Siêu Cấp Thiếu Gia

Chương 613: Làm Một Trận Ra Trò


Đọc truyện Siêu Cấp Thiếu Gia – Chương 613: Làm Một Trận Ra Trò


“Sao vậy? Rất kỳ quái sao?”
Thẩm Lãng dùng giọng điệu lạnh nhạt rồi hỏi một câu.

“Đương nhiên rồi, mặc dù Tập đoàn Phi Vũ đã xưng vương xưng bá ở Vân Thành, nhưng khi đến Giang Nam này thì mỗi tấc đất của Trung tâm Tài chính – Thương mại toàn cầu lại là một tấc vàng.

Hơn nữa không có quan hệ máu mủ, làm sao có thể vào đó được.

Mà chi dù có thể vào được thì cũng không thể chỉ thuê mấy văn phòng làm việc như vậy được, mà là mở một công ty chứ không phải là mở một cửa hàng nhỏ.


Trong lòng Tống Tri Viễn đang vô cùng buồn bực, nếu như Thẩm Lãng đang nói thật thì chuyện này thật là kỳ quái.

Hơn nữa, thời điểm ông ta và Tập đoàn Phi Vũ tới Giang Nam cũng không có chênh nhau quá ba người, tốc độ này của Tập đoàn Phi Vũ cũng thật nhanh, chẳng lẽ Tập đoàn Phi Vũ lại có người ở vùng Giang Nam này sao?
“Nói thật cho ông biết, Tập đoàn Phi Vũ cũng không chỉ có thuê hai ba gian phòng làm việc, mà là một tầng đầy đủ.

” Thẩm Lãng nói xong rồi nhả ra một ngụm sương mù.

Khi Tống Tri Viễn nghe thấy mấy lời này thì trong lòng lại càng cảm thấy khó hiểu.

Ông cảm thấy rất kinh ngạc.

Muốn vào Trung tâm Tài chính – Thương mại toàn cầu đã là một chuyện khó, họ lại còn thuê được trọn vẹn một tầng thì lại càng là một chuyện khó hơn.

Đầu tiên, chi phí sẽ là một con số rất lớn, nhiều hơn cả số tiền mà ông ta bỏ ra để mua một căn biệt thự ở Giang Nam.

Đương nhiên, Tập đoàn Phi Vũ vẫn có thể cố gắng chi trả số tiền lớn này, nhưng muốn thuê được cả một tuần, chỉ có tiền thôi là chắc chắn không đủ, họ còn cần một mối quan hệ nữa.

Nhưng mà Tập đoàn Phi Vũ mới chỉ đến Giang Nam được có nửa tháng mà thôi, mà mối quan hệ cũng không phải là chuyện có thể dễ dàng tạo lập đến như vậy.

Có rất nhiều doanh nghiệp địa phương khác cũng không thể cưới được một tầng, chứ đừng nói một tập đoàn tới từ một tỉnh ngoài như Tập đoàn Phi Vũ.

Thẩm Lãng cũng đã đoán được chuyện Tống Tri Viễn sẽ cảm thấy rất kinh ngạc, nhưng anh cũng lời phải giải thích quá nhiều.

“Tiểu Thẩm, cậu nói thật cho tôi biết, Tập đoàn Phi Vũ thật sự có thể thuê một tầng sao?” Tống Tri Viễn hỏi.


Tin tức này, đối với nhà họ Tống mà nói, cũng là một việc tương đối quan trọng.

Bởi vì bây giờ, nhà họ Tống đang hợp tác cùng với Tập đoàn Phi Vũ.

Nếu các đối tác có thể phát triển càng ngày càng tốt thì Tập đoàn Tống thị cũng sẽ được Lãng nói.

“Cũng có thể, Tập đoàn Phi Vũ thật sự sẽ làm được chuyện này.

Động tác cũng thật tháng mà đã làm được một chuyện lớn như vậy rồi.

Tiểu Thẩm à, cậu làm việc trong Tập đoàn Phi Vũ nhất định tương lai sẽ có tiền đồ, cho nên cậu hãy cố gắng làm việc thật tốt.

” Tống Tri Viễn dặn dò.

Thẩm Lãng cũng không biết nên nói gì cho phải, dù là Tập đoàn Phi Vũ hay Trung tâm Tài chính – Thương mại toàn cầu thì cũng đều là của anh, cho nên anh tay mà thôi.

“Còn có chuyện gì khác không?” Thẩm Lãng vừa hút xì gà, vừa nói.

“A đúng rồi, ngày dành hội cho giới kinh doanh của Giang Nam cũng sắp bắt đầu rồi.

Ngày hội này sẽ kéo dài tầm một tháng, Công ty truyền thông Tử Đằng của các cậu đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?” Tống Tri Viễn hỏi.

Liên quan tới ngày hội dành cho giới kinh doanh sắp tới, Thẩm Lãng đương nhiên là biết, dù nhiên anh cũng rất coi trọng khoảng thời gian này.

“Ừm, cháu đã biết chuyện này rồi, cháu cũng đã sắp xếp các nhân viên tới tham dự xong xuôi rồi.

” Thẩm Lãng nói.

“Được rồi, tiểu Thẩm.

Hiện tại Công ty Truyền thông Tử Đằng đều do cậu qyarn lý, cho nên cậu phải nhanh chóng hoạt động đi ha ha ha.

” Tống Tri Viễn vừa cười vừa nói: “Nói thật, tôi thực sự là cảm thấy vui cho cậu.


mà đã có thể trưởng thành nhanh như vậy.


Tống Tri Viễn đúng là thật tâm cảm thấy vui cho Thẩm Lãng, nhưng đồng thời ông ta cũng có chút khó chịu.

Ông ta vốn định giữ Thẩm Lãng ở bên người, để anh có thể giúp ông ta quản lý những việc làm ăn của Tập đoàn Tống thị.

Nhưng bây giờ Thẩm Lãng lại thành công trở thành Tổng giám đốc của Công ty Truyền thông Tử Đằng, rồi đang đi lên với tốc độ rất nhanh, Tuy nhiên, người tài giỏi như vậy lại không thuộc về Tập đoàn Tống thị, đều này khiến cho Tống Tri Viễn cảm thấy đau khổ vì ông ta đã để tuột mất một người tài.

“Bình thường thôi.

” Thẩm Lãng thản nhiên nói.

“Tiểu Thẩm, nếu cậu rảnh thì hãy đến nhà ngồi chơi một chút, tôi vừa đổi sang một ngôi nhà lớn hơn.

Gian phòng của Tống Từ cũng đã Tôi cũng hy vọng tương lại cậu có thể quản lý hơn một nửa công việc kinh doanh của Tập đoàn Tống thị, thực ra so với Công ty Truyền thông Tử Đằng thì Tập đoàn Tống thị có triển vọng hơn nhiều.

Tuy Công ty Truyền thông Tử Đằng là một chi nhánh của Tập đoàn Phi Vũ nhưng nếu cậu muốn vào làm ở trung tâm của Tập đoàn Phi Vũ trong một thời gian ngắn thì cậu vẫn nên lựa chọn Tập đoàn Tống thị là tốt nhất, chúng ta sẽ cũng sống với nhau một cách hòa thuận.


Giọng nói lúc này của Tống Tri Viễn đang tràn ngập mùi của sự yêu thích người tài giỏi.

Thẩm Lãng cũng không thèm để ý đến sản nghiệp của nhà họ Tống.

Mặc dù anh cảm thấy mấy câu này của Tống Tri Viễn cũng không tệ lắm.

Nhưng điều mà Thẩm Lãng anh thực sự quan tâm chính là ý tứ khác trong lời nói của Tống Tri Viễn.

Cái gì gọi là đã sắp xếp một phòng của Tống Từ cho anh, còn có cái gì mà người một nhà, đây không phải là ông ta muốn bức anh ở rể hay sao?
“Có cả phòng của cháu sao?” Thẩm Lãng đặt câu hỏi.


Chuyện nhà họ Tống đến Giang Nam mua biệt thự, Thẩm Lãng cũng có biết.

Lúc ấy nhà họ Tống cũng nói cho anh biết, họ còn muốn mời anh đến nhà làm khách.

Chỉ là Thẩm Lãng không nghĩ tới, người nhà họ Tống lại gấp gáp đến như vậy.

Rõ ràng Tống Từ vẫn còn đang học năm thứ hai mà bọ họ đã vội vàng muốn cô ta kết hôn rồi sao?
“Đúng thế, tiểu Thẩm, tôi cũng đã đặc biệt làm cho cậu một phòng đọc sách, cũng như phòng cưới cho cậu và Tống Từ rồi.

Tôi dự định sẽ tổ chức một đám cưới cho cậu ở Giang Nam.

Hãy để thành phố nhộn nhịp này chứng kiến tình yêu và hôn nhân tuyệt vời của hai đứa.

” Tống Tri Viễn giải thích nói.

“Như vậy thì lại sớm quá rồi.

Tống Từ mới học năm thứ hai mà bây giờ ông đã thu xếp chuyện kết hôn rồi à? Cô ấy đồng ý không?” Thẩm Lãng cảm thấy không biết nên nói gì.

Từ khi anh ở thành phố Bình An, ông già họ Tống đã muốn lừa anh cưới Tống Từ.

Đến Vân Thành cũng vậy, cho tới bây giờ, khi họ đến Giang Thành mà ông ta vẫn không từ bỏ ý định này.

“Đồng ý, Tống Từ đã đồng ý rồi.

Hơn nữa, xã hội bây giờ cũng cởi mở hơn rất nhiều rồi, kết hôn khi còn học đại học rồi khi sinh con lại có thêm một cái chứng chỉ.

” Tống Tri Viễn cười nói.

“Ý của tôi là tôi đã đồng ý sao?” Thẩm Lãng đặt câu hỏi.

“A? Chuyện này… Chuyện này…” Tống Tri Viễn nhất thời nghẹn lời, hơi kinh ngạc nói: “Chẳng lẽ mẹ không muốn sao?”
Tống Tri Viễn vẫn luôn cho rằng, nhà họ Tống có thể chọn anh là con rể thì chuyện này đối Thẩm Lãng mà nói chắc chắn đây sẽ là một cơ hội hiếm có và cũng là một thời cơ tốt.

Mặc dù Bản thân anh cũng có năng lực, nhưng khi anh lựa chọn ngồi lên chiếc thuyền này của nhà họ Tống thì cũng có thể rút gọn cả mấy chục năm phấn đầu.

Hơn nữa, cô cháu gái Tống Từ của ông ta lại có tướng mạo xuất chúng.

Mặc dù đối với người khác có một chút kiêu ngạo và tùy hứng một chút, nhưng trước mặt Thẩm Lãng lại trở nên ngoan hiền hơn rất nhiều.


Cho dù là như thế nào, Tống Tri Viễn vẫn luôn cảm thấy Thẩm Lãng sẽ không từ chối.

“Cháu không đồng ý.

” Thẩm Lãng từ tốn nói.

“Cậu không đồng ý thật sao?” Tống Tri Viễn cho rằng Thẩm Lãng đang muốn dùng cách lạt mềm buộc chặt.

“Tiểu Thẩm à, tôi và cậu đã thân thiết đến như vậy rồi, cậu cũng đừng khách khí như vậy.

Chúng ta sẽ trở thành người một nhà nhanh thôi.

Nếu cậu rảnh thì nhớ đến nhà chơi, Tống Từ lâu rồi không được gặp cậu cho nên cũng sắp bệnh tương tư.

” Tống Tri Viễn cười nói.

Vẻ mặt của Thẩm Lãng có chút bất đắc dĩ.

Sau khi anh nói chuyện với Tống Tri Viễn xong thì lại tiếp tục hút cây xì gà trong tay anh.

Chỉ riêng Mộc Hồng Diệp và Lâm Nhuyễn Nhuyễn, anh cũng đã khó lựa chọn rồi, hiện tại lại đến Tống Từ.

Hơn nữa, cái cô Tống Từ kia cũng không phải là một cô gái tốt đẹp gì.

Cô ta quá dính người, khi gặp nhau, cô ta chỉ nghĩ cách để chui vào ngực anh, một tiếng gọi anh của cô ta là cho toàn thân người khác tê liệt.

“Thật sự là phiền phức.


Sau đó, Thẩm Lãng dập tắt tàn thuốc, bước ra khỏi văn phòng rồi tiến về phía phòng họp của công ty.

Ngày mai là ngày hội dành cho giới kinh doanh của Giang Nam cho nên anh cần mở một cuộc họp để thảo luận về chuyện này.

Nếu Tập đoàn Phi Vũ đã đến Giang Nam rồi thì anh cũng phải làm một trận cho ra trò.

.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.