Đọc truyện Siêu Cường Dị Năng Tại Võ Hiệp Thế Giới – Chương 102: Trùng Thiên Tháp
Ngô Minh mỉm cười nhìn hàng trăm người đang ngồi phía dưới quan sát những miếng thẻ bài mà hắn vừa ban ra.
Nói đúng ra những tấm thẻ này nếu không phải là do Ngô Minh làm ra, chỉ với ngoại hình đường nét tinh xảo của chúng cũng có giá trị rất lớn. Bây giờ lại còn có thêm ý nghĩa chính là đại diện cho việc dưới chướng của Linh Thứu Cung, điều này càng làm cho nó trở nên đặc biệt. Nói ra thì có hơi buồn cười, dưới chướng kẻ khác mà lại là điều đáng tự hào. Nếu câu này đem đi trường hợp khác có thể là sai nhưng ở đây thì chẳng còn gì hợp lý hơn.
Ngô Minh về địa vị, danh vọng, thực lực tất cả đều có. Ngay cả trên giang hồ cũng đang đồn đại cho Ngô Minh một cái danh xưng mới. Thay vì là một cái tên mang theo sự chết chóc là Thi Quỷ, người ta đang đặt cho hắn một cái tên mới là Vua Không Ngai – Tây Vương Ngô Minh. Chẳng biết cái tên này là bắt nguồn từ đâu ra mà hiện giờ có rất nhiều người dùng hai chữ Tây Vương để gọi Ngô Minh. Thứ nhất Tây Hạ xem như là một phần đã là của Ngô Minh, phía tây vực Thổ Phiên cũng có lượng lớn thế lực của hắn ở đó. Chữ Tây này cũng không có nói sai, đúng là phía Tây Ngô Minh chính là Vương.
“ Lệnh bài các ngươi cũng đã nhận, ta cũng nói cho các ngươi biết tác dụng của cái thứ này.”
Ngô Minh bắn ra một kiếm khí đánh đứt sợi dây trên không. Sợi dây bị đứt kéo theo một miếng vải lớn rơi xuống dưới. Miếng vải to lớn lộ ra chính là một mô hình một tòa tháp khổng lồ. Tòa tháp này lấy phong cách từ những kiến trúc phương tây cận hiện đại. Liên tưởng dễ nghĩ tới nhất có lẽ là tháp. Ngon tháp có thể nhìn thấy rõ ràng được chia ra làm chín tầng riêng biệt, độ lớn không quá chênh lệch nhau. Nó không như các ngọn tháp cổ đại dưới to trên nhỏ như bình thường.
“ Ta dự định sẽ giải Sinh Tử Phù trên người cách ngươi.”
Lời này của Ngô Minh vừa ra như sóng vỗ, đánh ầm vào tai của từng người đang ngồi ở đây. Đây là ý gì? Sinh Tử Phù là thứ ám ảnh cả cuộc đời họ. Họ bây giờ lại có cơ hội cởi bỏ đi mối lo đó, hỏi sao lại không kinh ngạc không vui mừng. Nhưng trong số những người này cũng không phải đều là những tên ngốc, Ngô Minh đâu có dễ dàng mà làm việc tốt như vậy, việc này chắc chắn có lý do.
Một vị đảo chủ chủ động lên tiếng.
“ Công tử người nói rõ ràng mọi chuyện đi, những tấm thẻ bài này cùng với ngọn tháp trong hình kia có liên quan gì với nhau. Còn cả Công tử tự nhiên lại muốn giải Sinh Tử Phù cho chúng tôi là thật hay giả.”
“ Ta nói đương nhiên là thật nhưng mà cái gì cũng phải có cái giá của nó. Ta cũng không tốt bụng mà đi giúp các ngươi.
Các ngươi hiện tại trong nội bộ đều không có sự đồng nhất, ta muốn dùng mấy tấm lệnh bài này phân chia cấp bậc của từng người. Ta nghĩ mấy tấm lệnh bài này cũng không thể làm giả được đâu. Ngoài mục đích chứng tỏ thân phận ta đây còn có một việc dùng tới tâm thẻ này.”
Ngô Minh dừng nói sau đó đem ra một sấp lớn các quyển sách.
“ Đây là ta thu thập được trong quá trình hành tẩu giang hồ. Trong số này có rất nhiều võ công của các môn phái trong thiên hạ. Cao cấp cũng có, cơ bản cũng có nói chúng là rất nhiều.
Mỗi Tầng của cái tháp mà các ngươi vừa thấy sẽ tượng trươn cho một màu mà ta vừa cho các ngươi xem. Theo đó tầng đầu tiên sẽ là đại sãnh coi như không tính, bắt đầu từ đó kéo tới tầng 8, bảy tầng sẽ chia theo bảy cấp bậc sẽ chứa các loại bí kíp võ công tương ứng từ cáo tới thấp, còn có cả binh khí cùng kim ngân châu báu. Các ngươi theo tương ứng mỗi một tấm thẻ mình có mà được đi vào tới tầng nào.
Ta dự định gọi nó là Trùng Thiên.”
“ Chúng tôi như vậy là có thể lấy bất cứ thứ gì mình muốn sao?”
“ Làm gì có chuyện dễ dàng như vậy, các ngươi nếu muốn lấy bao nhiêu thì lấy thì chẳng phải cái tháp của ta chỉ một ngày đã thành cái tháp rỗng rồi hay sao?”
“ Vậy phải làm sao?”
“ Sẽ dùng điểm thưởng để đổi. Các kiếm điểm thưởng ta ghi rõ trong này.”
Ngô Minh tiếp tục phát ra một lượng lớn sách cho những người xung quanh. Bên trong quyển sách ghi chính là cách thức thực hiện mà Ngô Minh tự nghĩ ra.
Cái này chính là Ngô Minh muốn thay đổi sự nhàm chán của cuộc sống hiện tại. Dựa vào những game mà hắn chơi trước đó ở hiện đại hắn mới nghĩ ra trò này. Tuy chỉ là ý tưởng vui đùa nhưng Ngô Minh lại rất nghiêm túc khi thực hiện, bởi đây cũng không phải là một ý kiến tồi, nó rất hợp với tình cảnh hiện tại của hắn.
Ngô Minh hiện tại có tài nguyên nhưng không có người đi khai thác, có nhân lực nhưng lại không tìm được công việc thích hợp. Việc tạo ra hệ thống này sẽ giúp cho Ngô Minh giải quyết các vấn đề này.
Theo đó Linh Thứu Cung từ nay các bộ trước đó sẽ gộp lại làm hai bộ chính là Chấp Pháp Điện, và Nhiệm Vụ Điện.
Chấp Pháp Điện nhiệm vụ y như cái tên của nó chính là giữ vững những gì đã được đề ra, sử phạt những kẻ chống đối cản đường. Còn Nhiệm Vụ Điện chính là mấu chốt chính của hệ thống này.
Ngô Minh hiện tại có cả một đất nước để khai thác, còn có rất nhiều thứ có thể làm. Hơn nữa Tống Anh Tông cũng đã dọn đường cho Ngô Minh tiến vào giang hồ của Trung Nguyên.
Có ai từng nghĩ tại sao triều đình rất ít khi xen vào các ân oán giang hồ, có thì cùng lắm là do những vụ việc đó quá lớn liên quan tới quan phủ hay đại phú hào nào đó thì triều đình mới động tay động chân mà thôi. Cái này đều là có lý do.
Bởi tính phức tạp của cái gọi là giang hồ nên triều đình mới để cho nó tự sinh tự diệt. Giang hồ nếu diễn ra đấu đá triều đình sẽ xem như nhắm mắt cho qua nhưng nếu họ mà hòa bình hợp sức với nhau đó mới là vấn đề. Bởi vì khi đó những nhân sĩ giang hồ kia sẽ thành một mối nguy hiểm. Kỳ nhân dị sĩ trong thiên hạ rất nhiều ai biết được bọn họ có ý định gì. Giang hồ cứ như hiện tại long tranh hổ đấu chính là hiện thực tốt đẹp nhất mà triều đình muốn thấy.
Chính vì thế Ngô Minh mà lao vào mớ hỗn độn đó coi như càng giúp đỡ cho Tống Anh Tông. Từ sau sự việc ở Nhạn Môn Quan vị vua trẻ cũng có cái nhìn khác về Ngô Minh, sự kiên kỵ e dè cũng giảm đi mấy phần. Còn lại chắc chỉ là khiếp sợ mà thôi. Tống Anh Tông nhận ra rằng với thực lực của Ngô Minh thì hắn dù muốn làm gì cũng vô pháp ngăn cản. Nếu đã vậy thì lo lắng làm gì cho mệt người cứ để cho hắn muốn làm gì thì làm.
Ngô Minh cho những kẻ dưới này thời gian đi đọc hết những gì hắn vừa phát ra sau đó mới len tiếng.
“ Các ngươi cũng đọc qua đi, hệ thống tính điểm ta ghi rất rõ ràng không cần phải nói nhiều nữa. Các ngươi trước giờ sống chủ yếu là trộm cắp, làm chủ đảo thì đi chặn thuyền, làm động chủ thì đi làm sơn tặc. Sống như vậy tới khi nào mới khá lên được. Tây Hạ này có rất nhiều chuyện cho các ngươi làm. Thay vì đi cướp của thương nhân ta cho cơ hội các ngươi đi cướp của những tên cướp khác. Như vậy chẳng phải thú vị hơn nhiều sau. Áp tiêu, hành thích, trồng chọt chăn nuôi, thứ gì ta cũng có thể tính ra điểm cho các ngươi được cả. Chỉ cần ở Nhiệm Vụ Điện có tính điểm các ngươi đều có thể nhận.
Chỉ cần làm đủ điểm sẽ có thể đi tới đổi lấy bí kíp võ công, đương nhiên chỉ là lấy bản sao mà thôi. Ta nói cho các ngươi một bí mật, Hàng Long Thập Bát Chưởng, Lục Mạch Thần Kiếm, Dịch Cân Kinh, 72 Tuyệt Kỹ Thiếu Lâm, ngay cả Sinh Tử Phù cũng có trong tháp này. Chỉ cần các ngươi chăm chỉ tất cả đều sẽ là của các ngươi.”
Ngô Minh sau khi nói xong thì lập tức gây xôn xao cho những người bên dưới. Thứ hình thức như thế này họ là lần đầu nghe qua, nhưng phần thưởng mà Ngô Minh đưa ra đúng là có sức hấp dân mê hoặc lòng người. Ai cũng xem đây là một chuyện tốt, chỉ là cho tới khi Ngô Minh nói ra điều tiếp theo.
“ Lại nói đến việc ta giải các ngươi Sinh Tử Phù trên người, nếu ai mà muốn rất đơn giản ghi ra võ công mà các ngươi sử dụng giao nộp ra ta sẽ giải cho người đó.”
“ Hả.”
“ Việc này sao có thể.”
“ Không đời nào.”
Những tiếng thì thào nhỏ nhỏ vang lên, họ chẳng dám nói lớn sợ Ngô Minh nghe thấy xử phạt mình nhưng mà với họ điều kiện mà Ngô Minh vừa đưa ra quá mức rồi. Võ công là thứ quan trọng thế nào tất cả đều rõ ràng, sao có thể dễ dàng nói lấy ra là lấy cơ chứ.
Ngô Minh biết rõ thế nào cũng sẽ có tình huống này xảy ra, hắn từ tốn nói tiếp.
“ Ta không có ép buộc các ngươi theo ta nói mà làm, ai không muốn cũng được. Ta cho các ngươi thuốc giải mà đi ra về, à nhớ để lại lệnh bài lại rồi mới đi về.
Còn ai đồng ý thì đứng sang một bên xếp hàng, ta sẽ giải Sinh Tử Phù cho người đó. À mà đừng có nghĩ không có Sinh Tử Phù thì muốn làm gì thì làm, các ngươi nếu chọn theo ta thì đừng nghĩ đến việc phản bội hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.”
Giọng điệu của câu này chính là giọng uy hiếp. Trong khi cả đám người còn đang phân vân thì Đoan Mộc Nguyên, một vị Đảo Chủ đã đứng ra.
“ Thuộc hạ thề chết trung thành với công tử, Sinh Tử Phù này theo thuộc hạ nửa đời người, chỉ cần thoát khỏi nó coi như có chết thuộc hạ cũng cảm thấy đáng. Mấy môn võ công mèo cào của thuộc hạ thì xứng đáng gì với bản lĩnh của công tử.”
“ Thuộc hạ cũng đồng ý.”
“ Mong công tử giải Sinh Tử Phù cho thuộc hạ.”
“ Cả thuộc hạ nữa.”