Siêu Thần Cơ Giới Sư

Chương 47: Cản trở


Đọc truyện Siêu Thần Cơ Giới Sư – Chương 47: Cản trở

Translator: Nguyetmai

Hàn Tiêu bình tĩnh đáp: “Tôi chỉ muốn bồi thường đơn giản thôi.”

“Cậu đã bán thiết kế cho bọn buôn lậu mà còn chưa đủ sao?”

Trưởng phòng nghiên cứu cướp lấy cơ hội mỉa mai.

Hàn Tiêu nhìn ông ta, cười nhạt: “Nếu ông không cướp thiết kế của tôi thì số tiền đó tôi vẫn sẽ kiếm ra được. Đó vốn là thứ tôi nên có, ông gọi đó là bồi thường hả? Nếu ngay từ đầu ông tìm tôi mua thiết kế biết đâu tôi sẽ bán cho Cục 13. Nhưng thử hỏi ông có thương lượng với tôi không?”

Trưởng phòng nghiên cứu nghẹn họng, không đáp nổi.

Cổ Huy trầm giọng: “Nói điều kiện của cậu đi.”

Hàn Tiêu tỏ vẻ trầm ngâm suy nghĩ một lát rồi mới lên tiếng: “Tôi hi vọng từ nay về sau chuyện thế này sẽ không xảy ra lần nữa.”

“Đồng ý.”

Dù sao Hàn Tiêu cũng bán vũ khí cho đặc công của Cục 13, kết quả đều là để bọn họ dùng, điểm khác biệt duy nhất chỉ là vấn đề sản lượng quá thấp, thế nên không có lý do gì để từ chối anh cả. Hơn nữa, nếu chuyện thế này xảy ra lần thứ hai thì không chừng bản vẽ quý giá sẽ bị “tiết lộ” cho các quốc gia khác mất.

Người duy nhất bất mãn với quyết định này là trưởng phòng nghiên cứu, nhưng có ông Cao và Cổ Huy ở đây thì ông ta dù không vừa lòng cũng phải chấp nhận thôi.

“Sau đó…”

Hàn Tiêu xoa cằm, làm vẻ vừa mới nghĩ tới chuyện gì: “Tôi muốn xem tri thức nâng cao của hệ cơ giới.”


Ông Cao nhướng mày, nhìn Hàn Tiêu không nói không rằng, trong đầu đang tự hỏi rốt cuộc là Hàn Tiêu chỉ vừa nghĩ ra hay đã có dự mưu từ trước.

Tri thức nâng cao của hệ cơ giới là cơ mật của Tinh Long, quyền hạn cấp năm trở nên mới có tư cách tiếp xúc (riêng với game thủ là cần đạt được mức quan hệ “tôn kính”). Sáu nước và Manh Nha đều có tri thức nâng cao khác nhau, chuyên dùng để bồi dưỡng cường giả trung thành, nếu bị tiết lộ ra ngoài thì hậu quả thiết tưởng không thể chịu nổi.

Sắc mặt Hàn Tiêu rất bình thản, thực ra tim sắp vọt ra khỏi lồng ngực rồi, anh đang hết sức căng thẳng chờ câu trả lời của ông Cao.

“Sao đột nhiên cậu lại muốn xem tri thức nâng cao.”

“Tôi chỉ tò mò thôi.”

Giỏi lắm, lý do này rất hợp lý, ông Cao không hỏi thêm gì nữa.

Bầu không khí căng thẳng kéo dài khoảng năm phút liền, sau đó ông Cao đưa ra quyết định, ông nhìn Hàn Tiêu chăm chú rồi chậm rãi nói: “Được, tôi đồng ý.”

Hàn Tiêu thả lỏng, kìm nén nỗi sung sướng lại trong lòng, chỉ thản nhiên gật đầu, biểu hiện bên ngoài như thể cực kỳ ngay thẳng không tính toán, yêu cầu này chỉ là bồi thường mà thôi.

Dù chính mình cần dựa vào Cục 13 nhưng ngược lại Cục 13 cũng cần tình báo do anh cung cấp, giữa hai bên là sự cân bằng mỏng manh, chỉ cần trụ cột còn bền vững thì một ít va chạm nhỏ đều có thể giải quyết trong hòa bình cả.

Đúng lúc này trưởng phòng nghiên cứu lại mở miệng.

“Khoan đã! Tri thức nâng cao chỉ mở ra cho nhân viên cấp năm, điều này không hợp quy định.”

Khóe miệng Hàn Tiêu giần giật, thành công ở ngay trước mắt rồi mà còn có người nhảy ra phá bĩnh, giống như chuẩn bị đi “hái hoa dân chủ” mà lại bị người gọi làm việc gấp ấy, tức anh ách trong bụng. Anh nhìn chằm chằm trưởng phòng nghiên cứu, lòng thầm quyết tâm nếu ông ta cứ cố tình ngăn cản thì sớm muộn cũng phải trùm bao tải đánh cho một trận mới được.


“Vậy ông có ý kiến gì không?”

Cổ Huy bực tức hỏi.

Trưởng phòng nghiên cứu thuộc phái cấp tiến, không quen nhìn cảnh Cục 13 phải thỏa hiệp với một gián điệp tình báo thế này, không cần biết vì sao Hàn Tiêu muốn xem tri thức nâng cao nhưng nhất định ông ta sẽ không để anh được như nguyện. Hơn nữa, Hàn Tiêu còn đổ oan cho ông ta tội đầu cơ vũ khí nên giờ ông ta vẫn tìm cơ hội trả thù đây. Trưởng phòng nghiên cứu nói thẳng với ông Cao: “Điều lệ của tổ chức không thể thay đổi được, ngài đang dùng danh nghĩa cá nhân đáp ứng yêu cầu này, không trải qua biểu quyết của các thành viên khác, tôi tin rằng nhất định họ sẽ không đồng ý với quyết sách của ngài.”

Ông Cao cười nhạt, mắt lóe lên tia sáng kỳ dị: “Anh đang uy hiếp tôi sao?”

“Không dám.”

Trưởng phòng nghiên cứu cúi đầu, nhưng quyết không nhường một bước.

Cục phòng vệ biên giới chiến lược Tinh Long có hai giai tầng, cấp thứ nhất là Cục trưởng, Cục phó và mười ba vị trưởng phòng, quản lý những công việc hành chính bên ngoài. Tầng lãnh đạo cao hơn thì gồm Cục trưởng Cổ Huy và bảy vị ủy viên, họ đều là người nắm quyền trong quân đội và giới chính trị. Ủy viên là tầng lãnh đạo cao nhất tại Long Giác, nắm tất cả quyền lực trong tay.

Ông Cao cũng là ủy viên như Cổ Huy, một lãnh đạo phái bảo thủ, còn phái cấp tiến của trưởng phòng nghiên cứu cũng có chỗ dựa trong ủy ban, thế nên ông ta mới dám đối đầu với ông Cao như bây giờ.

“Tôi đã có mặt ở đây tức là có thể đại diện cho cả ủy ban.”

Ông Cao thản nhiên đáp lại, giọng điệu không hề có cảm xúc.

Trưởng phòng nghiên cứu cắn răng, bỗng nhiên nghĩ ra một cách, nói: “Tôi chỉ có một đề nghị, hạn chế thời gian xem tri thức nâng cao, không thể để người không đủ tư cách tự do xem xét những tri thức cơ mật này được. Tôi đề nghị hạn chế thời gian trong nửa giờ.”

Ông Cao và Cổ Huy liếc nhìn nhau, đề nghị này đúng là rất hợp tình hợp lý, dù sao Hàn Tiêu cũng chỉ nói là muốn “xem qua” thôi. Cứ coi như thỏa mãn lòng hiếu kỳ của anh một chút là được rồi.


“Vậy giới hạn trong một tiếng đi.”

Cổ Huy ra quyết định.

Trưởng phòng nghiên cứu vui như mở cờ trong bụng, tri thức nâng cao đều cực kỳ cao thâm ảo diệu, trong một giờ khẳng định không thể xem hết một phần ba tri thức của một hệ nữa là. Dẫu Hàn Tiêu có muốn học lén cũng chẳng đủ thời gian, dù trong lòng anh có ý đồ gì thì đều nát bét rồi. Ông ta cảm thấy mình đã thành công chọc tức Hàn Tiêu nên cực kỳ đắc ý.

Sắc mặt Hàn Tiêu vẫn bình thản nhưng trong lòng anh lại đang cười như điên.

“Một giờ hả? Chỉ cần bỏ ra ít điểm tiềm năng thì một phút cũng học được ấy chứ.”

Trông trưởng phòng nghiên cứu càng đắc ý anh lại càng buồn cười, vội vàng dằn ý cười xuống, mím chặt môi để không phát ra tiếng.

Lẳng lặng làm giàu, khiêm tốn, khiêm tốn chút nào…

Tri thức nâng cao được bảo mật nghiêm ngặt, sử dụng mật mã ngẫu nhiên, trong một giây có thể tạo thành cả trăm mật mã bốn mươi tám ký tự khác nhau, gần như hoàn toàn ngăn chặn khả năng hacker xâm nhập.

Nhưng tri thức nâng cao này bị giới hạn không thể thay đổi cũng không thể di động, chỉ có thể truy cập qua mấy máy chủ cố định.

Anh theo Cổ Huy vào thang máy xuống tầng dưới cùng, cửa vừa mở ra đã thấy một hành lang kim loại sáng ngời, nối thẳng phòng máy chủ, cứ cách mười mét lại có một máy giám sát và dò xét kim loại, hai mươi bốn giờ đều làm việc không ngừng nghỉ. Hành lang bị một tấm lưới hồng ngoại vây kín, lúc nào cũng đặt nơi đây trong tình trạng bảo mật cao nhất. Nơi này không có cảnh vệ mà chỉ có hàng loạt súng máy hạng nặng được điều khiển từ xa giấu sau mỗi bức tường, khi phát hiện có kẻ xâm nhập thì chúng có thể phản ứng lại trong khoảng 0,3 giây.

Phòng thủ nghiêm ngặt, gần như không có cơ hội đột nhập.

“Làm cái hành lang này cần bao nhiêu tiền thế?”

“Chắc cũng mấy triệu.”

Cổ Huy đi bên cạnh, bình tĩnh nói ra một con số.


Hàn Tiêu bĩu môi, tôi chẳng thèm hâm mộ đâu.

Máy chủ là máy tính tiên tiến nhất của Tinh Long, tổng số lượng dữ liệu nó xử lý trong một giây đủ để khiến máy tính gia đình bình thường sập nguồn ngay lập tức. Đây là pháo đài của Tinh Long trong chiến tranh mạng, bảo tồn vô số cơ mật quốc gia. Tri thức nâng cao chính là một trong số đó.

Hàn Tiêu thầm phỏng đoán, dù “Kỹ thuật internet cơ bản” của nhánh điều khiển có lên level max thì cũng chưa chắc đủ khả năng đột phá tường lửa của máy chủ Tinh Long. Cái tên “Kỹ thuật internet cơ bản” khiến anh hơi buồn cười, dù nghe rất hoành tráng nhưng thật ra kỹ thuật ở đây chỉ là kỹ thuật lập trình và kỹ thuật mạng cơ bản mà thôi.

Đi khoảng năm phút thì đến cuối hành lang kim loại, một gian phòng hình cầu hiện ra trước mắt, con đường dẫn vào trong của nó như thể được treo lơ lửng giữa trời. Đi tới giữa gian phòng hình cầu thì thấy một màn hình chữ nhật, còn có bàn phím và con chuột bên cạnh, đây chính là thao tác đăng nhập hệ thống máy chủ. Nhìn quanh một vòng, gian phòng hình cầu này có vách tường là dàn kính trong suốt chống va đập cực mạnh, phía sau mặt kính là hệ thống dây mạng đan xen vô cùng phức tạp, các module, mạch chip không ngừng lóe sáng, gian phòng hình cầu này chính là một máy chủ cực lớn.

Cảnh tượng như phim khoa học viễn tưởng kiểu này không đủ khiến Hàn Tiêu kinh ngạc. Bởi dù sao anh đã từng chứng kiến cảnh tượng chiến tranh vũ trụ rồi, cũng từng trăm nghìn lần bị ăn đạn pháo của các tiểu hành tinh đối địch, dù chết nhưng vẫn vinh quang. Lúc này, anh chú ý đến một vấn đề khác.

“Chỗ này ngạt thở thế, các người bình thường không thông gió à?”

Mí mắt Cổ Huy giần giật, sao cậu quan tâm chuyện kỳ lạ thế hả? Chẳng lẽ không phải là nên ngạc nhiên trước cảnh tượng phòng vệ nghiêm mật của chúng tôi sao?

Cổ Huy điều chỉnh tâm trạng một chút rồi nói: “Cái kia chính là máy chủ, tôi đã cho người mở khóa sẵn quyền hạn xem tri thức nâng cao, các dữ liệu cơ mật khác cậu không có quyền xem. Chúng tôi luôn theo dõi sát sao phòng máy chủ, dù nói ra cũng bằng thừa nhưng làm đúng chức trách thì tôi vẫn phải dặn cậu… đừng có táy máy đấy.”

Hiểu rồi, tôi không táy máy đâu, chỉ có dùng chút thủ đoạn nho nhỏ thôi mà.

Hàn Tiêu gật đầu rồi tiến lại chỗ máy chủ, đè xuống nút bấm, trên màn hình xuất hiện khung tìm kiếm. Anh vừa gõ chữ “tri thức nâng cao” là đã có mấy mục cùng xuất hiện ngay lập tức.

“Hệ dị năng thăng cấp: Chuỗi gen cấp hai – tăng cường mức năng lượng.”

“Hệ dị năng thăng cấp: Chuỗi gen cấp hai – tăng cường khống chế.”

“Hệ võ đạo thăng cấp: Sóng khí công.”

“Hệ võ đạo thăng cấp: Tránh né.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.