Đọc truyện Siêu Việt Tài Chính – Chương 1022: Bài kiểm tra.
Hai từ chiến thắng ấy trong căn phòng hùng hồn đến mức ở xung quanh cũng có thể nghe ra rõ được họ đang hô hào từ gì. Những người trong công ty không khỏi tò mò khi nhìn về bộ phận làm việc hiện tại của nhóm người Hoách Khang.
Dù rằng nơi này được ngăn phòng theo từng đơn vị dự án. Nhưng nó làm không ít người hiểu rằng. Xem ra ở chỗ của Hoách Khang đã tìm ra cách đối phó với những người vừa rồi đến đây vây quanh.
Nhóm người Thẩm Cửu lúc này rời khỏi phòng chuẩn bị trà nước và nơi ngồi. Cùng với việc ghi lại danh sách người đến thuộc bộ phận nào. Nhìn như một nơi đang phỏng vấn nhân sự.
Nhưng chỉ như thế là đủ khi mà đám người trưởng bộ phận rất nhanh chóng từng người, từng người chạy đến như muốn bắt trước thời gian để là người đầu tiên vào gặp Hoách Khang. Ai cũng hiểu người đến trước sẽ như thế nào.
Ai là người kết thúc thì Hoách Khang có thể sẽ không nhớ nhưng người bắt đầu thì chắc chắn sẽ để lại ấn tượng nhất cho Hoách Khang. Tâm lý của đám người trưởng các bộ phận cũng như thế, Nên khi đám người Thẩm Cửu bước vào bên trong họp với Hoách Khang. Bọn hắn không ngại để lại một người trông chừng sẵn sàng báo lại tin tức cần thiết. Khi mà đám người Hoách Khang mở cửa tiếp nhận báo cáo.
Thời gian không bao lâu nhưng đối với dự án họ theo đuổi mỗi tuần đều có một bản báo cáo được lưu lại. Chỉ cần đem công việc đó soạn ra một bản báo cáo tổng thể về các công việc sắp tới và dự đoán tình hình cho dự án hoàn toàn có khả năng làm xong rất nhanh hoàn toàn đơn giản.
Để tránh tình trạng chen chúc đổ xô vào trong gặp Hoách Khang. Thẩm Cửu và một người nữa trở thành chốt chặn ở ngoài cửa những người nào muốn vào bắt buộc phải xếp hàng. Những ai mà làm loạn họ thẳng tay treo người đó đứng bên ngoài.
Mặc dù không ít người ra giọng lãnh đạo nhưng ở tình huống này họ là cá nằm trên thớt. Nhóm người Thẩm Cửu mới là dao bầu mổ xẻ họ. Nhất là nếu đem ra tranh cãi Hoách Khang sẽ đứng về nhóm người Thẩm Cửu nhiều hơn vì họ là người thân tín của hắn.
Từng người một đem theo một bản báo cáo không ít đến phòng của Hoách Khang ai cũng ở đó một lúc rồi rời đi. Trước khi đi cũng không quên nhìn lại căn phòng của Hoách Khang.
Họ không hề biết rằng Hoách Khang hắn đã có một kế hoạch khác cho toàn bộ dự án. Hầu như đối với những dự án về trò chơi Hoách Khang cũng không hỏi quá vài câu hỏi. Giống như hắn đang đi phỏng vấn những người trưởng bộ phận nhiều hơn là hắn nghe họ báo cáo để tìm ra mục đích của dự án thích hợp để đầu tư tiếp tục.
Cũng không ít người đứng lại. Đợi chờ những người phỏng vấn sau hỏi han một số điều trong phòng. Nhưng nhận lại với họ những câu nói hoàn toàn giống nhau.
– Ông cần gì và dự án ông đi đến đâu Hoặc đại loại như nếu dự án của ông được thực hiện thì ông nhắm trong bao lâu lấy lại được vốn và nó kéo dài được bao nhiêu thời gian.
Đánh vào trọng tâm như thế nên Hoách Khang không khó nhận ra được những dự án nào có thể kiếm lại được tiền và những thứ nào không. Bởi theo những gì từ sàn chứng khoán hắn học được một thứ. Vòng tiền xoay vòng phải hạn chế được rủi ro thấp nhất.
Hắn không hiểu mình chỉ dựa vào những đánh giá thị trường sau khi làm việc cho Thiếu Kiệt hay không nhưng nhìn vào một điều tiên quyết rằng tất cả dự án không thể kéo dài hơn và phải đem lại lợi nhuận hoặc hoàn vốn trong thời gian sớm nhất. Đó là tiêu chí của việc chọn mua cổ phiếu lướt sóng tăng giảm chỉ dựa vào phán đoán nhất thời.
Mã Hóa Đằng với Doanh Doanh cũng không hẳn là bỏ mặc Hoách Khang để hắn bơi một mình trong cái đống hỗn độn này. Để tránh việc phát sinh không khống chế được Doanh Doanh với Mã Hóa Đằng cũng gọi một vài người đưa dự án lên nộp. Hỏi về những gì đã trải qua của hắn ở trong phòng với Hoách Khang.
Sau khi nhận được câu trả lời cả hai người chỉ im lặng và nhìn nhau như tán đồng một ý kiến. Hoách Khang không phải quả hồng mềm. Những câu hỏi của hắn nhìn như không liên quan gì đến dự án cần thiết của đám người trưởng bộ phận kia. Thế mà nó đánh vào đúng trọng tâm nhất ở một vị trí mà bản thân nó đặt lợi ích kinh doanh lên hàng đầu.
Doanh Doanh đợi cho những người kia đi hết vì với những câu hỏi của Hoách Khang đưa ra những người này đều trả lời giống nhau nên mấy người khác cũng không cần phải hỏi chi cho thêm mệt người.
Biết được cách thức làm việc của Hoách Khang nhưng không hiểu hắn từ đâu để xét duyệt những dự án cần đầu tư Doanh Doanh lúc này mới lên tiếng nói với Mã Hóa Đằng.
– Đối với việc làm của Hoách Khang đứng ở vị trí kinh doanh là không sai khi câu ta hỏi những câu hỏi như thế này. Nhưng nếu chỉ như thế để đánh giá một dự án có tiềm năng hay không thì có chút máy móc. Chúng ta có cần thiết nói cậu ta đem tất cả các báo cáo qua đây để lựa chọn lại một lần nữa không.
Mã Hóa Đằng không đáp lại mà trầm mặc thật lâu. Đối với hắn việc treo dự án và kéo dài nó cũng không có vấn đề gì. Nhưng đây là việc lựa chọn xem như thử thách đối với Hoách Khang cho vị trí mới. Chỉ khi bản thân Hoách Khang làm tốt việc lần này mới cho đám người bên ngoài thấy rõ thực lực của hắn ở vị trí này là đúng.
Nếu có Thiếu Kiệt chống lưng Mã Hóa Đằng phụ giúp đi nữa mà bản thân Hoách Khang không có được năng lực cần thiết cho một vị trí chỉ định thì hắn sẽ không tồn tại được.
Điều này làm Mã Hóa Đằng cũng đau đầu suy nghĩ khi mà Thiếu Kiệt đề cử hắn không thể không theo. Mà Hoách Khang ở vị trí đó sau này sơ xuất lại dính dáng đến nhiều thứ phiền hà. Giải quyết những việc phát sinh mới là vấn đề khó khăn hơn là bổ nhiệm một ai đó với một vị trí dựa vào quen biết.
– Tôi nghĩ chúng ta sẽ không xem báo cáo của mấy người kia. Nhưng phải tham khảo ý kiến của người kia thế nào. Hoách Khang làm việc với cậu ta trước chúng ta. Đánh giá năng lực cần thiết của một người cậu ta mạnh hơn tôi nhiều. Để xem Hoách Khang có máy móc dự cảm hay không cần phải xong hết ngày hôm nay hoặc ngày mai mới cho ra kết quả thiết yếu.
– Chỉ sợ rằng chúng ta đem việc này làm bài kiểm tra năng lực cậu ta lại quá tầm với. Đem tới những ý kiến không hay của đám người kia. Như vậy thì sau này họ khó lòng hợp tác tốt với Hoách Khang.
Doanh Doanh với Mã Hóa Đằng không để tâm đến những dự án đang làm báo cáo kia. Nhưng ở một khía cạnh nào đó. Cô cũng lo lắng Hoách Khang không vượt qua bài kiểm tra sau đó Mã Hóa Đằng với Doanh Doanh phải làm một công tác tư tưởng rằng những dự án kia chưa thể thực hiện được. Như vậy sẽ không ít người sẽ nghĩ rằng chí từ chỗ Hoách Khang mà dự án họ lại không được duyệt.
– Vấn đề này tôi đã nghĩ đến nếu cần chọn vài cái dự án duy trì với mức đầu tư thấp. Như vậy cũng không nói được gì. Chỉ cần Hoách Khang cậu ta đưa ra được cái nào có khả năng là được. Tôi nghĩ việc này không khó.
Doanh Doanh cũng không đáp lại. Nếu để giải quyết tình huống cấp bách thì đây cũng như lựa chọn giải quyết phần ngọn mà không trị được phần gốc. Nhưng dưới sự áp chế của Mã Hóa Đằng mọi việc sẽ vẫn đi vào quỹ đạo của nó.
Chỉ cần việc không ra khỏi tầm khống chế của họ thì khiến chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không là vấn đề bình thường. Còn với việc tâm tư từng thành viên ra sao hai người sẽ không quan tâm. Bởi phương châm của Tencent trước giờ đã kẻ mạnh thắng kẻ yếu.
Một dự án yếu thế và không làm nên chuyện đám người trưởng bộ phận cũng phải biết tự hiểu mình ở đâu. Nếu chống đối thì chỉ có một kết cuộc đơn giản. Sa thải nhân viên.
Mà điều này được xem như truyền thống không lạ ở Tencent. Nơi chỉ có những người làm được việc có thể sống và những con sâu cố gắng tồn tại thì bản thân cũng phải có chút gì đó được việc. Nếu không ra đi sẽ không bao giờ tránh khỏi.
Mã Hóa Đằng và Doanh Doanh suy nghĩ về việc của Hoách Khang thì như thế nhưng cả hai không nghĩ rằng ở thời điểm mấu chốt này việc may mắn và thực lực tích lũy được của mình
Hoách Khang cũng mấy người thân tín trải qua mọi việc đơn giản hơn họ suy nghĩ nhiều. Không biết vì bản thân được học tập từ tính cách của Thiếu Kiệt hay ở một nơi loạn hơn cả Tencent nơi chỉ trong một ngày có thể khiến người khác giàu có hoặc nghèo khó chỉ với những con số.
Và cũng tại thời điểm này Hoách Khang cảm thấy mình được Thiếu Kiệt chỉ định cho một công việc hết sức phù hợp với khả năng của mình. Nhìn ra được những bản báo cáo trên bàn thông qua các số liệu tăng trưởng và công việc của đám người báo cáo lên. Hắn định hình được những thứ nào có thể kéo dài để đầu tư. Những sản phẩm nào đem ra hoàn toàn thất bại trong một phương diện nào đó.
Khi mà tài chính đi liền với một thứ gọi là kiến thức chuyên môn, Người nắm giữ hai thứ này đối với Hoách Khang thì nhận định thị trường cung cấp của các dự án thêm vào thời gian phát triển và ra mắt được ở khía cạnh nào khiến cho mọi thứ hiện rõ trong đầu hắn khi tự mô phỏng những trình tự này.
Mấy người Thẩm Cửu cũng không ngờ rằng khi chia nhỏ công việc và chỉ với vài câu nói của Hoách Khang hắn đem những người đáng có ý định xin đầu tư kinh phí với dự án treo được giải quyết nhanh gọn. Một thứ mà phải mất đến vài ngày mới xong nhưng hoàn toàn giải quyết trong một buổi làm việc.
Đấy cũng bởi vì có những dự án mới bắt đầu bị chết yểu vì bản thân phát triển của nó còn quá dài và không biết sẽ có thể đem lại lợi nhuận để đầu tư hay không. Vài người đang nắm giữ dự án như thế đã quyết định từ bỏ không đi theo cuộc chơi này. Mà tiến hàng nghiên cứu đưa ra những phương án để có thể đảm nhiệm một phần trong cái kế hoạch QQcoin