Sau Khi Xuyên Thành Mẹ Pháo Hôi Công

Chương 97: Ngoại Truyện Ba


Bạn đang đọc Sau Khi Xuyên Thành Mẹ Pháo Hôi Công – Chương 97: Ngoại Truyện Ba


Đọc hết rồi!”
“Aiz, cho nên năm đó đã quen biết Khương Hoài hả? Cả vòng đều là bạn bè.

Nhạc Bảo này toàn là sếp tổng vây quanh, nhóc yêu tinh chết tiệt này.”
“??? Sao tôi không tin mình đang xem chuyện thật người thật, ai đánh tỉnh tôi đi?”
Ngay cả fan Nhạc Bảo cũng trở tay không kịp.

Các cô muốn một ngày kia Nhạc Bảo có tin đính chính vả mặt anti, nhưng không ngờ tin này lại lớn như vậy, đập thẳng lên đầu, ai cũng ngẩn ra.
“Cho nên Nhạc Bảo nói nhà có người đẹp hơn không sai, trong nhà có người đẹp hơn thật.”
“Nói là nhan sắc trời ban cũng dễ hiểu, đây là gương mặt nam nữ đều thích.”
“Xin lỗi các chị em, tui không ghen tị được, tui chỉ muốn khóc lớn vì câu chuyện ngọt ngào này thôi.”
“Từ từ, có tiệc đầy tháng còn gì? Đây không phải giả nhỉ, hai người đàn ông sinh con thế nào?”
“Mang thai hộ à? Tuy ở Trung Quốc không hợp pháp, nhưng có thể ra nước ngoài làm, hoặc là cách khác, dù sao người có tiền mà, có trăm ngàn cách chúng ta không tưởng tượng ra được.

Thay vì nghĩ đến vấn đề này, chi bằng nói sếp tổng tài nghĩ đến chuyện lâu dài, đây là cách để gia đình không cấm cản đúng chứ?” (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Tưởng Thần nằm trên giường chùn chụt uống sữa, căn bản không biết một đám cô chú trên mạng quan tâm mình, nhưng vấn đề này lại bị đẩy xuống rất nhanh.
“Tâm nguyện duy nhất của tôi là có thể nhìn thấy sếp tổng bá đạo cùng tác giả truyện cẩu huyết ở chung thế nào, hy vọng xa vời, nhưng tôi rất tha thiết【 khóc 】”
Dân mạng nhiệt liệt bình luận về Lâm Nhạc Nhạc và Tưởng Trạch khắp Weibo, cuối cùng ngay cả Khương Hoài cũng bị kéo vào.
Nửa năm qua bởi vì tập trung làm việc cho nên Khương Hoài cũng chăm chỉ hoạt động Weibo, bởi vậy có nhiều người hỏi về Tưởng Trạch và Lâm Nhạc Nhạc trong bình luận ở tài khoản của anh.

“Tui đoán mò là Nhạc Bảo theo đuổi Tưởng Trạch.”
“Tôi cũng thế! Nếu sếp tổng theo đuổi Nhạc Bảo thì hoàn mỹ quá!”
Mấy bình luận này tuy không nhiều, nhưng số lượt like rất cao, làm cho Khương Hoài đọc mà khó chịu.

Đối với anh Lâm Nhạc Nhạc tốt hơn Tưởng Trạch, không thể hiểu lầm như vậy được.
Cho nên, đến cả đương sự Lâm Nhạc Nhạc và Tưởng Trạch đều tưởng chuyện này không thể náo nhiệt hơn bây giờ nữa, Khương Hoài đột nhiên đăng một video cận cảnh một phút, nhét dưa vào miệng người qua đường.
Video là Khương Hoài tùy tay chụp được trong một lần bạn bè gặp mặt mọi người chơi với nhau.
Mở đầu video là mặt của Lâm Nhạc Nhạc, cậu đứng trước sofa phòng khách, chờ mong nhìn màn hình hỏi: “Bắt đầu quay chưa?”
Ngoài màn hình vang lên giọng Khương Hoài, “Bắt đầu rồi.”
Lâm Nhạc Nhạc chờ mong hỏi anh: “Em biến thành đầu heo chưa?”
Lâm Nhạc Nhạc hỏi filter đầu heo, Khương Hoài cố ý không chọn, nhưng lừa cậu: “Rồi rồi, cậu diễn đi.”
Lâm Nhạc Nhạc nhìn màn hình có hai giây, sau đó bỗng cười ha ha quay ra sau: “Không được, em phải chuẩn bị đã.”
Máy quay đi theo cậu, lúc này mới quay đến người đàn ông đẹp trai cao lớn ngồi cạnh Lâm Nhạc Nhạc, chính là Tưởng Trạch.
Lâm Nhạc Nhạc cười ngồi cạnh Tưởng Trạch, tự nhiên đã bị hắn ôm bả vai.
Bên ngoài vang lên giọng người khác: “Khương Hoài lừa cậu đấy, cậu không biến thành đầu heo, em ấy đang quay video bình thường.”
Khương Hoài quay màn hình, Nhạc Hồng vốn đang ở ngoài màn hình nói chuyện với Tưởng Huy và Tưởng Huy đằng sau lọt vào khung hình.
Mà lúc này xuất hiện ở ngoài video là giọng của Lâm Nhạc Nhạc.
“Tại anh đấy, anh không cho em quay, Khương Hoài mới có cơ hội lừa em.”
Video dừng.

Video chỉ có khoảng một phút, không ít dân mạng xem lại rất nhiều lần, chỉ ra hết chi tiết nhỏ như thể hỏa nhãn kim tinh.
“1551, bất ngờ không kịp phòng ngọt ngấy.”
“Mặt đẹp thật í!!! Lúc xem ảnh chụp còn cảm thấy có thể là photoshop, nhưng xem video thì đổ đứ đừ.

Cuối cùng xem như được nhìn trực tiếp 818(*), so ra sếp tổng bá đạo trong phim truyền hình diễn cái gì không biết, một đám không có não.”
(Hóng hớt, vạch trần, dùng để chỉ fan vạch trần hoặc đào móc sự kiện và nhân vật giải trí nào đó)
“Ngọt quá, giám đốc Khương hiểu quá, nghìn lời nói cũng không thuyết phục bằng một video, lúc Nhạc Bảo hỏi mình biến thành đầu heo chưa rất đáng yêu! Theo tư thế và góc độ của sếp tổng, từ đầu video anh ấy vẫn nhìn Nhạc Bảo, sau đó tay trong tay, a a a những chi tiết này làm cho tui chết một trăm lần.” (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Có người cắt gif.
“Chỗ này chỗ này, lúc Nhạc Bảo tựa đầu vào vai sếp tổng, rõ ràng khóe miệng sếp tổng cong lên, Nhạc Bảo mới là vợ nhà sếp tổng.”
“Thật ra chỉ cần xem Nhạc Bảo nói chuyện là đủ, câu “Tại anh đấy” rõ ràng là nói với sếp tổng, đây là được chiều quá đấy.”
“Tất cả cp trên Weibo đối với tôi nháy mắt đần độn vô vị, tôi chỉ muốn gặm đường của sếp tổng bá đạo tác giả truyện máu chó, tôi có thể gặm đến tám mươi tuổi.”
Còn lại không ít người chú ý đến điểm khác.
“Chẳng lẽ chỉ có tui thấy này trong phòng trừ Nhạc Bảo và sếp tổng còn mấy người khác nữa à? Vì sao đều đẹp trai, trước khi xem tui tưởng là video bình thường, vào xem thiếu chút nữa tưởng là video hằng ngày của nhóm nhạc nam.”
“Giám đốc Khương có mở văn phòng mai mối hôn nhân không? Tui muốn đăng ký.”
Điểm chú ý của fan Lâm Nhạc Nhạc càng kỳ cục hơn, nhưng không phải không có lý.
“Ha ha ha ha ha ha, mẹ nó!!! Cho nên mỗi ngày Nhạc Bảo sống cuộc sống ngọt như mật, sau đó mỗi ngày cho chúng ta ăn đường trộn thủy tinh trong truyện và TV à?”
“Chị em nhắc mới nhớ, hình như thế thật, tui muốn xem “Khuôn mặt uy hiếp”.”
Không ai ngờ, một bài post trên diễn đàn lại phát triển thành như thế này, thậm chí có thể đào ra cơm chó ngọt như vậy.
Về phần đại chúng đương nhiên vẫn mê cái đẹp, cứ thế trở thành fan của Tưởng Trạch.


Trong một đêm lượng fan của hắn tăng vọt thậm chí vượt qua Lâm Nhạc Nhạc.
Sáng sớm hôm sau Lâm Nhạc Nhạc nằm trên giường lướt Weibo, cảm thấy cảm giác nguy cơ.

Nguyên nhân của nguy cơ này không phải ghen tị với fan của Tưởng Trạch, mà là lời nói của đám fan.
“Xin ảnh hằng ngày, hức, hôm qua đã liếm ảnh chụp màn hình cả đêm rồi.”
“Thật sự không debut à? Nhan sắc này chỉ cần bất động làm bình hoa tui cũng có thể mua mười vé và rạp chiếu phim xem.”
“Xin lỗi Nhạc Bảo, tui thật sự rung động…”
Đây là bình luận ở Weibo của Tưởng Trạch, bên Weibo của Lâm Nhạc Nhạc thì hàm súc hơn chút, nhưng phần lớn cũng có liên quan đến Tưởng Trạch.
“Xin hỏi Nhạc Bảo ở chung với anh trai thần tiên thế mà vẫn bình tĩnh được?”
“Nhạc Bảo, mẹ rất hâm mộ con!”
“Nhạc Bảo à, biết người yêu của anh hoàn mỹ như vậy, em yên tâm.”
Lâm Nhạc Nhạc cảm thấy những người này vẫn cứu được, bởi vì Tưởng Trạch không hoàn mĩ.
Cậu thử dùng cách đăng Weibo khuyên bảo mọi người.
Nhạc Bảo: Mọi người dùng trí tưởng tượng để điểm tô cho anh ấy, sao anh ấy hoàn mỹ được, anh ấy không hoàn mỹ.
Bình luận nháo nhào lên.
“Xin anh dùng ngôn từ miêu tả cụ thể không hoàn mĩ ở đâu đi.”
“Nhạc Bảo lừa người lại lên sân khấu.”
“Trừ phi cậu nói cho tôi biết sao lại không hoàn mĩ, không thì tôi sẽ không tin.”
Lâm Nhạc Nhạc nghẹn lời, cố gắng nghĩ, sau đó vội gõ chữ trả lời mọi người.
Nhạc Bảo: “Anh ấy ưa sạch cường độ thấp, có đôi khi rất nghiêm trọng.”
Lâm Nhạc Nhạc nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy được coi như một khuyết điểm, hơn nữa là một tật xấu phần lớn người không có.

Không ngờ người qua đường hoàn toàn không để mình bị quay mòng mòng, cũng căn bản không phản ứng theo dự đoán của Lâm Nhạc Nhạc, ngược lại càng thêm cao hứng.
“Hình tượng Mary Sue rõ ràng hơn trong đầu tui.”
“Nếu anh không đưa ra bằng chứng hữu lực, em có thể hợp lý hoài nghi anh đang khoe chồng.”
Lâm Nhạc Nhạc giải thích vô lực, vùi đầu vào gối.
Cậu cảm thấy đời này cậu không thoát được buff nói thật mà bị tưởng là nói dối.
Thế giới Internet chung quy không phải trọng tâm cuộc sống, hai người vẫn chú ý thế giới thật hơn, nhưng giao lưu trên mạng cũng nhiều hơn trước.
Liên tục ổn định kéo về rất nhiều fan.
Nhưng nói tóm lại không ảnh hưởng quá nhiều đến Tưởng Trạch và Lâm Nhạc Nhạc, dù sao họ cũng không phải hot boy mạng, lại càng không dựa vào việc này để kiếm cơm.
Lúc họ lại được đại chúng chú ý là năm năm sau, hôn nhân đồng tính được pháp luật thừa nhận giống hôn nhân bình thường.
Gần như cùng buổi chiều của ngày được hợp pháp hóa, Nhạc bảo đột nhiên đăng một bài Weibo.
Nhạc Bảo: 【 hình ảnh 】 Ai da hôm nay em phải ăn lẩu @ Tưởng Trạch
Hình ảnh là giấy đăng ký kết hôn, Tưởng Trạch và Lâm Nhạc Nhạc rất hạnh phúc, trong mắt đều là ý cười.
Hai phút sau Tưởng Trạch đăng lại.
Tưởng Trạch: Một ngày đáng cảm ơn và kỷ niệm //@ Nhạc Bảo: 【 hình ảnh 】
Mặc dù biết mình đu cp thật, không ít fan lâu năm vẫn cảm khái.
“Chúc phúc!!”
“Oa, lúc mới có tin tức tui nghĩ không biết bao giờ hai anh đi đăng ký, không ngờ lại nhanh thế! Thật sự quá tuyệt vời, chúc phúc!”
“Nhoáng một cái Nhạc Bảo và Tưởng Trạch đã bên nhau khoảng mười năm nhỉ? Nhưng tính ra hai người mới hai mươi bảy tám thôi, đây là lợi ích của yêu sớm đấy, tuổi còn trẻ thành đôi vợ chồng già.” (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
“Tựa như cảm xúc sau khi đọc xong một bộ truyện dài nhiều kỳ, nhưng tui tin tưởng tác giả truyện máu chó cùng sếp tổng bá đạo sẽ vẫn ngọt ngào, bắn tim ~”
※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※
Ngày mai bắt đầu nội dung nuôi con..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.