Đọc truyện Siêu Cấp Hệ Thống – Chương 107
Siêu Cấp Hệ Thống
Tác giả: Phong Điên Cuồng Tiếu Cường
Version 1.X
Chương 114: Cho Lý Do Đi.
Dịch: Đường Ngọc Ninh
Nguồn: 4vn.eu
Lúc nhỏ, Dương Hi Văn liền đã biết trong nhà định sẵn hôn nhân cho mình, lúc ấy nàng còn nhỏ, không biết điều này nghĩa là như thế nào. Có điều sau khi nàng hiểu chuyện, liền bắt đầu tìm hiểu ý nghĩa của cuộc hôn nhân này, vì vậy nàng liền bắt đầu phản cảm cực độ với nó. Bởi vì chuyện này quá mức phong kiến cổ hữu, nàng cho tới bây giờ đều không nghĩ tới chính mình sẽ phải gặp phải chuyện này. Lúc còn đi học, mỗi lần nghe được các học sinh ngẫu nhiên nói đến chuyện ép duyên, nàng đã cảm thấy bọn họ giống như là đang nói mình, cảm thấy phi thường chói tai. Về sau, khi nàng tiến thêm một bước biết được vị hôn phu chưa từng gặp mặt kia của mình không ngờ là “người đang sống đời sống thực vật”, nàng càng sợ đến ngây người. Nàng không rõ, trong nhà tại sao phải bắt mình gả cho một người sống đời sống thực vật cơ chứ.
Vì vậy, nàng gây với ba mẹ mình, gây với ông nội, bắt họ nhất định phải cởi bỏ hôn ước. Thế nhưng mọi cố gắng của nàng đều thất bại, bởi vì thế mới xảy ra chuyện nàng bỏ nhà trốn đi.
Lúc ấy mẹ của nàng bị hoảng sợ quá, đành nói thật với nàng, hôn ước này chỉ là một loại hình thức mà thôi, thời gian vừa tới liền sẽ tự động giải trừ, để nàng không phải lo lắng nữa.
Mặc dù như thế, trong lòng Dương Hi Văn vẫn tồn tại một chút vướng mắc, cho nên nàng lựa chọn du học nước ngoài, cơ hồ ngăn chặn hết tin tức tới từ Hàn gia.
Sau khi tốt nghiệp đại học, bị cưỡng chế yêu cầu về nước học, do từ nhỏ quản giáo nghiêm khắc khiến nàng phục tùng quyết định trong gia đình. Chỉ là, nàng không nghĩ tới, sau khi về nhà, liền biết được tin tức vị hôn phu của nàng hai năm trước đã thức tỉnh. HƠn nữa, càng không xong hơn nữa là, ông nội nàng hiện tại thật sự có ý định để hôn ước theo hình thức này biến thành sự thật!
Lúc này Dương Hi Văn đã không còn là cô bé năm đó nữa, nàng cũng không có cãi nhau trước mặt ông nội cùng cha mẹ. Bởi vì nàng biết rõ, nó không có bất kỳ tác dụng gì, chỉ cần ông nội đưa ra quyết định, ai cũng không cải biến được. Nhưng mà như thế cũng không có nghĩa là Dương Hi Văn sẽ nhận mệnh như vậy, nàng hiện tại đã trưởng thành, nàng cảm thấy bản thân phải nắm giữ vận mệnh của mình. Tuyệt đối không cho gia tộc điều khiển! Cho nên, nàng bắt đầu chậm rãi chuẩn bị kế hoạch giải thoát. Ở nước ngoài lâu như vậy, nên tính tự lập của nàng rất mạnh. Nàng tin rằng mình có thể có cuộc sống như lúc một mình ở nước ngoài, cho dù không có gia đình duy trì kinh tế, nàng cũng sẽ không chết đói.
Trong vũ hội sinh nhật của mình, lần đầu tiên Dương Hi Văn gặp được vị hôn phu trên danh nghĩa, lúc ấy, hắn đang tại bị tên Hoàng Tử Thông đáng giận kia sỉ nhục, không biết vì cái gì, hắn lại không có mắng chửi hay đối chọi gay gắt với Hoàng Tử Thông. Thay vào đó là vẻ mặt mỉm cười, lúc ấy lòng Dương Hi Văn mềm nhũn ra, liền ra mặt giúp Hàn Phong giải vây. Hơn nữa còn tuyên cáo với mọi người rằng hắn là vị hôn phu của mình.
Những chuyện phát sinh kế tiếp, khiến cho cảm giác tốt của Dương Hi Văn đối với Hàn Phong càng lúc càng sâu. Nhất là sau tinh anh quân huấn, nàng phát hiện, bản thân tựa hồ đối với tên đầu gỗ thường xuyên không đếm xỉa mình kia càng lúc càng quan tâm, càng lúc càng cảm thấy hứng thú. Thậm chí, ngay thời điểm khi nàng chứng kiến trong tay chị em của mình cũng có bực họa Hàn Phong vẽ, lúc đó nàng còn có chút ghen tị không hiểu, tất nhiên, cho đến nay nàng vẫn còn nhớ cảm giác đó, đó là một loại cảm giác cho đến tận bây giờ đều chưa được thể nghiệm.
Chẳng lẽ mình đã thích hắn? Dương Hi Văn phủ nhận, nàng cho rằng đây chỉ là một loại hảo cảm, một loại cảm giác tốt đối với người khác phái. Dù sao, biểu hiện của Hàn Phong thực sự quá mức thuận mắt, trên người hắn tựa hồ như còn có một loại mị lực đặc thù, nhìn hắn, chung quy cảm giác được một loại cảm giác an toàn cùng tin tưởng khó hiểu, tuy rằng hắn vẫn lạnh như khúc gỗ vậy.
Kế hoạch giải thoát đã đi tới hiện tại, chỉ là lúc này, nàng do dự, nàng phát hiện, hôn ước mà gia đình an bài, tựa hồ cũng không tệ như trong tưởng tượng, bản thân mình đối với Hàn Phong cũng không có chán ghét, cho nên nàng quyết định trước tiên quan sát rồi tính.
Sau đó, đột nhiên nàng biết được một tin tức, đó là ít nhất trong vòng bốn năm, hôn ước này sẽ không còn bị nhắc tới. Sau khi nghe được tin tức đó, tâm tình của nàng cũng mất hứng, ngược lại còn có thêm chút thất lạc. Mà khi nàng biết được đây là kết quả do Hàn Phong chủ động tranh thủ, loại cảm giác này càng mãnh liệt hơn.
Lúc này, Dương Hi Văn mới chính thức thức ý thức được, xem ra mình thật sự có chút thích hắn, hơn nữa, Hàn Phong là nam sinh có mị lực nhất trong số nam sinh nàng gặp, là người duy nhất khiến nàng động tâm.
Dương Hi Văn là một người rất mạnh lòng, hiện tại nàng đã biết rõ cảm giác của mình, liền quyết định đi theo cảm giác của mình vậy.
Mà lúc này, cha nàng vừa vặn mang đến cho nàng một tin tức tốt — Để cho nàng đại biểu tập đoàn Hoàng Phổ cùng Hàn Phong bàn chuyện hợp tác đầu tư. Do đó Dương Hi Văn mới biết, thì ra trong khoảng thời gian này Hàn Phong thường xuyên không thấy bóng dáng, là bởi vì bận chuyện “Không Gian Sáu Chiều”. Cha của nàng Dương Đông Minh giao chỉ thị cho nàng, lấy thân phận đại biểu nhà đầu tư tập đoàn Hoàng Phổ bàn chuyện cuàng hắn, chỉ cần điều kiện của đối phương không thái quá, liền tận lực thỏa mãn yêu cầu của hắn.
Sau khi Dương Hi Văn xem qua phân tích báo cáo do nhà phân tích đầu tư chuyên nghiệp ước lượng “Không Gian Sáu Chiều”, liền cảm thấy vô cùng khiếp sợ, nàng không nghĩ tới, sản phẩm này của Hàn Phong, được bọn họ tán dương cùng coi trọng đến như vậy.
– Còn có thể là phương hướng phát triển tương lai của Inte?
Dương Hi Văn nói thầm.
– Có khoa trương quá không vậy? Tựa hồ như hắn làm chuyện gì, cũng không tốn bao nhiêu thời gian a?
Tuy rằng nàng cũng hiểu được “Không Gian Sáu Chiều” rất cách tân, nhưng mà do hiểu biết đối với ngành nghề quá ít, cho nên không thể nhìn ra được điểm cuối của sản phẩm này là ở chỗ nào.
Dương Hi Văn hỏi cha:
– Chúng ta quyết định đầu tư sản phẩm này của Hàn Phong, cuối cùng là xuất phát từ tâm tư nịnh nọt Hàn gia, hay là xác thực xem trọng tiến cảnh làm ăn “Không Gian Sáu Chiều” của hắn.
Dương Đông Minh cười nói:
– Cả hai.
Dương Đông Minh không thừa nhận cũng không được, đứa bé Hàn Phong kia quả thực không đơn giản, trước hết tranh thủ bốn năm cho mình, nhưng sau đó xoay người liền tạo ra một thứ như vậy. Ông hiện tại đã tin tưởng, bốn năm sau Hàn Phong thật sự có khả năng có thể nắm giữ vận mệnh của mình. Vẻn vẹn từ điểm đó mà nói, tiểu tử này liền so với cha hắn Hàn Đức mạnh hơn rất nhiều. Hắn đã nhờ chuyên gia phân tích phân tích qua, tiềm lực của “Không Gian Sáu Chiều” của Hàn Phong rất lớn, so với các sản phẩm cùng loại khác mạnh hơn rất nhiều. Nếu quả thật phát triển, tuyệt đối kiếm được lợi nhuận, hiện tại rót tài chính vào, đúng là thời khắc hoàng kim. Nói thật, Dương Đông Minh đối với chàng rể này rất hài lòng, hắn hiển nhiên là một người đàn ông có năng lực, tuyệt đối có tư cách lấy con gái mình.
Lại nói cũng là người của mình, nếu cung cấp chút tiện lợi cho hắn cũng không có gì là không tốt, còn có thể kiếm tiền cho mình nữa, đương nhiên không thể để lời cho kẻ khác. Cho nên, Dương Đông Minh tìm tới con gái, để nàng đại biểu Hoàng Phổ đi nói chuyện hợp tác, thuận tiện xúc tiến tình cảm của hai đứa, thật sự là một mũi tên trúng ba con chim mà.
Nhìn thấy Dương Hi Văn, Hàn Phong có chút kinh ngạc, nhưng cũng chỉ một chút, hắn rất hào phóng bắt tay cùng Dương Hi Văn rồi nói:
– Không nghĩ tới lại là em.
– Bất ngờ không? Em so với anh lại càng bất ngờ hơn!
Giờ phút này Dương Hi Văn nghiễm nhiên là ăn mặc trang phục của nữ cường nhân.
– Em cũng không nghĩ tới anh vô thanh vô tức liền làm ra động tĩnh lớn đến như vậy.
Hai người tiếp tục nói chuyện phiếm vài câu xong liền bắt đầu đi vào vấn đề chính.
Dương Hi Văn bày ra bộ dáng nhà đầu tư, đầu tiên là muốn Hàn Phong giới thiệu thoáng qua hạng mục của mình, hơn nữa nói rõ lý do đầu tư phong hiểm.
Đây là quá trình rất bình thường, Hàn Phong muốn nhà đầu tư cam tâm tình nguyện bỏ tiền cho hắn, thì hắn phải làm cho nhà đầu tư tin tưởng rằng mình có thể giúp họ kiếm tiền. Cho nên, Hàn Phong cũng không có cự tuyệt, hắn chẳng qua là đem những lý do thoái thác người khác trước đó lập lại lần nữa.
Sau khi Dương Hi Văn nghe xong vốn còn định làm khó dễ Hàn Phong, để cho hắn sốt ruột một chút, chỉ là Hàn Phong cứ giữ bộ dáng như thế. Hắn hoàn toàn không có một chút giác ngộ mình là người cần có nhà đầu tư, cảm giác giống như nhà đầu tư cần hắn vậy. Đối mặt với dạng tình huống này, Dương Hi Văn rất là bất đắc dĩ, thầm nghĩ mình bị hắn quay vòng vòng rồi.
Cuối cùng, song phương đạt thành hiệp nghị nhất trí, tập đoàn Hoàng Phổ đầu tư phong hiểm rót vào “Mạng Sáu Chiều” 1100 vạn USD, mua 28% cổ phần công ty, còn 2% kia là đầu tư vào, bút 600 vạn USD lập tức chuyển vào sau khi công ty thành lập. Theo thời gian ước định, nếu như “Mạng Sáu Chiều” có biểu hiện phát triển không tốt, thì kỳ đầu tư thứ hai có thể sẽ bị cắt.
Trong đó, “Mạng Sáu Chiều” là tên công ty của Hàn Phong, mà công ty này Hàn Phong còn chưa kịp đăng ký.
Dương Hi Văn khép văn kiện trong tay lại rồi nói:
– Được rồi, chuyện đầu tư đã giải quyết xong, bây giờ nói tới chuyện của em.
Hàn Phong nói:
– Chuyện của em?
– Đúng vậy a, em muốn gia nhập Mạng Sáu Chiều.
Dương Hi Văn nói.
Hàn Phong cau mày lại:
– Không phải đã nói, bọn em không thể sai khiến đại biểu can thiệp quản lý công ty sao?
– Anh đừng hiểu lầm.
Dương Hi Văn vội vàng nói.
– Ý em là, em muốn dùng thân phận cá nhân gia nhập Mạng Sáu Chiều, cùng với tập đoàn Hoàng Phổ không có bất cứ quan hệ nào cả.
– Em muốn gia nhập?
Hàn Phong nhìn chằm chằm vào Dương Hi Văn trong chốc lát, đột nhiên nói.
– Công ty của anh không nuôi người rảnh rỗi, em cho anh một lý do mướn em đi.