Đọc truyện Sẽ Có Một Ngày Anh Hiểu Em – Chương 32: Osin và ân nhân
Trên đường đi tìm việc làm,Tú Anh gặp một cô gái xinh đẹp vs đôi mắt hiền dịu,đôi môi mờ nhạt,trên trán mồ hôi ướt đẫm ra vẻ đau đớn khó chịu nằm ngất ở gốc cây ven đường
-Cô gái này là ai nhỉ quen quá như gặp ở đâu rồi-Tú Anh nhớ lại
-Chị ơi chị,tỉnh lại đi sao lại nhất ở đây vậy-Tú Anh lại gần lay lay người cô gái đó
Mãi không nghe tiếng trả lời Tú Anh bắt taxi đưa cô ấy vào viện
-Bác sĩ à,chị ấy có sao không vậy ạ-Tú Anh hỏi bác sĩ
-Cô là người thân của bệnh nhân-Bác vẻ mặt nghiêm trọng
-Dạ vâng ạ-Tú Anh gật đầu lia lịa
-Cô ấy bệnh ung thư bạch cầu-Bác sĩ
-Là bệnh gì ạ-Tú Anh không giỏi về cái này lắm
-Hay còn gọi là bệnh ung thư máu hoặc ung thư bạch cầu-Bác sĩ
-Vậy bệnh này nặng không hã bác sĩ-Tú Anh
-Tạm thời chúng tôi vẫn đang theo dõi. Chuyện này không nên nói cho bệnh nhân biết không thì bệnh nhân sẽ hoang mang lo sợ thậm chí là không muốn sống nữa. Bây giờ cô vào thăm bệnh nhân được rồi-Vị bác sĩ nói xong rồi cầm tập hồ sơ trên tay dảo bước về phía trước
Tú Anh ngồi xuống ghế cạnh giường bệnh nhân. Chăm chú nhìn nét mặt của cô gái đó và không khỏi ngưỡng mộ . Dù gương mặt trắng bệch nhưng cô gái vẫn đẹp như thiên thần
-Đẹp quá…mình xách dép cho người ta chắc cũng không được,mà nhìn chị này rất quen – Tú Anh nghĩ rồi pha nước ấm chờ cô gái tỉnh lại
Vừa pha xong thì cô gái đó cũng lờ mờ mở mắt…
– Đây là đâu??
-Đây là bệnh viện-Tú Anh vội đặt bình nước xuống
-Sao tôi lại ở đây-Cô gái đó
-Hồi nảy em đi trên đường thì thấy chị ngất ở bên đường nên em đưa chị tới đây-Tú Anh đỡ cô gái đó ngồi dậy
-Vậy tôi cảm ơn-Cô gái đó
-Mà nhìn chị rất quen ,chúng ta gặp nhau lần nào chưa nhỉ-Tú Anh
-Tôi không biết mà cô tên gì vậy-Cô gái đó
-Em tên Tú Anh,15t học trường Kirin-Tú Anh
-Chị là Hạ Nghuyên cứ gọi là Sery ,chị 16t học trường Kirin –Sery
-Số điện thoại em là gì,để bữa khác chị sẽ đền đáp cho em-Sery
-Dạ 09763334578-Tú Anh (sđt tự nghĩ không phải thật đâu nha đừng điện)
Bỗng chuông điện thoại của Sery reo lên
-Alo,chuyện gì vậy-Sery
-Mày đang ở đâu vậy tí qua nhà hàng Pykan nha-Ry
-Uk chờ tao xíu-Sery nghe xong rồi cúp máy chạy ra khỏi phòng
-Chị Sery em hỏi đã-Tú Anh
-Bữa khác nha,chị sẽ lien lạc với em-Sery chạy ra bắt taxi đến nhà hàng Pykan
Vội vã đi đến đó 30’ sau Sery mới tới nhà hàng thì bị bọn kia la xối xả vì chẳng biết Sery đã xảy ra chuyện gì
-Mày làm gì mà đến muộn thế-Anna tra khảo
-Tao bận việc-Sery
-Mày mà cũng có việc bận à-Yumi
-Ý mày là sao-Sery
-Mày biết làm bọn tao lo lắng lắm không hã-Ry
-Đúng vậy sau này đi đâu thì nhanh nhanh 1 xíu-Kan
-Được rồi mà,đừng lo nữa tui còn ở đây mà-Sery
-Em ăn gì???-Key
-Ăn gì cũng được-Sery
-Ok-Key chạy vào gọi món
Sau khi đánh chén no say cả bọn lại về nhà nghỉ ngơi và chuẩn bị cho cuộc thi tiếp theo.Về tới nhà họ lại mệt mỉ với đám bùi nhùi quậy phá ở nhà
-Ôi trời ai vô nhà mình phá vậy-Sery ngạc nhiên tưởng là trộm lục lọi
-Là bọn tui ắ-Kin vs cả bọn dơ tay lên
-Vậy dọn đi chứ để vầy được hã-SEry
-Vâng ạ,con làm liền-Kelly cầm điện thoại lên
-Gọi ai vậy-Sery
-Công ty cho thuê osin –Kelly
-Uk,tùy mọi người,tui mệt quá lên phòng nghỉ đây-Sery lên phòng nghỉ ngơi,còn bọn kia thì bàn kế hoạch đi chơi sẽ định không tham gia cuộc thi nữa
10’ sau có 1 cô gái tới nhà bọn họ rồi tự nhận là từ công ty osin nói đến đây làm việc
-Cô là ai vậy-Myn ra mở cửa
-Em đến từ công ty cho thuê osin –Cô gái đó
-Mời cô vào,phiền cô rồi-Myn dẫn cô gái vào nhà
-Ai vậy Myn-Ry
-Có người vô nhà kìa vui quá thôi-Kay nhảy lại chỗ nhỏ đó kéo tay mời cô gái ngồi
-Em cảm ơn-Cô gái
-Sery à có việc gì giao cho người ta thì xuống đây này-Anna
-Uk-Sery bước xuống cầu thang
-Ủa là chị-cô gái
-TÚ Anh ,em đến đây làm gì??-Sery
-Em đến đây làm việc ạ-Tú Anh
-Tú Anh! 2 người này quen nhau sao ta-Ken
-Tú Anh nghe quen thật đó-Yumi
-Hình như là cô gái mà Ken gặp ở sân bay-Kan
-Uk đúng rồi ha-Kin
-Vậy anh chị là người bữa em gặp ở sân bay-Tú Anh
-Hèn chi em nhìn thấy mọi người rất quen-Tú Anh
-Thôi giờ vào vấn đề chính,Shi à làm giùm tui 1 cái hợp đồng không-anna
-Được lên in đã-Shi vs Kelly chạy lên phòng
-Em uống gì anh lấy-Key
-gì cũng được anh –Tú anh
-Câu này là câu độc quyền của Sery mà-Kan
-Em muốn ở đây hay là ở nhà rồi đến đây làm-Myn
-Vậy chị có thể cho em ở đây không ạ-Tú Anh
-Được tùy em thui-Yumi
-Vậy em muốn ở đây,buổi sáng mọi người có thể cho em đi học được không ạ-TÚ Anh
-Được –Ken
-Vậy em cảm ơn-Tú Anh
-Rồi hợp đồng đến rồi-Kelly
-Em kí đi,bút đây-Shi
-Vâng ạ-Tú Anh rất yên tâm khi làm ở đây