Sau Khi Xuyên Thư Tôi Bị Vai Chính Thụ Cầm Tù

Chương 9: Ăn Cơm Là Công Việc Của Em Làm Em Là Công Việc Của Em H


Đọc truyện Sau Khi Xuyên Thư Tôi Bị Vai Chính Thụ Cầm Tù – Chương 9: Ăn Cơm Là Công Việc Của Em Làm Em Là Công Việc Của Em H


Thẩm Ý gian nan nuốt miếng hoành thánh, phía dưới bị đồ vật thô nóng cạ cạ vào mông, cậu chống khuỷu tay lên bàn chồm người về phía trước, cố gắng thoát ra.
Giang Ngộ lại không cho cậu có cơ hội, công kích đuổi theo, đem tấm lưng của cậu dán chặt vào cơ ngực rắn chắc của hắn.

Môi mỏng hé mở gặm cắn vành tai trắng nõn, từ cổ họng phát ra giọng nói trầm thấp từ tính “Ăn cơm là việc của em, làm em là việc của tôi.”
Giang Ngộ vừa nói vừa đẩy bát hoành thánh đến trước mặt Thẩm Ý kêu cậu ăn.
Thẩm Ý từ nhỏ đến lớn được dưỡng vừa trắng vừa mềm, da mặt mỏng, chỉ một câu trêu chọc này của Giang Ngộ cũng đủ làm cậu xấu hổ đến đỏ mặt.

Cậu quay mặt sang một bên duỗi tay ngăn cản động tác càn rỡ của hắn.
Giang Ngộ đưa tay bóp lấy khuôn mặt nhỏ xinh của Thẩm Ý xoay lại, ép buộc cậu phải nhìn vào mắt hắn, còn tay kia vòng qua ôm lấy eo cậu chế trụ không nhoài về phía trước.
Cánh môi mỏng lạnh phủ lên đôi môi đỏ mọng ấm áp, đầu lưỡi vươn dài dễ dàng cạy mở hàm răng, tiến công càn quét.
Tiếng nước bọt trao đổi vang vọng khắp phòng ăn.
Đầu lưỡi Thẩm Ý bị Giang Ngộ kéo ra ngậm vào trong miệng, nhân cơ hội đó mà nước bọt cũng theo ra ngoài chảy dọc khóe miệng.
Giang Ngộ ôm Thẩm Ý xoay người lại, để hai người mặt đối mặt.
Bất ngờ bị ôm xoay ngồi mạnh xuống khiến mông thịt trơn bóng chưa kịp chuẩn bị mà như cái lò xo bị đè nén rồi bật xuống rung động như thạch trái cây.
Trên dưới Thẩm Ý chỉ mặc một chiếc sơ mi trắng, hai chân thon dài thẳng tắp tách sang hai bên, vạt áo ngắn cũn chỉ che đủ qua mông.

Áo sơmi rộng rãi che kín nửa người trên, phía cổ không có cài cúc để lộ xương quai xanh tinh xảo hiện rõ dấu răng như ẩn như hiện.

Đi xuống phía dưới nữa là đầu v* sưng đỏ lấp ló e thẹn.
Bàn tay Thẩm Ý đang chống đỡ trước ngực Giang Ngộ kháng cự, lại bị hắn mê hoặc cùng kéo nhau sa vào hố sâu của dục vọng.
Đôi mắt Thẩm Ý như lọt vào trong sương mù không tìm thấy lối thoát trước cử chỉ đường mật của Giang Ngộ.
Bàn tay dày rộng của Giang Ngộ từ cánh môi trượt xuống eo Thẩm Ý rồi vòng ra phía sau, đem mông cậu xoa bóp.

Xoa được một lúc lại men theo rãnh mông lần mò trước cửa cúc huyệt.
Mới đầu ấn vào được có một đốt mà cúc huyệt đã phản ứng mạnh đáp trả đẩy ngón tay ra ngoài.

Nhưng sức chống trả này trong mắt Giang Ngộu chỉ là muỗi mà thôi.
Giang Ngộ không có tiếp tục ấn vào nữa, mà cào cào hai bên cửa huyệt kích thích Thẩm Ý.

Bị thao cả một đêm, cúc huyệt ngay lập tức đầu hàng, phá bỏ hàng phòng ngự, ngón tay nhân cơ hội đó thọc thẳng vào sâu mà không cần tốn sức.
Cả người Thẩm Ý cứng đờ, mười đầu ngón chân xinh xắn cuộn tròn rồi lại duỗi thẳng ra, cánh tay gầy yếu đẩy lồng ngực rắc chắc của Giang Ngộ ra muốn thoát, nhưng lại bị Giang Ngộ ôm vào trong ngực.


Ngón tay cắm vào trong huyệt từ một ngón biến thành hai ngón, thân thể gắng gượng thích nghi với chiều dài cùng độ dày của ngón tay bắt đầu tiết ra d*m thủy xối ướt ngón tay Giang Ngộ.
Ngón tay tăng nhanh tốc độ ra vào phát ra âm thanh dính nhớp, mỗi lần rút ra đều kéo theo một cỗ d*m thủy, đem quần Giang Ngộ cũng làm ướt.

Chủ nhân đã biến thái mà ngón tay càng biến thái hơn, chọc vào rút ra điên cuồng mà không biết mỏi, thịt ruột bên trong nóng như lửa bị ngón tay vừa ấn vừa cào trêu chọc liền thít chặt lại kẹp chặt như muốn mệnh.
Giang Ngộ rút tay ra, Thẩm Ý liền mềm nhũn ghé vào trong lòng ngực hắn, miệng nhỏ chúm chím hơi hé.

Không hiểu sao nơi Giang Ngộ vừa trêu chọc lại ngứa lên, rồi lại thấy hư không, loại khoái cảm tê tê dại dại này khó có thể diễn tả thành lời, cậu vô lực túm lấy góc áo Giang Ngộ, muốn phát ra âm thanh phản kháng nhưng vẫn không phát ra được.
“Nhìn này.” Giang Ngộ bắt lấy tay Thẩm Ý đưa xuống phía dưới tự sờ, ” Nhiều như vậy, em được làm từ nước sao.”
Thẩm Ý nghe xong hai tai liền ửng đỏ, cậu nhìn ngón tay thon dài của Giang Ngộ, khớp xương rõ ràng, nhưng cái khác lạ chính là khoảng cách giữa các ngón tay kéo dài sợi d*m thủy dinh dính, ngay cả móng tay cũng đọng lại tàn tích, dâm mỹ vô cùng, cậu phảng phất còn có thể ngửi được mùi vị tanh ngọt.
“Ý Ý của tôi.” Giang Ngộ bật cười, cụng trán hắn vào trán cậu, hai tay xoa mặt cậu, cuối cùng nhịn không được mà mổ nhẹ vào môi cậu một cái rất kêu, “Đem khóa quần kéo ra.”
Gì cơ.
Thẩm Ý ngơ ngác nhìn Giang Ngộ, đàn ông một khi đã động tình, tiếng nói đều khàn khàn, cảm xúc hỗn loạn mang theo vài phần nóng nảy, nốt ruồi lệ ở đuôi mắt xinh đẹp đến dọa người.


Giang Ngộ quả thực rất đẹp, rất hoàn hảo, mấy năm qua mài giũa hắn trở nên trưởng thành hơn, khuôn mặt càng thêm sắc nét, ngay cả khí chất tỏa ra cũng mạnh mẽ đè ép được đối phương.
Bi hương vị nam tính của hắn vờn quanh, xúc cảm từ đồ vật giữa háng Giang Ngộ truyền đến mông Thẩm Ý càng thêm nóng như lửa đốt.
Hai tay Thẩm Ý run run đặt ở dây lưng Giang Ngộ, không nghĩ động cũng không dám động, giờ phút này cậu chính là người yếu thế bị hắn thao túng trong cuộc chơi, hai mắt nhắm chặt lại không dám nhìn.
Động tác của Thẩm Ý rất ngây ngô, tay dời xuống phía dưới, chậm rãi kéo khóa kéo ra, ngón tay nhỏ xinh chạm vào côn th*t Giang Ngộ.
Giang Ngộ kêu rên một tiếng, hắn nhướng mày, một tay luồn sau tóc Thẩm Ý, tay kia chuẩn xác vuốt dọc eo Thẩm Ý, ngón tay mang theo hơi lạnh không ngừng sờ soạng.
Cách một lớp quần lót, Thẩm Ý chạm nhẹ vào thân gậy, hình dạng khả quan, nóng bỏng hầm hập.
Thẩm Ý mím môi, hai tai đỏ bừng.
Vãi, Giang Ngộ không phải là thụ sao, vậy sao lại lớn như vậy….
Giang Ngộ cầm tay Thẩm Ý, đem quần lót cởi ra, côn th*t thô lớn màu hồng tím, cao ngạo phô bày kích cỡ, ngẩng cao đầu khẳng định vị thế của mình.
“Tự mình ngồi lên đi em.” Giang Ngộ đè nén dục vọng, lại lần nữa cầm lấy tay Thẩm Ý sờ lên côn th*t mình rồi mới buông lỏng tay ra.
To chà bá như vậy, thực sự sẽ cắm vào được sao?
Thẩm Ý ngây ngốc nhìn côn th*t trong tay, một tay đặt lên bả vai hắn làm điểm chống đỡ, tay còn lại run run đỡ lấy côn th*t, hai chân mềm nhũn hơi hơi đứng lên, đặt quy đầu trước miệng huyệt, từng chút từng chút một nuốt lấy côn th*t.
Nhưng mà huyệt thịt của Thẩm Ý quá non mềm, mới nuốt vào một ít quy đầu đã giống như bị nhét đầy không nuốt nổi nữa, hai chân đè ép trùng xuống, huyệt thịt cố gắng thả lỏng mút lấy côn th*t đang tiến vào, tê dại như có một luồng điện chạy dọc sống lưng.

Bắp chân Thẩm Ý đang kiễng căng chặt, điểm thăng bằng mất khống chế mà ngã dập xuống.

Vậy là toàn bộ gậy th*t xỏ xuyên đi vào.

Căng quá….Cũng rất trướng….sẽ rách mất
Nhưng cơn đau qua đi sao lại cảm thấy có chút sướng.
Thẩm Ý hơi hé miệng không tiếng động mà thở dốc, cậu tựa như bị côn th*t thô lớn của Giang Ngộ đóng đinh ghim sâu vào toàn bộ cơ thể, mông thịt đè nặng lên hai viên tinh hoàn, huyệt thịt căng thẳng điên cuồng hút lấy côn th*t.
Giang Ngộ thoải mái mà hừ một tiếng rất trầm, rồi bất giác hai mắt đỏ sọng lên bóp chặt lấy eo Thẩm Ý bắt đầu kịch liệt thao.

Trên cổ nổi những đường gân xanh rất rõ, như muốn nói điểm nhẫn nại cuối cùng của hắn đã tới cực hạn rồi.
“Mẹ nó, Ý Ý, ai cho em quyến rũ người khác như vậy hả.”
Giang Ngộ điên cuồng đâm xuyên Thẩm Ý, thịt ruột quấn chặt bao lấy côn th*t xoắn hút vào chỗ sâu, tinh hoàn của cậu va đập vào bắp đùi cứng rắn của hắn, huyệt thịt mẫn cảm chưa từng trải qua cảm giác bị côn th*t thô lớn ngang ngược bắt nạt như vậy.
Thẩm Ý kiệt sức gục trên hõm vai Giang Ngộ, cúc huyệt phía sau bị đâm mở, đường hành lang nhỏ hẹp không thể tin được nó có thể nuốt được kích cỡ đáng sợ như vậy.

Hai chân mềm nhũn như cọng mì, rũ xuống ở hai bên sườn eo của Giang Ngộ, côn th*t dưới thân cao ngạo ngày càng trướng lớn, thẳng tắp một đường chọc vào.
Nhanh quá….
Cậu không thoát ra được, cúc huyệt non mềm bị tàn phá, đường hành lang căng hết cỡ hút lấy côn th*t lấy lòng.

Chiều dài cắm vào ngày càng sâu, quy đầu tròn trịa mỗi một lần thọc vào đều dập vào điểm mẫn cảm bắt nạt, khoái cảm như con sóng đánh úp đem Thẩm Ý phác gục.
Editor: Đọc đi đọc lại vẫn chưa ưng bản edit lắm, mà không biết nên sửa ở chỗ nào, các cậu đọc tạm nhé ❤.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.