Siêu Cấp Đại Gia

Chương 10: Ngàn Chén Không Say


Bạn đang đọc Siêu Cấp Đại Gia – Chương 10: Ngàn Chén Không Say


Cháu gái Tống Từ không cho là đúng, theo mô tả của ông, được biết người tên Thẩm Lãng đó chạc tuổi cô, sao có thể có bản lĩnh lớn như vậy.

Hơn thế, nếu thật sự có năng lực như vậy, còn ở phòng Thái Bình làm việc sao?
“Ông à, ông có thể sống lại, nên cảm ơn chủ nhiệm Lưu của khoa ngoại tim mạch, ông ấy mới là ân nhân cứu mạng ông.

” Tống Từ nói.

“Tiểu Từ, cháu không hiểu đâu, mười hai huyệt thiên tinh của ta được cậu ta đả thông trong chớp mắt, hơn nữa là trong tình trạng không cần bất cứ dụng cụ châm cứu nào, cậu ta là cao nhân, cao nhân giấu nghề!”
Ông lão Tống tỉnh táo, hết sức chắc chắn.

Tống Từ thấy ông vẫn đang bệnh nên hồ đồ rồi, bất lực khẽ lắc đầu.

Không cần châm cứu, có thể nhanh chóng đả thông mười hai huyệt thiên tinh, cô cho rằng căn bản không thể làm được!
Cùng lúc này, trên tik tok cũng đang tìm người.

Lý do là một clip nổi lên.

“Toàn mạng xã hội đang tìm anh trai giao đồ ăn này!”
Trong một đêm, lượt thích của clip này đã phá kỷ lục một triệu.

Anh trai giao đồ ăn trong clip, tuy nhìn không rõ mặt, chỉ có thể thấy bóng lưng, nhưng lượng lớn người dùng mạng đều thấy bóng lưng đó rất cao ráo đẹp trai.

Vì, chiếc xe của anh trai giao đồ ăn là một chiếc Hennessey Venom bản giới hạn toàn quốc chỉ có ba chiếc.

Khi Thẩm Lãng thấy mình nổi tiếng một cách kỳ lạ, tự mình lắc đầu, cảm thán xã hội này quá phù phiếm rồi, chỉ là một chiếc xe thay cho đi bộ thôi mà.

“Mộc Hồng Diệp cũng thật là, nhất quyết phải lấy siêu xe bản giới hạn cho mình, muốn khiêm tốn một chút cũng không được, xem ra hôm nay mình phải xuất phát muộn một chút.


Thời gian tiếp theo, Thẩm Lãng lên mạng tìm phòng, sau đó buổi tối tới Karaoke Quân Duyệt.


Karaoke Quân Duyệt và cửa hàng lẩu Phí Đằng, cổ đông lớn phía sau đều là Thẩm Lãng.

Nếu đã tiếp quản, không đi xem một chút cũng không được.

Thẩm Lãng chào hỏi giám đốc Karaoke Quân Duyệt, xem xét sổ sách, không vấn đề gì, cuối cùng quyết định đi dạo một vòng.

Lúc này là hơn mười giờ tói, chính là thời điểm kinh doanh hoàng kim của karaoke.

Trùng hợp là ở cửa ra vào Thẩm Lãng gặp Lâm Nhuyễn Nhuyễn và bọn Chu Tử Hào.

Bọn họ đều cùng một lớp, đêm trước tốt nghiệp, không thể thiếu tụ tập được.

Lúc mấy người này nhìn thấy Thẩm Lãng, không nhịn được chế giễu.

Đặc biệt là Chu Tử Hào, kẻ thù gặp mặt, thật chua chát.

Cộng thêm nghi ngờ Thẩm Lãng và Lâm Nhuyễn Nhuyễn có quan hệ mờ ám, Chu Tử Hào tràn ngập hận thù.

“Thẩm Lãng, sao hả, tao sắp xếp cho công việc chuyển xác chết cũng được chứ?”
Trong chuyện này quả nhiên là Chu Tử Hào giở trò, cấu kết với chủ nhiệm khoa và chủ nhiệm khoa tim mạch, cố ý làm khó anh.

“Tôi đã đoán là anh rồi!” Thẩm Lãng lạnh lùng đáp.

“Vậy thì đã sao, không phải mày vẫn bị tao chơi trong lòng bàn tay, đứng đầu lớp chuyên ngành của chúng ta, lại lưu lạc tới karaoke làm thêm sao?” Chu Tử Hào cười khẩy khinh thường.

Cùng với sự chế giễu của Chu Tử Hào, đám chó trong lớp anh cũng lên tiếng phụ họa theo.

Chỉ có Lâm Nhuyễn Nhuyễn chau mày, rất thông cảm với hoàn cảnh hiện giờ của Thẩm Lãng.

Đứng đầu lớp chuyên ngành y, vốn tiền đồ rộng mở, bây giờ lại lưu lạc tới đây, thật sự khiến người khác thổn thức.


“Thẩm Lãng, dám đấu rượu với tao không?” Chu Tử Hào trong lòng nảy sinh mưu kế.

Rất hiển nhiên, Chu Tử Hào vẫn chưa chơi đủ, hắn tìm cơ hội để giày vò Thẩm Lãng.

Ngược lại, Thẩm Lãng đã không còn như trước, ai giày vò ai còn chưa biết.

Thế là tương kế tựu kế.

“Có gì mà không dám!”
Lời vừa nói ra, Lâm Nhuyễn Nhuyễn đã khẽ lắc đầu với Thẩm Lãng, ra hiệu đừng đồng ý.

Nhưng Thẩm Lãng căn bản không sợ.

Phản ứng của Thẩm Lãng, khiến Lâm Nhuyễn Nhuyễn rất thất vọng.

Cô thầm thở dài, trong lòng nói Thẩm Lãng quá ngốc rồi, đây rõ ràng là một cái hố, đang chờ cậu nhảy vào.

Chớp mắt, mọi người đã tới một trong những phòng riêng sang trọng nhất karaoke Quân Duyệt.

“Tối nay mọi người thoải mái uống, thoải mái chơi, uống hết mình, chơi hết mình, tất cả chi phí tôi mời!”
Chu Tử Hào thích ra vẻ, họp lớp càng không thể bỏ qua.

Quân Duyệt là karaoke đẳng cấp cao nhất, đồng thời chi phí cũng cao nhất thành phố Bình An.

Lần này Chu Tử Hao vung ra 300 triệu chỉ là để ra oai khoe của, bồi đắp thể diện.

Thẩm Lãng bàng quan nhìn tất cả việc này, trong lòng không có chút tạp niệm nào.


Đến karaoke Quân Duyệt này đều dưới tên anh, trong lòng không một gợn sóng, chỉ thấy Chu Tử Hào thật ấu trĩ.

Hơn nữa, hầu như người trong phòng đều ngu tới nực cười.

Thủ đoạn ra oai cấp thấp này của Chu Tử Hào, rõ ràng là quá lộ liễu, mà vẫn còn có nhiều người quỳ gối như vậy.

Tối nay, Chu Tử Hào còn có một “chuyện lớn” phải làm, đó chính là tỏ tình với Lâm Nhuyễn Nhuyễn ở đây.

Quà tặng đắt giá đã được chuẩn bị sẵn, chỉ chờ thời cơ.

Hắn quyết định trước mặt Thẩm Lãng, tỏ tình với Lâm Nhuyễn Nhuyễn, không chỉ để thể hiện thực lực tiền bạc, còn có thể nhân cơ hội này sỉ nhục Thẩm Lãng, rõ ràng là một mũi tên trúng hai đích.

Có điều trước khi làm chuyện này, Chu Tử Hào định uống chút rượu, cũng để chứng minh cho Lâm Nhuyễn Nhuyễn thấy, Thẩm Lãng ngoài thành tích tốt ra các mặt khác đều vô dụng.

“Thẩm Lãng, nào, đọ rượu!” Chu Tử Hào chỉ vào hai mươi chai bia trên bàn “Mày và tao mỗi người mười chai, mày dám không?”
Các bạn học khác thấy canh này, vui trên nỗi buồn của người khác chờ xem kịch hay.

Chỉ có vẻ mặt Lâm Nhuyễn Nhuyễn là lộ rõ lo lắng, cô nhìn Thẩm Lãng, thật lòng đổ mồ hôi thay Thẩm Lãng.

Chu Tử Hào thường ngày hay quần trong bar rượu, tửu lượng chắc chắn cao hơn người thường, hỡn nữa Thẩm Lãng rất ít tiếp xúc với tiệc tối, sao có thể là đối thủ của Chu Tử Hào được.

“Thẩm Lãng, cậu thật sự không nên đọ rượu với Chu Tử Hào, mình có một dự cảm không lành.


Trong lúc Lâm Nhuyễn Nhuyễn lo lắng, Thẩm Lãng lại lạnh nhạt mở miệng: “Mỗi người mười chai sao có thể vui tới bến được, mỗi người ba mươi chai, rượu trắng, bia, rượu tây mỗi loại mười chai.


Lời vừa nói ra, trong phòng lập tức vang lên tiếng cười lớn.

Chu Tử Hào không hề che giấu chế giễu nói: “Mình mày? Ba mươi chai bia đủ sặc rồi!”
“Nói nhiều, không uống được thì cút!” Mắt Thẩm Lãng lạnh băng.

Ngay sau đó, anh nhấc một chai Rémy Martin, khẽ đặt lên môi.

Chỉ trong ba giây chai rượu này đã bị anh uống sạch.


Cảnh này khiến tất cả mọi người đều sững sờ!
Ba giây uống hết một chai Rémy Martin, đây là cái gì vậy? Trong miệng lắp mô tơ sao!
Thẩm Lãng nhàn nhạt cười khẽ.

Thuật Kình Hấp, không đáng nhắc tới.

Chỉ cần anh muốn thể hiện thực lực, một hơi uống cạn một vò rượu cũng không thành vấn đề.

Chu Tử Hào không phục, một hơi cố uống hết một chai Rémy Martin, sặc tới nước mắt nước mũi hắn chảy ròng ròng.

Nhưng, hắn vừa để chai rượu xuống lại thấy Thẩm Lãng cầm hai chai Rémy Martin cùng uống.

Lại ba giây uống hết, một lần nữa kinh động mọi người!
Cái quái gì vậy, thùng rượu thành tinh rồi?
Chu Tử Hào chau mày, sắc mặt khó coi, cố nhịn cổ họng và dạ dày quặn thắt, khó khăn uống hai chai Rémy Martin.

Sau khi uống xong, mặt hắn đỏ như đít khỉ, cả người khẽ lâng lâng như bông.

Nhưng, Thẩm Lãng vẫn chưa dừng lại, vẫn đang uống.

Dứt khoát cầm chén tới, rượu vang, bia, rượu trắng, tất cả rót chung một chén ực ực ực vừa uống đã hết.

Một hơi có thể uống hết, mặt Thẩm Lãng không có chút thay đổi nào.

Đây mới là điểm khiến người khác kinh ngạc, uống rượu như uống nước lọc, sao lại yêu nghiệt như vậy!
Nghe hàng loạt tiếng kêu kinh ngạc truyền tới, Thẩm Lãng chỉ cười nhạt.

Thật ra cũng không có gì, cồn đã bị anh dùng công lực hóa giải.

Cả người thuần dương thể phách, bách độc không xâm nhập được, càng đừng nhắc tới cồn.

Tông sư võ đạo số một Hạ Hoa Vân Vạn Sơn, là một trong những người thầy cao nhân của anh, Thẩm Lãng học được chiêu này từ ông ấy, nghìn chén không say, thật không nói quá.

“Chu Tử Hào, tôi có thể uống từ lúc anh đầy tháng đến lúc anh bảy mươi đó!”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.