Đọc truyện Siêu Dự Bị – Chương 38Cô Thủ Môn Xinh Đẹp 1
Trên màn hình máy tính tiếp tục phát lên hình ảnh của Tèo, ông Dominik cầm phần tài liệu cuối cùng lên xem xét:
Nguyễn Văn Tèo, 16 tuổi, là con lai, người gốc Việt. Đã từng cùng câu lạc bộ Trường Sa FC vô địch giải phong trào Trường Sa.Vị trí: Tiền đạo tự doƯu điểm: Cao 1 m 85, không chiến cực tốt với kỹ thuật vô lê trên không. Thể lực đánh giá SSS.Đặc biệt: Sử dụng kung fu trong bóng đá, cũng là khuyết điểm. Có những động tác qua người và dẫn bóng không giống ai. Sút cực mạnh, kiến nghị không nên cho tập sút có thủ môn.Khuyết điểm: Quá nhiều động tác thừa, không biết chiến thuật chạy chỗ là gì, không giữ đúng vị trí tiền đạo và đặc biệt hay gây sự.Lần này chiến lược gia người Pháp cảm thấy đau đầu, tay day day giữa tráng, ngẫm nghĩ hồi lâu, ông nhớ lại cậu nhóc tên Tèo này. Ngày đầu tiên tuyển dụng đã đánh lộn cùng với Tí, những ngày sau đó lại lôi kéo cả phòng đi tập thể lực từ 4 giờ sáng mỗi ngày, trong lúc tập lại sử dụng bạo lực. Phòng số 21 ngày nào cũng mặt mũi bầm dập, liên tục tỏ vẻ mệt mỏi nhưng lệnh phía trên truyền xuống là ông cứ nhắm mắt làm ngơ, không cần để ý chuyện này.
Ông suy nghĩ một chút rồi hạ bút ghi vào phần lực sút đánh giá SSS. Ông nhớ lại hình ảnh cú sút cực mạnh của Tèo với sức công phá khủng khiếp làm cho thủ môn phải nằm viện mấy ngày mà cũng thấy hơi run người.
Phần chạy chỗ và chiến thuật, ông sửa lại là điểm B vì đôi lúc vị trí Tèo di chuyển đến đúng vị trí hiểm gây khó khăn cho đối thủ, hoặc làm chim mồi thu hút hậu vệ đối phương. Không biết là vô tình hay cố ý nhưng không ít tình huống như vậy hiện ra trên màn hình.
Tổng kết lại, bộ ba Tèo Tí và Tín là ba con trâu điển hình với thể lực trâu bò. Nhìn lại phát đồ di chuyển của mỗi đứa mà ông thầy cũng toát mồ hôi. Điển hình của việc “chạy nhiều ra chiến thuật”.
Ông đánh vào máy vi tính vào khu ghi chú đặc biệt:
“Tèo, Tí và Tín được xếp vào đội hình dự bị tham dự cúp quốc gia U-17. Cần va chạm và mài giũa nhiều hơn cả về văn hoá lẫn chuyên môn.”
RING RING RING… RING RING RING…
Ông Dominik lôi ra cái iphone trong túi quần, nhìn vào màn hình rỗi khẽ mỉm cười rồi bắt máy:
– Alo, con gái, bố nhớ con quá, khi nào thì về?
Đầu dây bên kia vang lên giọng nói trong trẻo:
– Bố ơi đến chiều là con về tới rồi. Chiều nay con còn ra sân Thống Nhất nữa. Con phải xem trận đội nữ đá với Triều Tiên.
– Bố cũng quên mất, bố bận rồi không đi cùng con được. À tình hình đội 1 sao rồi con.
Đầu dây bên kia thở dài, giọng nói chán nản:
– Thua 0-2 bố ơi, bác Thanh buồn lắm.
Ông Dominik nghe xong cũng không ngạc nhiên, liền an ủi con gái:
– Không sao đâu con, thật ra thua đội đương kim vô địch 2 trái cũng là tốt rồi. Ha Noi FC đang m
đội vẫn trụ hạng được là tốt rồi. Chúng ta đá cho vui thôi chứ danh hiệu không quan trọng lắm. Bác Thanh cũng nói rồi mà.
– Con thấy cả đội cúi gầm mặt tội nghiệp lắm bố, nhất là anh Nguyên…
Anh Nguyên trong miệng cô là tiền vệ phải Trần Hải Nguyên đội 1 APFC. Trần Hải Nguyên là tiền đạo lùi của đội và đã từng là cây săn bàn số một ở V-league năm 2019. Hải Nguyên cũng là một trong những công thần đưa tuyển Việt Nam lần đầu tiên giành được huy chương vàng Sea-game và lọt vào tứ kết AFC Asian cup 2019.
Nhưng kể từ sau thành công chói sáng thì phong độ của Hải Nguyên bắt đầu không ổn định, trận thì đá thăng hoa, trận thì im hơi lặng tiếng không biết đâu mà lần.
Đội APFC hiện tại đang đá V-league và lão tướng Phạm Ngọc Thanh đang đau đầu vì bài toán trụ hạng.
Gần nhất ông lão đã thay máu đội tuyển bằng việc đem về nhà cầm quân người Pháp này về. Con trai ông đã liên tục mở các vệ tinh tuyển chọn cầu thủ khắp cả nước và dùng mối quan hệ của mình và tốn gần 1 triệu đô la để mang về hai ngoại binh người Brazil để củng cố khung trung tuyến và hàng công nhưng dường như bộ đôi triệu đô này vẫn không mang về kết quả gì khả quan.
– Ok, love you.
Ông Frank cúp máy rồi tiếp tục công việc.
…
– Ê mày, sao nói đi nhậu, mày dẫn tụi tao đi đâu đó.
Tèo vừa nói vừa há mồm ngoạm một cục cá viên chiên lớn.
– Quên rồi hả mậy, hôm nay tuyển nữ Việt Nam đá với Thái đó nhớ không. – Tí vừa nhai vừa nói.
Tín lập tức vạch trần:
– Mẹ! Mày làm như có tinh thần thể thao lắm vậy, mê gái đẹp thì có
– Gái đẹp? Ở sân bóng? – Thái tò mò hỏi.
Tín giải thích:
– Thằng Tí nó đang cặp kè với em Thảo hậu vệ trong đội nữ. Hôm nay đi cỗ vũ cho ẻm thôi.
– Mẹ, ra là đi cua gái. Tao cũng chưa coi bóng đá nữ bao giờ. Mà mấy giờ.
Tí hơi đỏ mặt rồi trả lời:
– Tầm 2 tiếng nữa. Tao đi gặp bạn đây, sân Thống Nhất đằng kia kìa, đi bộ tí là tới. BB
Nói rồi Tí phóng xe vọt mất.
– Kệ nó đi, chắc đi gặp ẻm rồi. Ê mày đi đâu vậy Thái – Tín hỏi khi thấy Thái rẽ sang hướng khác.
Thái bỏ lại một:
– Ba thằng đi như pê đê, tao đi có việc tí gặp
Tín cũng quay sang Tèo rồi nói:
– Tao cũng đi gặp bạn cái. Tí gặp. Bye bye.
Tèo cũng vẫy tay rồi lững thững đi một mình trên đường phố Sài Gòn, đây là lần thứ hai hắn đi vòng vòng từ sau lần đi lạc trước khi vào học viện. Tèo rất háo hức nhìn đông nhìn tây, ghé quán này ăn một ít rồi lại ghé quán khác ăn một ít.
Sân Thống Nhất ngay trước mặt, hắn cũng không vội nên đi dạo vài vòng. Tèo theo dòng người qua đường thì bỗng..
– AAAA, mấy anh làm gì vậy. CƯỚP CƯỚP, AAA
Một tiếng la thất thanh vang lên, sau đó Tèo nghe vèo một cát, một chiếc xe honda chạy lạng quạng như muốn ngã sầm vào người mình, cả chiếc xe bị một lực tác động rất mạnh nên người điều khiển xe không thể giữ vững.
Tèo phản ứng cực nhanh, vội lách người rồi dùng tốc độ cực nhanh ôm lấy người trên xe và dùng tay còn lại giữ chặt chiếc xe, một chân chính xác đạp vào xe làm chiếc xe ngã xuống đường. Tèo ôm vội người trên tay lách ra, tay cảm nhận độ đàn hồi.
– Cô không sao chứ.
– Cướp cướp…
Người lái xe là một cô gái, cô hoảng hốt chỉ tay về một hướng. Tèo nhìn theo thì thấy một chiếc xe đang đánh võng qua đoàn người, chính là hai kẻ này đã giựt đồ và đạp xe cô gái này đâm vào người mình.
– Mẹ nó, dám ám sát ông à. Cô cho tui mượn xe. – Tèo chửi thầm rồi nói với cô gái
Không đợi cô trả lời, Tèo dựng chiếc xe lên rồi đặt cô ngồi phía trước, hắn nhảy lên ngồi sau cô rồi nhanh chóng điều khiển xe phóng tới chiếc xe kia. Tèo kiếp trước đã từng lái qua môtô nhưng trình độ cũng thường thôi. Hắn cũng không phát hiện được là tay chân hắn bây giờ điều khiển xe gắn máy một cách điêu luyện, liên tục lạn lách qua dòng người đuổi theo chiếc xe đằng trước.
Trong ảo cảnh lúc hắn hôn mê thì hắn đã được rèn luyện qua việc điều khiển tất cả phương tiện, thêm vào sự giúp sức của “Siêu Máy Tính” thì đừng nói là xe gắn máy, máy bay hắn cũng lái được như không.
– Thằng kia đuổi theo kìa mày. – Thanh niên giựt đồ ngồi phía sau kêu lên.
– ĐM, ba cái thằng hám gái, bày đặt làm anh hùng rơm, chạy ra chỗ vắng đập chết bà nó. – Thanh niên lái xe chửi tục.
– Cô đừng sợ, tôi đuổi theo đập hai thằng kia. – Tèo trấn an cô gái ngồi trước lòng mình. Thấy cô run run không nói gì, Tèo tưởng cô quá hoảng sợ.
Thật ra cô đã nhận ra Tèo, người đã cứu cô lần trước ở giữa đường. Cô chính là thủ môn đội tuyển nữ Việt Nam, cô vì bận nên phải tự ra sân, không đi với đội được nhưng không ngờ lại bị giựt đồ còn bị đạp một cước mém xiu té xe, may mà có Tèo cứu. Lúc Tèo đặt cô ngồi phía trước rồi hắn ôm lấy cô phóng đi với tốc độ chóng mặt, cô đang định la lên thì nghe Tèo trấn an, cô đã nhận ra được Tèo nên im lặng rồi khẽ rúc người vào lòng Tèo, giữ thật chặt.
– Í cô có trái bóng treo bên hông này, cho tôi mượn nhé. – Tèo nói.
Cô gái gật đầu.
Tèo cuí người xuống rồi nhờ cô mở giùm cái túi, lấy bóng ra. Cô khó hiểu nhưng cũng làm theo. Đoạn Tèo vừa chạy xe vừa nói thầm:
– Ám sát bố mày hả. Để xem còn chạy được đi đâu.
– Anh định xuống xe sút vào tụi nó hả, tụi nó chạy lẹ lắm. – Cô gái hỏi.
Tèo phóng xe như điên, chớp mắt đã bắt kịp, cách hai thanh niên chỉ còn khoảng 2 mét.
Sút?? Cô bé này ảo tưởng vl.