Sẽ Có Một Ngày Anh Hiểu Em

Chương 44: Ác mộng


Đọc truyện Sẽ Có Một Ngày Anh Hiểu Em – Chương 44: Ác mộng

Sau 10’ nhóm K có mặt đủ và đạt trước 1 phòng riêng ở nhà hàng .Nhóm K vừa xuất hiện thì bị mấy em bắn cho mấy trái tim mệt nghỉ luôn,mấy anh trai khác thì ghen tỵ về sắc đẹp không dám nhìn thẳng.Sau đó là xe của Toni vào.Lần này chỉ có con trai nổi bong bóng với một vài cô nhìn Toni ngơ ngác.Đặt biệt ,họ ghen tức với Shi và Kelly (dính nhau như sam ý,mệt lắm cơ).Vào đến phòng ,K ga lăng đứng kéo ghế cho các nàng ngồi.Ken kéo ghế cho Yumi làm nàng ta ngạc nhiên,Shi thì vs Kelly chắc rồi,Kin thì không ai dành Anna được,Kay kéo ghế cho Ry,Toni hết sức là man kéo ghế giùm Myn và Tú Anh,Key cũng kéo ghế mời Sery chỉ vì làm cho có lệ thôi.Sau khi được Ken kéo ghế cho,Yumi bị trúng độc nghỉ tùm lum hết.Sery thì gượng cười để mọi người không biết chuyện của mình,Key cũng im lặng chẳng nói gì rồi cạnh ngồi bên Sery .Bữa ăn hôm đó không tự nhiên,mọi người như cố gò bó mình,chắc trầm cảm hết rồi.

-Bọn mày trước khi đi,soạn kịch bản hết rồi hã-Yumi

-Là sao??-Myn không hiểu

-Kịch bản gì vậy,sao tao không biết-Kelly

-Ý nó bảo là bọn mày sống theo kịch bản đấy-RY hiểu ý

-Sao lại thế, bình thường mà-Kay

-Giả tạo vãi –Kin

-Bọn mày hôm sau đi chơi phải tự nhiên cười nhiều vào,tập cười trước gương đi,dù giả tạo cũng được không sao đâu-Ken

-Mà bữa nào đi chơi phải vui lên đó nghe chưa-Yumi

-Rồi-All đồng thanh vui vẻ

-Rồi-Đồng thanh chán nản

-Giờ đi về nghỉ ngơi rồi mai lên đường-Anna

Sau khi trở về nhà,cả bọn lên kế hoạch cho chuyến du lịch

-Tao muốn về Pháp gặp papa tao-Anna nhớ nhà rồi


-Không,đi TRung Quốc coi Vạn Lý trường thành-Kelly

-Đi Ấn Độ khám pháp bí ẩn kim tự tháp nhờ-Shi

-Ry em đi đâu-Kay

-Hàn quốc –Ry tự sướng nàng thích Hàn quốc cực

-Đi Úc ,nghe bảo là có ngầm san hô đẹp lắm ý-Anna ao ướt

-Tao muốn đi Anh –Yumi

-Thôi,giờ định đi đâu trước,sắp lịch đi-Ken

-Hàn,Trung,Ấn,Úc,Anh,Pháp,Mỹ .Ok-Kin

-Ai đi Mỹ vậy-Kay

-Tao-Kin

Tới 11h ,cả bọn mới lên giường ngủ.TRong căn phòng của SEry một tiếng khóc?Từ đâu?Bên cửa sổ!Khuôn mặt xinh xắn,luôn hiện rõ những tiếng cười hạnh phúc giờ chỉ còn những giọt nước mắt .Bên cạnh căn phòng nàng là phòng đầy sự thất vọng và thù hận của Key,có lẽ bây giờ Key cũng như Sery thôi.Đau biết trừng nào

-Toni?Tôi không ngờ cậu là người đó!-Key nói xen với tức giận tột cùng.Key cầm lấy tấm ảnh chụp cung Sery mà nhẫn tâm ném nó xuống đất,khuôn hình bể tan tành.Tấm ảnh của 2 người yêu nhau,1 nụ cười hạnh phúc,người thì đẹp như trong tranh và nhìn họ hạnh phúc như không nhìn ra được họ sẽ có 1 ngày mất đi điều đó.

-Nụ cười của cô là giả hay thật vậy Sery –Key băn khoăn trong sự đau khổ

-Choáng! Tiếng thủy tinh của ly nước vỡ phá bầu không khí đêm lặng .Key lúc này không còn sức lực nào gục xuống giường nằm thiếp đi

Key anh ta chưa từng rơi nước mắt vì ai nhưng giờ anh đã khóc ,sau laafnn này có lẽ anh có vẻ sẽ không như xưa.Bắt đầu ngày mai sẽ là sự đổi khác của Key.

Tú anh lúc này đã chìm vào giấc ngủ.Bỗng trong giấc mơ ,cô bắt gặp được một cái bóng đang dần mãi xa cô không ai khác đó chính là Thiên ân.Anh ta ngồi trên chiếc xe lăng nhìn Tú Anh với ánh mắt buồn sâu thẳm ,anh ta đi xa xa xa mãi…

-Hai…Hai đừng đi ,đừng để em lại mà,anh đừng đi-Tú Anh khóc lóc,chợt tỉnh giấc.Nước mắt ướt đẫm vai áo “Em lo sợ ,sợ rằng anh sẽ mãi rời xa em”.Tú Anh sợ hãi ,vội chạy đến bệnh biện dù trời đã tối.Con đường vắng bóng, em cứ chạy,chạy mãi.Đến bệnh viện,em hỏi vội cô y tá đứng quần thu ngân

-Chị ơi cho em hỏi tên bệnh nhân Thiên Ân ở đâu ạ-Tú Anh lo lắng

-Đợi chị xíu nha-Y tá tra tên bệnh nhân

-Phòng 286 .Em đi thẳng,lên cầu thang rồi rẻ phải là tới-Y tá

-Dạ em cảm ơn-Tú Anh theo chỉ dẫn của chị y tá

-Phòng 286 đây rồi-Tú Anh đẩy cửa bước vào


Thiên Ân vẫn nằm hôn mê,bình truyền nước vẫn nhỏ giọt.Anh nhìn Ân mà khóe mắt cay cay

-Anh hai…em xin lỗi.Những ngày qua em đã quên mất anh ở đây.Em thay nỗi sợ hãi bằng cách quên nó nhưng lại quên cả anh.Em thật đáng trách phải không anh-Tú Anh lo sợ tự trách

-Giờ em sẽ không bỏ rơi anh nữa đâu.Người anh yêu quý của em-Anh khóc nấc

Tối đó Tú Anh đã ở lại chăm sóc cho Thiên Ân .Có vẻ em đã khóc rất nhiều.Màn đêm lại buông xuống.Căn phòng tối hơn,và tràn đầy sự lạnh lẽo lo âu đan xen vài tiếng nấc nhỏ.Tú Anh ngủ gặt bên giường bệnh

——–

Sáng sớm 7h kém

Sáng nay có vẻ yên tỉnh hơn mọi ngày vì hôm nay thiếu một cái đồng hồ ,Toni đành 1 mình bảo các bạn nhỏ trong nhà dậy

~ Phòng Ken ~

-Dậy đi 2 bé-Toni

-Dậy rồi cha-Yumi và Ken đồng thanh cùng 1 cái liếc xéo

-Ớ !Mấy bạn dậy rồi hã-Toni cười rồi chạy nhanh ra khỏi phòng vì sợ ăn dép trước khi ăn sáng

~ Phòng Kelly ~

-Đồ ăn đừng xa chị nhá-Kelly mơ màng

Toni chạy tới cầm chisc đồng hồ áp vào tai Kelly làm nàng ta giật mình tỉnh giấc.Rồi Toni chạy sang phòng Anna mặc cho Kelly la hét ầm ĩ

~ Phòng Anna ~

Dậy rồi nhưng nàng ta đang ngòi soi gương í mà


Nhóm K dậy hết nên chỉ còn mấy nàng này thôi

-Tôi cho mấy người 5ph ai không dậy thì Ở-N-H-À –Toni chuyển chế độ loa loa phát

-La hã con-K tập kích ném gối tơi tả Toni

-Sao bọn mày ném tao-Toni tội nghiệp

-Ồn ào,bé mồm thôi-Ken

-Môi xinh-Kin

-Mím chặc –Cả bọn còn lại đồng thanh

-Ỷ đông ăn hiếp tao.Mày tin tao về méc với bác Cao Linh không-Toni giở giọng

-Ui tớ sợ lắm cậu đi mà tìm nhá-Kay

-được rồi-Toni

-Đi xuống bếp dọn đồ ăn cho tao-Shi

-Tao là osin của mày à vừa phải thôi nha.Tao về Pháp mách mẹ đấy ơ-Toni ngồi một góc giả bộ tội nghiệp

-Ui thương xin lỗi nha tội nghiệp quá,thương thương -Kay lại ôm cổ giả thương yêu tội nghiệp


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.