Sau Này Gặp Được Anh

Chương 28: Bạn Cùng Phòng


Bạn đang đọc Sau Này Gặp Được Anh – Chương 28: Bạn Cùng Phòng


Ôn Nhu trở lại ký túc xá, nhìn ba người bạn cùng phòng đều đã ngồi ở phía dưới.
“Chào mọi người.” Ôn Nhu đặt túi lên bàn, nhẹ giọng chào hỏi.
“Ôn Nhu, cậu về rồi.” Dịch Y cười đáp lại.
“Ừm…!Chào cậu, tớ là Ôn Nhu.” Cô tự mình giới thiệu.
“Tớ ở giường số 1, tên Lý Vũ Đồng.” Đó là một cô nữ sinh trang điểm tinh xảo.
“Chào cậu, tớ ở giường số 2, gọi tớ là Trâu Tình.” Cô ấy mang mắt kính, gương mặt không trang điểm, cười thận trọng.
Ôn Nhu cúi đầu, đặt hộp giày mới mua, dọn dẹp tất cả vật dụng hàng ngày, tới lúclúc mặt bàn sạch sẽ, gấp túi và ném vào phòng rác.
Bốn cô gái cùng nhau đến lớp học.
“Ôn Nhu, bạn trai cậu đẹp trai thật đấy!” Lời là Dịch Y nói mà lại nhận được ánh mắt đồng tình từ Lý Vũ Đồng và Trâu Tình.
“Ừm…!cũng được, anh ấy đi làm rồi.” Ôn Nhu cười nhạt, không muốn nói thêm gì.
“Xem ra anh tata đối xử với cậu rất tốt, khi nào tớ mới có thể yêu đương được nhỉ?” Dịch Y cảm thán.
Ôn Nhu chỉ biết cười, khi đến lớp học, bên trong đã đông người.


Ôn Nhu đi theo các cô, ngồi ở hàng giữa.
Thật ra có nhiều người đến nhìn Ôn Nhu, tỉ lệ nam nữ ở ngành tài chính phân chia 4:6 gần đúng so với thực tế.

Lớp cô khoảng 50 người, 24 nam sinh, 26 nữ sinh.

Nếu tính trung bình thì nữ sinh có diện mạo xinh đẹp cực kỳ ít ỏi, Ôn Nhu có nét đẹp thanh tú, càng nhìn càng thấy xinh đẹp, làn da trắng nõn mềm mại như có thể bóp ra nước, váy lụa thêu màu xám che kín mít, dáng người cô cân đối, cánh tay mảnh khảnh, trên cổ tay còn có một chiếc lắc xa xỉ, hóa ra đây chính là một bạch phú mỹ*.
(*) Chỉ những cô gái trắng – giàu – đẹp.
Phòng học hơi ồn ào, Ôn Nhu đang cúi đầu nhắn tin với Cố Quyền thì nghe tiếng: “Chị gái nhỏ.” Nam sinh hàng đầu xoay người lại buộc Ôn Nhu phải ngẩng đầu lên.
“Chuyện là, có thể thêm phương thức liên lạc được không?” Nam sinh ngượng ngùng, bạn học bên cạnh cậu ta bắt đầu náo loạn.
“Xin lỗi, có việc thì nói trên lớp.” Ôn Nhu cười trừ xin lỗi.
Đều là người trưởng thành nên ai cũng biết đây là ý gì, mặt cậu nam sinh phiếm hồng, quay đầu đi mà không nói thêm gì nữa.
– —
Huấn luyện viên là một người phụ nữ khoảng 40 tuổi, tên Lý Lị, mọi người gọi cô ấy là cô Lý, cô Lý để lại số điện thoại, phát quân phục rồi gọi cả lớp tự giới thiệu, sau đó nói thêm về việc ban cán sự lớp.
Tới lượt Ôn Nhu, cô bước lên bục, Lý Lị nhìn cô nhiều hơn vài lần.
“Chào mọi người, tớ là Ôn Nhu…!Đến từ thành phố L, một địa phương nhỏ, mục tiêu ở đại học chính là thuận lợi tốt nghiệp, không bị rớt môn là được.” Tuy bản tính Ôn Nhu nhút nhát nhưng cô rất thoải mái khi giới thiệu bản thân.
“Không muốn trở thành ban cán sự lớp sao?” Bỗng nhiên Lý Lị mở miệng, Ôn Nhu nhìn về phía cô Lý, lắc đầu, ở cấp ba cô là bí thư chi đoàn, mỗi ngày bận rộn muốn chết như làm dâu trăm họ, cô chỉ muốn yên ổn tốt nghiệp đại học, hơn nữa làm ban cán sự lớp, thời gian ở bên cạnh Cố Quyền sẽ ít hơn.
“Ôn Nhu! Cậu có bạn trai rồi?” Một cậu nam sinh hô thật to, phía dưới chợt náo loạn hẳn lên.
“Có rồi.” Ánh mắt cô kiên định nhìn xuống dưới, kèm theo một nụ cười tươi.
“Được, tiếp theo.” Lý Lị không miễn cưỡng, dù sao ở đại học cũng chẳng thiếu người có thực lực.
– —

Ngày hôm sau, đầu tiên là lễ khai giảng, sau đó kiểm tra y tế, buổi chiều huấn luyện quân sự.
Nữ sinh cột tóc đuôi ngựa, làn da dưới ánh nắng mặt trời đổ mồ hôi, cho dù phơi nắng hơn nửa tháng, da của cô vẫn trắng trẻo, đôi mắt ngập nước, không ít sinh viên ở lớp huấn luyện khác hỏi thăm đến cô.
Ôn Nhu trở lại ký túc xá, nằm liệt trên ghế gọi video cho Cố Quyền.
“Cục cưng về ký túc xá rồi à?” Cố Quyền nhìn sắc mặt không tốt lắm của cô bé, cảm thấy đau lòng.
“Vâng…!Anh đang làm gì vậy?” Ôn Nhu kề sát màn hình điện thoại nhìn người đàn ông.
“Chờ em, xử lý tài liệu.”
“Nhớ anh…” Trong lúc huấn luyện quân sự, không một ai được rời khỏi doanh trại, nhưng cũng không thoát khỏi bị kiểm tra đột xuất.
“Tôi nhớ em.” Cố Quyền nhìn thiếu nữ đeo tai nghe trước màn hìnhhình.
“Cũng muốn làm em.” Ôn Nhu lập tức đỏ mặt, đôi mắt lấp lánh nước trừng Cố Quyền một cái.
“Buổi chiều ngày mai anh đến đón em được không?” Cô bé nghịch ngợm thè lưỡi làm hầu kết anh giật giật.
“Được, tôi đi đón em.” Ôn Nhu nhìn Cố Quyền: “Chú, em nhớ anh.” Vẻ mặt nghiêm túc của cô nhóc khiến anh nôn nóng.
“Cô bé chờ chú, nhé!” Cố Quyền bật cười.
“Hừ! Không nói chuyện với anh nữa, em đi tắm rồi ngủ đây.”
“Mau đi đi.”
– —

Ôn Nhu nằm trên giường, bên trong ký túc xá thật yên tĩnh.
“Ôn Nhu, cậu không muốn tìm bạn trai ở trường sao?” Lý Vũ Đồng lên tiếng.
“Không có, tớ cảm thấy bạn trai tớ rất tốt.” Ôn Nhu cười.
“Chú cậu? Cậu kém anh ta mười tuổi đấy, không sợ bị người ta nói à?” Lý Vũ Đồng tò mò.
“Không sợ.”
“Vũ Đồng, là do cậu không thấy thôi, chú Ôn Nhu trông giống anh trai cậu ấy, không phải ông chú mà cậu tưởng tượng đâu, anh ta đẹp trai muốn chết.” Dịch Y nằm sấp trên giường phản bác.
“Tớ cũng muốn yêu đương.” Dịch Y thầm ước nguyện trong lòng.
“Cậu sẽ gặp được người thích hợp.”
Sau kỳ huấn luyện quân sự, nhóm sinh viên đều tản đi.

Ở chỗ đậu xe dưới ký túc xá, Ôn Nhu nhìn thấy người quen thuộc, cô hưng phấn buông tay Dịch Y, vội vàng chạy tới..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.