Sau Khi Xuyên Sách Tôi Gả Cho Cậu Của Nam Chính

Chương 30: Anh Ta Là Cậu Của Chúng Ta


Bạn đang đọc Sau Khi Xuyên Sách Tôi Gả Cho Cậu Của Nam Chính – Chương 30: Anh Ta Là Cậu Của Chúng Ta


Quả nhiên là phong cách của Lục Chiếu Hành.
Ban đầu anh ta tự làm giấy kết hôn, giờ thì anh ta cũng tự làm giấy ly hôn.
Từ đầu tới cuối cuộc hôn nhân này như một vở kịch, anh ta đóng vai chính còn cô chỉ an phận diễn vai phụ hình người.
Cho nên, giờ coi như đã chính thức ly hôn rồi nhỉ?
Vậy có phải vận mệnh nữ phụ của cô lại thay đổi thêm một chút rồi không?
Quả nhiên, sau khi cô nghĩ liền nghe được âm thanh nhắc nhở của hệ thống —— Đinh! Chúc mừng ký chủ, thay đổi vận mệnh nữ phụ 80%, khen thưởng 20 điểm, hi vọng ký chủ không ngừng cố gắng, thắng lợi đang ở trước mắt!
Sau khi mừng như điên, cô nhanh chóng bình tĩnh lại.
Hiện giờ cô và Lục Chiếu Hành đã ly hôn, hơn nữa cô còn có đứa bé của Tiêu Diễn.
Nhưng dù như thế vẫn còn 20% chưa thay đổi.
Cô làm thế nào mới có thể hoàn thành nốt 20% còn lại?
“Thành thật xin lỗi.”
Lục Chiếu Hành nói làm cô ngừng suy nghĩ.
Cô định thần lại, cầm tờ ly hôn trên bàn, lật xem một chút, không có vấn đề gì.
Anh ta thấy cô không trả lời, ánh mắt buông xuống nhìn thảm, có chút xấu hổ nhưng vẫn áy náy nói.
“Xin lỗi em, trước đó anh không hề biết chân tướng là thế này.

Đối với những việc trước đây anh làm với em, anh muốn nhận sai và thành thật xin lỗi, em muốn trừng phạt anh thế nào cũng được.”

Tô Đồng Đồng nhìn anh ta, trên mặt không có nhiều biểu cảm, thậm chí ngay cả trào phúng cũng vô cùng nhạt.
“Thế nên, anh muốn tôi tha thứ cho anh?”
Lục Chiếu Hành ngồi đối diện cô, đôi tay đang nắm chặt run nhè nhẹ, anh ta vô cùng căng thẳng, ngập ngừng nâng mắt nhìn cô.
“Em, em có thể tha thứ cho anh không?”
“Tôi có tha thứ cho anh hay không có ý nghĩa gì à?”
Cô nâng khóe môi cười một chút.
Đây là câu nói dài nhất mà cô từng nói với anh ta.
Lục Chiếu Hành không biết nên cao hứng hay là bi thương.
“Anh có thể bồi thường cho em, em muốn gì?”
Cô muốn mắng anh ta, muốn đánh anh ta, muốn anh ta thân bại danh liệt, muốn anh ta vạn kiếp bất phục.
Nhưng vẫn chưa được, bởi vì hiện tại cô chưa thoát khỏi khống chế của hệ thống nên cô chỉ có thể sửa chữa cốt truyện một cách bị động.
Cho nên đối với tên cặn bã Lục Chiếu Hành này, cô chỉ có thể kiềm chế cảm xúc, tiếp tục bình tĩnh đối mặt với anh ta, cô hỏi.
“Anh muốn làm gì với Tô gia?”
Đúng vậy, theo thông tin mà thư ký Lục Chiếu Hành tra được, Tô gia có lẽ biết Tô Đồng Đồng không phải con gái của họ, cho nên bọn họ mới đối xử như vậy với cô.

Thậm chí vợ chồng Tô gia đã sớm biết Lục Minh Vũ là con gái ruột, thế nên bọn họ mới có thể không chút do dự muốn dùng trái tim của Đồng Đồng đổi cho Lục Minh Vũ.
Sao bọn họ dám làm như thế, sao bọn họ có thể làm như thế?
Tô Đồng Đồng mới là em gái ruột của anh ta, bọn họ thế nhưng trơ mắt nhìn anh ta cưới em gái ruột của mình, sau đó còn muốn lừa anh ta đem trái tim của em gái ruột để đổi lấy mạng sống con gái bọn họ!
Dù anh ta có cưng chiều Lục Minh Vũ, hay sinh ra cảm tình vượt quá ranh giới thì anh ta không có cách nào tha thứ cho hành động của vợ chồng Tô gia.
Nếu không phải do bọn họ, chắc chắn chuyện sẽ không đến mức này.
Nếu bọn họ biết Tô Đồng Đồng và Lục Minh Vũ bị ôm sai sớm hơn thì đã có thể đổi lại, như vậy thì mọi chuyện sẽ không xảy ra đến bước đường này.
Anh ta và Lục Minh Vũ có thể ở bên nhau mà không một lời đàm tiếu, anh ta cũng sẽ không làm tổn thương Tô Đồng Đồng, rõ ràng có thể tạo ra một kết cục vui sướng nhưng vì sự ích kỉ của vợ chồng Tô gia đã khiến anh ta rơi vào cục diện vô cùng xấu hổ.
Con người là vậy, khi bị hành hạ bởi cảm giác tội lỗi và hối hận, họ sẽ tự động tìm cho bản thân một cái cớ để chịu tội thay.
Mà ở đây, người thích hợp nhất để gánh tội cho anh ta là vợ chồng Tô gia.
Bọn họ tệ hơn, ác độc hơn, ích kỷ hơn, cặn bạ hơn anh ta.
Mà bọn họ lại không mạnh như Tiêu Diễn, bọn họ là loại người mà anh ta có thể tùy tay nghiền nát bất cứ lúc nào.
Thế nên dùng bọn họ để phát tiết không phải là điều tốt nhất sao?
Hơn nữa bọn họ đối xử với Tô Đồng Đồng tệ như vậy, nếu anh ta tra tấn người Tô gia, cô sẽ tha thứ cho anh ta một chút không nhỉ?
Tưởng tượng như thế làm anh ta hận không thể nhanh chóng đem đám người Tô gia đẩy vào địa ngục.
“Em muốn anh đối phó với bọn họ thế nào?”
Tô Đồng Đồng vì sợ OOC nên không nói quá nhiều.

“Tùy anh.”
Thái độ lãnh đạm không không có nghĩ là cô không ghét Tô gia, đặc biệt ông bà Tô không ghét không được.
Người duy nhất ở Tô gia đối tốt với cô một chút là Tô Triều Văn, cô chỉ có thể nói, cô sẽ không cố tình trả thù anh ta, nhưng cũng không cứu vớt anh ta.
Kỳ thật anh ta không có ý chí của mình, giả nhân giả nghĩa, yếu đuối, lại còn thích làm thánh phụ.

Đừng nhìn anh ta lập di chúc để tất cả cho cô, nhưng nếu anh ta không chết thì cô làm gì chiếm được phần nào?
Mà tất cả những thứ Tô Triều Văn có được lại được thành lập trên cơ sở Tô gia bán Tô Đồng Đồng.
Tô gia an nhàn hưởng thụ phú quý do nguyên chủ dùng sinh mệnh đổi lấy thì bọn họ cũng phải chuẩn bị sẵn sàng để nhận báo ứng.
“Anh sẽ đối phó Tô gia, chúng ta như ngày hôm nay đều do bọn họ hại.

Đồng Đồng, anh biết em còn hận anh.

Đối với em mà nói thì anh không phải một anh trai tốt nhưng mà, nhưng mà…….!Em cho anh một cơ hội được không?”
Tô Đồng Đồng lại cười.
“Cơ hội gì? Cơ hội làm anh trai tốt? Hay là cơ hội làm bạn bè tốt? Hay là…….”
Cô không nói hết nhưng anh ta có thể hiểu rõ.
Lúc trước anh ta luôn hứng thú nồng hậu với Tô Đồng Đồng, khi đó anh ta cảm thấy cô là người vợ anh ta dùng tiền mua được, không nơi nương tựa, thế nên anh ta chưa bao giờ che giấu dục vọng ác liệt trước mặt cô.

Cho dù là hiện tại, anh ta cũng không bảo đảm mình có thể xem cô như em gái ruột, chẳng qua anh ta giấu những dục vọng và tình cảm xấu xí đó xuống.
Từ khi quan hệ của bọn họ được định nghĩa lại, cô liền trở thành cấm kỵ anh ta không thể đụng vào.
Nhưng trái tim vẫn đau đớn, anh ta cố gắng giải thích.

“Anh không có, anh không có ý kia.


Chúng ta là anh em, anh chỉ muốn làm anh trai của em.”
Sau khi nói câu cuối, anh ta cảm thấy cổ họng hơi có vị tanh ngọt, cảm giác này so với cảm giác yêu mà không được với Lục Minh Vũ còn khó chịu hơn.
Đặc biệt là sự lạnh nhạt của cô, ánh mắt cười như không cười, càng làm anh ta cảm thấy bản thân chật vật lại xấu xa, dường như anh ta sắp chịu đựng không nổi chỉ muốn chạy trối chết.
Tô Đồng Đồng:
“Không cần.

Chúng ta không thích hợp.

Bất luận quan hệ gì đều vô cùng xấu hổ.”
Anh ta không tiếp tục nói đề tài này, anh ta nghĩ, có lẽ cô cần thời gian để tiêu hóa mấy chuyện này.
Bỗng dưng anh ta nhớ đến Tiêu Diễn.
“Đồng Đồng, em không thể tiếp tục dây dưa với Tiêu Diễn, anh ta là cậu của chúng ta……”
Tay Tô Đồng Đồng không tự giác xoa bụng nhỏ.
Giữa cô và Tiêu Diễn không có bất cứ quan hệ huyết thống nào nhưng Lục Chiếu Hành lại cảm thấy bọn họ có.
Này cũng thật thú vị đi..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.