Sinh Hoá Cuồng Y Tại Dị Giới

Chương Q.1 - Chương 15: Mỹ Nữ Trợ Thủ (2 )


Bạn đang đọc Sinh Hoá Cuồng Y Tại Dị Giới: Chương Q.1 – Chương 15: Mỹ Nữ Trợ Thủ (2 )


-” Tử tước Declan?” Con lừa bốn chân vừa nghe thấy danh tự này, con mắt liền sáng lên, đây chính là một kẻ có tiền a, chúa ơi, ân nhân cứu mạng của hoàng đế đang ở trước mặt nó a, hơn nữa các loài ma thú ngoan ngoãn khác được làm sủng vật hiện nay đang rất thịnh hành ở tất cả mọi ngõ ngách của đế đô a.
-”Cái kia, tử tước Declan đại nhân, đãi ngộ của công nhân viên trong tử tước phủ của các ngươi là như thế nào hả?” Xưng hô đều nhanh thay đổi, nhìn ra đầu con lừa này đang tại đánh chủ ý muốn kiếm phiếu cơm dài hạn đây mà.
-”Hả ngươi có sở trường đặc biệt gì a? Không bằng để ta mua một con ngựa còn có thể chạy nhanh một chút!” Diệp Tường cố ý nói khích đầu con lừa này, nhưng là hắn mới vừa nói xong, hắn đã bị đầu con lừa này co chân sau đạp ột cái, đạp cho hắn ngã bay đi ra ngoài.
Rất nhanh, em lừa kia lại xông lại, em lừa giơ một chân cong lên, túm lấy cổ áo Diệp Tường, vẻ mặt tức giận nói: “Ngươi có ý tứ gì? Phải biết rằng vừa rồi ta cũng là liều mạng trốn tới, ngươi hô ta ‘đồ bốn chân’ ta cũng vậy đã nhịn!” Nói đến đây, vẻ mặt con lừa tỏ vẻ phẫn nộ, biểu lộ cương nghị lại lật qua, đổi lại thành một bộ đáng thương bộ dạng, tiếp tục giả vờ đáng thương, ngây thơ khóc ròng nói: “Ta bất quá chỉ là muốn tìm một nơi có đãi ngộ tốt một chút, có chủ nhân tối một chút, xem ta ở bên ngoài ăn đều là cái gì cỏ, đều là cỏ khô đã mốc meo từ một năm trước, làm hại ta thiếu dinh dưỡng nên thời kỳ phát dục đều không có được phát triển tốt nhất, bằng không ta khẳng định trường so với tuấn mã còn cao lớn ,uy mãnh nhiều hơn, ta vốn tưởng rằng ta gặp được tử tước Declan liền giống như là từ trong bóng tối trông thấy một đạo ánh rạng đông a!”
-“Sự tình dường như không tới mức nghiêm trọng như vậy a?” Diệp Tường là lần đầu tiên nhìn thấy một con lừa có biểu lộ phong phú như vậy, hơn nữa, diễn trò cũng đều kiêu ngạo như vậy, tuyệt đối so với minh tinh trong các phim trước kia mạnh hơn nhiều lắm, quyết định càng muốn thu nuôi con lừa này .
-”Vô cùng nghiêm trọng, cái này quan hệ đến tôn nghiêm của một con lừa nam a!” (lừa mà cũng đòi xưng giới tính như người a? kiêu ngạo ghê) Hai cái chân của con lừa liền đứng thẳng lên, mặt khác hai cái chân còn lại trông càng giống hai cánh tay của người tại huy vũ , cử chỉ rất phẫn khái.
-”Ờ, được rồi, ta, Declan cũng không phải là người xấu, đối với một con lừa ta còn là có thể nuôi nấng a!” Diệp Tường chính thanh thanh cuống họng nói gọn gàng, dứt khoát, rõ ràng, nhưng nếu để người khác trông thấy một con lừa không những có thể nói, còn có thể hoa chân múa tay biểu lộ sự vui sướng, như vậy sẽ thành cái dạng gì, hậu quả có thể nghĩ tới, mô phật!!!!!.
-”Thật sự?” Con lừa kia vừa mới biểu sự lộ hưng phấn xong, nước mắt vừa rồi hiển nhiên không biết bay đi đâu rồi? Diệp Tường thậm chí còn hoài nghi thằng nhãi ( tức con lừa) này có phải là vừa rồi vụng vụng trộm trộm bôi nước miếng lên hay không (eo ôi! Ghê tởm quá)!

-‘’Đó là điều đương nhiên!” Diệp Tường gật đầu hứa hẹn, nói.
-”Tốt,vậy trước hết chúng ta nói chuyện về vấn đề đãi ngộ cùng yêu cầu công tác của ta đã a…” cái đuôi của con lừa này đã lộ ra (T.T) .
-”…” Diệp Tường nghĩ muốn bóp chết con lừa này, thậm chí trong tâm đã có ý nghĩ đem nó đi nấu thành món gì đó cho Ô Ô ăn a.
Hôm nay,thế là Diệp Tường không có mua được người nào cả, tử tước phủ ngược lại lại nhiều hơn một con lừa có thể nói, về phần vấn đề đãi ngộ, phỏng chừng về phương diện đãi ngộ, tiền lương của ‘hắn’ nha, tựa hồ so với cận vệ binh mà hoàng đế nuôi bên người còn muốn cao hơn vài lần a. Ai!!!!
Ngày đó khi mặt trời lặn về phía tây, thời điểm dư âm hoàng hôn trùng hợp rơi tại cửa lớn nhà Diệp Tường, cũng là lúc Diệp Tường lắc lư lắc lư cưỡi lừa xuất hiện.
Mà giờ khắc này, trước cửa phủ tử tước của Diệp Tường có một chiếc xe ngựa nào đó đỗ lại.
Di? Người trông nom phủ đều chết ở đâu hết rồi? Có chiếc xe ngựa ngừng ngay trước cửa nhà ta mà không người trông nom tới hỏi thăm, ghê tởm nhất chính là, người kéo xe ngựa kia cư nhiên còn tại trước cửa nhà ta để lại một bãi phân và nước tiểu!
-”Uy. Ai ở trong xe này vậy?” Diệp Tường nhảy xuống khỏi con lừa liển tiến lên hỏi thăm.
Người trong xe ngựa vén bức màn lên, Diệp Tường trông thấy một cánh tay trắng noãn như ngọc vươn ra, tiếp theo một mái tóc dài hỏa hồng sắc(màu đỏ như lửa) cùng gương mặt của một mỹ nữ xuất hiện trước mặt hắn.

-”Ngươi chính là đệ tử của lão Mã Khắc, tử tước Declan? “Lông mày lá liễu nhỏ nhắn của đối phương nhíu lại , nhìn Diệp Tường từ trên xuống dưới.
Mà Diệp Tường cũng đã bị sắc đẹp của nữ nhân từ trong xe ngựa xuất hiện này làm cho choáng váng, mày liễu, môi tinh xảo như thủy tinh , mũi hơi vểnh, còn có cặp mắt thanh thấu mê người kia nữa, nếu như nói Diane Lâm lần trước gặp là một đóa Tử La Lan (Violet) nở rộ kiều diễm, như vậy, giờ phút này, mỹ nữ có mái tóc mang màu ‘hỏa hồng sắc’ trước mặt Diệp Tường đây chính là hoa hồng,một vẻ đẹp để lộ ra một cổ mị lực ổn trọng, thành thục mê người.
-”Uy, tiểu ca, cuối cùng ngươi có phải là tử tước Declan hay không vậy?” Đối phương làm nũng lặp lại câu hỏi một lần nữa, đối với sự không lễ phép của Diệp Tường, chằm chằm xem nàng, nàng ngược lại không hề để ý.
-”Ách, đúng là ta, không biết tiểu thư xưng hô như thế nào?” Diệp Tường hơi chút điều chỉnh lại tư thái, một bộ dáng đầy chất quý tộc, quân tử, ít nhiều có cái gọi là lễ nghi quý tộc.
Mà con lừa bốn chân ở một bên nhìn xem hắn , mắt càng mở to khinh bỉ hắn dối trá, ra vẻ đạo mạo .
-”A, ta gọi là Tây Na Cát Tư.” Đối phương buông bức màn , lập tức đi xuống xe ngựa.
Một thân y phục hồng sắc bó sát người đem dáng người ma quỷ của nàng trói buộc lên, càng làm cho Diệp Tường chính là muốn phun huyết, điên cuồng phun, đối với bộ ngực ‘vĩ đại’ của đối phương như vậy…
-”Hảo, thật lớn a…thật đúng là hung khí nhân gian a!” máu mũi Diệp Tường chảy cả vào trong miệng.

Mà Tây Na chính là nhìn Diệp Tường, tiếp theo lại nhìn chính mình, tiếp theo nữa là mỉm cười nói: “Ta là trợ thủ của Mã Khắc, mới từ đế quốc Mies quay về, dường như hắn không có ở nhà, những đại thẩm kia đem thư Mã Khắc lưu lại đưa cho ta, trong thư hắn nói, để cho ta đến tìm ngươi!” Nói xong, Tây Na móc ra một phong thư đưa cho Diệp Tường.
Diệp Tường tiếp nhận thư, mở ra xem xét, quả nhiên, bút tích này tuyệt đối là của lão hỗn đản kia, chứ không trên đời nào còn có cái chữ viết khó coi đến như vậy ? Phỏng chừng hắn cũng chỉ có ghi con số là còn có hơi chút đẹp mắt, chính là, Mã Khắc, lão hỗn đản kia có ý tứ gì? Khi nào thì thu trợ thủ mà cũng không nói cho hắn biết? Hiện tại lại trực tiếp đem nàng nhét đến bên cạnh mình?
-”Hảo !” Lão đã nhét ình một mỹ nữ trợ thủ, mà chính mình giờ phút này lại đúng là thời điểm đang thiếu người, hiện tại lại vừa vặn đưa tới cửa, hơn nữa, đay lại là cực đại’Hung khí ‘của nhân gian a, phỏng chừng Diệp Tường từ nay về sau đều sẽ được chảy hai lượng máu mũi mỗi ngày a .
-”Đi vào trước đi!” Diệp Tường trước đẩy cửa đi vào, cuối cùng mới đến giúp đỡ Tây Na .
Đương nhiên, cả một xe ngựa của Tây Na, Diệp Tường cũng không muốn để cho nàng một người tự vận chuyển, tự nhiên vì mỹ nữ, hắn, một người nam nhân rất có lương tâm đã giúp nàng khuân không ít gì đó, mà Tây Na cũng là phi thường chuyên nghiệp, có rất nhiều dụng cụ đều là dụng cụ dùng để nghiên cứu, Diệp Tường cũng tạm thời đem những thứ này đến phòng thí nghiệm rộng lớn cuả chính mình .
Chính là, khi Tây Na trông thấy đầy phòng thí nghiệm đều là một đống lồng sắt nhốt đầy chó và mèo, còn có một ít thí nghiệm gì đó của Diệp Tường, càng nhìn lại càng thấy kỳ quái. Mà nàng vừa mới rồi không thể không thừa nhận, khi chứng kiến người trẻ tuổi này, một người trông rất bình thường, lại có một chút háo sắc, ít nhất hắn đã nhìn chằm chằm vào nàng thật lâu, nhưng là, khi chứng kiến những thứ bày trong phòng thí nghiệm này sau, nàng cũng đã hơi chút có cái nhìn khác về đối Diệp Tường .
-”Nghe nói sủng vật điếm kia là do ngươi mở ?” Tây Na có chút hiếu kỳ dò hỏi.
-”Phải, ở Tam Vung Đế Quốc còn có người thứ hai gọi Declan tử tước sao?” Diệp Tường giúp đỡ nàng chuyển vào tất cả những thứ cần thiết gì đó.
-”Ồ, xác thực không có, bất quá, ta rất hiếu kỳ, ngươi dùng thuốc gì mà có thể đem những ma thú đầy hung tính kia thay đổi tính cách một cách triệt để vậy?” Tây Na cũng không phải thái điểu luyện kim thuật sĩ(thuật sĩ luyện kim cấp thấp, mới học tập) , tuy nàng trên danh nghĩa là trợ thủ của Mã Khắc, nhưng là nàng đã đi theo Mã Khắc năm, sáu năm rồi, đối với chó và mèo ở trong phòng thí nghiệm của Diệp Tường mà Diệp Tường dùng làm chuột bạch thí nghiệm, tự nhiên là đoán được một hai phân.
-”À, cái này, thuộc về bí mật nghề nghiệp a! Không thể tùy tiện lộ ra !” Diệp Tường cự tuyệt tiết lộ.

-”Haizz, nếu như…” Tây Na hai tay ôm ngực, một đôi mắt mê người nhìn chằm chằm vào Diệp Tường.
Diệp Tường nhìn mỹ nữ thành thục này, không thể không nói, xác thực là nàng đã câu dẫn ra dục vọng rất lớn của hắn, hơn nữa nữ nhân này tựa hồ như hữu ý hay vô ý đã phóng điện với mình, hiển nhiên là đang câu dẫn mình, mẹ kiếp, khó trách kẻ có tiền đều dễ dàng như vậy bao tình nhân, nguyên lai đều là bị những dâm phụ kia câu dẫn !
-”Nếu như là như thế nào?” Diệp Tường nặng nề nuốt một miếng nước bọt, nhìn xem ánh mắt củaTây Na này câu dẫn người, hiển nhiên đã có chút bị lung lạc.
-”Nếu như ta làm trợ thủ của ngươi thì như thế nào?” Tây Na bật thốt lên nói ra, nàng đối với nghiên cứu thần bí của Diệp Tường hứng thú càng lớn hơn một chút.
-”À…” Diệp Tường thập phần thất vọng, nữ nhân này lại còn nói lời này, mồ hôi tuôn ra đầy người, chính mình còn tưởng rằng là muốn cùng chính mình… A, tư tưởng của mình thật sự quá không thuần khiết, xấu xa xấu xa.
-”Chúng ta trước nên nói chuyện về vấn đề đãi ngộ của ngươi, ta sẽ trả cho ngươi ba trăm kim tệ một tháng! Còn phải giúp ta làm thí nghiệm, trễ chút ta sẽ tìm thêm người cho ngươi !” Diệp Tường lập tức biểu lộ ra tư thái của một lão bản, bắt đầu an bài công tác.
Tây Na không có lời nào để nói liền gật đầu, đối với đãi ngộ mà Diệp Tường cho nàng tốt như vậy, nàng còn nói lời gì để nói, nàng cũng không là dạng con gái ngực to mà không có não .
-”Ta hiện tại rất muốn biết ngươi là như thế nào bắt những ma thú kia phục tùng…” Tây Na càng sốt ruột đưa ra vấn đề mới vừa rồi vừa hỏi qua.
Diệp Tường không cần nghĩ ngợi đáp ra bốn chữ.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.