Đọc truyện Siêu Cấp Gen Thần – Chương 48: Tổ đội săn thần huyết
Translator: Nguyetmai
Hàn Sâm mở ra xem, trong album toàn ảnh hàng rèn thủ công, vũ khí đều được rèn bằng tay, song không biết có phải là của tiệm thật hay không.
Hàn Sâm xem ảnh xong thì gọi số điện thoại mà cửa tiệm để lại.
Chẳng bao lâu sau đã nối máy, nhưng bên đó không mở chế độ video nên Hàn Sâm chỉ có thể nghe được giọng nói mà thôi.
“Có chuyện gì thế?” Đầu dây bên kia là một giọng nam trầm thấp.
“Tôi nhìn thấy topic bán vũ khí của anh trên diễn đàn, anh có loại mũi tên nào tương tự với bộ tên Tiêm Phong không? Tôi cần loại có hàm lượng thép Z cao một chút.”
Hàn Sâm không trông cậy gì tiệm này có mũi tên 1,2% thép Z, có đến 0,8% là hắn đã mừng lắm rồi.
“Không có bộ Tiêm Phong, tôi tự rèn hai mũi, hàm lượng thép Z 1,2%, ba trăm nghìn một mũi.”
Người đàn ông kia nói.
“Tôi muốn mua một mũi tên thì xem hàng ở đâu?” Hàn Sâm hỏi.
“Tôi sẽ cho cậu địa chỉ.” Người đàn ông nói ra một địa chỉ rồi cúp máy.
Hàn Sâm đi tới địa chỉ mà người đàn ông kia cung cấp thì phát hiện ra đó là một nơi tựa như club, nửa đêm rồi mà vẫn còn khách khứa nườm nượp.
Hàn Sâm đứng ở chỗ hẹn chờ một lúc thì thấy có người ngoắc mình ở đầu ngõ đối diện, hắn cảnh giác đi qua.
“Cậu muốn mua tên à?” Người đàn ông kia đeo kính và đội mũ, chỉ có thể nhìn ra là một người trung niên.
“Phải.” Hàn Sâm gật đầu.
Người đàn ông rút một chiếc hộp rồi mở ra trước mặt Hàn Sâm, trong đó là một mũi tên thép đen bóng.
“Có được thử không?” Hàn Sâm hỏi.
“Thử thoải mái.” Gã đàn ông nói với vẻ thờ ơ.
Hàn Sâm lấy mũi tên ra thử trọng tâm trước, nếu trọng tâm mà không được thì có dùng chất liệu tốt đến mức nào để làm cũng vứt đi.
“Tay nghề khá lắm.” Thử xong, Hàn Sâm phát hiện ra trọng tâm của mũi tên này còn tốt hơn cả tên hợp kim, chỉ cần đủ lực thì có bay xa cũng không bị chệch hướng.
Người đàn ông chỉ “Ừ” một tiếng mà không nói thêm gì.
Hàn Sâm rút đao Trảm Cương ra rồi hỏi: “Chém được chứ?”
“Bộ đao Trảm Cương à?” Gã đàn ông nhìn thoáng cây đao trong tay Hàn Sâm.
“Phải.” Hàn Sâm đáp. Không được gã cho phép thì hắn cũng không dám chém lung tung. Theo lý mà nói, nếu hàm lượng thép Z trong mũi tên này cao hơn 0,7% thì đao Trảm Cương chẳng thể để lại dấu vết gì trên nó cả.
“Chém vô tư.” Gã đàn ông bĩu môi khinh thường.
Được cho phép, Hàn Sâm không khách sáo nữa. Một tay cầm tên, một tay cầm đao, hắn chém mạnh một cái.
Keng!
Thấy kết quả, trong lòng Hàn Sâm vô cùng vui vẻ. Trên thân tên chẳng hề có dấu vết gì mà lưỡi đao lại bị mẻ mất một miếng.
Tuy không biết hàm lượng thép Z trong mũi tên có lên tới 1,2% thật không nhưng mà nó đúng là hàng tốt.
“Hàng tốt lắm, tôi mua.” Hàn Sâm lấy ba trăm nghìn đã chuẩn bị ra rồi thoải mái trả tiền cho gã đàn ông.
“Đương nhiên là hàng tốt rồi, làm bằng thép ổ trục thu hồi từ chiến hạm cấp hành tinh cơ mà, hàm lượng thép Z tiêu chuẩn 1,2%, cộng thêm tay nghề của nhà tôi, hàng làm bằng máy móc làm sao mà so được. Nếu cần thêm thì lần sau lại tìm tôi.” Nói xong, gã đi vào sâu trong con hẻm, chỉ một loáng sau đã biến mất.
Hàn Sâm về nhà thí nghiệm toàn diện mũi tên này mới biết nó là hàng xịn thật, độ cứng tuyệt vời chẳng kém gì những mũi tên thép Z 1% hàng hiệu trên thị trường, thế mà giá chẳng tới một phần mười của chúng.
“Mình gặp trúng dân trong nghề rồi, may thật.” Vốn dĩ Hàn Sâm không ôm quá nhiều hi vọng, bởi vì tay nghề của đám thợ rèn thủ công có tiếng hầu như đều bình thường, không thể so sánh với các thương hiệu lớn, đặc biệt là với những thứ cần kỹ thuật cao như mũi tên, người có tay nghề bình thường chẳng bao giờ làm ra được mũi tên đủ tiêu chuẩn.
Nhưng Hàn Sâm cực kì hài lòng với mũi tên này, nhìn riêng đầu mũi tên được “mở lưỡi” thôi là đã biết người làm chẳng phải người thường rồi, đầu tên được mài bằng tay khác xa với mài bằng máy móc.
Ở trường Hàn Sâm cũng được học “mở lưỡi” và mài đao, nhưng vũ khí hắn tự mài chẳng là cái gì so với bậc thầy rèn mài chân chính cả.
“Tên tốt quá mà tiếc là mình hết tiền rồi, chỉ có thể mua được mỗi một mũi thôi, lỡ như bắn trượt thì không có cơ hội thứ hai nữa.” Hàn Sâm nhìn số dư trong thẻ của mình thì thầm cười khổ, số tiền còn lại chưa tới một trăm nghìn.
“Hi vọng ngày mai có thu hoạch lớn.” Hàn Sâm ngủ một lúc rồi dậy từ sáng sớm để đến vùng đất được thần bảo hộ.
Trong đoàn Cương Giáp của Tần Huyên thì tổ thần xạ là ít người nhất, người bình thường ít ai luyện bắn cung, phần lớn thành viên của tổ thần xạ từ nhỏ đã học trường trong hệ thống trường quân đội, chỉ cần thành tích đủ chuẩn là có thể vào thẳng trường quân đội.
Sau khi họ vào vùng đất được thần bảo hộ thì có thể gia nhập lực lượng quân đội trong đây. Đoàn Cương Giáp của Tần Huyên thực chất chính là thế lực của quân đội.
Liên minh nới lỏng sự khống chế đối với vùng đất được thần bảo hộ nhưng không phải là hoàn toàn bỏ mặc, mỗi một thành bảo hộ đều có thế lực của quân đội như đám người Tần Huyên, hơn nữa bình thường họ đều là thế lực lớn nhất ở đây.
Tần Huyên đưa người tới nơi đã hẹn với Thần Thiên Tử, người của Thần Thiên Tử cũng đã đến đủ, thế nhưng so với lực lượng của Tần Huyên thì nhóm Thần Thiên Tử có vẻ rời rạc hơn nhiều, nhìn một cái đã biết là quân ô hợp.
La Thiên Dương dõi ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm trong đám người, chỉ nhìn ánh mắt đó thôi là biết ân oán giữa cả hai chưa thể chấm dứt được.
Sau khi hai bên tụ họp thì người của Thần Thiên Tử đi trước dẫn đường, đoàn người trùng trùng điệp điệp kéo nhau lên núi. Tổ thần xạ đi phía sau cùng, Hàn Sâm và Tô Tiểu Kiều còn đi ở phía cuối của đội ngũ.
“Anh Sâm ơi, tôi thấy chúng ta phải cõng lá chắn trên lưng như tổ thần thuẫn mới đúng, lỡ có nguy hiểm gì thì còn đỡ được một tí.” Tô Tiểu Kiều nói với Hàn Sâm.
“Anh giàu thế cơ mà, mua một bộ áo giáp thép Z là được chứ gì.” Hàn Sâm nói.
“Thép Z vừa nặng vừa cồng kềnh, không tiện bằng áo giáp thú hồn đâu. Hơn nữa nếu áo giáp không có hàm lượng thép Z 10% trở lên thì thậm chí còn chẳng bằng áo giáp thú hồn cấp nguyên thủy nữa là. Nhưng bây giờ trên thị trường chỉ có thể mua được đồ hợp kim có một phẩy mấy phần trăm thép Z là tối đa, áo giáp thú hồn còn tốt hơn nhiều.” Tô Tiểu Kiều nói tiếp trong buồn bực: “Nếu có một bộ áo giáp thú hồn như anh B thì tốt biết bao, có nó là tung hoành trong cái vùng đất này được luôn rồi ấy. Đáng tiếc đến nay, trong thành bảo hộ Cương Giáp chúng ta chỉ có mỗi một bộ áo giáp thú hồn thần huyết đó, chẳng biết là thú hồn nào biến thành nữa.”
“Nhìn bộ áo giáp thú hồn thần huyết của anh B, tôi đoán thú hồn đó phải uy mãnh bá đạo lắm.” Một thành viên trẻ trong tổ thần xạ đi bên cạnh nói.
“Thế mà cũng phải nói, nhất định là anh ta đoạt được nó sau khi chém chết một sinh vật thần huyết cực kì hung hãn rồi.” Một người khác lên tiếng.
Hàn Sâm cười thầm trong lòng, nếu họ mà biết nó được biến ra từ Hắc Giáp Trùng yếu nhất khu vực xung quanh thành bảo hộ Cương Giáp thì không biết sẽ cảm thấy thế nào đây.