Siêu Phẩm Tu Tiên Thái Giám

Chương 33: Trở lại nhất phẩm


Đọc truyện Siêu Phẩm Tu Tiên Thái Giám – Chương 33: Trở lại nhất phẩm

Dịch: Lãng Nhân Môn

***

– Tĩnh tâm ngưng thần, không động đậy, tâm tĩnh như thủy! Dẫn tinh nhập thể, tối kỵ chỉ vì cái trước mắt!

Trong chủ điện, Lê Hoa đứng bên Hàn Siêu để hộ pháp, vẻ mặt nghiêm túc.

Lúc này, Hàn Siêu xếp bằng trên giường ngọc, bốn phía cơ thể tinh quang lấp lánh, hơi thở tuôn ra như dòng nước theo từng nhịp hô hấp.

Nhị phẩm dẫn tinh ý là dẫn tướng tinh nhập vào ba trăm sáu mươi lăm huyệt khiếu, tạo thành chuỗi rồi hình thành tinh đồ. Từ nay về sau, từng quyền cước đều mang theo tiềm năng trong huyệt khiếu, bộc phát lực gấp trăm lần.

Trên phố từng có kì tích ba đứa trẻ chơi dưới tàng cây, gặp lúc đại thụ đổ xuống, thấy lũ trẻ sắp bị đại thụ đè chết, người già bên cạnh sốt ruột cứu trẻ, chẳng nghĩ ngợi mà dùng tay đỡ cây, vậy mà có thể dùng một chưởng vỗ bay đại thụ cả vài mét, cứu sống đám trẻ.

Đây chính là sự bộc phát tiềm năng của nhục thân!

Tinh đồ hoàn thành là có thể bước vào nhất phẩm Nhục Thân cảnh, siêu thoát phàm nhân, thần lực vạn cân.

Nhưng Hàn Siêu là thái giám, tinh mạch bị phé, muốn dẫn tinh lực vào huyệt khiếu sẽ càng thêm khó. Giờ trán hắn đã đầy mồ hôi lạnh, sắc mặt tái nhợt, thân thể lung lay.

Sợ là sắp không chịu nổi.

– Tốt!

Thấy vậy, Lê Hoa cảm ứng rồi vẻ mặt thả lỏng hẳn, cô nở nụ cười:

– Tinh lực nhập thể như vạn tiễn xuyên tim, ngươi có thể nhịn được một canh giờ! Bây giờ, dẫn tinh quang chui vào huyệt khiếu, đạt được một nửa số lượng là đã đạt đến cực hạn rồi. Sau đó, ngươi chỉ cần tác động vào Tinh Châu, kích hoạt tinh đồ là được.

Nghe vậy, Hàn Siêu nhíu mày rồi cảm nhận mệnh tinh trong Tinh Châu.

Một khắc sau, trong hai bàn tay Hàn Siêu có hai điểm sáng, trong điểm sáng là bảo châu rực rỡ, tỏa ra ánh sáng bạc.

Chính là mệnh tinh trong Tinh Châu.

Hai khối Tinh Châu đột ngột sáng lên rồi chui vào hai lỗ mũi hắn.

Tinh Chân nhập thể, trong nháy mắt đã tụ lại trong cơ thể, dưới sự khống chế của Hàn Siêu, chúng lần theo huyệt khiếu tiến lên, huyệt Quan Nguyên, huyệt Thiên Đỉnh, Huyệt Cưu Vĩ. Hai khối Tinh Châu kéo theo tinh quang dài như một nét vẽ, nối những huyệt khiếu lại, hình thành một tinh đồ huyền ảo và phức tạp.

– Đốt!


Lúc này, Lê Hoa đột ngột lên tiếng, ngón tay ngọc nhanh như chớp đâm vào tim Hàn Siêu, pháp lực truyền qua tay như kiếm bén đâm vào Cửu Khiếu Thăng Long Đan trong tim.

Cửu Khiếu Thăng Long Đan nổ tung thành chín đạo dược lực mạnh mẽ, phân chia theo chín hướng trên dưới, xông ra khỏi mạch máu trong tim.

Trong nháy mắt, chín đạo dược lực tràn vào chín huyệt khiếu là Thiên Nguyên, Tổ Đình, Thần Quang, Hư Thánh, Bát Môn, Nhược Thủy, Hợp Nhân, Mục Nguyệt, Tử Hoàng!

Tương truyền, vào thời viễn cổ, tổ tiên loài người đã kích phát chín huyệt khiếu này, bộc phát lực lớn vô cùng, chém giết được thú hoang hung mãnh để nhân tộc tiếp tục sinh sôi, khống chế thiên địa.

– Được rồi, bây giờ chỉ cần đợi dược lực ổn định, ngươi có thể trở lại nhất phẩm Nhục Thân.

Lê Hoa rút tay về rồi nhìn thiếu niên trước mắt, cô cảm thấy cực kì thỏa mãn và chờ mong.

Cửu Khiếu Thăng LOng Đan mượn tinh huyết Chân Long, dựa vào chín trăm chín mươi chín loại thần dược để luyện ra tuyệt thế tiên đan, sau khi luyện hóa thì long huyết phụ thể, lực lượng tăng gấp bội.

Hàn Siêu nhất hồn song mệnh tinh, vô pháp vô niệm, lại thông thần quyết, Lê Hoa không tin một thiên tài như vậy lại không thể tấn thăng Thần Thông cảnh.

Dược lực chui vào huyệt khiếu, máu nóng trong cơ thể Hàn Siêu trào lên mau chóng, tiếng nước chảy cuồn cuộn vang lên, quanh quẩn trong chủ điện.

Khí tức cường đại dâng lên như mãnh thú thức tỉnh làm người ta sợ hãi.

– Phù.

Hàn Siêu mở mắt, một tia kim quang tuôn ra, hắn thở phào nhẹ nhõm, cuồng phong mạnh mẽ dâng lên.

Hàn Siêu từ từ nâng nắm tay lên rồi đột nhiên đánh ra.

Tinh đồ rung lên, tiềm năng bộc phát, chín huyệt khiếu lớn cảm ứng lẫn nhau, trong mơ hồ có tiếng rồng gầm, sức mạnh cực lớn truyền tới nắm đấm của hắn.

Ầm!

Không khí nổ tan, tiếng động ầm vang.

Một đấm đã tạo ra tiếng pháo, giá sách cách xa mười trượng bỗng nổ tung, gỗ vụn bay tứ tan, trang giấy rách bay trong gió rồi đáp xuống đất.

Cách không đánh vật, đã không còn là người!

Cuối cùng đã tới nhất phẩm Nhục Thân cảnh!


Nhất phẩm nhục thân, thần lực vạn cân đã siêu thoát phàm nhân. Gân cốt, da thịt, huyết dịch, cốt tủy, lục phủ ngũ tạng đều được tinh lực rèn luyện, tiềm năng kích phát, tế bào biến hóa kì diệu khiến cho người ta có thể nhảy lên cao mười trượng so với mặt đất.

Nếu nhảy hết sức phải cao tới hai mươi trượng! Vung chân chạy sẽ xé rách không khí một đường thật dài.

Nhục thể cường tráng đến đáng sợ.

Hàn Siêu thậm chí còn cảm thấy thân thể mạnh mẽ này có thể chạy hết sức trong ba ngày ba đêm mà không mệt mỏi.

– Đây là sức lực của nhất phẩm Nhục Thân cảnh ư?

Hàn Siêu thu nắm đấm lại, hắn mỉm cười rồi khẽ than:

– Sức mạnh quả khiến người ta mê say!

– Khá lắm! Một đấm này đã có uy lực của Thần Thông cảnh rồi!

Lê Hoa thấy vậy thì gật đầu tán thưởng, sắc mặt nghiêm túc, ánh mặt lạnh lùng:

– Nhưng dù ngươi mạnh tới đâu mà gặp tam thần tiễn cũng phải chạy! Muốn bảo mệnh chỉ có thể mau chóng luyện thành “Nê Ngư Công” mà ta đưa! Đây là thứ ta mua từ một phản đồ ma giáo, sau khi luyện thành, toàn thân như bùn, phương hướng khó lường khiến địch nhân không thể biết được phương hướng ngươi trốn. Luyện nó ngươi mới có thể tìm được mạng sống dưới tam đại thần tiễn.

Tam đại thần tiễn có lợi hại hơn cũng phải cần có người bắn tên trúng mới được.

Phải nói Lê Hoa viện chủ suy nghĩ thực chu toàn.

– Đã hiểu.

Hàn Siêu gật đầu, hắn lấy một miếng gấm vàng trong ngực rồi mở nó ra.

Trên gấm vàng có một người đàn ông áo đen, khuôn mặt mơ hồ, đang diễn luyện thân pháp. Hắn nằm rạp trên đất, hai chân khép lại, hai tay mở ra như cá chạch. Thân hình hắn khẽ rung lên, cả người bỗng trở nên trơn trượt như cá, cực kì nhẹ nhàng.

Thậm chí còn khó đoán hơn gió, khó mà nắm bắt.

– Công pháp hay lắm!

Hàn Siêu nhìn một lần, ghi nhớ thật kĩ rồi tán thưởng, sau đó, hắn ngồi lên giường ngọc, rõ ràng là đã đắm chìm trong thứ thân pháp tinh vi ảo diệu kia.


Với hắn mà nói, võ có thể giữ mạng ấy là võ hay.

– Quả là kẻ tu luyện kì tài! Ta không nhìn lầm người!

Thấy Hàn Siêu không đắm chìm trong sức mạnh rồi kiêu ngạo ngông cuồng, Lê Hoa rất mừng, cô ta khẽ bay lên rồi biến mất trong không khí.

Chờ tới khi Lê Hoa xuất hiện, cô ta đã ở đại điện của Lục Tiêm Đề.

– Sao rồi? Đi thăm đồ đệ bảo bối về rồi hả? Thấy vẻ mặt của cô gái nhỏ ngươi thì xem ra hắn đã tấn thăng nhất phẩm Nhục Thân cảnh.

Xếp bằng trên san hô ngọc có linh khí quấn quanh, Lục Tiêm Đề mặc bộ đồ màu vàng, cô khẽ mở mắt, tỏ rõ vẻ bất ngờ.

Trên người cô tỏa ra khí tức cao thâm.

– Ừ!

Lê Hoa khẽ vuốt tay, ánh mắt cô tập trung vào một điểm rồi khẽ kêu lên một tiếng, vẻ mặt ngượng ngùng:

– Ôi, ngươi cũng cảm ứng cửa tiên giới, tấn thăng Trường Sinh Bí Cảnh? Sau này, Hàn Siêu tấn thăng Thần Thông Bí Cảnh, chắc chắn tiên môn sẽ thưởng Thái Thương Thượng Thanh Đan cho ta, ta cũng phải bế quan tấn thăng Trường Sinh Cảnh, lúc đó ai bảo vệ thằng nhóc kia?

– Ngươi tin tưởng hắn như vậy, còn chắc chắn Hàn Siêu sẽ tấn thăng Thần Thông cảnh sao? Dù gì hắn cũng chỉ là một hoàng tử thôi, công pháp cũng kém cỏi, vội vàng tấn thăng nhất phẩm Nhục Thân cảnh còn bị người ta nhằm vào, chẳng biết có sống mà ra khỏi bí cảnh được không nữa.

Lục Tiêm Đề lắc đầu, rõ ràng cô ta không coi trọng Hàn Siêu, sau đó thở dài:

– Tần Huyền Cơ, Sở Tú và tên tu hú chiếm tổ chim khách hoàng đế Đại Huyền vương triều kia, lại thêm Trịnh Chi Sảng, Tề Ngạo và Hứa Thượng Thiển đã chết dưới tinh vật của hắn, còn có Lam Cảnh của Khấu Tiên thành, đám người này ai cũng muốn hắn chết! Đừng nói tới thiên tài của bảy châu vực khác đều là những kẻ không thể khinh thường.

Lời này không sai.

Với việc Hàn Siêu cướp sạch bảng Thần Thông, đắc tội cả trăm đệ tử trên bảng, chỉ bằng những thế lực phía sau các đệ tử này đã đủ khiến người ta run lẩy bẩy, sợ đến ăn ngủ không yên.

Hiển nhiên họ sẽ mượn cơ hội này để diệt trừ hắn, một là rửa hận, hai là chấm dứt hậu hoạn.

– Phong vân thiên hạ khuấy động, càn khôn của lưỡng đạo tiên ma còn chưa định, mỗi phương đều có nhân kiệt đứng đầu cả mấy trăm năm. Lần trước, tiên đạo đã mất tứ kiệt, thập yêu ma đạo tranh đấu, đều tấn thăng Trường Sinh Bí Cảnh! Kẻ tiểu nhân Tần Huyền Cơ thấy lợi quên nghĩa cũng dựa vào đó mà lừa gạt cơ duyên của ta, mới tấn thăng Trường Sinh!

Lê Hoa oán hận nói rồi phất tay áo ngồi xuống, trong mắt cô đầy sát ý, nói:

– Lần này, Hàn Siêu sẽ là ngôi sao duy nhất của lưỡng đạo tiên ma! Kẻ chặn hắn sẽ bị nghiền ép đến thịt nát xương tan, hồn tiêu phách tán!

– Ồ, vậy thì hay lắm! Ta mỏi mắt mong chờ! Nếu quả thật là thế thì ta xin cúi mình gả thấp, kể cả làm nha hoàn của hắn cũng phải dính được cơ duyên này, có được duyên cầu tiên!

Lục Tiêm Đề chớp mắt cười, phong tình vạn chủng.

Thời gian hai ngày chớp mắt đã qua.


Hoàng hôn ngả về tây, lúc này là giờ Dậu một khắc, còn ba khắc nữa là tới giờ định bảng của bảng Thần Thông.

Ngoài phủ thành chủ, người vây đen kịp, tiếng nói ầm ĩ. Những thiếu nam thiếu nữ mặc ngân bào mang vẻ mặt sốt ruột nhìn phía ngoài tường.

Nơi đó có một màn ánh sáng, bên trên có một trăm cái tên. Cạnh màn ánh sáng có ba chữ Bảng Thần Thông màu đen lộ rõ vẻ sắc bén bức người.

Đây chính là bảng Thần Thông của Khấu Tiên thành, Đông Châu Vực.

Bảng Thần Thông đột nhiên thay đổi!

Một cái tên xuất hiện từ dưới lên, nhảy vào thần thông bảng, đứng thứ chín mươi ba! Đây là Trương Tam Lang từng mượn tinh vật của Hàn Siêu để giết kẻ thù Hứa Thượng Thiển.

Chẳng ngờ cậu ta có thể leo lên bảng Thần Thông!

Có người vào bảng thì tất những thứ tự sau số chín mươi ba sẽ lùi xuống, tên của người thứ một trăm sẽ rớt khỏi bảng rồi biến mất.

Đám người hô lên kinh ngạc, thiếu niên thiên tài đứng thứ một trăm thì tối sầm mặt mũi.

– Hừ, làm ta sợ chết đi được!

Một thiếu nữ đáng yêu vỗ ngực mấy lần, thở phào nhẹ nhõm.

Lúc Trương Tam Lang chưa đăng bảng thì cô là người thứ chín mươi chín, bây giờ cô thành người thứ một trăm.

Cực kì nguy hiểm!

Bất cứ lúc nào cũng có thể rớt bảng!

– Ông trời phù hộ! Tên Hàn Siêu kia tuyệt đối không thể trở lại nhất phẩm Nhục Thân cảnh, nếu không thì ta chết mất!

Cô chắp tay trước ngực, hai mắt nhắm nghiền, cầu nguyện trong bất an.

Vừa mở mắt ra, cô lập tức nhìn vào đám người, ở đó có Tề Tử Thi, Lam Cảnh, Ca Ti Đại, thiếu niên Tửu Quỷ. Mỗi người đứng một phương.

Họ là thiên tài đứng trong mười vị trí đầu của Khấu Tiên thành, Đông Châu Vực.

Nếu không có bất ngờ xảy ra, nhất định họ có thể tấn thăng Thần Thông Bí Cảnh, là những đối thủ mạnh mẽ nhất.

Giờ họ đứng đây, chẳng vì gì khác.

Chỉ vì một kết quả.

Hàn Siêu rốt cuộc có thể trở lại nhất phẩm Nhục Thân cảnh không? Có thể leo lên bảng Thần Thông không?


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.