Đọc truyện Sáu Tuổi Tiểu Xà Hậu – Chương 120: Ca, sao huynh lại tới đây?
“Hắn là ca ca ta.”
Trước khi hai người muốn động thủ, Lãnh Loan Loan nói ra một câu. Đôi mắt vô tội nhìn Dạ Thần vẻ mặt sửng sốt, Ninh Phong Cách không thể tin, Ngữ Đồng ngạc nhiên. Nàng sợ nếu không nói, hậu quả không phải chỉ là hai người bị thương, mà là bạo xà thái tử xuất hiện ở nhân giới, biến thành thân rắn, mở miệng xà nuốt Dạ Thần. Đương nhiên, nàng sẽ không để hắn làm vậy.
Dạ Thần choáng váng, ánh mắt đánh giá Lãnh Huyền Minh. Ngũ quan lập thể, khuôn mặt tuấn mỹ. Mày kiếm, đôi mắt thần bí, khiến cho người ta vừa nhìn đã bị mê hoặc. Môi mỏng bạc. Thân hình cao lớn, một thân lam y, thắt lưng khảm bích ngọc, cả người quý khí, vài phần anh khí. Nhưng khuôn mặt hắn không có chút giống Lãnh Loan Loan, ai cũng không thể nghĩ ra họ là huynh muội.
“Gạt người, mắt hắn màu lục, mắt ngươi màu đen. Sao có thể là huynh muội?”
Ninh Phong Cách đưa ra dị nghị đầu tiên, nhìn Lãnh Loan Loan và Loan Huyền Minh.
“Ừ.” Ngữ Đồng cũng gật đầu tán thành. “Hắn đột nhiên xuất hiện, lại còn trộm hoàng qua của ta, sao có thể là ca ca của Hoàng Hậu nương nương?”
“Nữ nhân ngu ngốc, ai trộm hoàng qua của ngươi?” Lãnh Huyền Minh nghe lời nói của Ngữ Đồng, nổi trận lôi đình, trong mắt như có lửa cháy, phun tới chỗ nàng.
“Ngươi mới ngu ngốc, nếu ngươi không trộm hoàng qua của ta sao lại cầm hoàng qua của ta?” Ngữ Đồng cũng nổi giận mắng. Hoàn toàn không như nữ tử phiêu dật như lần đầu gặp mặt.
Vài ngày ở chung, Ninh Phong Cách cũng đã hiểu tính tình của nàng. Hắn không xen vào, để nàng và Lãnh Huyền Minh khai chiến, hắn chỉ quan tâm, thiếu niên này có phải là huynh trưởng của Hoàng Hậu không. Còn có vì sao hắn lại xuất hiện ở quý phủ.
“Ngươi….” Lãnh Huyền Minh giận dữ trừng mắt nhìn nàng, hắn chưa từng gặp tiểu nha đầu nào như nàng. Hắn chỉ là từ xà giới đến nhân giới, sau đó đã đến nơi này.
“Được rồi, không cần cãi nữa.”
Lãnh Loan Loan giương tay, thản nhiên nói, thành công khiến hai người khắc khẩu.
“Hừ…..”
“Hừ…..”
Lãnh Huyền Minh và Ngữ Đồng trẻ con liếc nhau, sau đó quay đầu qua một bên.
“Cửu Nhi, vị này thật sự là Mộng U Quốc Hoàng tử sao?” Dạ Thần cúi đầu hỏi Lãnh Loan Loan. Hắn đã gặp Xà Vương, đương nhiên biết mắt hắn màu xanh bích, mà thiếu niên trước mắt cũng có mắt màu xanh bích là di truyền. Mà Cửu Nhi mắt đen có lẽ cũng là từ mẫu thân nàng, Mộng U Quốc Hoàng Hậu.
“Nói nhảm.” Lãnh Loan Loan xem thường. “Hắn tên Lãnh Huyền Minh.”
Nghe được lời nói của nàng, Dạ Thần xấu hổ. Biểu hiện vừa rồi của hắn thật sự rất mất mặt, lại đi ghen với huynh trưởng. Trong mắt xẹt qua tia ngượng ngùng, khuôn mặt tuấn tú hiện lên rạng mây đỏ.
“Xin lỗi Lãnh huynh. Vừa rồi tại hại đã thất lễ.” Ôm Lãnh Loan Loan, hắn xin lỗi Lãnh Huyền Minh.
“Cửu Nhi, hắn là ai vậy?”
Tuy Dạ Thần giải thích làm Lãnh Huyền Minh thư thái không ít, nhưng nhìn nam nhân khác ôm muội muội bảo bối của mình, hắn vẫn thấy không thoải mái.
“Phu quân của ta, muội phu của huynh.” Lãnh Loan Loan giới thiệu đơn giản.
“A…..” Lãnh Huyền Minh trợn tròn mắt, lúc Loan Loan thành thân, hắn không ở Xà giới, không biết việc này. Sắp trở về mới nghe nói muội muội thành thân, lại còn là với nam tử nhân loại. Tất nhiên là hắn rất kinh ngạc, rất muốn nhìn xem nam tử nào có thể làm cho muội muội không sợ trời không sợ đất nhận định. Lần này hắn tới nhân giới cũng là vì chuyện này.
Dạ Thần cười nhạt, gật đầu với Lãnh Huyền Minh.
“Huynh trưởng.”
Lãnh Huyền Minh bị hắn gọi như vậy, trong lòng cảm thấy là lạ. Ánh mắt như phỉ thúy đánh giá hắn. Thấy hắn tuấn mỹ phong phàm, một thân tử y, tôn quý vô cùng, khuôn mặt tuấn mỹ. Tử đồng câu hồn người ta, thật sự là một thiếu niên bất phàm. Tuy tuổi của Cửu Nhi còn nhỏ, nhưng vài năm nữa Cửu Nhi cũng sẽ trưởng thành, hơn nữa nếu có thể tìm được linh quả, Cửu Nhi có thể trưởng thành trong nháy mắt, lúc đó hai người sẽ không chênh lệch.
“Ngươi vẫn nên gọi ta là Huyền Minh đi, tuổi của hai chúng ta cũng không kém nhiều lắm.” Bị hắn gọi là huynh trưởng thật sự rất kì quái. “Ta mặc kệ ngươi là Thái tử hay là Hoàng đế, nhưng ta nói cho ngươi biết, nếu ngươi dám khi dễ bảo bối Cửu Nhi, ta sẽ một ngụm nuốt ngươi.” Hung hăng nhìn hắn, uy hiếp nói. Nhưng khi nói câu này hắn cũng cảm thấy chột dạ, chỉ sợ chỉ có Cửu Nhi khi dễ hắn, hắn còn không dám nghĩ tới chuyện khi dễ Cửu Nhi.
“Huyền Minh huynh yên tâm, ta nhất định sẽ không phụ Cửu Nhi.” Dạ Thần chống lại ánh mắt của Lãnh Huyền Minh, vẻ mặt nghiêm túc, thật sự đáp.
Ninh Phong Cách và Ngữ Đồng há hốc mồm, bọn họ sao đã nhanh như vậy rồi? Còn ca ca của Hoàng Hậu cứ uy hiếp người khác một ngụm nuốt? Hắn là yêu quái sao?
Lãnh Loan Loan cười, lời của Xà Thái tử và Dạ Thần đều làm cho nàng cảm thấy ấm áp. Có lẽ nàng đã dung nhập thân phận này, muội muội của hắn, tiểu thê tử của Dạ Thần.
“Ca, sao huynh lại tới đây?”
Lãnh Loan Loan dựa đầu vào trong ngực Dạ Thần, hỏi Lãnh Huyền Minh. Sao đột nhiên hắn lại tới nhân giới? Lại còn xuất hiện ở Ninh phủ? Còn cùng Ngữ Đồng nháo, diễn vở kịch trộm hoàng qua buồn cười như vậy? Ha ha, Xà Thái tử là người như thế, đùa gì vậy? Hắn muốn cái gì là chỉ cần vung tay lên là có ngay.
“Ta đến xem muội a.”