Đọc truyện Sáu Tuổi Tiểu Xà Hậu – Chương 118: Xà mỹ nữ thành tú bà
“Tiểu Hoàng Hậu, ngươi để xà mỹ nữ kia ở đâu vậy?”
Sau khi ra tửu lâu, Ninh Phong Cách đột nhiên tò mò hỏi. Xà mỹ nữ đi theo Lãnh Loan Loan.
“Ngươi đoán xem.” Lãnh Loan Loan trừng mắt, phỏng chừng không có người nào nghĩ được xà mỹ nữ kia ở đâu.
“Đoán được còn phải hỏi ngươi sao?”
Ninh Phong Cách đảo mắt, hắn phát hiện từ sau khi có Tiểu Hoàng Hậu, hình tượng của hắn đã bị phá hư không còn một mảnh.
Dạ Thần nhìn bộ dáng của bạn tốt cũng nhịn không được bật cười, bất quá hắn cũng tò mò kim xà kia là ở đâu. Chẳng lẽ giống như cự mãng kia, dùng thuật ẩn thân ở nơi nào đó, sau đó Loan Loan triệu hồi thì xông ra, khiến long trời lở đất.
“Cửu Nhi, ta cũng tò mò kim xà kia ở đâu.” Cúi đầu nhìn nàng, Dạ Thần mỉm cười hỏi.
“Ở kỹ viện.” Lãnh Loan Loan nói ra ba chữ.
“Kỹ viện?”
Ninh Phong Cách và Dạ Thần nhìn nhau, không phải là nàng đem xà mỹ nữ vào kỹ viện chứ. Tuy bọn họ không thể không thừa nhận Khê Nương thật quyến rũ, thật phong tình, nhưng nghĩ đến nguyên hình của nàng, bọn họ vẫn không nhịn được muốn nôn. Huống chi nếu Khê Nương bất cẩn hiện nguyên hình, còn không dọa hết khách của kỹ viện sợ chết khiếp.
Ninh Phong Cách nhịn không được rùng mình, Tiểu Hoàng Hậu này tâm tư quá cẩn thận. Càng làm càng khiến người ta sợ hãi, sợ bị nàng chỉnh rồi hoàn toàn thay đổi.
“Ngươi thật sự để nàng bán mình vào thanh lâu?” Cuối cùng hắn vẫn không nhịn được cẩn thận nhìn nàng hỏi. Khiến cho một con rắn bán mình, chắc chắn trước nay chưa từng có.
Lãnh Loan Loan liếc trắng mắt, người này có đầu không. Chẳng lẽ nàng lại để cho một kim xà có công phu như vậy đi bán mình?
“Ngu ngốc.” Không khách khí mắng hắn.
“Không phải ngươi nói đưa nàng đi thanh lâu sao?” Ninh Phong cách bị nàng mắng, ủy khuất nói.
“Đến thanh lâu là làm kĩ nữ sao?” Lãnh Loan Loan tức giận nói. “Ta nói nàng mở kỹ viện.”
“Tú bà? Ninh Phong Cách trừng mắt với Dạ Thần.
“Cửu Nhi, nàng nói nàng ta mở kỹ viện làm gì?” Dạ Thần nhịn không được hỏi. Đôi mắt thâm thúy nhìn Cửu Nhi đang thoải mái dựa vào người hắn, trong mắt là bất khả tư nghị. Nữ tử bình thường đều không dám tới nơi kỹ viện, mà Cửu Nhi lại muốn cho người mở kỹ viện.
Lãnh Loan Loan ngẩng đầu, thật sự hỏi:
“Bình thường nơi nào tin tức tới nhanh nhất?”
“Trà lâu, thanh lâu.” Ninh Phong Cách không chút nghĩ ngợi đáp.
“Ừ.” Lãnh Loan Loan gật đầu, đáp án đó.
“Thì ra là thế.” Ninh Phong Cách và Dạ Thần giật mình hiểu ra. Hóa ra Loan Loan muốn lập một nơi để thu thập tình báo, nhưng bọn họ vẫn còn nghi vấn.
“Vì sao muốn nàng ta đi? vì sao muốn lập nơi thu thập tình báo?”
Ninh Phong Cách nhìn Lãnh Loan Loan, đoán mục đích của nàng. Tuy nói hậu cung không thể tham gia chính sự nhưng cái này trên người nàng đã trở nên vô nghĩa, năng lực của nàng rất đáng tin. Nếu có thể thu thập tình báo, thế lực lại khổng lồ, chỉ sợ nàng muốn làm nữ vương cũng không phải không được.
“Cần dùng.” Lãnh Loan Loan vuốt cằm, cười tà. “Bộ dạng nàng xinh đẹp như vậy, là một chiêu bài sống. Hơn nữa pháp lực của nàng, không còn ai thích hợp mở thanh lâu, thu thập tình báo hơn nàng.” Một giai nhân ẩn thân.
“Về phần vì sao cần cứ điểm thu thập tình báo.” Lạnh lùng ôm lấy Thần, không e dè nói. “Đương nhiên là lập ra thế lực của bản cung.” Tuy có rất ít người có thể thắng nàng nhưng vẫn cần nắm giữ nhiều chuyện của thiên hạ. Người thông minh phải lợi dụng mọi thứ đạt được mục đích của bản thân.
“Chẳng lẽ Tiểu Hoàng Hậu cho rằng có người dám đối đầu với ngươi?” Ninh Phong Cách nhíu mày.
“Đối địch với ta sẽ có kết cục rất thảm.” Lãnh Loan Loan gật đầu, thẳng thắn nói.
“Các ngươi cho rằng U Ảnh lâu lấy được trăm tin tức nhanh, chuẩn?” Nhíu mày nhìn Ninh Phong Cách. Không phải nàng tự biên tự diễn, một khi Khê Nương dựng thanh lâu, tuyệt đối lợi hại hơn U Ảnh lâu.
Ninh Phong Cách không phủ nhận lời của Lãnh Loan Loan. Thanh lâu là nơi bình thường, đôi khi xác thực là có nhiều lợi hơn U Ảnh lâu của bọn họ.
“Hơn nữa….” Lãnh Loan Loan đột nhiên trừng mắt, bướng bỉnh nói. “Thanh lâu có thể kiếm nhiều tiền hơn U Ảnh lâu.” Tìm nữ tử bộ dáng lanh lợi, dạy dỗ, tạo ra vài hoa khôi, câu hồn mấy xú nam nhân háo sắc, chỉ có thể ngoan ngoãn đưa bạc.
Dạ Thần, Ninh Phong Cách nghẹn họng nhìn trân trối, nhưng cũng không thể không thừa nhận thanh lâu kiếm tiền rất tốt. Nếu không sao lại có câu Ôn nhu hương, lao tiền quật chứ.
Ninh Phong Cách lắc đầu. Thôi thôi, hắn vẫn không nhìn thấu Tiểu Hoàng Hậu này, chẳng những khí thế bễ nghễ, còn có ý tưởng kì quái. Chỉ cần nàng không nguy hại bạn tốt, nguy hại đến dân chúng Nguyệt Diễm, hắn không có lời gì muốn nói.
“Đi thôi.”
Gia đinh đã sớm chờ ở bên ngoài. Dạ Thần ôm Lãnh Loan Loan ngồi vào kiệu, Ninh Phong Cách ngồi vào kiệu màu xanh. Hai cỗ kiệu một trước một sau đi về Ninh phủ.