Siêu Nhân Không Cần Tu Luyện

Chương 14: Chơi cái cây búa!


Đọc truyện Siêu Nhân Không Cần Tu Luyện – Chương 14: Chơi cái cây búa!

Dịch: AZZOR!

Ba ngày sau, từng cái ngọc phù tin tức được phát đến nơi ở mỗi đệ tử ngoại môn, mỗi ngọc phù đều có thời gian địa điểm cùng tin tức.

Ngày mùng 1 tháng 9, Ngư Long phong sắp cử hành ngoại môn Đại Tỷ Đấu lần đầu tiên!

Chỉ cần là đệ tử ngoại môn, liền có thể báo danh.

Có người nói ngày đó khi ngọc phù được phát, một trong tam đại thiên kiêu, “thiết quyền – Lam Quân Hào vốn kiêu căng tuyên bố chính mình sắp sửa bế quan, muốn nhân cơ hội đột phá, nếu như đột phá thành công hắn chính là người đầu tiên trong tam đại thiên kiêu sớm nhất tiến vào nội môn, đủ để vượt qua Lý Tử Long và Hồ Hưng một bước.

Kết quả sau khi nhận được ngọc phù, Lam Quân Hào cũng không đóng cửa bế quan, mà là đi báo danh tham gia Đại Tỷ Đấu.

Ngoại môn Đại Tỷ Đấu, trong nháy mắt trở thành đề tài nóng nhất trên Ngư Long phong, vô số người đối với việc này hưng phấn không thôi, thậm chí đã không còn bao nhiêu người đi tử khí hạp cốc, trái lại là trên thao trường là có không ít đệ tử đang đối luyện lẫn nhau, hiển nhiên là trước khi Đại Tỷ Đấu diễn ra thu được càng nhiều kinh nghiệm thực chiến.

Hoàng Thanh đồng dạng cũng thu được ngọc phù từ tông môn đưa tới thượng viện hắn, không thể không nói lần này tông môn xuất ra vô cùng bạo tay a.

Ba vị trí đầu của ngoại môn Đại Tỷ Đấu, ban thưởng một ngọc bài đệ tử chân truyền kiến tập, với ngọc bài này sau khi vào nội môn tự động tấn chức đệ tử chân truyền kiến tập, đồng thời ban thưởng một pháp khí thượng phẩm chỉ tu sĩ Trúc Cơ Kỳ mới có thể dùng, sau khi vào nội môn mới phát.

Hạng bốn đến hạng mười Đại Tỷ Đấu, ban thưởng một ngọc bài đệ tử nội môn đặc thù, với ngọc bài này sau khi vào nội môn tự động tấn chức đệ tử nội môn đặc thù, đồng thời ban thưởng một pháp khí trung phẩm chỉ tu sĩ Trúc Cơ Kỳ mới có thể dùng, sau khi vào nội môn mới phát.


Hạng mười một đến hạng năm mươi Đại Tỷ Đấu, ban thưởng một pháp khí hạ phẩm chỉ tu sĩ Trúc Cơ Kỳ mới có thể dùng, sau khi vào nội môn mới phát.

Ngọc phù cũng giải thích cặn kẽ như thế nào là đệ tự chân truyền kiến tập cùng đệ tử chân truyền đặc thù.

Đệ tử chân truyền kiến tập, tuy không phải là đệ tử chân truyền chân chín, nhưng mỗi tháng tông môn đều phát tài nguyên tu nguyên tu luyện là gấp ba lần so với đệ tử bình thường, rất nhiều đệ tử nội môn bình thường không có đặc quyền này.

Đệ tử nội môn đặc thù, mỗi tháng tông môn đều phát tài nguyên tu nguyên tu luyện là gấp hai lần so với đệ tử bình thường, rất nhiều đệ tử nội môn bình thường không có đặc quyền này.

“Ha ha ha ha ha ha!” Hoàng Thanh đem tin tức trong ngọc phù nhìn hai lần, cười ha ha, sau đó liền ném đi.

Toàn bộ ban thưởng, đều là phải chờ sau khi vào nội môn mới phát, hắn chơi cái cây búa sao?

Thực ra Hoàng Thanh cũng biết việc này không thể trách Huyền Thiên Tông, đoán chừng Huyền Thiên Tông cũng chưa hề nghĩ tới, có năng lực trong một ngàn đệ tử ngoại môn dựa vào thực lực đứng ở năm mươi vị trí đầu, trước cuối năm sẽ có không ít đột phá tới Trúc Cơ Kỳ.

Hoàng Thanh rất nhanh đem chuyện này ném sau đầu, cùng buổi chiều ngày hôm đó, Âu Dương Phỉ đến tìm hắn, ngày đó ở Thiên Phúc lâu sau khi ăn cơm xong, bốn họ bốn người trao đổi nơi ở, thuận tiện để liên lạc.

“Cho ngươi!” Âu Dương Phỉ đem tới một bình ngọc.


“Đây là cái gì?” Hoàng Thanh tò mò hỏi.

“Đây là [Hồi Nguyên Đan] mà ta luyện chế ra, chất lượng cũng không quá thấp, so với dùng một điểm cống hiến để hối đoái ở Công Đức đường còn tốt hơn.” Âu Dương Phỉ nhìn thấy ánh mắt Hoàng Thanh có chút nghi hoặc, chẳng biết vì sao trên mặt có một chút ửng đỏ, giải thích: “Ta là bởi vì lần này ngoại môn tổ chức Đại Tỷ Đấu, giúp Thanh Tước tỷ luyện ra, kết quả luyện ra thêm một ít, tiện thể cho ngươi dùng.”

[Hồi Nguyên Đan], là đan dược mà tu sĩ Luyện Khí Kỳ thường dùng để hồi phục nhanh chóng chân nguyên đã tiêu hao.

Lần ngoại môn Đại Tỷ Đấu này, người tham gia khả năng trong thời gian ngắn có thể đánh liên tục mấy trận, bởi vậy chuẩn bị một ít [Hồi Nguyên Đan], là điều phải làm.

“Đa tạ, nhưng ta không tham gia, những [Hồi Nguyên Đan] này ngươi vẫn là để cho Thanh Tước sư tỷ đi!”

“Cái gì?” Âu Dương Phỉ trừng lớn hai mắt, có chút hoài nghi mình nghe lầm.

Hiện tại toàn bộ trên Ngư Long phong, phàm là người có tự tin với thực lực bản thân, hoàn toàn ma quyền sát chưởng, không nói tới ba vị đầu hoặc mười vị trí đầu, chỉ cần đánh vào năm mươi vị trí đầu, được ban thưởng pháp khí hạ phẩm cũng đủ để bọn họ điên cuồng.

Tuy rằng pháp khí chỉ có đệ tử nội môn mới có thể hối đoái, nhưng bọn họ cũng đã sớm dò la tin tức, trong nội môn không có một ngàn điểm cống hiến thì đừng nghĩ có thể hối đoái một pháp khí hạ phẩm.


Bây giờ chỉ cần ở Đại Tỷ Đấu có được vị trí nằm trong năm mươi vị trí đầu, chẳng khác nào tự nhiên kiếm được một ngàn điểm cống hiến!

Thực lực Hoàng Thanh rất mạnh, điểm này không thể nghi ngờ, tuy rằng nàng không biết Hoàng Thanh mạnh bao nhiêu, nhưng nàng đã nhìn thấy Hoàng Thanh ung dung giải hai tên Trúc Cơ Kỳ của Hắc Thiên Đạo.

Ngay cả Thanh Tước tỷ cũng đã nói thực lực Hoàng Thanh cao thâm khó dò.

Âu Dương Phỉ cảm thấy chỉ cần Hoàng Thanh tham gia Đại Tỷ Đấu, không nói ba vị trí đầu, chí ít chắc chắn cũng là nằm trong mười vị trí đầu, nhưng Hoàng Thanh hắn lại nói là không tham gia.

“Tại sao lại từ bỏ cơ hội này, không nói tới pháp khí, nếu như ngươi có thể đoạt được một thân phận đệ tử chân truyền kiến tập, tương lai ở trong tông môn thành tựu nhất định không giới hạn!” Âu Dương Phỉ hỏi.

“Thân phận đệ tử chân truyền kiến tập đối với ta mà nói là không có ý nghĩa!” Hoàng Thanh lắc lắc đầu, nói: “Cũng giống như ngươi đi theo con đường luyện đan đại sư, không cần tham gia ngoại môn Đại Tỷ Đấu như thế, ta cũng không cần phải tham gia ngoại môn Đại Tỷ Đấu, không cần lo lắng cho ta.”

Tuy rằng Hoàng Thanh nói như vậy, nhưng Âu Dương Phỉ vẫn cứ cảm thấy hắn không nên từ bỏ tham gia ngoại môn Đại Tỷ Đấu, sau đó không ngừng khuyên giải hắn, thật vất vả lắm mới bị Hoàng Thanh khuyên giải đi khỏi.

Âu Dương Phỉ mới rời đi không lâu, Chu Ngư lại tới trước cửa.

Chu Ngư lấy ra một quyển sách, bìa ngoài viết: “Ngoại môn cao thủ tường giải!”, lật một trang trong quyển sách ra, đưa cho Hoàng Thanh xem: “Hoàng sư huynh, đây là quyển sách ta sắp chuẩn bị bán a!”

“Bởi vì nguyên nhân thanh y nhân thần bí ở tử khí hạp cốc quá nổi danh, ta lại không thể để hắn viết vào trong đây không hợp lý, vì lẽ đó liền viết như vậy, tuyệt đối không có tiết lộ qua tin tức của ngươi, ngươi xem ta viết như vậy có được không?”

Hoàng Thanh nhìn một chút, trên đó viết: “Thanh y nhân thần bí, họ tên không rõ, thực lực phỏng chùng là Luyện Khí Kỳ tầng mười, công pháp không rõ, nghi là thể tu, chiến tích duy nhất là một chiêu bắt giết Kim Vân Điêu!”


So với những trang khác có hai mươi mấy cao thủ đều là cặn kẽ chi tiết, riêng thanh y nhân có thể nói sơ sài đến cực điểm, so với việc viết hay không viết cũng giống nhau.

“Viết như vậy người ở Đại Tỷ Đấu đối đầu với ngươi sẽ không có ai đề phòng!” Chu Ngư cười nói.

“Xem ra trước đó ngươi đã thu thập tất cả tin tức của các cao thủ, rất nhanh có thể bán với giá cao, là bởi vì ngươi đã biết hết tư liệu của tất cả cao thủ ngoại môn Đại Tỷ Đấu!” Hoàng Thanh đem quyển sách trả lại cho Chu Ngư.

Không cần đoán cần biết, nếu gặp phải đối thủ mạnh thì phải sớm một chút biết rõ, vô số người đều sẽ đồng ý mua quyển sách, Chu Ngư lần này muốn bán ra.

“Ta khi đó vừa vặn nghe được một ít phong thanh mà thôi, cũng không dám khẳng định là thật hay không!”

“Như vậy ngươi viết về ta không có vấn đề, hơn nữa ta cũng không báo danh tham gia ngoại môn Đại Tỷ Đấu!”

“Ngươi nói cái gì?” Hai mắt nhỏ như hạt đậu của Chu Ngư trợn tròn, tương tự cũng hoài nghi mình có phải là đang nghe nhầm.

Sau đó Chu Ngư phản ứng cũng giống như Âu Dương Phỉ, không ngừng khuyên bảo hắn nên cân nhắc lại lần nữa tham gia ngoại môn Đại Tỷ Đấu, lại bị Hoàng Thanh lấy lý do đuổi đi.

Tuy rằng Chu Ngư cùng Âu Dương Phỉ giống nhau, bởi vì hắn không tham gia ngoại môn Đại Tỷ Đấu mà dông dài, nhưng Hoàng Thanh không có chán ghét, bởi vì hắn biết hai người này đều là quan hắn mới như vậy.

Tóm lại, đây chính là bằng hữu của ta đi!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.