Siêu Cấp Thần Cơ Nhân (Dịch)

Chương 8: Thú Hồn Nguyên Thủy


Đọc truyện Siêu Cấp Thần Cơ Nhân Dịch – Chương 8: Thú Hồn Nguyên Thủy


Sau khi Hàn Sâm rời khỏi Lạc Phong Cốc, cũng không lập tức trở lại Cương Giáp Tí Hộ Sở.

Vừa rồi hắn giết quá thoải mái, toàn bộ Tật Phong Đường Lang đều bị giết sạch, không chừa lại một con nào.

– Được rồi, phải đi săn một con Đồng Nha Thú thôi, Đồng Nha Thú ở gần Cương Giáp Tí Hộ Sở có rất nhiều, tỷ lệ xuất hiện Đồng Nha Thú biến dị cũng tương đối cao, đến lúc đó mình nuôi ra Đồng Nha Thú biến dị, cũng sẽ không khiến người khác hoài nghi.

Hàn Sâm liền tiện đường tìm đến chỗ của đám Đồng Nha Thú, muốn bắt một con lạc đàn mang về.

Chỉ là tìm một lúc vẫn không thấy được con Đồng Nha Thú lạc đàn nào, lúc gặp được nhóm hai con Đồng Nha Thú, hắn liền ỷ vào khôi giáp của mình cứng rắn, trực tiếp xông lên làm thịt một con, lưu lại một con còn sống.

– Săn giết sinh vật cấp nguyên thủy Đồng Nha Thú, không đạt được thú hồn, ăn thịt có thể đạt được từ 0 đến 10 điểm gen nguyên thủy.

– Săn giết sinh vật cấp nguyên thủy Đồng Nha Thú, đạt được thú hồn Đồng Nha Thú cấp nguyên thủy, ăn thịt có thể đạt được từ 0 đến 10 điểm gen nguyên thủy.

Hàn Sâm mở to hai mắt, lộ ra vẻ khó tin, hắn đã giết bốn mươi ba con Tật Phong Đường Lang, trước kia cũng đã giết hơn một ngàn sinh vật bình thường, nhưng mà một cái thú hồn đều không tìm được, lúc này mới giết hai con Đồng Nha Thú, liền lấy được thú hồn Đồng Nha Thú.

– Mạng, tất cả thú hồn đều là mạng a.


Trong lòng Hàn Sâm vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ, thú hồn của Đồng Nha Thú mặc dù chỉ là loại bình thường, nhưng mà bình thường không có nghĩa là không tốt.

Thực lực bản thân Đồng Nha Thú trong số những sinh vật cấp nguyên thủy khá yếu, nhưng thú hồn của Đồng Nha Thú lại rất được hoan nghênh.

Tâm niệm của Hàn Sâm vừa động, một quang ảnh có răng nanh lông cứng màu vàng xanh nhạt, hệt như con nhím dài khoảng hai thước lao nhanh ra, hóa thành một thanh Nguyệt Nha Thương rơi vào trong tay Hàn Sâm.

Toàn thân thanh Nguyệt Nha Thương hiện ra hàn quang của thanh đồng, mũi thương tựa như trăng lưỡi liềm tỏa ra hàn quang bức người, làm cho người ta có loại cảm giác không rét mà run.

Thú hồn Đồng Nha Thú cấp nguyên thủy: Loại hình binh khí.

Hàn Sâm múa Nguyệt Nha Thương vài cái, rất có vài phần khí thế uy vũ, chương trình giáo dục phổ thông bắt buộc cũng có dạy thương pháp trụ cột, Hàn Sâm rất hứng thú với các loại binh khí, thương pháp đương nhiên cũng không hề lơ là.

Đùa nghịch hồi lâu, Hàn Sâm mới thu hồi Nguyệt Nha Thương lại, mang con Đồng Nha Thú còn sống kia về.

Tìm một chỗ không người thu hồi áo giáp thần huyết Hắc Giáp Trùng lại, Hàn Sâm mới xách Đồng Nha Thú đã bị khống chế trở về Tí Hộ Sở.

Lúc đi đến trước cổng chính của Tí Hộ Sở, bên trong Tí Hộ Sở có mười mấy người lao ra, mỗi người đều cưỡi các loại thú hồn tọa kỵ cao lớn, người cầm đầu mặc áo giáp sắt, trên lưng đeo một thanh bảo kiếm màu máu, dưới chân cưỡi thú hồn tọa kỵ giống như tam giác khủng long, thoạt nhìn uy vũ bá đạo, khiến cho người người quăng tới ánh mắt hâm mộ và đố kỵ.


Ba người mạnh mẽ nhất trong Cương Giáp Tí Hộ Sở dùng thần gen làm mục tiêu tiến hóa, người cầm đầu kia chính là một trong số đó, Thần Thiên Tử, tên thật và thân phận của y không ai biết được, nhưng trong Cương Giáp Tí Hộ Sở, Thần Thiên Tử lại là một ngươi vô cùng mạnh mẽ.

Hàn Sâm lưng vác Đồng Nha Thú tránh sang một bên, chuẩn bị đợi cho đám người kia đi qua, ai ngờ người cầm đầu nọ, lúc đi qua bên cạnh hắn, lại ngừng tọa kỵ giống như tam giác khủng long lại.

Bành!Thần Thiên Tử nhìn thoáng qua Hàn Sâm, vung tay lên, roi da giống như một con rắn độc quất lên lưng Hàn Sâm, không chỉ Đồng Nha Thú trên lưng rơi xuống mặt đất, trên lưng cũng bị quất tới rách cả áo, trong nháy mắt lưng hiện lên một vết máu đáng sợ giống như con rết.

– Ai gan to như vậy, cũng dám bán sinh vật nguyên thủy cho mày.

Thần Thiên Tử ở trên cao nhìn chằm chằm xuống Hàn Sâm, ánh mắt lạnh lẽo quát lên hỏi.

Ở trong Cương Giáp Tí Hộ Sở, ai cũng biết Thần Thiên Tử là người theo đuổi Tần Huyên, tên cuồng mông Hàn Sâm này dám đâm vào mông Tần Huyên, tự nhiên bị Thần Thiên Tử ghi hận, Hàn Sâm trong Cương Giáp Tí Hộ Sở sống thảm như vậy, cũng có một phần liên quan đến Thần Thiên Tử.

Sau khi Thần Thiên Tử biết Tần Huyên bị đâm, chẳng những tìm người hung hăng dạy dỗ Hàn Sâm một đợt, còn thả ra lời độc ác, nếu ai dám giao dịch với Hàn Sâm, sẽ là kẻ địch không chết không thôi với Thần Thiên Tử y.

– Tự mình săn về.


Hàn Sâm lạnh lùng chằm chằm vào Thần Thiên Tử, nắm chặt nắm đấm, nhưng lại đứng tại chỗ không nhúc nhích.

Thần Thiên Tử không chỉ có độ hoàn thành gen cực cao, thực lực mạnh mẽ, còn có rất nhiều thú hồn trong người, bên cạnh có một đám thủ hạ mạnh mẽ tương trợ, cho dù Hàn Sâm liều mạng cũng khó có thể tổn thương tới một sợi tóc của y, coi như có được áo giáp thần huyết, chỉ sợ không kịp tiếp cận y đã bị những người xung quanh liên thủ đánh chết rồi.

Thế giới Tí Hộ Sở không giống như trong liên minh, ở đây không có pháp luật, tất cả đều dùng thực lực để nói chuyện, nếu Hàn Sâm chết cũng sẽ chết vô ích, huống chi có tin đồn Thần Thiên Tử ở trong liên minh là người có xuất thân hiển hách, cho dù ở trong liên minh giết hắn cũng sẽ không chịu pháp luật trừng trị.

Hàn Sâm không sợ chết, nhưng nếu như hắn chết, chỉ sợ La Tố Lan và Hàn Nghiên sẽ bị người ta bắt nạt không sống nổi.

– Nếu để cho tao biết tên nào dám bán đồ cho mày, tao cam đoan người kia và mày đều sẽ chết rất khó coi.

Ánh mắt của Thần Thiên Tử đảo một vòng tất cả mọi người ở đây, sau đó liền giơ roi rời đi, cũng không thèm liếc nhìn Hàn Sâm nữa.

– Tên cuồng mông, thành thật đừng gây chuyện nữa, nếu không tao cũng không ngại dạy bảo mày thêm một lần.

La Thiên Dương cũng nhìn Hàn Sâm hừ lạnh một câu, cưỡi Hắc Giác Mã cùng một đám tùy tùng theo Thần Thiên Tử rời đi.

Lúc trước chính là La Thiên Dương thay Thần Thiên Tử ra tay chỉnh Hàn Sâm, La Thiên Dương là một trong những tâm phúc của Thần Thiên Tử, hai người vốn đã quen nhau ở trong liên minh.

Hàn Sâm nhìn theo phương hướng đám Thần Thiên Tử rời đi, trong mắt lóe qua một tia hàn quang, yên lặng vác Đồng Nha Thú rơi trên mặt đất lên, biến mất trong ánh mắt khinh bỉ của mọi người.


– Thực lực, mình phải mạnh mẽ hơn!Cơn giận thiêu đốt lồng ngực Hàn Sâm, thế nhưng muốn dùng sức một người đối phó với một đám người, hắn cần phải mạnh mẽ hơn rất rất nhiều.

Tuy nhiên hiện tại hắn đã có viên tinh thạch màu đen nghịch thiên kia, đó chính là kỳ ngộ lớn nhất.

– Thiên Tử, giết quách tiểu tử kia đi là được rồi, cần gì giữ lại cho chướng mắt.

La Thiên Dương lạnh lùng nói.

Thần Thiên Tử mỉm cười nói:- Tính cách của Tần Huyên quá bướng bỉnh, không thích người khác nhúng tay vào chuyện của cô ấy, nếu cô ấy đã không muốn giết Hàn Sâm mà tôi lại ra tay giết hắn, ngược lại sẽ khiến cho cô ấy mất hứng, tới điểm là dừng được rồi.

– Tần Huyên kia đúng là không biết điều, Thiên Tử ca chịu theo đuổi cô ta, là phúc khí mà cô ta tu mấy đời, thế mà cả ngày bày ra tác phong rởm, nếu như không phải vì Thiên Tử ca, tôi đã sớm dẫn người diệt cô ta rồi.

Một tên tâm phúc khác của Thần Thiên Tử tên Tuyệt Kiếm nói.

– Không nên xem thường Tần Huyên, bất kể trong liên minh hay là thế giới Tí Hộ Sở, cô ấy đều là một người lợi hại, nếu như có thể chinh phục được cô ấy, con đường cả hai giới sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.

Hàn quang trong mắt Thần Thiên Tử lập loè:- Không nói mấy chuyện này nữa, mau mau chạy đến sườn núi Lạc Nhật, đừng để cho bọn Quyền ca đoạt trước, con sinh vật cấp thần huyết kia, chúng ta nhất định phải có được.

.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.