Siêu Cấp Binh Vương

Chương 727: Chuẩn Bị Trả Thù


Đọc truyện Siêu Cấp Binh Vương – Chương 727: Chuẩn Bị Trả Thù


Trước mặt đại nghĩa dân tộc, hết thảy mọi chuyện đều phải lùi lại.

Chuyện lần này phát sinh quá mức đột ngột, khiến cho Diệp Khiêm có chút trở tay không kịp, kỳ thật hắn có thể hoàn toàn không để ý tới, thế nhưng mà hăn là một hán tử có tâm huyết, như thế nào có thể ngồi yên không để ý tới.

Tuy hắn chỉ là lưu manh, chỉ là một tên lính đánh thuê, là người có một chân bước vào trong quan tài, nhưng hắn cũng biết chuyện gì là trái phải rõ ràng.

Sau khi ra khỏi quán cà phê, Diệp Khiêm nhìn Địch Nhượng, nói: “Giải thi đấu võ thuật có khả năng phải dời lại, nếu như em nguyện ý ở bên cạnh anh thì hãy đi theo anh, còn nếu như không muốn thì em hãy ở lại Nhật Bản, tất cả tiêu phí của em sẽ do anh thanh toán.

Hiện tại anh có chuyện cần phải làm, đợi sau khi anh giải quyết xong chuyện này, thì chúng ta sẽ nói những chuyện khác.”.

Ngôn Tình Sủng
Sắc mặt của Diệp Khiêm phi thường nghiêm túc, không có chỗ trống để cò kè mặc cả.

Không biết vì cái gì, Địch Nhượng càng cảm thấy người trước mặt này cùng những nhân sĩ thành công mà hắn đã gặp trước kia thì không giống nhau.

Trên người Diệp Khiêm có quá nhiều phỉ khí, Địch Nhượng cảm giác hắn cần phải tiếp tục ở lại bên cạnh Diệp Khiêm, tiếp tục quan sát Diệp Khiêm.

Giống như lời Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe đã nói, một người cả đời không có bao nhiêu lần cơ hội, nếu như không hảo hảo nắm chặt mỗi một cái cơ hội, thì sau này sẽ hối hận.

Diệp Khiêm đối với Địch Nhượng mà nói, chính là một cái cơ hội, một cái cơ hội để cho hắn trở nên nổi bật, hiện tại hắn đã đi tới một bước này rồi, hắn không thể bỏ cuộc nửa chừng a.

“Là anh đã nói để cho tôi ở lại bên cạnh anh, anh không thể nói mà không giữ lời a.” Địch Nhượng nói.

Diệp Khiêm nhàn nhạt liếc mắt nhìn hắn, có chút nhẹ gật đầu, sau đó hướng xe của mình đi đến.

Địch Nhượng tự nhiên là theo sát phía sau.


Sau khi lên xe, Diệp Khiêm lái ô-tô, hướng nơi Thanh Phong đang ở chạy tới.

Vừa lái xe, Diệp Khiêm vừa bấm số điện thoại Tống Nhiên.

Điện thoại vừa mới bắt máy, Diệp Khiêm liền nói: “Chị Nhiên, chuyện xảy ra giữa Nhật Bản cùng Hoa Hạ chắc chị cũng biết rồi a?”
Có chút nhẹ gật đầu, Tống Nhiên nói: “Đã biết.

Em chuẩn bị làm thế nào?”
“Ăn miếng trả miếng, ăn miếng trả miếng a.” Diệp Khiêm nói, “Chuyện giải thi đấu võ thuật xem ra phải lùi lại rồi, chị mau đem chuyện này an bài tốt sau đó mau chóng rời khỏi Nhật Bản, em không hy vọng chị có bất kỳ nguy hiểm gì.

Chuyện lần này sẽ gây ra chấn động rất lớn, nếu như kế hoạch của em một khi khởi động, dân chúng Nhật Bản nhất định sẽ sinh ra tính bài ngoại mãnh liệt, đến lúc đó đối với chị sẽ phi thường bất lợi, em không hy vọng an toàn của chị bị bất luận uy hiếp gì.”
Trong nội tâm Tống Nhiên có chút xúc động, một cổ điềm mật, ngọt ngào thản nhiên bay lên, nếu như không phải cô vừa tới ngày đèn đỏ thì bây giờ cô đã chính thức chính là nữ nhân của Diệp Khiêm rồi.

Chuyện này một khi phát sinh, thì không biết đến lúc nào Diệp Khiêm mới có thể rảnh rỗi.

“Nguy cơ nguy cơ, có nguy mới có cơ.

Lần này có thể sẽ gặp nguy hiểm rất lớn, tuy nhiên cũng là một cơ hội rất tốt, chỉ cần chị nắm chặt cơ hội này, thì chị có thể đem tập đoàn Hạo Thiên triệt để cắm rễ xuống Nhật Bản, hơn nữa còn có thể đem nghiệp vụ của tập đoàn Hạo Thiên mở rộng vô hạn.

Em yên tâm đi, chị không sao, không phải còn có Hoán Phong ở bên cạnh chị sao, nó sẽ bảo hộ cho chị.

Hơn nữa, chị cũng không phải là người yếu đuối, chị biết phải ứng phó như thế nào, em cứ yên tâm đi làm chuyện của mình a.” Tống Nhiên chậm rãi nói.

Nghe thấy Tống Nhiên nói như vậy, Diệp Khiêm cảm thấy vui mừng không thôi, hắn vô cùng rõ ràng tính tình của Tống Nhiên, cô cũng quật cường giống như hắn, chuyện mà cô đã quyết định thì rất khó cải biến.

Huống hồ, Tống Nhiên nói cũng đúng, có nguy mới có cơ, chuyện này có lẽ là một cơ hội tốt, là một cơ hội để cho tập đoàn Hạo Thiên triệt để cắm rễ xuống Nhật Bản.


“Được rồi, bất quá chị nhất định phải cẩn thận, em sẽ để cho Thanh Phong phái thêm người xuống, giao cho Hoán Phong chỉ huy, bọn họ đều là nữ nhân nên bảo hộ chị cũng thuận tiện hơn nhiều.

Tạm thời quyết định như vậy, bây giờ em phải đi qua gặp Thanh Phong một chuyến.

Nếu như tình huống phù hợp thì có khả năng em tạm thời sẽ không trở về Nhật Bản, chị làm chuyện gì cũng phải cẩn thận một chút a.” Diệp Khiêm nói.

Tống Nhiên nhẹ gật đầu, nói: “Em cũng phải cẩn thận một chút, chớ nên chuyện gì cũng đều xông lên phía trước.

Chuyện lần này cũng không phải là chuyện cá nhân, liên lụy đến vấn đề ngoại giao quốc gia, em cần phải cẩn thận một chút, đừng để cho người ta lợi dụng.”
“Chị yên tâm, em biết phải làm sao.” Diệp Khiêm nói xong, liền cúp điện thoại.

Địch Nhượng mặc dù có chút kinh ngạc rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, lại khiến Diệp Khiêm coi trọng cùng phẫn nộ như thế, bất quá, dùng thân phận của hắn bây giờ thì không nên nghe ngóng quá nhiều.

Huống hồ, chỉ cần đi theo bên cạnh Diệp Khiêm, muốn biết rõ ngọn nguồn chuyện này thì cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.

Sau khi cắt đứt điện thoại với Tống Nhiên, Diệp Khiêm lại bấm số điện thoại của Lâm Phong, Lâm Phong hiển nhiên đã sớm dự liệu được rồi, chỉ có một câu, “Tôi cùng anh Bạch đang ở chỗ Thanh Phong đợi anh!” Tiếng nói vừa rơi đi, liền dập máy điện thoại.

Diệp Khiêm cũng không có suy nghĩ nhiều, tăng tốc độ hướng biệt thự Thanh Phong đang ở chạy tới.

Đây là chỗ mà Thanh Phong cố ý nhờ Tống Nhiên mua lại, chỗ này nằm ở vùng ngoại ô thành phố Đông Kinh, người ở nơi đây tương đối thưa thớt, rất có lợi cho hành động.

Nơi đây có thể xem là trung tâm chỉ huy của Lang Thứ, sở hữu tất cả mệnh lệnh đều là do Thanh Phong ở chỗ này hạ đạt xuống dưới.

Chỉ có điều, thành viên Lang Thứ đều từng là người của Ám Dạ Hoa Bách Hợp, tại Nhật Bản bọn họ đều có chỗ ở của mình, cho nên cũng không có ở chỗ này, chỉ có Thanh Phong cùng Trung Đảo Tín Nại ở chỗ này.

Lúc Diệp Khiêm cùng Địch Nhượng tới nơi, thì Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe cùng Lâm Phong đã ở bên trong.


Nhìn thấy Diệp Khiêm đi đến, Thanh Phong vội vàng đứng lên, kêu một tiếng “Lão đại”! Diệp Khiêm nhẹ gật đầu, sau đó liền cất bước đi đến đối diện ngồi xuống.

Nhìn thấy Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe cũng ở nơi đây, Địch Nhượng xoay người hành lễ, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe chỉ cười nhạt một tiếng, không có tỏ vẻ gì.

Thanh Phong thì lại kinh ngạc nhìn Địch Nhượng, há to miệng vốn muốn hỏi mấy thứ gì đó, cuối cùng vẫn đè ép xuống dưới.

Diệp Khiêm nhìn ra nghi hoặc của Thanh Phong, thản nhiên nói: “Đây là Địch Nhượng, là huynh đệ nhà mình, không cần phải cố kỵ.” Sau đó lại nhìn Địch Nhượng, nói: “Em cũng ngồi xuống đi.” Địch Nhượng có chút nhẹ gật đầu, bất quá ngồi xuống vẫn còn có chút câu thúc.

Nhìn thấy sắc mặt mọi người đều phi thường nghiêm túc, Địch Nhượng cũng hiểu rõ nhất định đã xảy ra chuyện gì rất nghiêm trọng, hiện tại bọn họ tụ hội ở chỗ này, chắc hẳn là muốn thảo luận chuyện này a.

Nhưng mà, hắn bất quá chỉ vừa mới đi theo Diệp Khiêm mà thôi, bọn họ lại đối với hắn không có bất kỳ hoài nghi gì, chuyện này khiến cho Địch Nhượng có chút xúc động, nơi mềm yếu nhất trong nội tâm của hắn bỗng nhiên bị kích thích.

Nhìn Thanh Phong, Diệp Khiêm nói: “Mày nói đi, đến cùng là xảy ra chuyện gì?”
“Ước chừng vào lúc xế chiều hôm nay, khoảng hơn năm giờ, bỗng nhiên có hơn mười người mang khuynh hướng chủ nghĩa quân phiệt xông vào đại xứ quán Hoa Hạ tại Đông Kinh, bắn ra năm phát súng, hơn nữa còn đặt thuốc nổ.

Tuy cảnh sát Nhật Bản rất nhanh chạy tới, không có tạo thành thương vong nào, bất quá đại sứ quán đã bị nổ thành một mảnh phế tích.

Sau đó, đám người đó đã đào tẩu, hiện tại còn không có tin tức gì.

Quan viên chính phủ Nhật Bản đã phát biểu, bọn họ nói sẽ nghiêm trị hung thủ, bọn họ cũng nói đã phái ra rất nhiều người truy bắt đám người đó.” Thanh Phong chậm rãi nói, “Bất quá, trong mắt của em, bọn họ cũng chỉ là làm bộ dáng cho người ta xem mà thôi, cũng không làm nên trò trống gì.

Em thậm chí hoài nghi những người đó là người do chính phủ Nhật Bản phái tới.”
Sắc mặt của Diệp Khiêm âm trầm đáng sợ, chậm rãi nhẹ gật đầu, nói: “Không phải không có khả năng này a.

Anh Lâm, Thiên Hòe, hai người thấy thế nào?”
“Chuyện này đã rõ ràng quá rồi, tổng tuyển cử Nhật Bản sắp diễn ra, có chút chính đảng vì muốn kích thích cảm giác tự hào dân tộc của dân chúng, cho nên cố ý an bài chuyện này, mục đích tự nhiên chính là vì muốn chiếm được danh tiếng tốt.

Bất quá, tạm thời là chính đảng nào gây ra chuyện này thì còn không xác định được.” Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe chậm rãi nói.

“Lời anh Bạch nói rất có lý, tôi cũng tán thành cách nghĩ này.” Lâm Phong phụ họa nói, “Mặc kệ người gây ra họa có phải là người Đảng Dân Chủ (JDP) đang cầm quyền hay không, thì tại trước mặt loại đại nghĩa dân tộc này, đoán chừng người Đảng Dân Chủ (JDP) cũng sẽ không can thiệp quá nhiều, tối đa chỉ làm một chút công phu mặt ngoài, lừa gạt Hoa Hạ một chút mà thôi.


Người Nhật Bản từ trước tới nay đều liều lĩnh như thế này, chỉ trách chính phủ Hoa Hạ quá mức mềm yếu mà thôi.”
“Thanh Phong, mày phái người đi tra một chút, xem những người gây ra chuyện này bây giờ đang ở đâu.” Diệp Khiêm nói.

“Đã phái người đi điều tra rồi, có lẽ rất nhanh sẽ có tin tức.” Trung Đảo Tín Nại nói.

Thoả mãn nhìn Trung Đảo Tín Nại, có chút nhẹ gật đầu, xem ra cô đã hoàn toàn sáp nhập vào nhân vật mới của mình, không hề xem mình làm sát thủ Ám Dạ Hoa Bách Hợp, cũng như là người Nhật Bản nữa.

Lấy chồng theo chồng, gả cho chó thì theo chó, điểm ấy nữ nhân Nhật Bản so với nữ nhân Hoa Hạ thì làm tốt hơn rất nhiều.

Hiện tại Trung Đảo Tín Nại đã hoàn toàn đem mình dung nhập vào bên trong Nanh Sói, đã trở thành một phần tử của Nanh Sói.

“Thanh Phong, mày nói, bên Hoa Hạ đến cùng là xảy ra chuyện gì?” Diệp Khiêm hỏi tiếp.

“Lúc chiều hôm nay, ngư dân Hoa Hạ đi đến đảo Điếu Ngư bắt cá, lại lọt vào công kích của quân đội Nhật Bản, thuyền đánh cá bị đánh chìm.

Bốn ngư dân Hoa Hạ trên thuyền tử vong tại chỗ, hiện tại quân đội Nhật Bản đã chính thức tiến vào chiếm giữ đảo Điếu Ngư.” Thanh Phong nói, “Căn cứ tin tức Jack truyền tới, quần chúng nhân dân bên phía Hoa Hạ bây giờ đang rất kích động, vô số dân chúng cùng học sinh ra đường biểu tình, yêu cầu chính phủ Hoa Hạ báo thù.”
Lạnh lùng nở nụ cười một tiếng, Diệp Khiêm nói: “Muốn để cho bọn họ xuất binh, quả thật là nằm mơ a, chính phủ Hoa Hạ ở phương diện này quá mức mềm yếu rồi.”
“Kỳ thật chuyện này cũng không thể trách bọn họ được, dù sao bọn họ phải cân nhắc toàn diện một chút, phải cân nhắc đến chuyện nếu như đánh nhau thì sẽ được lợi ích gì, cho nên bọn họ không thể hành động theo cảm tính được.” Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nói.

Diệp Khiêm có chút sửng sốt một chút, thật không ngờ Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe vậy mà sẽ thay bọn họ nói chuyện, bất quá, cẩn thận ngẫm lại, lời Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nói cũng không sai, có vài phần đạo lý.

Đứng tại cao độ như vậy, chuyện cần phải cân nhắc rất nhiều, không thể làm theo cảm tính được.

“Chính phủ Hoa Hạ có thái độ gì, chúng ta tạm thời cũng đừng có quản.” Diệp Khiêm nói, “Chúng ta chỉ làm tốt việc của mình là được rồi.

Mọi người mau chóng tra ra chỗ ở của đám người gây ra tai họa đó, tôi sẽ liên hệ Jack một chút, để cho nó bắt tay vào làm chuẩn bị.

Chuyện phát triển Nanh Sói tại Nhật Bản tạm thời lui lại, kế hoạch một khi khởi động, chúng ta đều lâm vào trong tình cảnh nguy hiểm, không thể đem mạng sống của toàn bộ huynh đệ mình ném ở chỗ này a.”
Dừng một chút, Diệp Khiêm lại nói tiếp: “Mở TV lên, bên trong có lẽ sẽ có tin tức a, nhìn xem thái độ của chính phủ Nhật Bản một chút.”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.