Siêu Cấp Gen Thần

Chương 110: Chạy trốn


Đọc truyện Siêu Cấp Gen Thần – Chương 110: Chạy trốn

Translator: Nguyetmai

May mà quanh đây là rừng đá, Hàn Sâm chạy loạn quanh những cột đá lớn, cũng không kịp phân biệt phương hướng đông tây nam bắc gì hết, trước tiên phải cắt đuôi được con chim bạc khổng lồ này rồi tính tiếp.

Nhưng chim bạc khổng lồ như đã nhắm trúng Hàn Sâm, cứ bám sát theo hắn không thôi. Cặp vuốt sắc bén của nó chỉ cần cào nhẹ một cái đã bóp nát những tảng đá lớn cỡ chiếc xe hơi, một sức mạnh vô cùng đáng sợ.

Hàn Sâm chạy trốn thục mạng, đột nhiên cảnh vật trước mắt trở nên thoáng đãng, không ngờ hắn đã chạy ra ngoài rừng đá rồi. Hàn Sâm thầm kêu khổ: “Sớm không ra, muộn không ra, đúng vào lúc chết người thế này thì lại ra khỏi. Không có rừng đá yểm hộ, mình làm sao thoát khỏi con súc sinh này được.”

Không có rừng đá che chắn nữa, con chim bạc khổng lồ kêu một tiếng dài, hung ác bổ thẳng về phía Hàn Sâm.

Hàn Sâm vội triệu hồi Huyết Tinh Đồ Lục Giả và Hắc Giáp Trùng ra, hóa thân thành bộ dạng nhân mã hoàng kim, sau đó phóng vó liều mạng xông thẳng tới trước.

Hàn Sâm luôn tự tin với tốc độ của Huyết Tinh Đồ Lục Giả, nhưng lần này hắn lại không kéo giãn khoảng cách với con chim bạc khổng lồ kia được, còn bị nó dần tiếp cận.

“Chẳng lẽ hôm nay mình phải chết ở đây sao?”

Hàn Sâm thầm kêu khổ. Thời gian biến thân của hắn có hạn, với độ hoàn thiện gen hiện giờ, hắn chỉ có thể duy trì được trạng thái biến thân Huyết Tinh Đồ Lục Giả trong vòng mười mấy phút. Hết thời gian biến thân, với tốc độ của hắn thì sao có thể trốn thoát con chim bạc khổng lồ hung ác kia được?!


Nhưng bây giờ Hàn Sâm không có thời gian để nghĩ nhiều, hắn chỉ có thể liều mạng phi nước đại, được tới đâu hay tới đó.

Hàn Sâm không dám triệu hồi cánh Tử Vũ Lân Long ra. Hắn không dùng cánh còn đỡ, nếu bay lên không trung, trước mặt con chim nọ, tốc độ của hắn chẳng khác nào đưa dê vào miệng cọp.

Trước mặt là khoảng đất trống trải dài không thấy biên giới, Hàn Sâm chạy băng băng, con chim bạc khổng lồ kia đuổi sát theo sau. Từng giây từng phút dần trôi qua, thân thể Hàn Sâm bắt đầu xuất hiện cảm giác đau đớn tột độ, hắn biết thân thể mình đã sắp không duy trì được trạng thái biến thân Huyết Tinh Đồ Lục Giả nữa rồi.

Khi Hàn Sâm đang cân nhắc có nên quay lại liều mạng với con chim bạc khổng lồ kia hay không thì chợt nghe thấy tiếng nước chảy ầm ầm như thác đổ ở phía xa, hai mắt của hắn lập tức sáng rực lên.

Hàn Sâm không suy nghĩ nhiều, toàn lực vận chuyển thuật Băng Cơ Ngọc Cốt để bản thân chịu đựng được lâu hơn một chút, sau đó dùng hết sức chạy như điên về phía tiếng nước chảy truyền đến.

Không bao lâu sau, Hàn Sâm đã nhìn thấy một con sông lớn cuồn cuộn chảy về phía chân trời, dòng nước chảy xiết dữ dội, còn mạnh hơn cả Hoàng Hà.

Khi thấy dòng sông này thì Hàn Sâm mừng rỡ vô cùng. Hiện giờ hắn chỉ mong con chim bạc khổng lồ kia không biết lặn, vậy thì hắn có thể nhảy vào sông để tránh nạn.

Bốn vó phóng nhanh, Hàn Sâm cảm thấy cơ bắp toàn thân như bị xé rách, thời gian biến thân đã vượt qua khả năng chịu đựng của cơ thể hắn.


Nhưng Hàn Sâm chỉ có thể gắng gượng chạy về phía con sông kia. Nếu bây giờ hắn hủy trạng thái biến thân thì đồng nghĩa với việc chịu chết.

Khi còn cách dòng sông chừng hai ba trăm mét, mắt Hàn Sâm đã đỏ bừng, đau đớn trên người khiến hắn hét thảm không ngớt, hai mắt đã giăng đầy tơ máu. Nhưng hắn chỉ có thể cắn răng chịu đựng đau đớn để chạy về phía trước.

Hai trăm mét… Một trăm mét… Năm mươi mét… Hai mươi mét…

Khi Hàn Sâm cảm thấy thân thể của mình sắp nổ tung thì cuối cùng cũng đã chạy tới dòng sông kia. Hàn Sâm cố chịu đựng cơn đau thấu ruột gan kia, nhảy thẳng vào dòng nước xiết.

Tùm!

Hàn Sâm nghe được tiếng nổ vang truyền đến từ phía sau, sau đó là cảm giác đau đớn thấu xương trên lưng khiến Hàn Sâm gần như hôn mê bất tỉnh.

Trong lòng Hàn Sâm lạnh toát, hắn biết con chim bạc khổng lồ kia cũng đã nhảy vào trong nước. Nhưng ý muốn cầu sinh giúp hắn bùng phát ra chút lực lượng cuối cùng, dốc hết sức lặn xuống thật sâu.

Hiện giờ Hàn Sâm không thể duy trì trạng thái biến thân được nữa, nếu không thì cơ thể của hắn sẽ lập tức bị xé rách. Khoảnh khắc hiệu quả biến thân Huyết Tinh Đồ Lục Giả tự động tan biến, Hàn Sâm đã cảm giác được dòng nước xiết đánh mạnh lên người mình, cuốn hắn trôi nhanh về phía hạ du.


Hàn Sâm cố gắng không để mình ngất xỉu, nếu không dù thoát khỏi con chim bạc khổng lồ kia thì hắn cũng sẽ chết đuối dưới dòng nước chảy xiết này.

Hàn Sâm triệu hồi Hắc Thoa Ngư biến dị ra, vật cưỡi biến dị dài hơn một mét hai như một con thoi xuất hiện bên cạnh Hàn Sâm. Hắn liều mạng ôm chặt lấy Hắc Thoa Ngư, để nó di chuyển dưới đáy sông.

Mãi đến khi Hàn Sâm không nín thở được nữa thì mới lệnh cho Hắc Thoa Ngư biến dị trồi lên mặt nước.

Hàn Sâm rốt cuộc cũng có cơ hội thở dốc, trong lòng thầm cảm thấy may mắn khi không thấy bóng dáng của con chim bạc khổng lồ kia đâu. Xem ra nó không biết bơi, khi Hàn Sâm nhảy xuống dưới nước thì nó chỉ cố lao xuống quắp lấy hắn mà thôi.

Trên lưng hắn vẫn còn nóng rát, toàn thân đau đớn như nát hết xương cốt, cơ bắp co rút. Hàn Sâm cảm thấy thân thể mình như một con cá sống đang bị thái lát.

Hậu quả khi biến thân vượt giới hạn của thân thể khiến Hàn Sâm cảm thấy rất bất đắc dĩ. May là hắn có áo giáp Hắc Giáp Trùng bảo vệ, nếu không thì đã bị những dị sinh vật trong nước men theo mùi máu tươi bơi đến xé xác.

Từng con cá quái dị dài hơn hai mét bơi theo sát bên cạnh, thỉnh thoảng có con còn há miệng cắn lên người hắn, nhưng áo giáp cấp thần huyết vô cùng cứng rắn khiến chúng nó thất bại mãi.

Hàn Sâm cố chịu đựng cơn đau đớn khiến người ta muốn nổi điên kia, lấy con dao găm bằng thép Z trong tay áo ra, đâm mạnh lên thân thể một con cá, kéo mạnh một đường mổ bụng nó ra. Con cá kia không thể giãy giụa được cái nào đã bị giết chết.

“Giết chết sinh vật cấp nguyên thủy Hắc Đăng Ngư, không nhận được thú hồn, ăn thịt sẽ nhận được từ 0 đến 10 điểm gen nguyên thủy.”


Thấy những con Hắc Đăng Ngư khác bổ nhào về phía thi thể đồng loại của mình, Hàn Sâm vội cắt một tảng thịt béo ở bụng nó, sau đó vứt thi thể con cá ra xa.

Thấy bầy Hắc Đăng Ngư đuổi theo xác cá kia, Hàn Sâm đưa miếng thịt cá lên miệng cắn một miếng, thịt cá vừa tanh vừa đắng, nhưng bây giờ hắn cũng không thể kén cá chọn canh được. Khi nhảy xuống nước, Hàn Sâm đã bị con chim bạc khổng lồ kia chụp một cái, chiếc túi đeo sau lưng bị mất, cả thức ăn lẫn nước uống đều mất hết, hắn chỉ có thể ăn thịt dị sinh vật để bổ sung thể lực.

Nếu như hắn muốn sống sót thì nhất định phải có đủ thể lực.

Nhưng thịt cá này thật sự rất khó ăn, Hàn Sâm cố ăn một nửa đã không nuốt nổi nữa, cuối cùng đành vứt hết chỗ thịt cá còn lại đi. Nếu cố ăn nữa thì chắc hắn sẽ nôn ra mất.

Sau khi thể lực hồi phục được một chút, Hàn Sâm quan sát tình hình xung quanh. Mặc dù hiện giờ đã là ban đêm, nhưng có ánh trăng soi sáng, Hàn Sâm nhờ đó mà nhìn thấy rõ hai bên bờ có núi có rừng, cũng không biết đây là nơi nào.

Sau khi tích cóp được chút thể lực, Hàn Sâm lệnh cho Hắc Thoa Ngư biến dị nổi lên mặt nước, bơi về phía bờ.

Chỉ có thể nói là Hàn Sâm khá may mắn, trên bờ sông là một vùng rừng núi. Hắn quan sát xung quanh nhưng không phát hiện tung tích của bất kỳ dị sinh vật nào.

Hàn Sâm thở phào nhẹ nhõm, hắn leo lên một chạc cây lớn định nghỉ ngơi và xử lý miệng vết thương trên người. Đúng lúc này, hắn bỗng nghe thấy tiếng thú gầm truyền đến từ vùng rừng núi gần đó.

“Không đen đủi tới vậy chứ?”

Hàn Sâm thầm cười khổ, cảnh giác nhìn về phía phát ra tiếng gầm.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.