Đọc truyện Siêu Cấp Thiên Phú – Chương 218: Trấn thủ
Rốt cục, có một vị Vương Cấp ở Liên Minh Tán Tu liên lạc với hắn, là Võ Giả đã từng chịu ân huệ của hắn, vì hắn cung cấp ra tin tức giao dịch Đoán Thần Đan.
Giao dịch thành công.
Tần Sơn thở ra một hơi nhẹ nhõm nói: “Như vậy, hai đứa con của ta liền có hi vọng trùng kích Thánh Cấp!”
Diệp Thiên thu được 24 phần bảo vật mở ra não vực, so với mong muốn trước kia còn nhiều hơn 4 phần, hơn nữa những bảo vật mở ra não vực này cũng muốn tốt hơn so với bình thường không ít, lần giao dịch này quả thực là kiếm lợi lớn…..
Sau khi trở về, Diệp Thiên bắt đầu lợi dụng bảo vật mở ra não vực, đồng thời mở ra gia tốc thời gian gấp 3 lần.
Oanh!!!! Tầng sâu não vực ở dưới thần thức cùng với tác dụng của bảo vật nhanh chóng được mở mang, tốc độ so với dĩ vãng còn nhanh hơn rất nhiều.
“Một phần bảo vật dạng này có thể khiến cho người nắm giữ thiên phú tu luyện cấp Huy Nguyệt mở ra 0.5% trong nửa tháng, nhưng ta lại nắm giữ thiên phú tu luyện cấp Hi Nhật, trong 3 ngày liền có thể mở ra 0.5% não vực, hơn nữa ta còn có thể gia tốc thời gian gấp 3 lần, ở ngoại giới trôi qua một ngày liền có thể mở ra 0.5%!” Diệp Thiên thì thào.
Quả nhiên, sau khi bế quan tu luyện một ngày, Diệp Thiên đã mở ra 0.5% tầng sâu não vực.
Điều mấu chốt nhất là, một phần bảo vật có thể kéo dài cho hắn tu luyện trong 2 ngày thời gian, như vậy thì sử dụng một phần bảo vật hắn liền có thể mở ra 1% não vực, 24 phần bảo vật đầy đủ cho hắn ở bên trong 48 ngày mở ra 24% não vực.
Cái tốc độ này đúng là không thể tưởng tượng được a!
“Quả nhiên là lợi dụng bảo vật vẫn nhanh hơn rất nhiều, tầng sâu não vực của ta hiện tại đã mở ra được 12%, tiêu hao hết nhóm bảo vật này liền có thể mở ra được 36% não vực, đến lúc đó thực lực của ta tất nhiên sẽ tăng vọt!” Diệp Thiên kích động nói.
Tu luyện! Còn 9 ngày nữa là hắn sẽ đi thực hiện nhiệm vụ, vào ngày cuối cùng hắn sẽ khởi hành.
Chỉ trong chớp mắt, 8 ngày thời gian đã trôi qua.
Lúc này, tầng sâu não vực của Diệp Thiên đã mở ra đến 16,5%.
“Nên rời đi!” Diệp Thiên kết thúc bế quan, chuẩn bị tiến về vết nứt không gian cấp Ngũ Tinh.
Trước khi rời đi, hắn dặn dò Diệp Vũ cùng với đám người Thiên Các, sau đó mới rời đi khỏi căn cứ Trung Hải.
Tại phương hướng Đông Nam, ở một địa phương cách căn cứ Trung Hải 70 vạn cây số.
Nơi này chính là khu vực xuất hiện vết nứt không gian cấp Ngũ Tinh mà căn cứ Trung Hải trấn thủ.
Diệp Thiên một đường bay đến nơi này, liền nhìn thấy một vết nứt không gian khổng lồ dài hơn ngàn mét, phảng phất như bầu trời bị một vết thương vậy.
Nhìn qua cái vết nứt không gian này, lúc này Diệp Thiên mới cảm thấy vết nứt không gian cấp Tam Tinh ở phụ cận Đại căn cứ Ma Hải chỉ là trò trẻ con.
Xung quanh vết nứt không gian cấp Ngũ Tinh này cũng được bố trí rất nhiều đại trận, có rất nhiều đại trận tản ra uy lực vượt qua trận pháp đỉnh cấp, hẳn là trận pháp cấp Thần Tinh.
Cùng lúc đó, ở nơi này cũng được bố trí một nhánh đại quân cùng với không ít cường giả Vương Cấp, Thánh Cấp thậm chí là Đế Cấp.
Diệp Thiên loáng thoáng cảm ứng được mấy cỗ khí tức đáng sợ phát ra từ bên trong tòa thành, khiến cho hắn cũng cảm thấy hết sức kinh hãi.
Diệp Thiên bay tới, liền có một vị Vương Cấp bay tới, ôm quyền nói: “Đại Thánh Diệp Thiên, xin mời đi theo ta!”
“Được!” Diệp Thiên đi theo vị Vương Cấp này xuyên qua từng tầng từng tầng thủ vệ, tiến vào bên trong một tòa thành lũy to lớn, sau đó được đưa cho một tấm lệnh bài.
Tấm lệnh bài này là một trong nhưng bằng chứng dùng để tiến vào vết nứt không gian, đây là để phòng ngừa hung thú lẻn vào trái đất, dù sao thì ở cái thời đại này loại thiên phú gì cũng có, mà cũng có thiên phú nguỵ trang, người của căn cứ Trung Hải lại biết về thiên phú nguỵ trang, cho nên mới sử dụng lệnh bài.
Nếu như có một người chết đi, tấm lệnh bài của hắn cũng sẽ vỡ nát, chỉ có bản thân mang theo tấm lệnh bài đã luyện hoá mới thể vượt qua được màn sáng trận pháp bên ngoài vết nứt không gian, nếu không sẽ không có cách nào vượt qua.
Diệp Thiên xuyên qua vết nứt không gian, rất nhanh liền thấy được một tòa căn cứ bàng bạc.
Tòa căn cứ này không thể nghi ngờ là nhỏ hơn căn cứ Trung Hải nhiều lắm, nhưng luận trình độ phòng ngự, toà căn cứ này so với căn cứ Trung Hải còn kiên cố hơn.
Ở bên trong căn cứ không có nhà cao tầng, chỉ có từng tòa tòa thành, cung điện to lớn, mỗi một tòa cung điện cùng với tòa thành đều được xây dựng từ vật liệu vô cùng kiên cố, mỗi một toà kiến trúc đều được bố trí trận pháp phòng ngự.
Dạng này phải bỏ ra cái giá rất lớn, nhưng không có biện pháp nào, nếu không làm như vậy mà nói, chỉ cần hung thú công kích một lần, căn cứ liền bị hủy diệt.
Ví dụ như căn cứ Trung Hải, có rất nhiều nhà cao tầng không kiên cố, nhưng bởi vì ở bên trong căn cứ tương đối an toàn, cho nên mới kiến tạo như thế.
Mà ở đây là tiền tuyến chiến đấu, không có khả năng kiến tạo loại nhà cao tầng có hoa không quả kia.
Tiến vào căn cứ, Diệp Thiên được một thủ vệ dẫn đi an bài nhiệm vụ, chính thức đóng giữ bên trong toà căn cứ này.
Mấy ngày kế tiếp, Diệp Thiên đã hiểu rõ sơ bộ về toà căn cứ này.
Đầu tiên, số người ở bên trong toà căn cứ này cũng không nhiều, đại bộ phận đều là cường giả từ Vương Cấp trở lên, còn có một số ít Tông Sư, những Tông Sư này đều là do các đại thế lực liên hợp đầu tư kiến tạo nên quân đội, phụ trách xử lý một số Hung thú đỉnh cấp, hung thú cao cấp đến tập kích căn cứ, dù sao thì có rất nhiều hung thú nắm giữ trí thông minh rất thấp, căn bản không hiểu rõ sự lợi hại của căn cứ, nhìn thấy người liền đến tập kích, mà những vấn đề này đều là do quân đội xử lý.
Ở dưới tình huống bình thường, ngoại trừ một chút nhiệm vụ đặc thù, các cường giả từ Vương Cấp trở lên đều tu luyện ở bên trong căn cứ.
Nhưng từ trước mắt mà nói, tu luyện bình thường là không thể a, bởi vì ở phụ cận sẽ thường xuyên xuất hiện một số hung thú Thánh Cấp cùng với hung thú Đế Cấp, cường giả từ Thánh Cấp trở lên thường xuyên đều sẽ phải đi điều tra tình huống.
Diệp Thiên là người mới, cho nên có được tầm một tháng để nghỉ ngơi, một tháng sau cũng phải đi chấp hành nhiệm vụ. Đối với Diệp Thiên mà nói, chỗ tốt duy nhất của cái toà căn cứ này chính là có rất nhiều người nắm giữ thiên phú cấp nguỵ Áo Nghĩa.
Có thể nhìn thấy cường giả Thánh Cấp, Đế Cấp ở khắp nơi, nếu như sớm được đi đến nơi này mà nói, trước đó hắn cũng không cần vì thiên phú phòng ngự cấp Áo Nghĩa, thiên phú lực lượng cấp Áo Nghĩa, thiên phú tốc độ cấp Áo Nghĩa mà phát sầu.
Lúc này, thiên phú Sao Chép của Diệp Thiên đã kết thúc thời gian làm lạnh, có thể sao chép hai lần nữa.
Thế là, Diệp Thiên lựa chọn thiên phú tốc độ cấp Áo Nghĩa của một vị Đế Cấp, tiến hành sao chép.