Đọc truyện Sau Khi Xuyên Sách Ta Nhận Nuôi Nhân Vật Phản Diện Thời Niên Thiếu – Chương 139
Giữa tháng 7, giấy báo trúng tuyển đều được gửi về.
Tiễn Ý Ý cùng Lương Quyết Thành thành cô thi vào đại học A, 25/8 sẽ nhập học.
Đồng dạng, nhóm bạn của cô cũng đều nhận được giấy trúng tuyển.
Mà Tiễn Ý Ý với Lương Quyết Thành còn đang suy xét việc ra ngoài chơi.
Từ bây giờ đến lúc nhập học còn có một tháng, sau khi tựu trường liền không có thời gian thư thái để nghỉ ngơi, cho nên hiện tại vẫn muốn nghỉ ngơi thật tốt trước đã.
Nếu mà không ra ngoài chơi, cả ngày chỉ ở trong nhà làm cá muối, vậy thì chẳng khác gì lúc còn đi học cả.
Cái cách nói này chiếm được tất cả sự đồng ý trừ Lương Quyết Thành.
Anh không quá muốn đi ra ngoài, anh là muốn cùng Tiễn Ý Ý ở nhà mỗi ngày cho tới hết tháng.
Thế nhưng anh lại không nói nên lời.
Nói như thế nào đây? Nói Ý Ý, em xem chúng ta có phải nên tiến hành một chút việc tình thú của vợ chồng chưa cưới hay không? Ví dụ như về vấn đề chất lượng thân thể chẳng hạn?
Điểm ấy tâm tư của anh từ sau khi thi đại học vẫn luôn kéo dài tới tận bây giờ, muốn muốn muốn, thế nhưng lại không nói thành lời được.
Tiễn Ý Ý là một cô gái, lại càng sẽ không chủ động nhắc tới loại chuyện này.
Vậy là mỗi ngày anh đều lặp đi lặp lại mấy chuyện.
Anh dậy sớm hơn Tiễn Ý Ý, thời điểm cô rời giường sẽ đứng ở trước cửa phòng đợi cô, vẫn luôn ở bên cô cả ngày cho đến tận buổi tối ngủ mới chủ động tắm rửa thay áo ngủ, ôm gối đứng chờ ở trước phòng Tiễn Ý Ý.
Tiễn Ý Ý có đôi khi sẽ ôm ấp anh ngủ, đôi khi lại hôn hôn vài cái, thế nhưng nhiều hơn thế lại không có.
Người mới trưởng thành 19 tuổi tỏ vẻ, không đủ, như thế nào cũng không đủ.
Anh muốn rất nhiều thứ, thế nhưng lại chẳng thể nói ra.
Nhưng nếu như một tháng này có thể đều cùng cô ở trong nhà, chắc chắn là có thể ám chỉ thành công.
Còn nếu như đi ra ngoài chơi, vậy quá bất tiện rồi.
“Lúc tới đó chúng ta có thể đi ra biển lướt sóng, buổi tối nằm ngủ trong lều trại, ngắm sao trời?”
Tiễn Ý Ý nằm trêи ghế salon, hai chân gác lên bàn trà.
Cô đang gọi điện thoại cùng Tô Á Na trò chuyện khí thế ngất trời, nói đến chỗ vui vẻ liền ha ha ha cười lớn.
Tiễn Ý Ý mặc váy ngủ màu hồng nhạt, cổ áo hơi trễ xuống, để lộ một bên vai, thời điểm cô cười đến ngược ngả, từ góc độ của Lương Quyết Thành nhìn qua có thể thấy được dây áօ ɭσ”ȶ mòng hồng của cô.
Anh chuyển tầm mắt qua chỗ khác, không có tiếp tục nhìn.
Chẳng qua bỗng nhiên nghĩ đến, ra ngoài chơi tựa hồ cũng không tệ cho lắm.
Lương Quyết Thành thuyết phục chính mình, thời điểm Tiễn Ý Ý đưa ra ý kiến ra ngoài chơi, anh liền lập tức đồng ý, giống như người khăng khăng nhất quyết không chịu đi lúc trước không phải anh vậy.
Ra ngoài chơi vốn là một đám người đi với nhau.
Chờ mua xong vé máy bay, đặt xong khách sạn, bọn họ ăn ý tách khỏi Tiễn Ý Ý cùng Lương Quyết Thành.
Thời điểm chạm mặt ở sân bay, Tô Á Na còn nói năng hùng hồn đầy lý lẽ.
“Chúng ta nói ra ngoài chơi, thế nhưng không có nói là cùng nhau đi chơi nha!”
“Đôi tiểu tình nhân các cậu tự mình chơi đi, cẩu độc thân như bọn tớ chơi với nhau được rồi.”
Tô Á Na sau khi tốt nghiệp được hai tháng liền chuyển biến rất nhiều. Cô ấy lúc còn ở trường vẫn luôn thu liễm hết thảy hào quang, sau khi rời khỏi trường liền bộc lộ hết ra.
Cùng những cô gái ở trong nhóm khiêu vũ thay đổi cách ăn mặc, hiện tại hình tượng của Tô Á Na ở bên ngoài đã triệt để thay đổi, là người dẫn đầu xu hướng chụp ảnh thời trang cho các bạn nữ.
Vẻ mặt cô ấy tràn đầy ý cười, lúc nói tới mấy từ “cẩu độc thân” liền rất tùy ý.
Tiễn Ý Ý từ thái độ của cô ấy chỉ có thể lấy được một tin tức.
Bây giờ Tô Á Na còn chưa có đối tượng hẹn hò.
Tiễn Ý Ý không dấu vết nhìn sang Nhâm Kha ở bên cạnh cô ấy.
So với Tô Á Na, Nhâm Kha thay đổi còn lớn hơn.
Hắn đổi sang dùng kính sát tròng, thân hình cũng cao lên không ít, đơn giản mặc áo T-shirt cùng quần bò, dựa vào dáng người tập luyện nhiều năm đều có thể hấp dẫn những cô gái đi ngang qua, lại càng không nói gương mặt kia của hắn cũng không tệ.
Hai người này đứng chung một chỗ, nhìn cũng rất xứng đôi.
Chu Tam với Tại Tiếu không phải đi hai người nữa, bọn họ mỗi người còn phải xách theo một cô em họ, vẻ mặt cười không nổi nữa.
Tô Á Na còn nhún nhún vai.
“Đi với các cậu chắc chắn là sẽ không gặp được chuyện gì thú vị hết. Tớ cảm thấy sau khi tách ra, không chừng có thể gặp được một tiểu ca ca đẹp trai thì sao.”
“Có cậu ở đây chẳng ai dám tới gần tớ cả, có Lương ca ở đây, những tiểu ca ca khác cũng không dám tới gần. Cho nên Ý Ý nha, chúng ta tách ra mới là chuyện tương đối tốt.”
Tiễn Ý Ý không biết nên khóc hay nên cười.
Cái cách nói này ngược lại là rất có ý tứ, cô cũng không nói gì thêm.
Nhóm người chia làm hai đội bay hai chuyến cách nhau nửa giờ, chờ Tiễn Ý Ý tới nơi, bọn người Tô Á Na đã sớm đến khách sạn sắp xếp xong cơm trưa.
Thời gian nghỉ hè, người ở đây rất đông.
Ngày thứ nhất, Tiễn Ý Ý không tính toán xuống nước, mặc một cái áo ngắn tay với quần đùi, đội mũ, cùng Lương Quyết Thành ra khách sạn đi dạo quanh bờ biển.
Thời gian lúc này là vừa vặn, qua thời điểm đông người tới, cho nên người ở trêи bãi cát cũng không nhiều.
Tiễn Ý Ý mang một đôi dép lê, từng bước in dấu chân lên cát, ở bên cạnh dấu chân của Lương Quyết Thành, dấu chân của cô nhìn khéo léo khả ái hơn nhiều.
“Đã lâu rồi không thoải mái như vậy.”
Tiễn Ý Ý cảm khái.
Từ đầu năm tới giờ, cô đều phải gồng mình học để thi đại học, toàn thân căng thẳng chẳng có lúc nào được nghỉ ngơi.
Chỉ có thời điểm đi chơi như thế này mới có thể cảm giác được thì ra cuộc sống vẫn còn có thể nhẹ nhàng như vậy.
“Đúng vậy.”
Lương Quyết Thành có chút không yên lòng.
Tầm mắt của anh rơi vào xa xa.
Nói là ít người, thế nhưng cũng chỉ coi là ít hơn so với lúc đông người nhất mà thôi. Bây giờ ở trêи bờ cát cũng không thiếu những đôi tình nhân.
Bọn họ xuống nước, mặc đồ bơi, tận lực phóng thích nhiệt tình của mình với sóng biển.
Tiễn Ý Ý phát hiện Lương Quyết Thành không yên lòng, cô đưa mắt nhìn theo anh, vừa nhìn, ánh mắt liền trừng lớn.
Này này này?
Sao anh lại nhìn một đại mỹ nữ lưng trần thế kia?
Cô híp mắt nhìn kỹ một chút, ánh mắt dừng ở trêи người đại mỹ nữ người Tây kia, sau đó cúi đầu nhìn chính mình.
A?
Lương Quyết Thành đnag nhìn tiểu tỷ tỷ người Tây khác?
Sao có cảm giác không khoa học vậy?
Tiễn Ý Ý cảm thấy không có khả năng nha.
Anh là đang nhìn nữ nhân sao?
Khẳng định là anh đang để mắt tới cái gì mà cô không biết tới.
“Anh nhìn cái gì vậy?”
Tiễn Ý Ý bỗng nhiên lên tiếng, dọa Lương Quyết Thành hoảng sợ.
Anh lập tức chặn tầm mắt của Tiễn Ý Ý.
“Không có gì.”
Anh hơi gượng gạo chuyển đề tài.
“Chúng ta đi bên nào?”
Không đúng.
Tuyệt đối không đúng.
Tiễn Ý Ý nheo mắt, Lương Quyết Thành đang có chuyện gạt cô.
Chẳng lẽ nói, anh thật sự vừa mới nhìn mỹ nữ người Tây nóng bỏng kia?
“Em vừa mới nhìn thấy anh đang nhìn cô gái kia.”
Tiễn Ý Ý cũng nói thẳng ra, chỉ cho Lương Quyết Thành nhìn.
“Đó, anh là đang nhìn eo, hay là nhìn ngực cô ấy?”
Lương Quyết Thành nhìn theo ngón tay của Tiễn Ý Ý chỉ, là một cô gái có dáng người rất tốt.
Nhưng thật đáng tiếc, mới nãy anh mới không nhìn cô gái đó. Người anh nhìn là chàng trai đi bên cạnh cô gái.
Người đàn ôm mặc quần hoa, mới từ cửa hàng tiện lợi gần đó đi tới, đưa cho cô gái kia một cốc nước dừa, đồng thời cầm trong tay thứ gì đó nhét vào trong túi quần.
Thị lực của anh rất tốt, liếc mắt liền nhìn thấy bao bì của món đồ đó.
Lúc trước anh cũng từng xem trêи mạng không ít sản phảm cùng loại, nhìn một chút liền biết, đó là đồ dùng riêng tư.
Chẳng qua là anh có chút buồn bực, vì cái gì mà đi ra đây bơi còn phải mua cái thứ này? Càng khó hiểu là, vì cái gì mà ở gần bãi biển lại có bán cái thứ này?
Cái này có thể nói cho Tiễn Ý Ý sao?
Đương nhiên không thể!
Anh nói cho cô biết anh đang nhìn cái này, Tiễn Ý Ý có thể sẽ nghĩ nhiều, xem anh như…
Nhưng nếu như không nói, cô có thể hay không cho rằng anh đang nhìn cô gái kia?
“Anh nhìn… nhìn người đàn ông bên cạnh cô ta.”
Lương Quyết Thành hơi do dự, “Hắn tập thể hình rất tốt, cơ bắp đều không tệ.”
Tiễn Ý Ý lập tức tin.
“Vậy à, nhưng cơ bắp của anh nhìn đẹp hơn.”
Tiễn Ý Ý thuận miệng nói.
Lương Quyết Thành từ nhỏ đã theo sư phụ ở võ quán luyện võ, dáng người cùng đường cong đều thuộc hàng cực phẩm, cơ bắp không phải là cái loại đô đô kia, thế nhưng sờ lên có cảm xúc rất tuyệt.
Lương Quyết Thành dừng chân.
Anh nghĩ một lúc, thấp giọng hỏi: “… Kia, em có muốn sờ không?”
Lương Quyết Thành ɭϊếʍ ɭϊếʍ góc môi.
“Anh có thể cho em sờ.”
Tiễn Ý Ý đứng ở đó nhìn Lương Quyết Thành, trong ánh mắt có thứ gì đó không nói rõ được.
Cô cảm thấy, người này đang câu dẫn mình.
Xem anh nói gì kia.
Cho cô sờ sờ cơ bắp nha.
Đó là thứ có thể tùy tiện sờ sờ sao?
Vạn nhất xảy ra chuyện gì thì sao?
Vẫn là nói, sao có thể ở chỗ này sờ được?
Tiễn Ý Ý nhìn chằm chằm bạn trai nhà mình.
Tổng cảm thấy, từ lúc đính hôn xong, anh càng ngày càng… phóng túng?
Tiễn Ý Ý nghĩ lại mình một chút.
Là cô bình thường quá ủy khất anh sao? Không có mà, rõ ràng hai người mỗi ngày đều có ôm có hôn, sau một năm hẹn họ vẫn yêu nhau rất cuồng nhiệt mà ta.
Vẫn là nói, anh là đang mong đợi thứ gì sao?
Tiễn Ý Ý thử thăm dò hỏi: “Kia… chúng ta về khách sạn có được không?”
Hô hấp Lương Quyết Thành bị kiềm hãm.
“… Được.”
Lúc này không phải là ra ngoài chơi sao, Tiễn Ý Ý lại nói về khách sạn, có phải hay không…
Lương Quyết Thành nhớ lại xem gần đây mình có tập thể hình hay không.
Hẳn là có, thời điểm có chút ý niệm không thể nói thẳng, anh sẽ thông qua việc tập thể hình để tiêu hao tinh lực.
Lương Quyết Thành chủ động hơn so với Tiễn Ý Ý, cũng không muốn đợi ở bờ biển nữa, anh nắm lấy tay cô, im lìm hướng về phía khách sạn.
Tiễn Ý Ý cảm thấy buồn cười.
Bạn trai của cô, đáng yêu muốn chết.
Cứ nghĩ như vậy sao?
Khách sạn ở đối diện biển, cách đó cũng không xa, hai người đi bộ một lát liền về đến nơi.
Lúc bọn họ trở về, vừa lúc gặp được Chu Tam với Tại Tiếu đi từ trong khách sạn ra.
Hai con hàng này ăn mặc chỉnh tề, bên cạnh có thêm hai cô em họ, hai người đó đang la hét muốn ăn hải sản.
“Lương ca!”
Chu Tam liếc thấy Lương Quyết Thành đi về khách sạn, trực tiếp nhảy qua bổ nhào vào người anh, một tiếng một tiếng hô: “Cứu em với Lương ca!”
Tại Tiếu chậm rãi đi tới.
“Đừng quan tâm nó, nó muốn đi bar ấy mà.”
Hai cô em gái muốn đi ăn, hai người làm anh trai chỉ có thể đi theo, thế nhưng Chu Tam lại biết một quán bar rất nổi tiếng ở chỗ này, tâm tâm niệm niệm muốn tới chơi.
“Lương ca, là anh em thì tới giúp em với, anh đi trông hai đứa em giúp em, hay là đi quán bar với em đây?”
Chu Tam vui vẻ nói.
Lương Quyết Thành đen mặt đem người xách ra.
“Tôi đưa cậu đi gặp Mạnh Bà*.”
Tiễn Ý Ý ở phía sau: … Phốc.
* Ý anh Thành là đưa Chu Tam xuống Hoàng Tuyền (Nơi ở của Mạnh Bà) ấy. Tức là cho hắn đi chết nha.