Đọc truyện Siêu Thần Cơ Giới Sư – Chương 25: Tri thức mới
Translator: Nguyetmai
Công việc ở tiệm sửa chữa cơ khí khá nhàn nên Hàn Tiêu có khá nhiều thời gian để làm những việc riêng và ra ngoài kiếm thêm thu nhập.
Trạm Crow là bãi rác có quy mô lớn nhất ở khu Bảy, rác thải ở đây chất cao thành từng ngọn núi nhỏ, các thiết bị cỡ lớn liên tục được đưa tới để xử lý.
Nơi đây cũng chính là địa bàn của đại ca xã hội đen Ly Miêu, chỉ cần là nơi có luật pháp và văn minh đều sẽ không tránh được những nhân vật thế giới ngầm kéo bè kết phái kiếm chác chênh lệch thế này, cũng giống như vùng tối dưới ánh mặt trời vậy, chớ nói chi tới hoàn cảnh xã hội đang hỗn loạn hiện nay.
Mặc dù Tây Đô là thủ đô của Tinh Long nhưng có rất nhiều mật thám đến từ những quốc gia khác nhau đang ẩn núp trong thành phố này, đồng thời còn có rất nhiều kẻ buôn bán vũ khí, tổ chức sát thủ hoạt động ngầm tại đây. Thế lực màu xám chính là địa đầu xà, dù có danh tiếng tại Tây Đô nhưng trên thực tế cũng không ra làm sao.
Hàn Tiêu đeo khẩu trang đi vào trạm Crow, ngay lập tức, anh bị mấy người đàn ông mặt mũi hung tợn chặn lại.
“Ranh con, đây không phải nơi mày nên đến đâu.”
Một người đàn ông cao to, đầu trọc lóc đứng ngăn trước mặt Hàn Tiêu, gã dò xét anh từ đầu tới chân bằng ánh mắt không có thiện ý. Với thể trạng gầy gò của mình, Hàn Tiêu chẳng khác nào một con cừu non dễ bắt nạt trong mắt những người kia.
“Tôi muốn gặp Ly Miêu.”
Anh bình tĩnh lên tiếng.
Cả lũ công nhân cười phá lên như vừa mới nghe được một câu chuyện hài hước vậy.
“Bọn tao không có thời gian chơi trò gia đình với mày đâu, mau mau về nhà tìm mẹ mày đi, nếu không bọn tao chặt chân mày đấy.”
Gã đàn ông cao to đầu trọc giơ chiếc cờ lê trong tay lên, đe dọa.
“Chẳng lẽ Ly Miêu đồng ý để một tên tép riu như mày đại diện à?”
“Mày nói gì cơ?”
Gã đàn ông đầu trọc giận tái mặt, lập tức túm chặt lấy cổ áo của Hàn Tiêu.
Hàn Tiêu trợn trừng mắt, anh không nói một tiếng nào mà chỉ đặt tay lên cổ tay của gã đàn ông cao to kia, khẽ bóp.
Gã đàn ông cao to cảm thấy tay mình đau đớn nên vô thức buông tay ra. Vừa nhìn lại, gã ngạc nhiên nhận thấy trên cổ tay mình bây giờ đã có thêm mấy vết ngón tay tím bầm.
“Anh bạn, anh hoạt động ở nơi nào thế?”
Gã biến sắc, vẻ mặt cảnh giác hơn hẳn.
Ngay lúc đó, gã này bỗng nghiêng đầu lắng nghe, sau đó thái độ thù địch trên nét mặt đã không còn nữa. Gã nghiêng người sang một bên, trầm giọng nói: “Đại ca muốn gặp cậu.”
Hàn Tiêu đi theo gã đàn ông cao to tên là Ngô Khắc này vào một trạm nghỉ ở giữa bãi phế liệu.
Một người đàn ông nhỏ thó gầy gò đang vắt chéo chân, ngồi dựa vào ghế salon, hai ngón tay y đang kẹp lấy chân ly rượu vang khẽ lắc. Nếu chỉ dựa vào bề ngoài thì thật khó liên tưởng người này với Ly Miêu, kẻ nắm giữ khu Bảy.
Ly Miêu thờ ơ lên tiếng hỏi: “Nghe nói cậu muốn gặp tôi, xưng hô thế nào đây?”
“Kỹ sư Hàn.”
Hàn Tiêu thuận miệng đáp.
Ly Miêu cười lạnh: “Nếu như tôi cảm thấy cậu đang làm lãng phí thời gian của tôi, hẳn cậu biết kết quả sẽ thế nào rồi đấy.”
Đã lâu lắm rồi không có người lạ dám to gan tới đây để đề nghị nói chuyện hợp tác, hơn nữa lại còn là một gã trẻ tuổi miệng đầy hơi sữa. Ly Miêu thực sự cảm thấy tò mò nên mới muốn gặp mặt người kia một lần xem sao.
Hàn Tiêu nhíu mày rồi đột ngột vươn tay, cánh tay anh lướt qua bên hông gã đàn ông đầu trọc kia nhanh tới độ chỉ thấy tàn ảnh. Ly Miêu còn chưa kịp nhìn cho kỹ thì trong tay anh đã có thêm một khẩu súng lục.
Gã đầu trọc hốt hoảng, vội vàng sờ ra sau eo thì mới biết khẩu súng mình giấu trong người đã bị cướp đi.
Mấy đàn em đứng sau Ly Miêu vội vàng rút súng, vẻ mặt căng thẳng nhắm vào Hàn Tiêu.
“Ý cậu là gì?”
Ly Miêu ra hiệu cho đàn em dừng lại, tim y đập thình thịch, y hiểu rõ thực lực của Ngô Khắc. Tên cao to trọc đầu đó chính là thuộc hạ đắc lực của y, có khả năng lấy một địch mười. Thế nhưng gã lại không thể bắt kịp hành động của thanh niên trước mặt, rốt cuộc thì người này có lai lịch ra sao?
Những ngón tay của Hàn Tiêu hoạt động liên tục như đang xoay rubic, theo động tác của anh, khẩu súng lục dần lụi tàn như một đóa hoa. Chỉ trong chớp mắt, khẩu súng hoàn chỉnh đã biến thành một đống linh kiện rơi leng keng, vương vãi đầy đất.
“Súng ống và đạn dược chính là món hàng mang lại lợi nhuận kếch xù cho các thế lực lớn, mà tôi thì có thể giúp anh tiết kiệm chi phí, hơn nữa tôi chỉ cần một khoản thù lao nho nhỏ là đủ rồi.”
Ly Miêu giật mình, thằng ranh này biết chế tạo súng!
Vũ khí được coi là nguồn lợi lớn của thế giới ngầm, giá cả súng ống ở chợ đen vô cùng đắt đỏ, có thể nói là chặt chém không thương tiếc.
Biết sử dụng súng và biết chế tạo súng là hai khái niệm khác nhau, kỹ sư cơ giới có hiểu biết về chế tạo súng ống là một thứ bánh trái thơm ngon, với thế lực như của Ly Miêu thì không có khả năng chào mời được kỹ sư thạo việc. Thế mà giờ phút này đang có một kỹ sư xịn chủ động tìm tới mình, y cảm thấy đây quả thực là một cơ hội hiếm có khó tìm.
“Cậu muốn hợp tác ra sao?”
“Tôi sẽ liệt kê ra một danh sách, anh chuẩn bị vật liệu và linh kiện. Tôi đảm nhiệm phần chế tạo và lắp ráp, mỗi buổi sáng, tôi sẽ tới làm việc trong hai giờ, thù lao cho một khẩu súng thành phẩm là một ngàn rưỡi, đồng thời tôi muốn được mang những máy móc phế liệu mà tôi vừa ý ra ngoài.”
Hàn Tiêu đã nghiên cứu rất kỹ về súng ống của tổ chức Manh Nha, những loại súng ống cơ bản không làm khó được anh.
Ly Miêu ép giá quyết liệt: “Tất cả vật liệu là của tôi, vậy nên tôi chỉ có thể trả cho cậu một ngàn thôi.”
Hàn Tiêu không nói thêm một lời nào mà quay người bỏ đi ngay lập tức.
Ly Miêu thấy thế thì cuống hết cả lên, y chỉ muốn thử xem giới hạn của Hàn Tiêu là ở đâu thôi, chẳng ngờ anh lại phản ứng mạnh như vậy. Y vội vàng hô: “Đừng đừng, vậy thì cứ y theo giá cậu đưa ra đi.”
Một khẩu súng lục ở chợ đen có giá ba tới bốn ngàn, chi phí Hàn Tiêu đưa ra hoàn toàn nằm trong mức mà Ly Miêu có thể chi trả được.
“Anh chuẩn bị đầy đủ máy tiện, thiết bị và vật liệu đi, mai tôi sẽ quay lại. Tôi đi lấy chút phế liệu máy móc trước đã.”
Hàn Tiêu biết rõ việc mình là kỹ sư cơ giới có trình độ kỹ thuật sẽ giúp bản thân nắm được quyền chủ đạo rất lớn trong dạng đàm phán này, hơn nữa đối phương còn không điều tra được thân phận và sức chiến đấu của anh nữa.
Ánh mắt Ly Miêu tối lại, y ra hiệu cho tên đàn em đầu trọc đi theo giám sát Hàn Tiêu. Y có thể cho Hàn Tiêu chút ngon ngọt ban đầu, dù sao trạm Crow này cũng là địa bàn của y, y có thủ đoạn riêng để đối phó với những kẻ lừa đảo.
…
Hàn Tiêu chọn một số lượng khá lớn các linh kiện còn sử dụng được rồi thản nhiên rời đi. Khi nhận thấy mình còn một cái đuôi bám đằng sau, anh lập tức hiểu rõ ý định của Ly Miêu, y muốn biết rõ thân phận và địa chỉ của anh. Vậy là sau khi ra khỏi trạm phế phẩm, anh rảo bước đi quanh vài con phố để cắt đuôi kẻ theo dõi.
“Thế này thì Cục 13 cũng sẽ biết rõ về khả năng cơ giới của mình…”
Hàn Tiêu thầm nghĩ. Với năng lực tình báo của Cục 13, chẳng có gì là khó khăn để họ điều tra ra chuyện anh làm việc cho Ly Miêu để kiếm thêm thu nhập, đây cũng chính là một biện pháp giúp anh gián tiếp thể hiện thực lực của bản thân, đồng thời anh cũng cần cơ hội để chế tạo máy móc nữa. Mặc dù ở giai đoạn đầu, cơ giới sư là một ngành nghề yếu thế, nhưng có hại thì cũng có lợi. So với các nghề nghiệp chiến đấu mà nói thì cơ giới sẽ nhận được nhiều ưu ái hơn ở các phe phái, độ cống hiến cũng sẽ tăng lên nhanh chóng.
Về lý do chọn Ly Miêu thì cũng không có gì đặc biệt, chỉ là khoảng cách gần, anh có thể tiết kiệm thời gian đi đường mà thôi.
…
Trở về tiệm sửa chữa, Lữ Thiến hỏi thăm Hàn Tiêu mới đi đâu về. Anh đã nghĩ ra lý do từ sớm nên chỉ tay vào một túi linh kiện lớn mình đang cầm.
“Tôi tới trạm phế phẩm để tìm chút đồ thôi.”
“Trạm phế phẩm á? Những nơi như vậy thì trị an không tốt đâu, sau này ít tới đó thôi nhé.”
Lữ Thiến không nghĩ nhiều, chỉ cần không trả chậm đơn đặt hàng thì cô sẽ không quan tâm tới thời gian tự do của Hàn Tiêu. Cô có thiện cảm với người mới này vì anh không có yêu cầu cao trong khoản tiền lương, vậy nên cô gần như đồng ý mọi yêu cầu của anh.
Hàn Tiêu đặt đống linh kiện xuống, tập trung tinh thần vào bảng thông tin. Anh còn rất nhiều điểm tiềm năng chưa dùng tới, vậy thì cũng đúng dịp học cho xong hai loại kiến thức căn bản trong nhánh vũ trang đi.
Tiệm sửa chữa này có đầy đủ tất cả các kiến thức căn bản của hệ cơ giới, chẳng có nhiều nơi phù hợp cho bước đầu phát triển của hệ cơ giới như tiệm sửa chữa này. Vì sách ở đây đều là những tài liệu quý giá được chính ông Lữ cất giấu. Hàn Tiêu tới tìm ông lão để hỏi sách, không ngoài dự đoán, anh lập tức bị từ chối.
“Cháu muốn xem sách tri thức về máy móc.”
“Đi đi, chỗ này không có sách cho cậu xem đâu.”
“Đừng ki bo thế mà, coi như ông đang giúp đỡ cho thanh niên ưu tú và bồi dưỡng nhân viên tiềm năng đi.”
“… Da mặt cậu còn dày hơn những gì tôi tưởng tượng đấy, nhưng vô ích thôi, tôi không muốn cho cậu xem đấy, cậu làm gì được tôi nào?”
Câu hỏi này hay lắm, Hàn Tiêu có thể làm được gì nào?
Hôm sau, khi thấy Lữ Thiến lén lấy sách giao cho Hàn Tiêu, ông Lữ tức giận đến độ đấm ngực thình thịch.
“Làm sao tôi lại có đứa cháu ăn cây táo rào cây sung thế này hả trời?!”
Lữ Thiến có chìa khóa phòng của ông, mà ông thì không thể đòi lại chìa khóa được rồi.
Ông lão giận đến độ nghiến răng ken két.
“Cậu cứ chờ đấy cho tôi, sớm muộn gì lão già này cũng sẽ rửa nhục, bắt cậu cút xéo!”
…
“Vũ khí học cơ bản” và “Bách khoa toàn thư về vật liệu cơ bản” chính là hai tri thức nghề nghiệp cơ bản cuối cùng trong nhánh vũ trang.
Nhiệm vụ thăng cấp hai mươi của Hàn Tiêu chính là học được một tri thức nâng cao, yêu cầu trước đó là học được đủ năm kiến thức cơ bản của cùng một chi nhánh.
Nhiệm vụ thăng cấp của game thủ không phải là nhiệm vụ cố định, nhiệm vụ thăng cấp 20 của Hàn Tiêu thuộc vào loại có độ khó cao nhất. Trong hành tinh tân thủ, tri thức nâng cao là thứ vô cùng hiếm thấy, yêu cầu dành cho Hàn Tiêu lần này vẫn có độ khó cao so với nhiệm vụ thăng cấp cho game thủ cấp bốn mươi.
Game thủ cấp hai mươi thông thường chưa chắc có thể tìm đủ kiến thức căn bản của một chi nhánh, nếu xui xẻo thì ngay cả nghề nghiệp chính cũng không mở khóa nổi.
Tiệm sửa chữa không có kiến thức nâng cao nên chỉ có thể học các kiến thức cơ bản trước. Tuy nhiên, Hàn Tiêu cảm thấy thỏa mãn với việc này. Bởi lẽ việc tìm kiếm sách tri thức là một việc nhức đầu đối với tất cả game thủ, có đôi khi những game thủ cấp bốn mươi, cấp năm mươi cũng không học được đầy đủ tất cả các kiến thức căn bản nữa là. Vậy mà trong tiệm sửa chữa lại có đầy đủ những kiến thức dạng này của hệ cơ giới. Điều này không chỉ đơn giản là dẫn trước trên đường đua mà chính là đã đứng ngay ở vạch đích từ khi xuất phát rồi.
Hiệp ước tiếp xúc các nền văn minh vũ trụ (sửa đổi và bổ sung lần thứ bảy) giữa ba thế lực lớn cấp vũ trụ trong “Tinh Hải” có nội dung như sau: “Nếu như phát hiện ra giống loài có trí tuệ thì không cho phép sử dụng một trăm hai mươi bảy phương thức như chiến tranh, cải tạo gen… để can thiệp ác ý vào tiến trình phát triển của nền văn minh cấp thấp.”
Vậy nên Hải Lam Tinh không thể có được kiến thức khoa học kỹ thuật vượt mức quy định từ các thế lực trong vũ trụ, tri thức thẳng cấp đã là mức độ cao nhất ở đây. Đồng thời các tri thức này đều được coi là cơ mật và được kiểm soát vô cùng nghiêm ngặt.
[Bạn có muốn sử dụng một điểm tiềm năng để học tập “Vũ khí học cơ bản” hay không?]
[Bạn có muốn sử dụng một điểm tiềm năng để học tập “Bách khoa toàn thư về vật liệu cơ bản” hay không?]
“Đồng ý.”