Đọc truyện Siêu Cấp Hệ Thống – Chương 29
Siêu Cấp Hệ Thống
Tác giả: Phong Điên Cuồng Tiếu Cường
Version 1.X
Chương 33: Phong lưu phong khoáng.
Dịch: Ngạo Thiên Môn
Nguồn: Sưu tầm
Lúc Dương Thành cùng Quách cục trưởng chạy tới, vừa lúc chứng kiến cảnh viên bên trong văn phòng giống như gặp phải đại địch, tất cả đều móc súng ra hướng tới cửa phòng, nhưng mà không ai có dũng khí đi vào.
“Có chuyện gì? Tại sao lại có tiếng súng?!” Quách Hưng Lượng toát mồ hôi lạnh, hắn trong lòng cầu khẩn cái tên sinh viên Hàn Phong kia ngàn vạn lần không nên gặp chuyện không may.
Một cảnh sát tuổi hơi lớn chút vội vàng đem cục trưởng kéo qua một bên, trốn xuống bàn làm việc bên cạnh.
“Cục trưởng, tiếng súng là từ trong phòng đó truyền ra. Lý Bân cùng lão Đồng ở bên trong, trước mắt còn không biết tình hình cụ thể.”
Quách Hưng Lượng lau một ít mồ hôi, thở hồng hộc hỏi: “Bọn họ cùng ai ở cùng một chỗ?”
“Hình như là một tên côn đồ, tuổi còn trẻ. Bất quá bộ dáng nhã nhặn, thoạt nhìn giống như sinh viên vậy.”
Dương Thành vừa nghe, lại càng lo lắng, bất chấp mọi thứ, trực tiếp hướng bên trong la lên: “Tiểu Phong, ngươi có ở bên trong không, ta là cậu út đây!”
Vừa nói, hắn vừa không để ý phản đối của những người khác, trực tiếp mở của ra. Kéo mấy lần, nhưng lại phát hiện bên trong cửa phòng bị người ta khóa trái. Dương Thành lo lắng, nhấc cước lên đáp, nhưng cửa vẫn không mở.
Sau ba đến năm cước, cửa phòng rốt cuộc bị đá văn, nhất thời bên trong truyền ra một trận kêu thảm thiết.
Dương Thành đi vào trong, thấy Hàn Phong bình yên vô sự ngồi ở trên ghế, trong lòng lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Cúi đầu nhìn, thấy một cảnh sát đã hôn mê, trực tiếp gục trên mặt đất, chỗ mũi còn đang chảy máu.
Mà mặt khác lão cảnh sát còn lại thì đang ôm đùi phải của mình ngao ngao kêu gào thảm thiết. Bên dưới hắn đã bị máu tươi nhiễm đỏ, hiển nhiên là vừa mới bị bắn một súng trên người.
Ở góc khác, một khẩu súng lẳng lặng mà nằm ở nơi đó.
**********
Chiếc Jeep của Dương Thành dừng lại trước cổng đại học Thủy Mộc, Hàn Phong từ phía trên bước xuống.
“Sau này xảy ra chuyện gì, trước tiên phải gọi điện thoại cho ta. Không cho phép khoe tài giống như hôm nay nữa, biết chưa?” Dương Thành không tin tưởng dặn dò lần nữa.
Hàn Phong gật đầu: “Biết rồi.”
Đưa mắt nhìn xe của Dương Thành rời đi xong, Hàn Phong xoay người bước vào đại học Thủy Mộc.
Trên đường đi, Hàn Phong trong đầu chậm rãi nghĩ lại hôm nay đã xảy ra chuyện gì.
Không thể không nói, sự tình hôm nay thật sự là có chút kích thích vô cùng. Tuy nhiên bản thân xử lý đích xác có chút không thỏa đáng, nếu như hắn trước tiên gọi điện thoại cho cậu út, hết thảy hoàn toàn có thể tránh.
Bất quá, tương lai phát sinh chuyện gì, ai có thể đoán trước được chứ? Hở ra là phiền toái đến Dương Thành. Đây không phải Hàn Phong nguyện ý, nhất là sau khi biết ân oán Hàn Dương hai nhà.
Cho nên, Hàn Phong cũng không hối hận.
Về phần hai người cảnh sát nọ, Hàn Phong đối với bọn họ lại càng không có gì áy náy. Bọn họ rõ ràng là cầm tiền làm việc, nếu quyết định làm, thì phải nỗ lực giác ngộ đại giới.
Càng huống chi, cái lão cảnh sát kia, sau khi Hàn Phong phản kháng, không ngờ hắn lại còn dám rút súng lục ra!
Hết thảy, cũng đều là do bọn hắn gieo gió gặt bão!
Chuyện còn lại cũng chưa có kết thúc, kẻ đứng đằng sau màn này còn chưa có bị trừng phạt nghiêm khắc!”
Trên đường quay về, hai người cũng không có lên tiếng nói về đề tài này.
Dương Thành là bởi vì đã biết mất thể diện khá lớn, hắn đã bảo từ đầu chuyện này để hắn đối phó. Kết quả không ngờ lại nhiễu loạn lớn tới như vậy. Mà Hàn Phong vẫn như thế, hắn không muốn nhờ đến trợ giúp của nhà ngoại. Hắn lúc này, muốn thông qua lực lượng của chính mình để trả lại Hoàng gia!
Trở lại ký túc xá, chỉ có Lý Vượng tại đó, hắn đang cầm một quyển truyện tranh nằm ở trên giường xem.
Hàn Phong tùy tiện hỏi một câu: “Vượng tài, hai đứa kia đâu?”
“Về rồi à?” Vượng tài đem ánh mắt từ quyển truyện chuyển dời sang trên người Hàn Phong, “Lão Hổ tự nhiên không cần phải nói, khẳng định là đi đánh bóng rổ. Về phần Oa tử, tao cũng không rõ lắm, có thể là ở trong thư viện.” Oa tử, chính là Sở Suất, đây là biệt danh của hắn.
Hàn Phong cầm máy tính mình ra khỏi phòng ngủ, sau đó đi đến khu dạy học.
Cả sân trường đại học Thủy Mộc đều được bao phủ inte. Cho nên hắn đến một khu dạy học hẻo lánh tìm một phòng học trống trải không người ngồi xuống.
Đối với inte của trường, xuất phát từ thói quen nghề nghiệp, hắn đã sớm xem qua kết cấu của nó, đã sớm mò sạch sành sanh. Tự nhiên, các loại sơ hở tồn tại trong đó cũng không thể tránh được con mắt của hắn.
Thông qua mấy lớp tường lửa, hắn thành công xâm lấn vào server của hệ thống quản lý học sinh trong trường. Trong phần tin tức dữ liệu của học sinh, hắn bấm thử một chút tên “Hoàng Tử Thông”, tìm được hai kết quả đối ứng. Bất quá kiểm tra cụ thể tư liệu, lại phát hiện là cùng tên. Xem ra, Hoàng Tử Thông không phải ở đại học Thủy Mộc.
Hàn Phong suy nghĩ chút, quyết định bắt tay từ Tôn Nhạc. Hoàng Tử Thông là biểu ca của hắn, ở chỗ hắn hẳn là có tư liệu.
Tôn Nhạc bây giờ đã chuyển phòng ngủ rồi. Hàn Phong lại không biết, không thể làm gì khác hơn là tiến vào hệ thống quản lý nơi ở của học sinh. Tra xét một chút phòng ngủ của Tôn Nhạc, sau đó vào trung tâm inte tra địa chỉ IP của hắn. Sở dĩ có thể tra được, là bởi vì muốn lên mạng ở đại học Thủy Mộc, là phải thông qua account xác nhận. Sau khi lên mạng, sẽ tự động nhập dữ liệu vào trong trung tâm inte, kể cả account lẫn địa chỉ IP. So với địa chỉ cardwork của máy tính, account xác nhận mặc dù không phải tính danh thật của mình, nhưng mặt khác có dữ liệu datasheet, nhờ đó có thể tra được tư liệu của học sinh tương ứng với account.
Hàn Phong rất dễ dàng liền tìm được account của Tôn Nhạc. Sau đó xác nhận trên datasheet một chút, nhưng ngoài ý muốn phát hiện, hắn giờ phút này vừa lúc ở trên mạng. Nguyên bổn còn tưởng rằng phải chờ một chút, không nghĩ tới Tôn Nhạc dĩ nhiên không hề lên lớp tự học.
Cho nên, Hàn Phong rất nhanh liền tra ra địa chỉ IP của Tôn Nhạc.
Vì vậy, nhắm vào cái IP này, Hàn Phong bắt đầu triển khai hành động xâm lấn.
Mặc dù Tôn Nhạc cũng thuộc hệ tin học, hơn nữa tiếp xúc với máy tính cũng khá sớm, bộ dáng kỹ thuật tựa hồ cũng không tệ lắm, nhưng ở trước mặt Hàn Phong, hắn cũng chỉ có thể ngước nhìn. Không nói đến kiếp trước Hàn Phong vốn đã là một siêu cấp hacker, chỉ bằng vào siêu cấp hệ thống trong não Hàn Phong. Hệ thống máy tính của Tôn Nhạc giống hệt như người vợ nhỏ cởi hết đồ ra, mặc cho Hàn Phong chà đạp (DG: Phản đối, ai lại đi … với máy tính @_@)
Bên trong máy tính của Tôn Nhạc cài đặt một loại chương trình diệt virút cùng firewall khá phổ biến. Nhưng Hàn Phong lại không hề đụng phải bất kì cảnh cáo nào, dễ dàng thành công xâm lấn vào trong.
Trên máy tính của Hàn Phong xuất hiện hình ảnh khống chế máy tính của Tôn Nhạc. Giờ phút này, Tôn Nhạc đang ở trên QQ online chat với người khác.
Hàn Phong nhìn kỹ, quan sát trên màn hình điều khiển từ xa. Tôn Nhạc đang mở cửa sổ QQ nói chuyện với nick tên là “Phong Lưu Phóng Khoáng”
Hàn Phong nhìn nội dung bọn họ chat một chút. Trên mặt hiện ra vẻ tươi cười, nguyên lai “Phong Lưu Phóng Khoáng” này đúng là biểu ca hắn, Hoàng Tử Thông!