Đọc truyện Sau Khi Xuyên Thành Sao Hot Nam Chính Và Nam Phản Diện Đều Trở Thành Fanboy Của Tôi – Chương 53
Lúc nào edit xong một chương truyện thì cứ hay vào thông báo xem có cmt nào hong.
Đọc cmt thấy có động lực hẳn.
Cảm ơn bạn @tranhgiahaosoai chương nào, bộ truyện nào cũng cmt cổ vũ quan tâm tui hết.
Cảm ơn những lời hỏi thăm và chúc sức khỏe của bạn.
Hi vọng bạn luôn vui vẻ và năng động, yêu đời và tích cực như những cmt bạn dành cho tui.
Thương, Ghét Ăn Hành.
———————————————————————————
Cư dân mạng đau lòng cho Ân Lương Thần, tức giận nói: “Đm trần gian loạn lạc thật, dùng đủ thủ đoạn để đạt được mục đích, đến cả cây đàn nhỏ của người ta cũng phá cho được!”
“Đúng vậy, thương Ân Lương Thần quá, chuẩn bị hết cả tuần rồi tự dưng phải đổi…!Má đồ chó nào thế, Lưu Vân Trường ông đâu rồi ra đây tôi hỏi.”
“Tinh Tinh với chó con tâm linh tương thông thật.
Chính chủ phát đường ngọt hơn bao giờ hết.”
“Tinh Tinh ai đồ của tui, bình thường thì mặt toàn dán lên trời, nhưng mà câu nào câu nấy ngầu hết cỡ!!”
“Xó rì mn, Phàn tổng đi theo phía sau nhìn cứ như vệ sĩ ấy.”
“Ha ha ha ha lầu trên tấu hài z má.”
Mọi người bàn luận một hồi, đột nhiên nghe được Phàn Vân Cảnh nói chuyện đánh cược với Lộ Thiên Tinh thì hoang mang tột độ: “??? Đánh cược gì? Tui là ai đây là đâu?”
Ngay cả Liêu Thanh Minh ở hiện trường cũng không biết có chuyện gì, nghi hoặc nói: “Đánh cược gì vậy?”
Phàn Vân Cảnh giành mở miệng trước, giải thích nói: “Về thứ tự cuối cùng của Ân Lương Thần, ý kiến tôi và thầy Lộ đối lập, nên dứt khoát đánh cược xem ai thắng ai thua, điều kiện là thầy Lộ nếu thua sẽ phải tham gia chương trình giải trí mới của truyền thông Phàn thị.”
Chỉ mấy câu thôi mà lượng thông tin chấn động rộng khắp.
Nhưng Liêu Thanh Minh cũng không để ý, chỉ không vui không giận lặp lại: “Thứ tự của Ân Lương Thần?”
“Đúng vậy.” Phàn Vân Cảnh nhếch miệng, ánh mắt áp bách liếc qua hắn, thong thả nói: “Thầy Liêu muốn tham gia sao?”
“Chuyện thú vị thế này ai lại không muốn chứ.” Liêu Thanh Minh bước lên cùng hàng với Lộ Thiên Tinh, mỉm cười hỏi: “Ý kiến của thầy Lộ thế nào?”
Lộ Thiên Tinh nói: “Phàn tổng cho rằng năng lực Ân Lương Thần tốt, nhất định sẽ đoạt giải quán quân.
Tôi thì 30 chưa phải là Tết.”
“Ừm.” Liêu Thanh Minh gật đầu tỏ vẻ tán đồng: “Năng lực không thể khẳng định được hết, không ai biết được cuối cùng sẽ ra sao.” Còn nói thêm: “Có thể Phàn tổng nhìn từ góc độ của giám khảo khách mời, không thuộc giới nên xuất phát điểm khác nhau, tôi đồng ý với thầy Lộ.”
Mặt Phàn Vân Cảnh lạnh hơn vừa rồi, đi đến bên trái Lộ Thiên Tinh, ngoài cười nhưng trong không cười: “Ra thế, nhưng thầy Liêu không xét Thường Nhã đội mình sao?”
Liêu Thanh Minh lập tức phản bác nói: “Bây giờ là đấu 1v1, không nhắc đến đồng đội, tôi chỉ muốn xem năng lực trên sàn diễn thôi.
Phàn tổng nói như thế thì sợ đã hiểu nhầm tôi và thầy Lộ rồi.”
Y mỉm cười, bình tĩnh nói nhỏ: “Đội Phàn tổng không vào được vòng này nên đỡ phải khó nghĩ nhỉ.”
Phàn Vân Cảnh đáp trả: “Đúng vậy, tôi đâu được may mắn như thầy Liêu, được Thường Nhã chọn trúng cơ mà.”
Liêu Thanh Minh: “Điều này chứng tỏ Phàn tổng phải xem xét lại suy nghĩ mình rồi.”
Phàn Vân Cảnh: “Cậu nói như thế không phải muốn một roi đánh chết tôi và thầy Lộ rồi sao?”
Hai người đã sớm gai mắt nhau, bây giờ ở trước ống kính cũng không nhượng bộ.
Lộ Thiên Tinh bị kẹp ở giữa, im lặng một lúc lâu rồi đột nhiên dừng bước.
Hai người đang cãi nhau cũng đứng lại, quay đầu hỏi: “Sao vậy?”
“Không có việc gì.” Lộ Thiên Tinh bình tĩnh nói, nhưng chân vẫn không nhúc nhích: “Hai người cứ nói chuyện, đừng để ý tôi.”
Ai không để ý chứ không phải hai người này.
Phàn Vân Cảnh đến chỗ cậu trước, nhẹ nhàng bảo: “Sắp tới giờ rồi, chúng ta đến phòng nghỉ tập trung với cô Thôi, đợi lát nữa lên sàn xem kết quả đánh cược.”
“Đúng vậy.” Liêu Thanh Minh cũng đến bên cạnh cậu, thuận thế nói sang chuyện khác: “Thầy Lộ đánh cước với Phàn tổng, tôi cũng muốn tham gia..
Không biết thầy Lộ có phiền không.”
Lộ Thiên Tinh liếc y một cái: “Tham gì?”
“Ý kiến cá nhân của tôi thì cũng như thầy Lộ, nếu đánh cược thì cũng sẽ cùng phía với cậu.” Liêu Thanh Minh lại cười nói: “Tôi không tán đồng với Phàn tổng, nên tôi muốn tham gia, Phàn tổng thua thì mời một bữa, thắng thì tôi và thầy Lộ sẽ cùng nhau tham gia vào chương trình của truyền thông Phàn thị, thế nào?”
Lộ Thiên Tinh không có ý kiến, Phàn Vân Cảnh lại lạnh mặt, trực tiếp từ chối: “Như vậy không hợp lệ.
Chương trình chưa được lên kế hoạch rõ ràng, cũng không thể mời nổi ngôi sao lớn như thầy Liêu được đâu.
”
“Điều kiện kém như thế thì thầy Lộ đánh cược với Phàn tổng làm gì nữa.” Liêu Thanh Minh bắt đầu dẻo mồm: “Lỡ như là thể loại sinh tồn hay yêu cầu thể lực thì sao? Mấy chương trình giải trí kiểu mới khá là khó chơi đấy, dạ dày thầy Lộ thì không tốt, ăn uống không bài bản thì sẽ bệnh nặng hơn đấy.”
Lộ Thiên Tinh nhíu mày.
Lời chưa ra đã bị Phàn Vân Cảnh giành trước: “Thầy Liêu suy nghĩ nhiều rồi, tôi cũng hiểu tình trạng sức khỏe thầy Lộ.
Đương nhiên sẽ không làm khó.”
Liêu Thanh Minh nói: “Phải không, tôi còn tưởng Phàn tổng chột dạ nữa.”
Nói nói, hai người lại bắt đầu cãi nhau, vẫn không chịu nhường nhau như cũ.
Lộ Thiên Tinh trơ mặt, thấy bọn họ đứng một chỗ, dứt khoát đi thẳng lên trước, quăng hai người kia lại đam mê cãi nhau tiếp.
Nhưng hai người kia vẫn theo sát cậu, ganh đua cao thấp, mày đi bên phải tao đi bên trái, mày lại gần tao cũng lại gần.
Cứ thế chọc điên Lộ Thiên Tinh ngay trước khi lên sàn, trừng nhau một cái rồi im lặng.
Khung bình luận spam haha, sôi nổi tỏ vẻ: “Hai người đã tranh nhau rồi mà còn chọc điên thêm Tinh Tinh làm gì thế?”
“Cho tui hỏi EQ hai người còn online hong? Chắc quên mình là nghệ sĩ là doanh nhân hàng đầu rồi, EQ đem đi làm cảnh.
Sao lại ấu trĩ thế chứ [ ∠( ᐛ 」∠)_ ]”
“Cái mặt than của Phàn tổng với bộ dạng đi tranh sủng zui thiệt, ha ha ha ha chả hiểu sao tui lại cười nữa.”
“Thế mới nói Tinh Tinh đỉnh thiệt, một ánh mắt là có thể trị được ảnh đế lẫn đại gia…!Chậc, cũng có khả năng Tinh Tinh quá đáng iu nên ai cũng thích _(:3∠)_”
“Tui nghĩ là vế đáng iu đó, nếu không baba đại gia đã lật mặt rồi.
Lang bạt trong giới giải trí nhiều năm rồi có thấy ai dám giỡn mặt với ảnh đâu.”
“Hmu hmu tui cũng muốn tay phải ôm ảnh đế tay trái ôm đại gia.”
“Đầu tiên bà phải có nhan sắc cỡ Tinh Tinh, giọng nói, tính cách, năng lực…!Đấy, tui nghĩ yêu cầu cũng không cao lắm, lầu trên đạt chuẩn cỡ 1/..
là được rồi [ (゚⊿゚) ]”
“……!Xin lỗi vì đã làm phiền.”
Khung bình luận say sưa thảo luận Lộ Thiên Tinh người gặp người thích, nhưng người thật thì đang vô cảm lạnh mặt ngồi trên ghế giám khảo đợi học viên biểu diễn.
Hai người bên cạnh bị cảnh báo, ngoan ngoãn ngồi yên một chỗ, nghiêm túc nhìn lên sân khấu.
Thôi Mông Tuyết quay đầu nhìn liền thấy mặt cái mặt lạnh, sợ lạc loài nên cũng xụ mặt theo.
Bốn vị giám khảo thống nhất, mặt lạnh nhạt nhìn chằm chằm sân khấu làm cho 5 học viên càng thêm căng thẳng, lúc bắt thăm thứ tự còn lúng túng làm khán giả cười không ít.
Kết quả, Ân Lương Thần số 3, Thường Nhã số 5.
Thứ tự y chang trong cốt truyện, Lộ Thiên TInh càng thêm khẳng định quán quân Tân Tinh Tú là Thường Nhã..
Phàn Vân Cảnh thua là cái chắc.
Phàn Vân Cảnh nhận thấy tầm mắt của Lộ Thiên Tinh tầm mắt, nghi hoặc nhìn lại.
Lộ Thiên Tinh hơi nâng cằm, vẻ mặt đắc ý quay đầu.
Phàn Vân Cảnh mất 2 giây mới hiểu, ho nhẹ 2 tiếng nhịn cười rồi bình tĩnh tiếp tục nhìn lên sân khấu.
Số 1 là học viên lớn tiếng bảo Ân Lương Thần đổ oan.
Rất tự tin, mặc dù diễn đầu tiên nhưng không sợ hãi, chỉnh thể mà diễn không có gì sai lầm.
Đây là một ví dụ của người tuyệt đối tự tin vào năng lực của mình, không có lý do gì đi phá đàn của Ân Lương Thần.
Lộ Thiên Tinh trầm ngâm, bình tĩnh nhìn Ân Lương Thần đang đợi lên sân khấu.
Người sau cũng nhìn chằm chằm học viên số 1, nhíu mày như đang suy nghĩ gì đó, có vẻ như đã hiểu ra vấn đề.
Ân Lương Thần không phải đồ ngu, cũng không tức rơi cả não, hắn có thể phân biệt tình huống, sẽ không mù quán tin tưởng người khác.
Lộ Thiên Tinh tin hắn có thể giải quyết tốt chuyện này, chuẩn bị thu hồi tầm mắt thì vừa vặn bắt gặp nữ chính.
Đối phương cũng sửng sốt vài giây, cười rụt rè.
So với vẻ fan girl trước đây thì thu liễm không ít, nhưng ánh mắt nhìn Lộ Thiên Tinh vẫn kì lạ như trước, hiển nhiên chưa từ bỏ.
Dạo này nữ chính yên phận quá, không xuất hiện trước mắt cậu, cũng không xuất hiện trước mặt Phàn Vân Cảnh, lâu quá làm Lộ Thiên Tinh suýt nữa quên mất vị này còn có nhiệm vụ công lược.
Cho nên…!Chưa từ bỏ thiệt hở?
Lộ Thiên Tinh lạnh nhạt dời mắt.
Ý cười của Thường Nhã cũng biến mất, ảnh mắt đảo qua đảo lại trên người ba vị giám khảo, kiên định vô cùng.
Đương nhiên cô sẽ không từ bỏ, chỉ là cô đã nhận ra được năng lực hiện tại của mình không thể khống chế cục diện được, dứt khoát từ bỏ một lúc đi nhiều tuyến chuyển sang đi từng tuyến.
So với Phàn Vân Cảnh và Lộ Thiên Tinh đã chán ghét mình thì trước mắt phải ký hợp đồng với Liêu Thanh Minh, đoạt giải quán quân, để lại ấn tượng tốt rồi thuận tiện công lược Ân Lương Thần mới là lợi ích lâu dài.
Cho nên mấy bữa nay Thường Nhã cứ lắc qua lắc lại quanh Ân Lương Thần, cố tăng tỉ lệ chiến thắng của mình..
Nếu công lược thất bại thì ít gì cũng làm bạn tốt.
Nghĩ, Thường Nhã quay đầu nhìn Ân Lương Thần, căn chuẩn lúc ống kính lia tới thì ghé sát vào nói: “Chuẩn bị thế nào rồi? Có gì cần giúp thì cứ nói.”
Ân Lương Thần không hề phản ứng, đến khi ống kính di chuyển sang chỗ khác mới thong thả nói: “Nghiêm túc xem đối thủ biểu diễn mới là tôn trọng nhất.”
Các học viên khác nghe vậy thì gật đầu nhất trí, tán đồng với lời Ân Lương Thần nói.
Thường Nhã cứng mặt trong chớp mắt, nói nhỏ: “Tôi chỉ muốn quan tâm…”
Ân Lương Thần bình thản: “Liên quan đâu mà quan với tâm.”
Thường Nhã bị phũ quen rồi nên cũng theo thói nói: “Được, nếu cậu tự tin, tôi không nói nhiều nữa, cố lên.”
Ân Lương Thần vô cảm mắt điếc tai ngơ.
Thường Nhã không xấu hổ, vẫn bình thường ngồi trên ghế, mắt nhìn chuyên chú, trong lòng lại suy nghĩ nên làm gì tiếp.
Hai học viên khác liếc nhau, trong mắt đầy trào phúng xem kịch.
Ghế giám khảo, tầm mắt Phàn Vân Cảnh và Ân Lương Thần giao nhau, lại như chưa hề có chuyện gì..