Siêu Cấp Ác Ma

Chương 397: Đề Nghị Kết Thân


Đọc truyện Siêu Cấp Ác Ma – Chương 397: Đề Nghị Kết Thân


Nguyễn Hải Thượng nói:
“Mọi việc thuận lợi là tốt nhưng nhắc nhở Số 12 và Bạch Hổ là không được chủ quan, lơ là. Dù sao Đông Doanh cũng là địa bàn của chính phủ, nếu xảy ra sơ suất gì thì hậu quả rất khó lường.”
“Vâng, thuộc hạ sẽ nhắc nhở hai người đó”
Số 13 đáp
Sau đó, Nguyễn Hải Thượng nghe Số 13 báo cáo các công việc chuẩn bị trước trận chiến, nói chung thì cũng chỉ toàn là những công việc khá vụn vặt, chỉ cần giao cho bọn thuộc hạ đi làm là được, cũng không đáng để Nguyễn Hải Thượng phải tự thân chỉ đạo nên đoạn cuối báo cáo thì tinh thần của hắn có chút xao lãng, không tập trung lắng nghe
Số 13 cũng tinh ý phát hiện ra nhưng cũng không thể không báo cáo được nên hắn nhanh trí, lượt bớt những đoạn không cần thiết trong báo thế nên rất nhanh sau đó hắn đã chấm dứt báo cáo.
Bất quá, một lúc lâu sau báo cáo chấm dứt, khoảng chừng mười phút, Nguyễn Hải Thượng dường như không biết là Số 13 đã kết thúc báo cáo, vẫn một bộ dạng nghiền ngẫm suy nghĩ, không hề để ý đến sự vật sự việc đang diễn ra ở xung quanh. Số 13 không nhịn được ho khan một tiếng nhắc nhở Số 13
“Khụ, gia chủ”
“A”
Nguyễn Hải Thượng giật mình kêu một tiếng, hắn lúc này chú ý đến hành động của mình không phù hợp. Vội vàng chỉnh lại thái độ cùng sắc mặt, Nguyễn Hải Thượng nói:

“Số 13, ngươi cứ tiếp tục báo cáo đi”
Số 13 nghe xong thì mặt cứng đờ, dở khóc dở cười, ấp úng nhắc nhở Nguyễn Hải Thượng:
“Gia chủ, thuộc hạ vừa báo cáo xong rồi”
“À”
Nguyễn Hải Thượng kinh ngạc kêu một tiếng, ho khan một tiếng che giấu sự xấu hổ của bản thận:
“Khụ, cũng không còn sớm nữa, ngươi để tài liệu báo cáo lại rồi có thể lui về nghỉ ngơi”
Số 13 cũng biết hiện giờ tình cảnh giữa hai người có chút xấu hổ, nếu tiếp tục ở lại đây thì cũng không tốt thế nên vừa nghe xong Nguyễn Hải Thượng nói thì hắn đứng dậy đặt tài liệu lên bàn, theo lễ phép hơi cúi người chào rồi xoay người bước đi. Nhưng hắn chưa bước đi được mấy bước thì Nguyễn Hải Thượng đột nhiên gọi hắn lại:
“Số 13, chờ chút đã”
Số 13 dừng bước chân, xoay người lại trở lại vị trí ngồi, yên lặng nhìn Nguyễn Hải Thượng chờ Nguyễn Hải Thượng nói.
Nguyễn Hải Thượng cũng không mở miệng nói ngay lập tức bởi lúc này hắn đang do dự không biết có nên nói với Số 13 hay không. Suy nghĩ một lúc, Nguyễn Hải Thượng quyết định sẽ nói cho Số 13 bởi đối vấn đề kia, hắn vẫn rất phân vân, cần thiết phải có ý kiến của một người khác để hắn thảm khảo. Nguyễn Hải Thượng hỏi:
“Số 13, ấn tượng của ngươi về Helena Morgan như thế nào?”

Số 13 cảm giác khá bất ngờ vì câu hỏi này của Nguyễn Hải Thượng. Bất quá, bất ngờ thì bất ngờ nhưng hắn vẫn thành thật trả lời đúng với suy nghĩ của bản thân:
“Xinh đẹp quá mức, năng lực xuất sắc, tâm trí thành thục. Trong những người trẻ tuổi mà thuộc hạ đã gặp thì cô gái này có thể nói là xuất sắc nhất. Bất quá…”
Số 13 đang nói giữa chừng thì trở lên ấp a ấp úng khiến Nguyễn Hải Thượng rất hứng thù và tò mò. Nguyễn Hải Thượng nói:
“Có gì ngươi cứ nói thẳng đi, với quan hệ bao lâu nay giữa chúng ta thì có việc gì mà khá nói cơ chứ”
Số 13 gật nhẹ đầu nói:
“Bất quá, thuộc hạ đối với cô gái này luôn có một cảm giác kỳ lạ, rất khó tả”
“Nói rõ hơn một chút đi? Là cảm giác gì?”
Số 13 nhăn mày, cố hình dung lại cái cảm giác mà Helena Morgan đã mang lại cho hắn trong lần đầy gặp đồng thời cố tìm được từ ngữ thích hợp để có thể miêu tả được cái cảm giác kỳ lạ đấy. Nhưng có vẻ điều này không hề dễ dàng chút nào cả. Cái cảm giác đó quá mức vu vơ, mờ ảo, mặc dù hắn nhớ rất rõ ràng cảm xúc của hắn vào lúc đó nhưng không biết làm sao lại không thể dùng từ ngữ để miêu tả được. Vì vậy, khuôn mặt hắn nhăn nhó, khổ sở giống như ăn phải mướp đắng, trả lời:
“Cái cảm giác này quá vi diệu, thuộc hạ không thể tìm được từ ngữ nào để miêu tả được”
Nhìn Số 13, thấy hắn vì suy nghĩ quá độ mà trên huyệt thái dương hiện chi chít gân xanh, trên trán cũng lấm tấm tích tụ vài giọt mồ hôi thì Nguyễn Hải Thượng cảm thấy không nỡ bắt ép hắn. Nguyễn Hải Thượng khoác tay, cười nói:

“Không sao cả. Không nói được thì thôi, cũng không phải bắt ép bản thân. Được rồi, không còn việc gì nữa, ngươi có thể lui về”
Số 13 đứng dậy, cúi chào Nguyễn Hải Thượng rồi rơi đi. Nguyễn Hải Thượng lúc này cũng không lập tức trở về phòng ngủ nghỉ ngơi mà ngồi tại chỗ suy ngẫm. Cuối cùng, không biết bao lâu sau, hai mắt vốn đang tràn đầy mông lung của hắn bỗng loé lên hào quang, dường như hắn đã làm ra một quyết định gì đó. Nguyễn Hải Thượng mạnh mẽ bật đậy khỏi ghế ngồi, cầm lấy chiếc điện thoại kiểu dáng cổ xoa hoa đắt tiền trên bàn làm việc, bấm một dãy số điện thoại. Đợi đầu bên kia nối thông, Nguyễn Hải Thượng mở miệng, nói:
“Ngài Morgan, là tôi Nguyễn Hải Thượng.”
“À, là ngài Nguyễn sao?”
Trong điện thoại vừa nghe Nguyễn Hải Thượng xưng danh xong thì lập tức truyền ra một giọng nói đầy hào hứng.
“Là tôi, ngài Morgan”
Nguyễn Hải Thượng trong lòng cảm thấy buồn cười vì câu hỏi quá mức dập theo khuôn mẫu của Kate Morgan nhưng cũng phối hợp với đối phương, một lần nữa xác nhận.
Đương nhiên tiếp theo, Nguyễn Hải Thượng cùng với Kate Morgan không thiếu nói vài lời xã giao thăm hỏi. Mặc dù hai người đều biết những lời chào hỏi này quá mức dư thừa, thậm chí còn còn sáo rỗng và giả dối nhưng dù sao lễ nghĩa vẫn rất quan trọng, đặc biệt là với những người có thân phận và địa vị như Nguyễn Hải Thượng và Kate Morgan.
Màn chào hỏi vô vị kết thúc, Nguyễn Hải Thượng lập tức đi thẳng vào vấn đề:
“Ngài Morgan, lần này tôi mạo muội gọi điện đến là vì muốn đưa ra một lời đề nghị đến ngài và gia tộc Morgan”
Kate Morgan ở bên kia nghe thấy giọng của Nguyễn Hải Thượng cực kỳ bình tĩnh cùng nghiêm túc cũng biết đối phương đã nói ra mục đích chính của lần này rồi. Vì vậy cũng thu hồi thái độ giả tạo, nghiêm túc nói:
“Ngài Nguyễn, mời ngày nói”

“Ngài Morgan, tôi muốn cùng ngài kết thành thông gia với nhau. ”
“Ngài nói gì cơ? Thông gia?”
Không biết vì vấn đề mà Nguyễn Hải Thượng đưa ra quá mức bất ngờ hay là sự thẳng thắn trực tiếp của Nguyễn Hải Thượng vượt qua sự dự đoán của Kate Morgan mà trong lúc nhất thời bộ não vốn sắc sảo của hắn không hiểu ý của Nguyễn Hải Thượng. Thế nên theo bản năng, hắn mở miệng hỏi lại.
“Đúng vậy. Tôi muốn đề nghị con gái ngài, tiểu thư Helena Morgan cùng con trai của tôi, Nguyễn Hùng kết hôn với nhau”
Giọng nói chắc chắn cùng khẳng định, Nguyễn Hải Thượng nói.
“À, là việc này…”
Lúc này Kate Morgan mới hiểu hoàn toàn điều mà Nguyễn Hải Thượng muốn nói. Khi thấy Nguyễn Hải Thượng tự gọi điện đây, trong đầu hắn đang suy đoán về mục đích của Nguyễn Hải Thượng gọi điện đến lần này. Dù sao hắn cùng với Nguyễn Hải Thượng đều là những người đứng đầu một gia tộc lớn trên thế giới, ngày trăm công nghìn việc phải giải quyết thế nên cũng không rảnh rỗi đến mức gọi điện chỉ để nói những lời xã giao thăm hỏi giả tạo. Nhưng mà, hắn trăm tính vạn tính cũng không nghĩ đến mục đích của Nguyễn Hải Thượng lần này gọi điện đến lại là việc này vì vậy nhất thời trở tay không kịp, ý nghĩ bị xáo trộn mà hỗn loạn, vì vậy có chút hơi lúng túng, nhất thời không biết trả lời Nguyễn Hải Thượng như thế nào. Hắn lúc này cần thời gian để suy ngẫm cẩn thận nhưng mà ở bên kia Nguyễn Hải Thượng lại không cho hắn thời gian:
“Ngài Morgan, theo tôi việc hai gia đình chúng ta kết thân có thể nói là trăm lợi mà vô hại. Cái lợi thứ nhất là… thứ hai là…”
Nguyễn Hải Thượng liên tục nói, kể ra vô số lợi ích tốt đẹp sẽ mang lại nếu hai nhà có thể kết thân với nhau. Hắn biết Helena Morgan mặc dù ở gia tộc Morgan địa vị thấp đến mức đáng thương nhưng Helena Morgan lại có một thiên phú kinh doanh kinh người, gia tộc Morgan sẽ rất khó để cái máy in tiền này chạy ra khỏi tay mình. Thế nên hắn biết nếu dùng cách nói chuyện bình thường, từ từ úp úp mở mở, gợi ý cho Kate Morgan về mục đích của hắn thì khả năng Kate Morgan lập tức từ chối là cao vô cùng.
Vì vậy, Nguyễn Hải Thượng lúc này ra bài trái với thường lệ, chơi kiểu đánh bất ngờ không cho Kate Morgan có thể suy nghĩ kỹ càng đồng thời cũng vẽ ra vô số lợi ích làm rối loạn suy nghĩ của Kate Morgan. Nguyễn Hải Thượng cũng không quá hi vọng là Kate Morgan sẽ bị miệng lợi của hắn thuyết phục mà đồng ý ngay trong cuộc điện thoại này, gả Helena Morgan vào Nguyễn gia. Bởi Kate Morgan cùng với hắn đều cùng là một loại người, đều là cáo già thành tinh rồi, há lại có thể bị mấy chiêu trò này qua mặt. Vì vậy, mục đích chính của Nguyễn Hải Thượng lần này chính là thông báo cho đối phương đồng thời bằng mọi cách không cho đối phương có thể từ chối. Còn về phần công tác phía sau, hắn đã có kế hoạch cả rồi bất quá công tác phía sau thì nên để lại đằng sau, trước hết phải qua cửa ải Kate Morgan vào lúc này đã.
Ở đầu dây bên kia, Nguyễn Hải Thượng trong lòng cực kỳ buồn bực bởi thông qua lời nói, ý nghĩ của Nguyễn Hải Thượng cứ xâm nhập vào óc hắn, đánh loạn dòng suy nghĩ của hắn khiến hắn không thể hoàn toàn có thời gian suy nghĩ cẩn thận được. Hắn đã thử vài lần tập trung tinh thần, ổn định là dòng suy nghĩ nhưng mỗi lần như vậy là lại bị những ý nghĩ của đối phương lái đi khiến hắn nhiều lúc suýt nữa cùng Nguyễn Hải Thượng có chung nhận thức.
Như vậy, cho đến hiện giờ, có thể nói kế hoạch đánh bất ngờ của Nguyễn Hải Thượng đã có thể coi như là thành công.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.