từ chỗ nào lấy ra cục gạch,trực tiếp đập cho tên thích khách tới mức hôn mê,lập tức ba bốn tên cận vệ vừa cao lớn,vừa thô kệch bổ nhào tới đem tên thích khách kia trói lại.
Mà tại nơi trung tâm nơi tập trung nhiều cận vệ quân kia,vài tên thích khách ném một loạt phi tiêu,lập tức làm một mảng cận vệ quân ngã xuống.
Mà người hán sĩ che mặt kia lại càng mạnh mẽ đâm tới , hai tay hai đại kiếm quét qua,vài tên cận vệ binh nhào tới bị đánh cho ngã bay ra ngoài.
Chỉ thấy tên hắn sĩ kia hướng về phía của Mã Khắc và hoàng thượng mà vung tới,mục đích chính của hắn là xử lí hoàng thượng,mà trước mắt hai người họ là sự bảo hộ của một đội cận vệ quân,lập tức bị tên hán sĩ kia lia đao qua đã làm cho đội cận vệ ngã xuống như lá rụng,đơn giản mà đã giải quyết xong.
-“Bắn tên” tên đội trưởng cận vệ vội vàng la lên,mắt thấy hán sĩ kia cùng hoàng thượng chỉ còn cách nhau năm bước chân,xét thấy tình huống nguy hiểm có thể xảy ra,vài tên ám tiễn vội vàng đứng lên hướng tên hán sĩ kia mà bắn tới.
Thở phì phò———————–
Vài miếng tiễn cấp tốc hướng phía tên hán sĩ mà bay qua.
“Rống” tên hán sĩ kia hướng lên trời à hét lớn một tiếng,mang theo thanh âm chấn động,tiếp theo thân thể hắn vọt ra nhưng một cổ kim hoàng sắc đã nổ tung.
-“Trời ạ !Là thực nguyệt vũ sao?”một tên cận vệ binh kinh ngạc kêu lên.Phải biết rằng võ sĩ đạt cấp thực nguyệt này cần phải có biệt tài và kĩ năng như thế nào,trước mắt tên kiếm sĩ cuồng loạn này lại có tư thế ngã khủng bố như vậy.
“Rống” tên hán sĩ kia nhằm hướng Mã Khắc một kiếm mà xông tới,đạo kiếm mang theo luồng sát khí đến kinh người,ngăn cản trước mặt hắn là bốn năm tên cấm vệ quân bị chém cho thành hai nửa.
-“Mẹ ơi!trông giống như là chỉ chém dưa chuột vậy!”Diệp Tường cảm thấy kinh hãi vô cùng đối với việc giết người hắn ta coi người như mạng cỏ vậy,làm cho toàn bộ bữa sáng trong người Diệp Tường từ trong dạ dày mà ra hết ngoài,trên mặt đất đầy dẫy các nội tạng cùng những cánh tay tàn…………………………
-“Bữa sáng của ta!thật là thiệt thòi a…………….nôn!” Diệp Tường ở trong bụi hoa cố gắng mà bón phân.
“Thương”tên hán sĩ kia bay lên tay nắm lấy một thanh trường kiếm mà bổ nhào qua Mã Khắc,đại kiếm trong tay trực tiếp hướng đến mặt hoàng đế mà đâm tới.
Đang lúc lão hoàng đế nhắm mắt lại,nghĩ rằng mình sẽ chết ,lúc này…………………………..