Siêu Cấp Hệ Thống

Chương 91


Đọc truyện Siêu Cấp Hệ Thống – Chương 91


Siêu Cấp Hệ Thống
Tác giả: Phong Điên Cuồng Tiếu Cường
Version 1.X
Chương 98: Danh sách tử vong
Dịch: Đường Ngọc Ninh
Nguồn: 4vn.eu

Hàn Phong rất kỳ quái, M tại sao lại phát ra một bài post như vậy? Hơn nữa còn dùng hình thức mã hóa gởi lên? Tại sao nàng lại nói đã mất đi liên lạc cùng các thành viên khác?

Chương trình mã hóa trước kia của Octoben bây giờ Hàn Phong không có, hơn nữa hắn cũng quên mất thuật toán mã hóa cụ thể của phần mềm kia là gì rồi.

Bất quá, Hàn Phong lại nhớ kỹ mật mã hóa khóa công khai thông dụng mà bọn họ thường dùng để liên lạc, có cái này, lấy kỹ thuật của Hàn Phong hiện tại, phá giải đoạn văn bản mật đó cũng không có gì khó đối với hắn.

Cứ như thế, Hàn Phong cũng tốn không ít thời gian mới giải được đoạn văn bản này, từ đó cũng có thể thấy được sự lợi hại của Octoben đối với thuật toán mã hóa lúc ấy.

Nội dung sau khi giải mã ra là một bản thống kê, thứ nhất là tên nick name trên mạng. Hàn Phong ở trong đó còn thấy được nickname của hai gã thành viên khác trong “Sao 5 cánh”, Octoben được xếp ở cột thứ nhất.

Cột thứ hai là tên họ, Hàn Phong suy đoán, đây có khả năng là tên thật của đối phương, tên đối ứng của Octoben là Alexanden Smith.


Cột thứ 3 là thời gian, mà thứ tư là tên cụ thể của một ngã tư đường.

Trong bảng thống kê này tổng cộng có mười mấy phần ghi chép, Hàn Phong từ nhóm thứ nhất còn lấy được vài cái nickname quen thuộc. Mấy cái nickname này đều là do các cao thủ kỹ thuật nước ngoài thường xuyên sử dụng.

Hàn Phong rất kỳ quái, M đi sưu tầm bảng thống kê này làm cái gì, chẳng lẽ nàng đã đem toàn bộ tin tức của họ điều tra rồi ư? Hơn nữa tại sao lại gởi cái này lên? Vậy là muốn biểu đạt ý gì?

Ở loại diễn đàn này, thông thường mọi người rất hiếm khi này gởi bài post không có ý nghĩa, hơn nữa đây cũng là một diễn đàn không có chủ, mọi bài post đều được giữ lại, hết thảy đều dựa vào sự tự giác của mọi người.

Hàn Phong nhìn hết xuống dưới, chỉ có hai người reply, bọn họ cũng hỏi, tại sao lại gởi bài post lên, rốt cuộc là có ý gì?

Nhìn bản thống kê đơn thuần này trong chốc lát, Hàn Phong đột nhiên muốn xem thử xem Octoben rốt cuộc đang ở đâu.

Hắn đem địa chỉ cụ thể của Octoben đưa vào Google Map để tìm, bởi vì địa chỉ cụ thể M cung cấp vô cùng chuẩn xác, nên Hàn Phong rất nhanh liền tìm được vị trí của Octoben trên đó.

Hàn Phong đem tỉ lệ bản đồ phóng to lên, sau đó thử đem tiêu điểm tập trung vào vị trí đó, đột nhiên một cửa sổ nhỏ hiện lên, đây là chức năng chuyển dời của google, có thể biểu hiện rõ tư liệu liên quan phụ cận, kể cả truyền thông báo chí nếu có……

Hàn Phong tùy tiện nhìn thoáng qua, đang định đem cửa sổ này đóng lại, thì đột nhiên dừng tay.

Ánh mắt của hắn nhìn vào thông tin đầu tiên bên trong, lực chú ý của hắn không phải là nội dung thông tin. Mà là thời gian của thông tin, phát hiện thời gian của nó cùng với thời gian mà M cung cấp hoàn toàn ăn khớp, bởi vậy Hàn Phong mở nó ra.

Hàn Phong nhất thời ngẩn người ra, tin tức hết sức bạo lực. Trên bài báo cho biết, vào lúc rạng sáng, ngã tư đường này đột nhiên phát sinh vụ nổ, một người đàn ông tên là Alexanden Smith đã bỏ mình trong vụ nổ này.


“Alexanden?” Hàn Phong đem ánh mắt dời tới bảng thống kê, tựa hồ như tên người đàn ông này đúng là Octoben!

Nhìn thời gian trên bảng, nhân vật, địa điểm, Hàn Phong đột nhiên đã hiểu được ý nghĩa của bảng thống kê này.

Hắn vội vàng đưa mấy tên khác vào trong tra tìm. Quả nhiên là như thế! Đây chính là một danh sách tử vong!

Trên danh sách này, thật không ngờ là toàn bộ đều đã chết! Hơn nữa, nguyên nhân chết của bọn họ cũng thiên kì bách quái, bị nổ, chết cháy, tai nạn giao thông, trúng phải khí độc……

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Hàn Phong nhìn nguyên nhân cái chết của bọn họ, phát hiện danh sách này cũng không phải là danh sách những người chết bình thường. Những người này đều là những nhân vật cực ngưu năm đó, tại sao tất cả đều đột nhiên chết hết như vậy.

M gởi danh sách này lên rốt cuộc là muốn làm gì? Hàn Phong mơ hồ cảm giác được, sau lưng việc này tựa hồ như là đang cất giấu cái gì đó.

M đem thứ này gởi lên, chẳng lẽ là muốn cảnh báo điều gì sao? Chẳng lẽ nói rằng đã có người xuống tay với họ? Bài post này được nàng gởi cách đây 5 năm, Hàn Phong không thể xác định được M bây giờ có còn bình yên hay không.

Tâm tình của hắn giờ phút này có chút buồn bực, trên danh sách, có một vài người hắn ít nhiều gì cũng từng tiếp xúc, thật không nghĩ tới, bây giờ đã là cảnh còn người mất, tất cả đều mất hết. Hơn nữa nguyên nhân chết đều kỳ quái như thế, khiến kẻ khác khả nghi như thế. Hàn Phong muốn biết, M rốt cuộc đã phát hiện ra cái gì rồi, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì.

Nhưng mà, đối với điều này Hàn Phong cũng có chút vô lực, hắn đã rời khỏi inte lâu lắm rồi, có rất nhiều chuyện hắn không nắm trong tay, hắn bây giờ là có tâm mà vô lực. Ít nhất tạm thời còn không có tinh lực để chú ý đến cái này.

Suy nghĩ trong chốc lát, Hàn Phong gởi vào mấy cái mail mà năm đó M từng dùng đã trải qua mã hóa đặc thù, nội dung là: “M, cô khỏe không?” Kí tên: Jack.


Sáng hôm sau, Hàn Phong còn chưa có rời giường thì đã bị tiếng chuông cửa đánh thức.

Hàn Phong nhìn đồng hồ một chút, mới sáng sớm 7 giờ 27, còn cách chuông hẹn giờ mình cài là 3 phút.

Người biết chỗ này rất ít, lấy đầu ngón tay ra đếm cũng được.

Hàn Phong mở cửa nhìn, thì ra là Liễu Nguyệt Sương.

Hàn Phong kinh ngạc nói: “Tiểu Nguyệt, em về trường hồi nào vậy.

Sắc mặt của Liễu Nguyệt Sương thoạt nhìn không tệ: “Phong tử, không quấy rầy anh ngủ chứ? Em mới về hồi tối hôm qua.” Trong tay nàng còn cầm một chút điểm tâm sáng.

“…… Vào trước đi, anh đi rửa mặt cái đã.” Nói xong, Hàn Phong liền bước vào toilet.

Liễu Nguyệt Sương đem điểm tâm để lên bàn, sau đó đi tới phòng ngủ của Hàn Phong, giúp hắn dọn phòng. Phòng của Hàn Phong, không có lộn xộn dơ bẩn như các nam sinh khác, ngược lại vô cùng sạch sẽ, đụng tới cái gì cũng đều rất để ý, cho nên nàng cũng không cần phải sửa sang lại gì cả, cũng chỉ giúp hắn xếp mền gối mà thôi.

Một lát sau, Hàn Phong từ trong toilet đi ra, hỏi: “Tình huống mẹ nuôi thế nào rồi? Giải phẫu tiến hành thuận lợi chứ?”

“Vâng, bệnh tình đã ổn định rồi, ca phẫu thuật vô cùng thuận lời. Bác sĩ nói chăm sóc một thời gian là sẽ khôi phục. Phong tử, ba mẹ em nhờ em gởi lời hỏi thăm sức khỏe tới anh.”

“Không có việc gì là tốt rồi, lúc đấy thật bị em hù dọa đến chết mất, haha!” Hàn Phong cầm lấy điểm hỏi: “Em ăn rồi àh? Cái này là của anh hả?”

Liễu Nguyệt Sương gật đầu: “Đều là mua cho anh đó.”


Lúc Hàn Phong ăn điểm tâm, Liễu Nguyệt Sương do dự một chút, rồi lại tiếp tục nói: “Phong tử, kỳ thật…… bệnh của mẹ em, cũng không cần dùng nhiều tiền như vậy, lúc ấy em cũng không biết, là ba nói nhiều như thế. Sau này em mới biết, thì ra hắn nghĩ là “dù sao cũng mượn, mượn nhiều mượn ít cũng giống nhau” cho nên……” Liễu Nguyệt Sương đối với cách làm của ba nàng rất là bất mãn, nhưng cũng không có biện pháp, chuyện làm ăn của ba nàng cần tiền, vì vậy mới dứt khoát mượn cơ hội này, mượn nhiều một ít, có gì lập nghiệp lần nữa. Bởi vì ở trong mắt ba nàng, 200 vạn đối với Hàn gia mà nói chỉ giống như chín trâu mất sợi lông mà thôi. Hơn nữa hắn cũng chỉ mượn, chứ không phải không trả. Vì chuyện này, mà Liễu Nguyệt Sương thậm chí còn cùng ba nàng ầm ĩ một trận thật lớn.

Sau khi Hàn Phong nghe nàng nói, cũng không có cảm giác gì không thoải mái, lúc đầu hắn lấy tiền đưa cho nàng, căn bản cũng không nghĩ gì khác, chỉ muốn cho bệnh của mẹ nuôi mau chóng tốt lên thôi, chứ cũng không có tâm tư gì với họ.

Vì vậy Hàn Phong cười nói: “Chỉ cần mẹ nuôi không có việc gì là tốt rồi. Chút tiền đó anh cũng không cần gấp, các người muốn trả lúc nào cũng được.”

Liễu Nguyệt Sương trầm mặc trong chốc lát, vào lúc Hàn Phong xoay người đi chỗ khác, nàng đột nhiên từ phía sau ôm chặt lấy hắn, cảm kích mà nói: “Phong, cám ơn anh!” Chiều cao của Hàn Phong bây giờ so với nàng đã cao hơn không ít rồi, nàng đem khuôn mặt áp chặt trên lưng Hàn Phong.

Thân thể Hàn Phong nhất thời chấn động, vẻ mặt của hắn cũng trở nên vô cùng mất tự nhiên: “Ách…… không có gì, chuyện mẹ nuôi cũng là chuyện của anh, đây là chuyện anh phải làm mà.”

Liễu Nguyệt Sương thì thào nói: “Phong, xin lỗi, em thật sự không muốn làm khó anh, nhưng mà lúc đó em thật sự không có lựa chọn nào khác……”

Chậm rãi bỏ tay Liễu Nguyệt Sương ra, Hàn Phong xoay người lại, hai tay đỡ lấy hai vai nàng nói: “Nha đầu ngốc, mẹ em chính là mẹ anh, đừng suy nghĩ miên man nữa.” Nói tới đây, Hàn Phong đột nhiên phát hiện lời mình nói hình như có rất nhiều ý nghĩ, vì vậy lập tức bổ sung, “Ý của anh là, mẹ nuôi đối với anh mà nói, cũng giống như là mẹ ruột thôi, mà em… thì giống như là em gái anh vậy.”

Liễu Nguyệt Sương trở nên thất thần, kinh ngạc mà nhìn Hàn Phong.

Hàn Phong nhất thời cảm giác được da đầu có chút tê dại, vội vàng nói: “Anh đột nhiên nhớ tới có một cái mail muốn xem, em đợi anh một chút, rồi chúng ta cùng nhau đi học.” Nói xong, Hàn Phong lập tức đi tới phòng ngủ của mình mở máy tính ra bật mail lên.

Hàn Phong chỉ là không muốn đối mặt với loại tình huống này mà thôi, xem mail thực chất chỉ là một cái cớ. Bất quá, nếu đã mở máy tính ra rồi, thì xem một chút vậy.

Hắn nhớ tới ngày hôm qua mình có gởi cho M một cái mail, vì vậy liền mở mail đó của mình ra coi một chút, vừa vui mừng vừa pha chút sợ hãi vì phát hiện đã có hồi âm.

Đem đoạn văn bản mật giải mã xong, nội dung là:

“Jack? Thật là anh sao? Trời đất, anh thật còn sống?”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.