Đọc truyện Sinh Con Xong Ly Hôn – Chương 6
Edit + Beta: Vịt
Thẩm Gia Ngôn đau mồ hôi đều rơi xuống, khó chịu hơn mỗi lần trước kia, giống như là có một người tí hon ở trong bụng nhảy vậy, lôi kéo thần kinh cậu. Có lẽ vừa mới bị khiếp sợ dẫn tới phản ứng xấu, vật nhỏ ở trong bụng dùng hành động nói với cậu, nhóc không thích như vậy.
Con tưởng ta thích hử. Thẩm Gia Ngôn cắn chặt răng nhẫn nại, đồ cún con!
Giống y ông bố tư bản kia của con, chuyên chọn hồng mềm bóp, cha nào con nấy, một trừ lương cậu, một làm cho cậu khó chịu, cậu hiện tại thật sự là cả người bị thương, sắp phải đối mặt với mất đi hi vọng công việc được chứ.
Bệnh viện rất nhanh đã tới, Thẩm Gia Ngôn lúc này tỉnh táo chút, vừa xuống xe đã vùng vẫy muốn rời đi. Nói đùa gì chứ, cậu một đại nam nhân mang thai, bị kiểm tra ra còn không phải bị coi là quái vật bắt lại hả.
Cậu muốn đi, nhân viên y tế cũng không thể cản, Thẩm Gia Ngôn run run đưa tiền cho xe cứu thương, xoay người gọi xe trở về nhà trọ cậu thuê tạm thời. Về đến nhà lại không đau, Thẩm Gia Ngôn tái mặt bò lên giường, vừa muốn ngủ, chuông cửa vang lên.
Thẩm Gia Ngôn không muốn nhúc nhích, nhưng người tới kiên nhẫn, bấm đến lần thứ 3, Thẩm Gia Ngôn mới khua lên khí lực xuống giường, nhưng vừa nhìn vào mắt mèo, sợ hết hồn.
Người đứng bên ngoài thoạt nhìn rất giống Tạ Kế Hiên.
Thẩm Gia Ngôn đầu tiên cảm giác mình hoa mắt, lại nhìn cái nữa, vẫn là Tạ Kế Hiên, cậu nghi mình đang nằm mơ.
“Rầm rầm.” Chuông cửa không được việc, Tạ Kế Hiên liền bắt đầu gõ cửa, Thẩm Gia Ngôn sợ quấy nhiễu hàng xóm, chỉ có thể bất đắc dĩ mở cửa.
Nam nhân trước mặt sắc mặt nghiêm túc, sâu kín mở miệng: “Cậu không phải nên ở bệnh viện sao? Sao đã về rồi?”
Khẩu khí này, sắc mặt này, Thẩm Gia Ngôn rốt cục xác định mình không phải là nằm mơ, đây mới là Tạ Kế Hiên cậu biết, người đàn ông đầy mặt lo lắng trong mắt mèo nhất định là cậu hoa mắt.
“Không có việc gì tôi liền về.” Tại sao, chuyện này cũng muốn quản sao?
“Kiểm tra cũng không làm, sao cậu biết cậu không có chuyện gì? Đi về với tôi.”
Thẩm Gia Ngôn sợ hết hồn, đùa gì thế, đi kiểm tra Tạ Kế Hiên chẳng phải sẽ biết, cậu tuyệt đối sẽ không để cho Tạ Kế Hiên biết trong bụng cậu có nhóc con của anh.
Tạ Kế Hiên nếu biết trong bụng cậu có con của anh, nhất định sẽ không bỏ qua cho cậu, Tạ gia cũng sẽ không bỏ qua cho cậu.
Thẩm Gia Ngôn vội vàng giải thích: “Hiện tại đã hết đau, tôi chính là buổi trưa ăn đồ hỏng đau bụng, uống thuốc là không sao.”
Tạ Kế Hiên không tin, ánh mắt quét bụng Thẩm Gia Ngôn, Thẩm Gia Ngôn chỉ cảm thấy bụng lạnh lẽo, rõ ràng Tạ Kế Hiên chỉ là dùng mắt thường nhìn, cậu nhưng có loại cảm giác bị nhìn thấu. Thẩm Gia Ngôn chột dạ đưa tay ngăn bụng, chỉ sợ Tạ Kế Hiên nhìn ra chút gì.
“Thật?” Tạ Kế Hiên nheo mắt lại.
Thẩm Gia Ngôn mãnh liệt gật đầu, cậu hiện tại thật sự ổn lắm, tiểu bại hoại mặc dù thích hành hạ cậu, nhưng dù gì cũng có chút lương tâm, sẽ không để cho đau chết. Đau đớn kịch liệt cũng chỉ một lát, hiện tại đã từ từ ổn rồi.
Tạ Kế Hiên nhìn dáng vẻ cậu không giống như đang nói láo, cũng không cưỡng ép nữa.
Lãnh khốc nói: “Cậu không cần nghĩ nhiều, tôi chỉ là thuận đường tới đây làm việc, dựa theo nguyên tắc quan tâm nhân viên, không thể không đến thăm chút.”
“…… Cám ơn Tạ tổng.”
Thẩm Gia Ngôn chuẩn bị đóng cửa, lời tới đây không phải nên kết thúc sao, nhưng Tạ Kế Hiên lại không có ý tứ động đậy, giống như tượng cắm ở cửa nhà cậu, làm cho Thẩm Gia Ngôn tiến thoái lưỡng nan, đóng không được mà không đóng cũng không xong.
Theo dòng chảy thời gian không khí càng ngày càng lúng túng, Thẩm Gia Ngôn khách khí một câu: “Nếu không tôi tiễn Tạ tổng nhé.”
Tạ Kế Hiên hệt như pho tượng rốt cục nhúc nhích, nhanh chóng nhường đường cho Thẩm Gia Ngôn, vẻ mặt miễn cưỡng nói: “Cậu muốn tiễn thì tiễn thôi.”
……
Hôm sau Thẩm Gia Ngôn làm rùa đen rụt đầu, không dám tới công ty, sợ Trương tổng tới cửa tìm cậu tính sổ, ở nhà làm ổ, tìm kiếm tin tức cả ngày, cậu cảm thấy tin tức khả năng xuất hiện nhất tiêu đề chính là, lão tổng nào đó cùng một nam diễn viên hạng 180 xyz không được biến thành hiện trường đổ máu, phóng viên có ích của giới giải trí nhất định sẽ viết như vậy.
Nhưng suốt một ngày, cũng không nhìn thấy tin tức lẻ tẻ, Thẩm Gia Ngôn dù sao cũng thở phào, hôm sau mới dám lén lén lút lút tới công ty.
Tôn Cường ở công ty chờ Thẩm Gia Ngôn, Thẩm Gia Ngôn vừa tới hắn liền chặn người.
Ngay trước mặt đồng nghiệp tới tới lui lui, sắc mặt bất thiện chất vấn Thẩm Gia Ngôn: “Tôi nghe nói cậu đánh Trương tổng?”
Thẩm Gia Ngôn nghe thấy hơi thở bão táp ập tới, lập tức cũng không phản bác, Tôn Cường muốn chửi thế nào thì chửi thế đó đi, nên tới sớm muộn sẽ tới, cậu không thiếu một vụ này.
Hôm đó Tôn Cường sau khi đi, một lát sau cảm thấy không yên lòng định trở lại xem xem, không nghĩ tới vừa ra cửa đã nhìn thấy Trương tổng được cáng khiêng tới. Tôn Cường ngàn tính vạn tính cũng không ngờ tới bị thương sẽ là Trương tổng, ở trong tay kẻ hâm mộ yêu thích Ace như Trương tổng, bị thương sẽ chỉ là Thẩm Gia Ngôn. Hắn chính là nhằm điểm này, sắp xếp Thẩm Gia Ngôn cho Trương tổng, muốn cho Thẩm Gia Ngôn một bài học.
Không nghĩ tới mang đá đập lên chân mình, “đau” hắn gần chết!
“Cậu con mẹ nó cậu coi mình quan trọng lắm phải không? Cũng không soi gương xem mình là cái đức hạnh gì, cậu chính là chó nằm trên mặt đất nhìn sắc mặt người khác, còn dám cắn người, sống đủ rồi đúng không, cậu chờ bồi thường phí vi phạm hợp đồng đi.”
Tượng đất còn có ba phần nóng tính đấy, Thẩm Gia Ngôn thật sự không nhịn được: “Anh dựa vào cái gì bảo tôi bồi thường phí vi phạm hợp đồng? Là Trương tổng động thủ trước, tôi chỉ là tự vệ.”
Tôn Cường hừ lạnh: “Tôi cho cậu biết cậu không chỉ phải bồi thường phí vi phạm hợp đồng, còn phải bị đóng băng vĩnh viễn.”
“Mệnh lệnh của công ty cấm quy tắc ngầm, tôi có thể báo cáo với chủ quản —”
Tôn Cường cười, cười cậu ấu trĩ: “Cậu đi đi, cậu cho rằng chủ quản biết cậu là ai. Tới đây 5 năm cũng không kiếm một phân tiền cho công ty, còn có mặt mũi đòi lương cơ bản, sâu gạo như cậu, tôi xin công ty đá cậu đi, bên trên ngay cả mắt cũng không chớp một cái.”
“Bên ngoài cũng sẽ không có ai cần cậu!”
Nói ngắn gọn, cậu cứ chờ chết đi.
Năm năm, Thẩm Gia Ngôn bị Tôn Cường chửi không chỉ 1 lần, nhưng lần này thật sự không nhịn nổi nữa, trước kia cậu còn sẽ nói mấy lời dễ nghe với Tôn Cường vỗ mông ngựa, lần này tuyệt đối sẽ không chịu thua nữa.
Thẩm Gia Ngôn kiềm nén, nên làm gì thì làm đó, cậu buổi chiều còn phải chụp hình, Tân Nguyên tạo riêng cho bọn họ kế hoạch bồi dưỡng minh tinh, mỗi tuần, đều phải quay một video ngắn, upload lên website chính thức.
Thẩm Gia Ngôn và Tưởng Duệ là hợp tác, hợp tác cũng chính là CP trong miệng fan nói, cám gạo (*) câu fan là một cách câu fan không tệ, bán được tốt, nói không chừng có thể hot.
((*) cám gạo [màifū] đọc gần giống với bán hủ [màifǔ])
Thẩm Gia Ngôn make up, sớm tới sân quay chụp, bọn họ hôm nay làm người thông báo tin tức của Tân Nguyên, thông báo với fan mấy chuyện Tân Nguyên gần đây xảy ra. Thẩm Gia Ngôn xem kịch bản 2 lần, chờ thẳng tới thời gian quay chụp, còn chưa nhìn thấy bóng dáng Tưởng Duệ, đã đứng dậy đi tìm, cuối cùng ở phòng hóa trang nhìn thấy Tưởng Duệ đang nghịch điện thoại.
Tưởng Duệ thấy cậu cũng không phản ứng, vẫn như cũ tự mình chơi game, Thẩm Gia Ngôn gọi một tiếng: “Tưởng Duệ, hôm nay quay chụp cậu quên rồi sao?”
Tưởng Duệ thẳng thắn không nhìn, coi Thẩm Gia Ngôn thành không khí, tiếp tục nghịch điện thoại của hắn.
Thẩm Gia Ngôn nhịn tâm tư: “Cậu nhanh đi make up, nếu không thì không kịp nữa.” Cậu và Tưởng Duệ cũng chính là quan hệ công việc, riêng tư không có giao tình gì, nhưng bình thường cũng hòa thuận, chưa từng ồn ào như hôm nay.
“Tôi đã nói với anh Tôn, đổi hợp tác.” Tưởng Duệ lười biếng, cũng không ngẩng đầu lên.
Trong phòng hóa trang nghệ sĩ và nhà tạo mẫu tóc một đống lớn, Tưởng Duệ trước mặt nhiều người như vậy không cho Thẩm Gia Ngôn chút mặt mũi, nói chuyện tuyệt tình như vậy, xem ra đã làm xong ý định sau này không lui tới lẫn nhau.
Tâm lý Thẩm Gia Ngôn rất mạnh mẽ, cậu không chút hoang mang hỏi: “Có thể cho tôi lý do không?”
“Còn phải hỏi sao.” Tưởng Duệ cười, trào phúng nhìn Thẩm Gia Ngôn: “Sư huynh hiện tại thực là đại danh vang dội, tiểu đệ tôi không chịu nổi nhân vật như ngài, tôi còn phải nuôi gia đình sống qua ngày đấy, hai ta hảo tụ hảo tán đi.” Thẩm Gia Ngôn mắt thấy sắp xong đời rồi, hắn cũng không muốn cùng chết, hơn nữa hắn đã sớm bất mãn với Thẩm Gia Ngôn, ai nguyện ý cám gạo với loại không có nhân khí gì chứ, một chút ích lợi cũng không vớt được không nói, còn liên lụy hắn, hắn đã sớm muốn quẳng Thẩm Gia Ngôn đi.
Vừa lúc vớ được cơ hội lần này, thừa dịp Tôn Cường ghét Thẩm Gia Ngôn, hắn biểu hiện tốt chút, quả thực nhất cử lưỡng tiện.
Đối với loại qua cầu rút ván này, Thẩm Gia Ngôn gặp qua quá nhiều, người ta đã không muốn hợp tác với cậu, cậu cũng không cưỡng cầu.
Không có Tưởng Duệ, đạo diễn chỉ có thể tạm thời tìm một người bổ sung, nhưng tìm một vòng cũng không tìm được, chỉ có thể thừa dịp người mới đi học, đi qua tìm người mới đỡ tạm.
Mấy người mới này ngoại trừ là mầm non công ty nhìn trúng, sau này cũng phải qua tay Tôn Cường, thấy đạo diễn vừa hỏi, đều an tĩnh, phần lớn người dời tầm mắt đi, không muốn dính líu với Thẩm Gia Ngôn phá hủy tiền đồ của mình, Thẩm Gia Ngôn có thể hiểu được, cậu cũng không ôm hi vọng.
Nhưng không nghĩ tới có người giơ tay.
Một tiểu mập tóc phủ mắt lên tiếng: “Tôi, tôi có thể chứ?”
Đạo diễn rõ ràng chướng mắt hình tượng y, nhưng có thể tìm được người đã không tệ rồi, “Được, cậu đi theo tôi, để nhà tạo mẫu tóc nghĩ kiểu tóc cho cậu.”
Tiểu mập tên là Thôi Chính Khâm, nhà tạo mẫu tóc cắt tóc cho y, tóc úp còn có thể lộ vẻ mặt nhỏ chút, vừa cắt đi như vậy mặt thịt liền lộ ra, nhưng mập mập vẫn cực đáng yêu.
Thẩm Gia Ngôn giới thiệu bản thân, cầm lấy kịch bản kiên nhẫn giảng giải cho y, Thôi Chính Khâm nhìn cực kỳ khẩn trương, rất câu nệ. Thẩm Gia Ngôn rót cho y một chén nước mật ong: “Đừng khẩn trương, sai có thể làm lại, quay video ngắn mà thôi, không phải chuyện gì lớn.”
“Cám ơn anh Thẩm.” Thôi Chính Khâm mắt sáng lập lòe, cảm kích nhìn Thẩm Gia Ngôn: “Em sẽ cố gắng.”
Thẩm Gia Ngôn thấy y thành khẩn như vậy, ngược lại muốn nhắc nhở y một câu: “Chuyện của tôi cậu nghe nói rồi đi, hiện tại không làm còn có thể rời đi, sau khi bắt đầu làm việc thì không có cơ hội nữa.”
Thôi Chính Khâm lắc đầu: “Em, em không sao! Em biết anh Thẩm là người tốt. Anh chắc quên rồi, hồi em vừa vào công ty, anh còn hướng dẫn kỹ thuật diễn của em.”
Chuyện này Thẩm Gia Ngôn thật sự không nhớ rõ, nhưng cậu quả thực cảm động, một chút chuyện nhỏ Thôi Chính Khâm vẫn nhớ trong lòng, là một người trọng tình trọng nghĩa. Cậu nói tiếp: “Công ty định bồi dưỡng cậu thế nào.”
“Em ca hát, công ty muốn bồi dưỡng em solo, đi theo con đường ca sĩ sáng tác.”
Ừm…… Ngoại hình này, quả thực phải dựa vào tài hoa mới có thể cứu. Thẩm Gia Ngôn cũng không phải xem thường Thôi Chính Khâm, thời đại sắc đẹp, khuôn mặt đối với một người mà nói rất quan trọng, huống chi nơi như giới giải trí, lại càng nghiêm khắc. Cậu khích lệ: “Đợi lát nữa lúc quay, cũng không phải nhất định dựa theo kịch bản mà đi, tôi tới lúc đó tìm cớ, để cậu hát lên hai câu, cậu tính toán chút, tự mình chọn bài tương đối sở trường.”
Thôi Chính Khâm kích động đứng lên, mạnh mẽ cúi người: “Cám ơn anh Thẩm!” Y mập, nhưng đầu óc không ngu, y biết phân lượng lên hình đối với nghệ sĩ mà nói quan trọng cỡ nào, có mấy người sẽ nguyện ý bỏ qua phân lượng của mình để cho người khác biểu diễn tài hoa. Thẩm Gia Ngôn lại nguyện ý. Y là dựa vào giọng hát tiến vào Tân Nguyên, ngoại trừ âm thanh, những cái khác đánh giá lót cuối, điểm tổng hợp cũng rất thấp, mọi người đều cảm thấy y sẽ không nổi tiếng, nhưng là bởi vì nhiệt huyết ca hát, Thôi Chính Khâm vẫn không vứt bỏ hi vọng.
Thôi Chính Khâm kích động vô cùng, những người khác lại giống như nhìn tên ngu. Nhấc quan hệ với Thẩm Gia Ngôn, vậy thì chờ lạnh đi, lại còn cao hứng, cậu sẽ khóc thôi! Bọn họ vui mừng xem kịch, cũng không nhắc nhở Thôi Chính Khâm, sôi nổi chờ xem hai người mất mặt thế nào.
Quay thuận lợi ngoài ý muốn, Thôi Chính Khâm hát xong bài đạo diễn hô CUT, kế tiếp chính là biên tập xong sau đó bỏ vào website chính thức, mấy cái này đều không cần bọn họ bận tâm.
11h tối hôm đó, lúc Thẩm Gia Ngôn và Thôi Chính Khâm lâm vào ngủ say, trên mạng có 1 video nóng hầm hập, tiêu đề: Tiểu thịt tươi livestream gặp phải vụ cướp, tràng diện quá đẫm máu.