Siêu Dự Bị

Chương 10Lần Đầu Làm Dự Bị


Đọc truyện Siêu Dự Bị – Chương 10Lần Đầu Làm Dự Bị

Giải bóng đá phong trào Trường Sa được tổ chức hàng năm, lúc đầu chỉ là mấy anh lính chia ra vài đội đấu chơi, cũng không có tập luyện hay trọng tài gì, chủ yếu để giải tri. Nhưng những năm đổ lại đây, bóng đá phủi được nâng cấp trên diện rộng toàn quốc, ngay cả ngoài biển đảo cũng ảnh hưởng không nhỏ. Tới giai đoạn này thì đã trở nên sân chơi không chuyên, các đội có luyện tập, có huấn luyện viên, hơn nữa còn có trọng tài chính, trọng tài biên rõ ràng.

Phần thưởng mỗi năm cũng ngày càng phong phú. Do giải đấu được tổ chức tại biển đảo, trong tình hình tranh chấp nóng bỏng hiện nay thì giải đầu cũng thu hút được khá nhiều nhà tại trợ khắp nơi, quy mô cũng lớn mạnh, một số trận đấu quan trọng thậm chí còn được truyền hình trực tiếp. Tuy vẫn không lớn mạnh bằng những giải đấu phủi trong đất liền như Hà Nội, Đà Nẵng, thành phố Hồ Chí Minh nhưng một số ít ông bầu cũng có mặt để tìm kiếm hạt giống cho tuyển mình. Điển hình là lão tướng Phạm Ngọc Thanh. Ông đã về hưu nhưng niềm yêu bóng đã vẫn mãnh liệt, lúc trước còn tại vị ông không có thời gian, bây giờ già rồi, ông muốn dành quãng đời còn lại để làm gì đó thoả niềm đam mê. Ông tự bỏ tiền làm bầu cho đội Sao Vàng ở thủ đô, lần này ông ra đây chủ yếu để gíup con trai ông khảo sát tình hình quân sự biển đảo, lại nghe nói giải phong trào Trường Sa nên cũng hứng khởi đi coi.

Hùng đèo Tèo tới sân bóng, ở đây đã sớm đông nghịt người bu quanh lưới rào sân. Gìa có, trẻ có. Xe máy dựng đầy, từng tốp thanh niên tụ tập bàn tán sôi nổi. Có người cầm bịch nước ngọt, có người cầm bánh, lại có người gặm nhanh khúc bánh mỳ.

Đi vào sân thì đã có rất nhiều cầu thủ đang làm nóng người, tập những bài tập khởi động. Hôm nay đối thủ là đội Hào Hiệp FC, một đối thủ không mạnh lắm, từ đầu giải đến giờ chỉ toàn thua và thua. Trận đấu này xem ra chỉ là thủ tục.

– Êy Hùng khùng, ở đây. – Một cầu thủ mặc áo đỏ vẫy tay với anh Hùng.

Hùng vẫy tay chào lại rồi chỉ Tèo:

– Đó là thằng Minh Messi, tiền đạo cánh đội mình đó. Thằng này nhỏ con mà được cái kỹ thuật dữ lắm.

Hùng dẫn Tèo tới đội rồi giới thiệu:

– Chào mấy anh em, đây là Tèo, mấy bữa này chắc anh em biết rồi. Có Minh Messi là chưa biết thôi. Còn đây là Hiếu hói, Khải củi, Đạt lúa, Beo béo, Khánh bò,… Vô tập với anh em đi Tèo. Trận hôm nay nhẹ nhành, thắng hay thua gì cũng được, tí a cho em vào đá mấy phút thử giò.

– OK anh – Tèo hớn hở đi bắt tay từng người rồi bắt đầu khởi động và tập với đồng đội. Tràng cảnh này là lần đầu tiên hắn thấy, bao quanh sân cỏ nhân tạo là người hâm mộ bóng đá đứng xem đông nghịt.

Theo lời Hùng thì trận hôm nay Trường Sa lớn thắng thua không quan trọng vì đã đủ điểm vào vòng trong, nên mọi người tập luyện có vẻ nhẹ nhàng. Cả đội đứng thành vòng tròn tập khởi động cơ bản, xong chạy vài vòng quanh sân làm nóng người. Hiện giờ cả đội đang tập chuyền bóng cơ bản, cả đội chia nhau ra đứng thành hai hàng đối diện, người này chuyền qua cho người kia rồi chạy chỗ. Sau đó từng người từng người tập sút gôn lấy cảm giác.

– Tèo, em đá vị trí nào – Hùng đang giãn cơ chân, hỏi thăm

Tèo gãi đầu. Hắn suy nghĩ một lát, tối hôm qua mới tập sút và giữ banh trong mơ, hắn còn chưa tập được cái gì khác. Hiện giờ cái hắn giỏi nhất chính là sút và tâng bóng, dẫn banh chỉ tàm tạm. Hắn nghĩ nghĩ, chắc chỉ có tiền đạo mới khỏi phải làm gì, có banh là đóng, thế là hắn nói luôn:

– Em đá tiền đạo

– Ồ thế à, đội cũng đang thiếu hàng tấn công đây, tí em vô thử giò anh coi. Khánh bò cũng là tiền đạo đó, tí gần cuối hiệp hai em vô thay nó đi – Hùng chỉ tay về phía Khánh bò.

Tèo quay qua nhìn thì thấy một người đô con, cao tầm 1 m 7, nhìn nét mặt thì độ khoảng 25, 26 tuổi, chính là tiền đạo Khánh bò. Khánh Bò đang chạy đà rồi sút gôn lấy cảm giác. Cú sút quả thật có lực, bay ngay vào góc phải khung thành.


– Ê Ê Khánh bò – Hùng vẫy tay kêu.

– Gì đó anh? Ồ chào Tèo – Gã tới bắt tay với Tèo.

Hùng nói luôn:

– Nè tiền đạo trẻ nè, mới 15 tuổi thôi, tí cuối hiệp hai cho em nó ra thử giò, có gì chỉ dạy thằng nhỏ. Trận này khỏi phải cố đá, giữ sức quan trọng mày, trận sau đá với tụi Song Tử Tây loại trực tiếp đó.

Khánh Bò cười vỗ vai Tèo:

– Tuổi trẻ tài cao nha, hôm ngoài biển anh thấy chú rồi, có ôm người đẹp chưa. À hôm nay người đẹp có đến xem không ta

Tèo ngượng ngùng:

– Người đẹp là hoa đã có chủ rồi anh ơi, tụi em đi ăn loanh quanh thôi. Ẻm ngồi bên kia kìa.

Tèo chỉ tay ra ngoài lưới, cả đám quay theo nhìn

– Đâu đâu

– Người đẹp đâu

– Đâu đâu,

Mấy cái đầu xuất hiện hỏi liên tục, lập tức cả đám phát hiện đúng là có một người đẹp mặc áo thun xanh, quần thể dục đen, tóc cột kiểu đuôi ngựa đang đứng ở một góc. Thấy mọi người và Tèo nhìn qua, cô vui vẻ vẫy tay la lên:

– Tèo ơi

Cả đám mê mẩn, một thằng lấy tay huých vào người Tèo, đoạn giả giọng eo éo


– Tèo ới ơi, em nè, em lấy thân báo đáp nè.

– Chú còn dấu tụi này làm gì?

– Nhìn em ấy kìa, anh ủng hộ chú đập chậu cướp hoa.

Tèo đồng ý liền ý kiến này. Qủa là ý tưởng lớn gặp nhau. Hắn cười tươi như hoa nở.

Cả đội quay thành vòng tròn, hay tay vác lên nhau, đoạn Hùng nói:

– Anh em trận này đá giữ thể lực, trận sau quan trọng hơn nhưng không đá phi thể thao, vẫn chơi hết mình, tránh thẻ, tránh chấn thương, không cần cố quá. Anh em quyết thắng.

Cả đám cùng để tay vào giữa chồng lên nhau rồi cũng đồng thanh:

– 1,2,3 quyết thắng.

Sau đó trận đấu bắt đầu hai đội theo chân hai trọng tài diễu hành ra giữa sân chào khán giả, rồi đi vào vị trí.

Trận đấu được bắt đầu

Bên Trường Sa lớn nhanh chóng triển khai bóng bằng những đường chuyền chính xác. Tiếng bình luận viên vang lên không ngừng:

Phút thứ ba, một đợt tấn công nhanh như chớp pha một hai của hai hậu vệ Trường Sa lớn, Minh Messi trấn giữ khu trung tuyến, nhanh chóng lấy được bóng

– Minh Messi đang giữ banh. Rất kỹ thuật, lách qua một người rồi, bên kia Khánh bò đang chạy chỗ. Chọc khe, vào rồi. Người ghi bàn là Trần Trọng Khánh, biệt danh Khánh Bò. Chạy chỗ rất tốt, một pha cắt ngang mặt khung thành sau đường chuyền chọc khe tinh tế của Minh Messi. Tỉ số là 1 – 0.

Phút thứ năm, Minh Messi cướp được bóng từ trung lộ,

– Cú dứt điểm ngay của Lê Hoàng Minh, bóng dội xà. Vẫn còn, đánh đầu. VÀO!. Trần Trọng Khánh quá nhanh quá nguy hiểm, quả đánh đầu không thể cản phá. Khi mà khán giả còn chưa làm ấm chỗ ngồi thì tỉ số đã là 2 -0.


Phút thứ mười, các cầu thủ Hào Hiệp FC tổ chức chuyền ngắn, phản công nhanh.

– Có một qủa đá biên cho đội Hào Hiệp FC, Ngọc Hùng, chuyền về sau, Đức Huy. Bóng vẫn trong chân các cầu thủ áo đen. Một đường truyền dài vượt tuyến. Ngoc Duy đột phá, dứt điểm. Vào! Tỉ số rút ngắn còn 2-1. Một pha phối hợp rất bài bản từ trung lộ, và pha dứt điểm chính xác từ Ngọc Duy.

– Bây giờ là quả phạt góc của các cầu thủ Trường Sa FC. Một đường chuyền tuyệt đẹp vào trong. Rất nguy hiểm, một pha đệm bóng cận thành của Lê Hoàng Minh và lưới của Hào Hiệp đã rung lên rồi. Rất đáng tiếc cho các cầu thủ áo đen. Tỉ số là 3 – 1.

– Trọng tài đã thổi còi kế thúc hiệp một trận đấu.

Tiếng bình luận viên vang lên chấm dứt hiệp một, hai đội ra nghỉ ngơi chuẩn bị hiệp hai. Tèo mon men từ băng ghế dự bị ra ngồi kế cô quân y Lê Nhã Trúc.

– Em thấy đội Trường Sa đá hay không?

Cô gật đầu:

– Cái anh to con tiền đạo đó khoẻ thật, ảnh húc văng hai hậu vệ bên kia luôn. Tên ảnh là Khánh Bò thì phải

– Đúng là như tên thật, khoẻ như bò. – Tèo gật gật tán thành.

– Khi nào anh được vào đá

– Anh dự bị cho nó khoẻ, tí anh Hùng cho vào chơi thôi chứ kỹ thuật anh nát lắm.

Cô cười khúc khích:

– Để em xem nát cỡ nào. Anh đá vị trí nào

Tèo nóng máy, săn tay áo lên cong tay lại khoe ra con chuột.

– Anh đá tiền đạo đó nha. Đứa nào cản anh sút là zô bệnh viện liền.

Tèo cười lớn rồi chém gió chém bão với cô. Cô cũng cười hưởng ứng với anh. Dạo gần đây cô có cảm giác rất kỳ lạ với Tèo, cứ một ngày không nhìn thấy hắn cô cảm thấy thiếu thiếu, ngay cả ăn cơm cô cũng không muốn ăn. Ngày nào cô cũng phải kiếm cớ cùng hắn tập thể dục vào sáng sớm, xem hắn tập tâng banh, ở một chỗ cùng với hắn cô cảm thấy rất vui vẻ.

Một bàn tay vỗ vào vai Tèo:


– Bớt chém lại chú ơi. Giữ sức tí còn ra sân kìa. Khánh! mày ghi bàn nữa rồi cho thằng Tèo vô thử giò đi.

Khánh Bò cầm chai nước đổ lên mặt, tiến lại gần rồi cười:

– Tí anh để cho chú vô thể hiện với người đẹp. Anh già rồi cần nghỉ ngơi nhiều.

Tèo đứng thẳng người làm dấu chào theo kiểu lính:

– Tuân lệnh.

Ha ha ha ha. Mọi người cười vang.

Hiệp hai bắt đầu.

Phút thứ hai mươi, Minh Messi được thay bằng Đạt lúa. Một pha một hai bài bản từ trung lộ giữa Đạt lúa và Khải củi, kết thúc bằng một pha chọc khe cho Khánh Bò phía trên. Giọng bình luận viên la lên:

– Rất nguy hiểm, một đấu hai, Khánh Bò đột phá, qua người rồi, bây giờ là một đấu một, đối mặt với thủ môn. Rất hay, qua luôn thủ môn, dứt điểm. Vào rồi. Tỉ số là 4 – 1 nghiêng về đội Trường Sa FC

Sau pha lập công nâng tỉ số thì Khánh bò chạy ra đường biên thay người cho Tèo đang đứng sẵn.

Tèo chạy vào sân, cảm giác kích thích cùng bỡ ngỡ. Không phải hắn chưa bao giờ chơi đá banh, nhưng thi đấu thế này đúng là lần đầu. Hắn nhìn quanh sân một hồi, cảm nhận không khí sôi động, cổ động viên bên ngoài la hét om sòm, tiếng bình luận viên vang lên không ngớt.

– —

Bên ngoài sân bóng.

– Bố nhìn kìa, cậu nhóc đó

Ông lão tướng quân Phạm Ngoc Thanh nhìn theo hướng con trai chỉ, thì thấy cậu nhóc mà ông tuyển được đang lon ton chạy vào sân. Ông cũng cười nói:

– Thằng nhóc này thân thủ tốt lắm, không biết đá bóng thế nào.

Người trung niên Phạm Thiên Long mặt cười hơi quái gỡ, đoạn hắn cũng nói thầm

– Ha ha ha trình đá bóng của hắn thế nào con không biết nhưng trình gây sự của tên này là khỏi phải bàn.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.