Đọc truyện School Life – Chương 30
Trước ngày cưới cô và anh đều hồi hộp đến mức không ngủ được, anh đã gọi điện cho cô và hát ru cho cô ngủ. Sau một lúc hai người đã ngủ từ lúc nào không biết ( ^_^).
Và hôm nay là ngày trọng đại của Dao Dao và Kỳ Lạc, hai người đã thức dậy rất sớm để chuẩn. Phù dâu có Tâm Lan và cô em họ của Dao Dao, phù rể có Ngô Lỗi và Văn Thiên. Khi xe hoa đến rước dâu và tất nhiên chú rể cùng phù rể phải qua ải của phù dâu rồi 😆
Ví dụ mỗi bậc thang đều có ly rượu nhỏ, thế là hai phù rể phải uống đâu thể để chú rể say trước khi đón dâu được dù sao tửu cũng cao vài ly cỏn con này nhằm nhò gì, vào đến phòng của cô dâu chủ rể phải trả lời đúng hết các câu hỏi liên quan đến cô dâu do phù dâu đưa ra, anh đã trả lời đúng hết và cuối cùng là tìm giày của cô dâu.
Từ khi bước vào phòng anh đã nhìn cô không hề dời mắt, hôm nay cô mặc chiếc váy cưới màu trắng hở vai rất là đẹp còn anh mặc vest trắng rất lịch lãm, cách một lớp khăn voan cô dâu anh nhìn thấy khuôn mặt của cô đang mỉm cười, nên anh rất nhanh đã tìm được giày của cô. Anh quỳ một chân xuống đi giày cho cô rồi bế cô lên đưa ra xe hoa, mọi người đều vỗ tay và reo hò.
Hôn lễ của cô và anh được tổ chức ở ngoài trời nơi có phong cảnh rất đẹp, đến lễ đường cô khoác tay bố mình bước trên con đường dải đầy hoa đi đến chỗ của anh, đi đến nơi bố đặt tay cô vào tay anh bố cô đã rơi lệ làm cô cũng rơi lệ theo. Bố cô ôm lấy tay cô và anh đang nắm vào nhau và nói, còn ở dưới mẹ cô cũng đang khóc.
– Ta trao con bé cho con, mong con hãy chăm sóc tốt cho con bé. Nếu có đôi lúc con bé làm sai mong con hãy bỏ qua cho con bé, nó rất trẻ con mà cũng rất hay làm nũng. Bố chúc hai con trăm năm hạnh phúc! – Bố cô nghiêm túc nhìn anh nói.
– Con sẽ chăm sóc cô ấy thật tốt, sẽ không làm bố thất vọng. Cảm ơn bố đã trao cô ấy cho con! – Anh nghiêm túc nhìn bố vợ nói rồi nhìn cô mỉm cười hạnh phúc.
Nói xong bố cô đi xuống chỗ ngồi bên cạnh mẹ cô, còn anh nắm tay cô đến chỗ người chủ trì hôn lễ.
– Bối Dao Dao, cô có đồng ý lấy anh Chu Kỳ Lạc làm chồng không? Dù giàu sang hay nghèo khó, ốm đau hay khỏe mạnh vẫn thuỷ chung, yêu thương và tôn trọng anh ấy đến hết cuộc cuộc đời! – Người chủ trì cầm micro nhìn cô dâu hỏi.
Tâm Lan đứng bên cạnh lấy micro từ trên khay cô em họ đang cầm đưa cho cô.
– Tôi đồng ý! – Cô mỉm cười cầm micro trong tay lên nhìn anh mỉm cười hạnh phúc nói.
– Chu Kỳ Lạc, anh có đồng ý lấy cô Bối Dao Dao làm vợ không? Dù giàu sang hay nghèo khó, ốm đau hay khỏe mạnh vẫn thuỷ chung, yêu thương và tôn trọng cô ấy đến hết cuộc cuộc đời! – Người chủ trì tiếp tục cầm micro nhìn chú rể hỏi.
Tâm Lan đưa micro cho anh.
– Tôi đồng ý lấy Bối Dao Dao làm vợ, luôn thủy chung, yêu thương và chăm sóc cô ấy đến hết cuộc đời. Anh yêu em, Dao Dao! Cảm ơn em đã bước vào thế giới của anh và yêu anh! – Anh mỉm cười hạnh phúc nhìn cô nói.
Tất cả mọi đều vỗ tay và hô to chúc phúc cho anh và cô như:
” chúc hai người trăm năm hạnh phúc “
” chúc hai người sớm sinh quý tử “
” chúc hai người trăm năm hoà hợp “
– Bây hay người hãy đeo nhẫn cho nhau! – Người chủ trì mỉm cười nói.
Tâm Lan đưa nhẫn cho hai người, anh và cô đeo nhẫn cho nhau xong người chủ trì liền tuyên bố từ hôm nay anh và cô chính thức là vợ chồng. Mọi người vỗ tay reo hò ” hôn đi, hôn đi, hôn đi “. Nghe thấy vậy anh và cô đều cười tươi nhìn mọi người xong anh vén khăn lên, ôm lấy gáy cô rồi hôn cô khiến mọi người đều bùng nổ reo hò.
Mọi thứ xong anh và cô đi tiếp khách, anh lôi theo Ngỗ Lỗi và Văn Thiên đi tiếp rượu với khách, có không mỗi mình anh làm sao chống đỡ nổi khi nhiều người như vậy còn vợ anh nữa chứ. Cô không uống được nhiều nên anh đều uống thay cô, dù sao đêm nay cũng là đêm tân hôn nên mọi người cũng không làm khó hai nhân vật chính. Một lúc lâu sau anh và cô ra về trước để thay đồ, còn bố mẹ cô và bố anh cùng bốn người phù dâu và phù rể ở lại tiếp khách.