Siêu Cấp Võ Thánh

Chương 146: Ước hẹn với người đẹp.


Đọc truyện Siêu Cấp Võ Thánh – Chương 146: Ước hẹn với người đẹp.


Siêu Cấp Võ Thánh
Tác giả: Lãng Tử Biên Thành
Chương 146: Ước hẹn với người đẹp.
Nguồn dịch: Dịch giả – conandoyle1912
Sưu tầm:
Biên tập: metruyen
: 7788xiaoshuo

– Haiii, Vu Thiên, anh hôm nay sao lại có thời gian rảnh thế, thậm chí còn biết hẹn mỹ nữ đi chơi cơ đấy.
Cách xe còn một đoạn, cô liền cười trêu Vu Thiên.
Vu Thiên đương nhiên không để ý, ở trong lòng hắn, Tần Thư Nhã là bạn tốt của hắn, chuyện này không cần hoài nghi:

– Ha ha, sao nào? Hẹn em ra ngoài em không vui à? Kỳ thực lần này gọi em ra là giới thiệu một người bạn mới cho em đó.
Nói đến đây, Vu Thiên cũng từ phía xe taxi đi tới, sau đó Trịnh Khả Tâm đi theo đằng sau Vu Thiên, xuất hiện trước mặt Tần Thư Nhã
– Oa!
Vừa chạm mặt Trịnh Khả Tâm, Tần Thư Nhã cũng không kịp nghĩ gì nhiều, chỉ giật nảy mình bị hấp dẫn bởi dung mạo của Trịnh Khả Tâm thôi.
– Chị gái này là ai vậy, thật xinh đẹp, giống như nữ thần trong mơ vậy!
Tính cách Tần Thư Nhã từ nhỏ đã luôn rất hào phóng, đồng thời cũng rất thẳng tính, trong lòng không giấu được gì, cũng không làm ra vẻ thiên kim tiểu thư. Vừa thấy Trịnh Khả Tâm, cô lập tức bị dung mạo xinh đẹp của Trịnh Khả Tâm hấp dẫn.
– Em cũng rất đẹp đó!
Mới gặp gỡ cô bé này, đã được đối phương khen là xinh đẹp, trong lòng Trịnh Khả Tâm cũng rất cao hứng, xuất phát từ lịch sự, cô cũng khen Tần Thư Nhã xinh đẹp. Lời khen này Trịnh Khả Tâm không phải nói cho có lệ, bởi vì Tần Thư Nhã quả thật cũng rất đẹp, chỉ là cô bé này có vẻ đẹp trong sáng, không giống với Trịnh Khả Tâm, có vẻ đẹp khiến cho người người phải chú ý, có thể nói là dung mạo đẳng cấp nữ thần.
– Hì hì, cảm ơn chị đã khen ngợi, xin chào, em là Tần Thư Nhã.
Tần Thư Nhã rất nhiệt tình, đặc biệt biết đối phương còn là bạn của Vu Thiên, cô càng thêm chủ động. Thậm chí cô không chút nào vì Trịnh Khả Tâm theo sau Vu Thiên mà tức giận.
Vu Thiên thấy Tần Thư Nhã và Trịnh Khả Tâm vừa gặp mặt đã nói chuyện rất vui vẻ, hắn cũng vô cùng hài lòng. Hắn vừa rồi còn nghĩ, Tần Thư Nhã gặp Trịnh Khả Tâm liệu có tâm lý bài xích không, hiện giờ xem ra, mọi chuyện khác nhiều so với hắn tưởng tượng.
– Vu Thiên, anh từ bao giờ có bạn bè xinh đẹp như vậy chứ, sao không sớm giới thiệu cho em?

Tần Thư Nhã quay đầu lại dí dỏm liếc mắt nhìn Vu Thiên, sau đó hờn dỗi nói một câu, có chút ý tứ trách móc.
– Đừng trách Vu Thiên, chị vừa tới kinh thành thôi, cũng là chị nhờ Vu Thiên giới thiệu làm quen thêm bạn bè đó. Xin chào, chị là Trịnh Khả Tâm!
Vốn Vu Thiên còn đang định trả lời, nhưng hắn không ngờ Trịnh Khả Tâm lại đột nhiên giành lấy nói trước, nói đỡ cho hắn.
Nghe được Trịnh Khả Tâm nói vậy, trong lòng Vu Thiên đã như nở hoa rồi, mũi cũng sắp nổ tới nơi. Người khác khen hắn một nghìn câu, một vạn câu, trong mắt hắn cũng chẳng bằng một lời khen của Trịnh Khả Tâm đâu.
– A! Trịnh Khả Tâm, thì ra chị chính là người có biệt hiệu “nhất kiến khuynh tâm” – ca sĩ của thành phố XG – Trịnh Khả Tâm sao!
Vừa rồi lúc Tần Thư Nhã nhìn thấy Trịnh Khả Tâm đã thấy hơi quen mắt, nhưng bởi vì Trịnh Khả Tâm hôm nay trang điểm khác với trên TV, với cả Tần Thư Nhã không nghĩ tới chuyện Trịnh Khả Tâm đột nhiên xuất hiện trước mặt mình, lại thêm giờ là buổi tối, ánh sáng không rõ ràng. Nhưng giờ nghe thấy Trịnh Khả Tâm nói ra tên, Tần Thư Nhã vừa nghe, lập tức nhận ra cô.
– A! Em đã nghe về chị sao? nguồn
Thấy Tần Thư Nhã kích động như thế, Trịnh Khả Tâm bỗng dưng có cảm giác là lạ, cô bé này không phải fan của mình chứ.
– Đương nhiên rồi, mặc dù chị hát rất ít, nhưng mỗi ca khúc của chị, mỗi người trong thủ đô đều nghe, chị Khả Tâm, chị hát rất hay đó.
Tần Thư Nhã bỗng dưng thấy thần tượng của mình, muốn nói có bao nhiêu kích động có bấy nhiêu kích động.
– Được rồi, hai vị mỹ nữ, có phải hay không nên lên xe thôi? Phải biết rằng chúng ta còn chưa đón một người bạn nữa đó.

Lời này của Vu Thiên không giả, bởi vì Trịnh Khả Tâm và Tần Thư Nhã hai cô gái có nhan sắc khuynh quốc khuynh thành đứng ở cửa trường học, đã khiến cho rất nhiều nam học sinh đại học Trung Hoa vây quanh quan sát, thậm chí có người không nhịn được còn muốn tới gần.
Nhìn xung quanh một vòng, Trịnh Khả Tâm và Tần Thư Nhã đồng thời cười cười, sau đó lần lượt cúi xuống tiến vào trong xe taxi.
Vu Thiên cũng không khách khí, mở cửa trước xe taxi, sau đó nói với tài xế:
– Đi tới tập đoàn Trương thị.
Đại học Trung Hoa cách tập đoàn Trương thị cũng không xa lắm, chỉ một lúc, xe đã tới trước cửa tòa nhà Trương thị. Lúc này Trương Xảo Nhi cũng đã trang điểm xong, đang đứng chờ Vu Thiên ở ven đường.
Thấy Vu Thiên không ngờ đi taxi tới đây, hơn nữa trong xe còn có hai thiếu nữ xinh đẹp, trên mặt Trương Xảo Nhi không kìm được hiện lên chút thất vọng.
Trương Xảo Nhi sau khi nhận được điện thoại của Vu Thiên, trong lòng liền vô cùng kích động. Cô rất rõ, nhờ có Vu Thiên, việc làm ăn vận tải của gia tộc cô đã tiến được những bước đầu tiên. Mà đối với việc Vu Thiên chịu vì cô làm mấy chuyện này, là một thiếu nữ mà nói, cô đương nhiên nghĩ nhiều hơn một chút.
Sống ở gia tộc Trương thị, từ nhỏ Trương Xảo Nhi đã có ấn tượng, đó là không có ai vô duyên vô cớ giúp người khác, người khác chịu ra tay giúp đỡ, chắc chắn có ý đồ gì. Mà đối với Trương Xảo Nhi mà nói, cô đương nhiên nghĩ tới ý đồ của Vu Thiên là chính bản thân cô.
Tốt cái ấn tượng của Trương Xảo Nhi về Vu Thiên cũng không tệ, thậm chí trong lòng cô còn coi Vu Thiên là bạn thân. Mặc dù với cách nghĩ này, ngay cả chính cô cũng cảm thấy chuyện này có phải có chút nhanh không, nhưng không có cách nào khác, Vu Thiên chính là có mị lực như vậy, có thể đem tới cảm giác an toàn cho cô.
Sau khi nhận được điện thoại của Vu Thiên, Trương Xảo Nhi tập trung trang điểm một phen. Cô đương nhiên cho rằng đây là thù lao Vu Thiên yêu cầu mình. Hắn giúp nhà mình nhiều như vậy, hiện giờ muốn hẹn mình ra ngoài, thật sự chẳng có lý do nào lại cự tuyệt.
Mà khi cô thấy Vu Thiên đi taxi đến, đồng thời trong xe còn có hai cô gái dung mạo không hề thua kém mình, thậm chí còn xinh đẹp hơn, trong lòng cô đương nhiên không thể không có chút thất lạc. Nhưng rất nhanh, cô đã điều chỉnh lại tâm trạng của mình. Bất kể thế nào, Vu Thiên cũng đã trợ giúp mình, nhân tình này mình đã nhận rồi. Cứ xem Vu Thiên định làm gì thôi.
Mỉm cười bước lên xe taxi, sau khi giới thiệu một phen, ba người Tần Thư Nhã, Trịnh Khả Tâm, Trương Xảo Nhi đã làm quen với nhau.
Bởi vì ba người đều là những cô gái trẻ tuổi xinh đẹp, nên đề tài chung đương nhiên không ít. Còn Vu Thiên ngồi ở ghế trước, tự nhiên cứ như thừa ra vậy. Nhưng khi Vu Thiên thấy dáng vẻ vô cùng hài lòng của Trịnh Khả Tâm khi được làm quen thêm bạn mới, hắn vẫn vô cùng cao hứng mỉm cười. Trong lòng hắn, chỉ cần Trịnh Khả Tâm hài lòng là hắn vui vẻ rồi.

Taxi tiếp tục đi thêm mấy km, cuối cùng tên tài xế taxi mở miệng nói. Mặc dù đối với tên tài xế này mà nói, thỉnh thoảng có thể từ kính chiếu hậu nhìn ba người Tần Thư Nhã, là đã vô cùng thích mắt rồi. Nhưng xuất phát từ thói quen nghề nghiệp, hắn vẫn nhẹ giọng hỏi:
– Không biết mấy vị tiên sinh, tiểu thư muốn đi đâu, mấy người sẽ không đem xe tôi thành phòng nói chuyện đấy chứ.
Vừa nghe tài xế nói, Vu Thiên cũng cười nói:
– Được rồi, tôi muốn hỏi ba vị tiểu thư đây muốn đi đâu chơi nào, đêm này tôi bao tất.
Vu Thiên hào khí vượt mây nói. Không sai, hiện giờ Vu Thiên làm đại sứ an toàn cho hộp đêm Bạch gia, tiền vào thẻ mỗi ngày không ít chút nào, hơn nữa lần trước khi hắn cứu anh em Trịnh Tử Hào, đối phương cho hắn mười triệu cùng với số tiền Tần Vĩnh Phú đưa hắn, hiện giờ Vu Thiên cũng tạm coi như một tiểu phú ông, nơi nào hắn cũng dám tới tiêu tiền.
Vu Thiên vừa bảo bao tất, Tần Thư Nhã lập tức cười ha hả trả lời:
– Tốt lắm, Vu Thiên chịu mời khách, chúng ta đương nhiên sẽ không khách khí. Tài xế, phiền anh đưa chúng tôi tới một nơi nào xa hoa nhất. Ngày hôm nay chúng ta sẽ làm thịt Vu Thiên một trận.
Kỳ thực Tần Thư Nhã nói vậy, cũng không phải muốn lấy máu Vu Thiên, Tần Thư Nhã quả thật vô cùng thông mình, cô đã nhìn ra cô nàng Trịnh Khả Tâm tuyệt đối không phải người bình thường, nếu đi tới mấy nơi vớ vẩn, sợ rằng hoàn cảnh ở đó quá loạn, ra ngoài chơi gặp chuyện thì thật mất hứng.
Tài xế vừa nghe Tần Thư Nhã nói vậy, cũng gật đầu:
– Tốt! Vậy tôi đưa mấy người tới quán rượu Dạ Lai Ba, quán này ở gần đây khá nổi danh, vừa xây không lâu, đủ tiện nghi, rất không tồi…
Tên tài xế này còn muốn khoác lác một phen, lải nhải khoe khoang chút học vấn, nhưng lập tức bị Tần Thư Nhã cắt lời:
– Được rồi, đi quán rượu Dạ Lai Ba!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.