Siêu Cấp Gen Thần

Chương 294: Khi nào rảnh sẽ dạy cậu


Đọc truyện Siêu Cấp Gen Thần – Chương 294: Khi nào rảnh sẽ dạy cậu

Editor: Nguyetmai

Thời gian là một thứ cực kỳ đáng sợ, đặc biệt là ở thời đại vũ trụ ngày nay, mỗi ngày mỗi khắc, trên vô số hành tinh mà loài người chiếm cứ đều xảy ra rất nhiều chuyện làm người ta ngạc nhiên.

Có rất nhiều cường giả đã ngã xuống nhưng cũng có rất nhiều tên tuổi mới được sinh ra.

Thời gian hai năm, quả thật có quá nhiều chuyện xảy ra, cũng dễ khiến người ta quên lãng nhiều thứ.

Nhưng cũng có người không dễ quên, ví dụ như Kinh Cực Nhã chẳng hạn.

Rất nhiều người hâm mộ nhà Kinh Cực sinh ra một Kinh Cực Vụ tài năng xuất chúng, nhưng chỉ có người thật sự hiểu về nhân tài của nhà Kinh Cực mới biết được nhà họ còn có một Kinh Cực Nhã đáng sợ hơn cả Kinh Cực Vụ.

Tuy Kinh Cực Nhã là em trai Kinh Cực Vụ, nhỏ hơn Kinh Cực Vụ nhiều nhưng hễ người từng gặp Kinh Cực Nhã thì quả thật chỉ hình dung hắn ta bằng hai từ “kinh diễm”.


Nếu nói Kinh Cực Vụ toàn năng không gì không làm được, là quái vật đạt trình độ cao nhất ở mọi phương diện thì Kinh Cực Nhã chính là quỷ tài có thể đột phá cấp cao nhất.

Ông nội Kinh Cực Vụ và Kinh Cực Nhã đã từng mời không ít giáo sư võ học mới đến chỉ bảo hai người học, Kinh Cực Nhã là người biết nghiêm túc lắng nghe và học tập, mà Kinh Cực Nhã lại là người không một giáo sư nào có thể dạy hắn ta hơn ba tháng.

Kinh Cực Nhã thật sự có quá nhiều suy nghĩ kỳ lạ và thắc mắc, thường làm giáo sư á khẩu không trả lời được, chẳng đến ba tháng thì vị mấy giáo sư này đã xấu hổ xin từ chức với ông già nhà Kinh Cực, vì giờ họ đã không còn gì để dạy dỗ Kinh Cực Nhã nữa.

Là kẻ xuất sắc hơn Kinh Cực Vụ, toàn bộ người nhà Kinh Cực đều đặt kỳ vọng lớn vào Kinh Cực Nhã, thậm chí cho rằng Kinh Cực Nhã xứng đáng tiếp chưởng nhà Kinh Cực hơn Kinh Cực Vụ, hầu như những người từng gặp Kinh Cực Nhã cũng cho là vậy.

Nhưng chỉ có một người là không như thế, đó chính là chính Kinh Cực Nhã, trong lòng hắn ta, Kinh Cực Vụ mới là thần tượng duy nhất mà hắn ta sùng bái, là mục tiêu mà hắn ta luôn theo đuổi, không ai ngưỡng mộ Kinh Cực Vụ hơn Kinh Cực Nhã.

Trước đây, Kinh Cực Nhã không bỏ lỡ bất kỳ trận đấu nào của Kinh Cực Vụ, nếu không có thời gian tới xem tận nơi thì hắn ta cũng sẽ dành chút thời gian để xem trên máy thực tế ảo.

Mỗi trận đấu của Kinh Cực Vụ, Kinh Cực Nhã đều sẽ xem đi xem lại nhiều lần, trong mắt hắn ta cũng chỉ có Kinh Cực Vụ, người đàn ông tỏa ra ánh hào quang đó chính là anh trai mà hắn ta tôn sùng nhất.


Nhưng trong cuộc so tài bắn cung kia thì Cực Kinh Vụ lại bại dưới tay Hàn Sâm, lần đó Kinh Cực Nhã không thể đến xem trực tiếp, hắn ta cực kỳ tức giận, vì bất kể hắn ta đã xem lại bao nhiêu lần thì Kinh Cực Vụ cũng chỉ thua mặt vận may và khả năng bố trí chiến thuật của huấn luyện viên, mà không phải là thua Hàn Sâm.

Nếu dùng thực lực chân chính thi đấu trực tiếp thì Kinh Cực Nhã tin chắc Kinh Cực Vụ tuyệt đối sẽ không thua, Kinh Cực Nhã gần như không chờ nổi muốn đánh bại Hàn Sâm, đồng thời nói cho Hàn Sâm biết hắn không bằng một ngón chân của anh mình.

“Mũi tên xoắn ốc sao? Có gì đặc biệt hơn người chứ?” Kinh Cực Nhã từ chối lời mời của rất nhiều trường quân đội nổi tiếng và học viện quý tộc, bao gồm cả trường quân đội Trung Ương để đến nhập học ở trường quân đội Hắc Ưng không nổi danh cho lắm. Đương nhiên không phải là hắn ta đến làm bạn chung đội với Hàn Sâm, hắn ta chỉ muốn nhanh chóng gặp gỡ và đánh bại Hàn Sâm, để chứng minh anh mình hơn xa Hàn Sâm mà thôi.

Bốn chữ “thanh nhã tuấn tú” dùng trên người Kinh Cực Nhã cực kỳ thích hợp, khi Kinh Cực Nhã mới nhập học, tuy không ai biết hắn là em trai Kinh Cực Vụ nhưng chỉ dựa vào dung mạo này cũng đã bắt được trái tim của vô số các đàn chị đàn em, trong lúc nhất thời được xưng là trai đẹp hạng nhất của trường quân đội Hắc Ưng.

Nhưng Kinh Cực Nhã đã nhanh chóng dùng thực lực chứng minh rằng hắn ta không phải chỉ có dung mạo hơn người.

Có lẽ là mang lòng ganh đua với Hàn Sâm nên những hạng mục Hàn Sâm từng tham gia Kinh Cực Nhã đều tham gia một lần, thi đấu chiến giáp liên trường, đấu Hắc Bạch Quyền, đấu tài bắn cung, thi đấu “Bàn tay của Thượng Đế”, tất cả các hạng mục Kinh Cực Nhã đều giành thắng lợi áp đảo tuyệt đối, giành được quán quân trong nhiều hạng mục thi đấu của trường học.

Bây giờ, Kinh Cực Nhã quả thực xứng với cái danh “số một trường Hắc Ưng”.


Chỉ là vì năm nay Hàn Sâm lên năm tư nên đã có quyền yêu cầu rời khỏi hoạt động của câu lạc bộ, cũng có thể tự do chọn có tham gia vào đội tuyển trường hay không nên Hàn Sâm đã rời khỏi đội tuyển bắn cung từ lâu, trên thực tế nửa năm từ khi Hàn Sâm về trường quân đội đến nay, hắn rất ít khi lộ diện trước mặt công chúng.

Kinh Cực Nhã muốn tìm cơ hội đánh bại Hàn Sâm, nhưng lại phát hiện ra căn bản là mình không có cơ hội giao thủ với Hàn Sâm, rất nhiều lúc Hàn Sâm đều ở trong thành bảo hộ nên muốn gặp hắn cũng không dễ dàng.

“Nhã, tôi nhận được tin có người thấy Hàn Sâm đi ra từ trong trận truyền tống, đang về phòng 304.” Hứa Phi chạy tới cạnh Kinh Cực Nhã, vô cùng phấn khởi nói.

Trên thực tế nhiều bạn bè của Kinh Cực Nhã đều biết chuyện hắn luôn muốn khiêu chiến Hàn Sâm, ít nhất họ thấy chắc là khiêu chiến.

Hàn Sâm đã trở thành một truyền thuyết của Hắc Ưng từ lâu, tuy vì nguyên nhân cá nhân nên trên thực tế Hàn Sâm chỉ tham gia cuộc thi đấu giữa các trường quân đội một lần, cũng chỉ lấy được một giải nhất, nhưng đối với học sinh trường quân đội Hắc Ưng mà nói thì không thể nghi ngờ gì, Hàn Sâm chính là một truyền kỳ.

Tuy Kinh Cực Nhã lợi hại nhưng trong lòng học sinh Hắc Ưng thì vẫn có chút khoảng cách với truyền thuyết ấy, ít nhất trước khi hắn ta khiêu chiến Hàn Sâm thành công, Kinh Cực Nhã vẫn chỉ là một đàn em muốn khiêu chiến với vị đàn anh trong truyền thuyết.

Nhưng họ vẫn cực kỳ vui khi chứng kiến sự khiêu chiến ấy, dù sao nếu có thể thấy Kinh Cực Nhã đánh một trận với Hàn Sâm, thì hẳn là chuyện vô cùng tuyệt vời.

“Cảm ơn.” Kinh Cực Nhã mỉm cười với Hứa Phi, chậm rãi đi đến chỗ phòng của Hàn Sâm, hắn ta không cần phải nôn nóng, chắc chắn sẽ đến kịp giờ.


Hứa Phi và vài người có hứng thú với chuyện này đi tới theo Kinh Cực Nhã, bọn họ rất muốn tận mắt thấy vị vua mới Kinh Cực Nhã quyết đấu với Hàn Sâm, nhất định là một trận long tranh hổ đấu vô cùng đáng xem.

Kinh Cực Nhã băng qua sân trường, dẫn đến cái nhìn chăm chú của rất nhiều người, nam sinh nữ sinh đều sẽ không ghét một nam sinh thanh nhã tuấn tú như thế, thế là họ nhịn không được nhìn thêm vài cái.

Rất nhanh Kinh Cực Nhã đã đi tới con đường nhất định phải đi qua để đến phòng 304 rồi đứng ở ven đường chờ Hàn Sâm đến.

Không bao lâu sau, một bóng dáng đập vào mắt Kinh Cực Nhã khiến con ngươi hắn ta co rút mạnh, cũng không phải hoảng sợ mà là vì hắn thật sự quá hưng phấn, nghĩ đến việc có thể đánh bại Hàn Sâm ngay lập tức, xóa sạch ô danh của anh trai Kinh Cực Vụ mình, Kinh Cực Nhã không tự chủ được mà thấy máu sôi lên, gương mặt cũng đỏ ửng khác thường.

“Là đàn anh Hàn Sâm phải không?” Đợi người nọ đến gần, Kinh Cực Nhã liền hỏi.

“Tôi là Hàn Sâm, cậu là?” Hàn Sâm nghi ngờ quan sát Kinh Cực Nhã, khẳng định mình không quen hắn.

“Tôi là Kinh Cực Nhã, là học sinh năm nhất khoa bắn cung, mong có thể lĩnh giáo tài bắn cung của đàn anh một chút, không biết khi nào đàn anh có thời gian?” Kinh Cực Nhã mỉm cười nói.

“Cậu em à, thật ngại quá, gần đây anh thật sự không có thời gian, khi nào rảnh sẽ dạy cậu nhé.” Căn bản là Hàn Sâm chưa từng nghe thấy tên của Kinh Cực Nhã, còn tưởng chỉ là đàn em năm nhất sùng bái hắn nên đi thẳng tới cạnh Kinh Cực Nhã, vỗ vai đầy hữu nghị, sau đó nghênh ngang rời đi.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.