Đọc truyện Sau Khi Trùng Sinh Bốn Người Anh Đều Cưng Chiều Tôi – Chương 6
Hà Nguyệt Tâm kinh ngạc, cô đã biết sự quái lạ hồi nãy trong lòng cô ở đâu mà ra rồi, kiếp trước anh cả sẽ không giống như bây giờ như vậy. Hà Thúy Chi trước giờ vẫn luôn trầm mê vào công việc, rất ít khi giành không gian rảnh của mình dùng trên người người khác, bây giờ anh ấy thế nhưng lại quan tâm cô như thế, hơn nữa còn muốn đích thân đến đón cô nữa.
Đây đúng là điều hiếm có mà.
“Không cần đâu!” Cô vội nói, “Anh bận thì anh cứ làm tiếp chuyện của anh đi! Em tự mình về là được rồi.”
Anh cả đột nhiên khác thường như vậy, thực sự khiến cho cô có chút sợ hãi.
Hơn nữa cũng chỉ là đợi ở đây một xíu mà thôi, cái này có sao đâu chứ, từ nhỏ đến lớn cô đã chịu khổ không biết bao nhiêu lần rồi, chờ đợi đã là việc nhẹ nhàng nhất rồi.
Tiếp sau đó, mặc kệ anh cả có nói thêm gì đi chăng nữa, Hà Nguyệt Tâm cũng đều không chịu.
Hà Thúy Chi không còn cách nào khác, chỉ có thể nghe theo, anh thử hỏi dò Hà Nguyệt Tâm: “Tâm Tâm, vậy em nói anh nghe, bên cạnh em có phương tiện giao thông nào đặc biệt không?”
Hà Nguyệt Tâm nhìn về phía trạm xe bus, cách chỗ cô đang đứng có chút xa, hơn nữa đường còn đang sửa chữa nữa, không biết có thể đi qua được không nữa. Bên đường có người bắt taxi, nhưng bởi vì mưa giông lớn quá nên taxi qua qua lại lại đều trong trạng thái có khách cả.
Cô lắc lắc đầu: “Hình như……không có.”
“Vậy bên cạnh em có những gì?” Hà Thúy Chi kiên nhẫn vô cùng.
Hà Nguyệt Tâm nhìn xuyên màn mưa giông, trả lời anh cả: “Bên trái có một cửa hàng tiện lợi, còn có một tiệm trái cây, đối diện là cửa hàng 4S, bên phải là……”
*Cửa hàng 4S – 4S店: Cửa hàng bán xe (Automobile Sales Servicshop 4S), là một cửa hàng bán xe tổng hợp (Sale), liên kiện (Sparepart), hậu mãi(Service), thông tin khảo sát (Survey), là doanh nghiệp bán xe 4 trong 1.*
Hà Thúy Chi đánh gãy lời của cô: “Cửa hàng 4S?”
“Ừm.”
Hà Thúy Chi ánh mắt sáng rỡ, kết hợp với sự lo lắng trước đây của anh, anh đã tìm được cách giải quyết rồi.
“Anh không phải dặn Lý Nham đưa cho em một tấm thẻ rồi sao?”
“Đúng vậy, sao vậy?” Hà Nguyệt Tâm khựng lại, Hà Nguyệt Tâm vô thức sờ túi xách bên người, thẻ đen vẫn còn đặt trong đó.
Giọng nói lành lạnh của Hà Thúy Chi truyền đến từ đầu bên kia: “Em vào trong cửa hàng 4S chọn một chiếc xe mà em thích, rồi dùng tấm thẻ đó mua đi.”
Lại nhớ ra Hà Nguyệt Tâm chưa đủ tuổi, không có bằng lái xe không được lái xe, anh bổ sung nói: “Rồi sau đó kêu nhân viên bán xe lái xe chở em về nhà.”
Hà Nguyệt Tâm tay cầm điện thoại cả người đơ lại.
Vô thức nhìn về phía cửa hàng 4S, stander trước cửa hàng quảng cáo một số thương hiệu xe như Ferrari, Mercedes, Lamborghini……
Không phải chứ, anh cả, giọng điệu nhẹ nhàng như mua rau ngoài chợ này là nghiêm túc đấy hở?
Hà Nguyệt Tâm cảm thấy có chút điêu, theo bản năng muốn từ chối đề nghị điên rồ này.
Bởi vì trời mưa, không thể về nhà được, nên vì muốn cô có xe về nhà cộng thêm có người chở về nên tùy tiện mua một chiếc xe?
Hà Thúy Chi nói tiếp: “Anh từ sớm đã muốn mua một chiếc xe rồi. Em chỉ là thuận tiện mua về giùm anh thôi, không cần chọn kỹ đâu, chọn cái mắc nhất là được, được không?”
Anh không có nhiều yêu cầu gì với xe cả, xe thì chất lượng tốt là được số lượng không quan trọng. Nếu như nói là mua xe tặng Hà Nguyệt Tâm thì chắc chắn em ấy sẽ cảm thấy quý giá mà không chịu nhận, nhưng nếu nói là anh tự mình mua thì đơn giản nhiều hơn rồi.
Hà Nguyệt Tâm nhất thời không biết phải nói gì.
Nhớ đến cảnh tượng hùng vĩ ở bãi giữ trong nhà, Hà Nguyệt Tâm cảm thấy thật là hoang phí. Nếu đổi thành trước khi trùng sinh, cô nhất định sẽ không chút do dự mà trách anh trai, sau đó ép anh ấy sửa đổi thói tiêu xài phung phí này, nhưng đó là dưới tình huống tình cảm của cô và các anh trai tốt. Nhưng với mối quan hệ xa cách của hai người họ bây giờ thì Hà Nguyệt Tâm thật sự không mở miệng được.
Thấy Hà Nguyệt Tâm không nói gì, Hà Thúy Chi biết rằng cô đang do dự, giọng điệu nhịn không được nhu hòa đi nhiều: “Tâm Tâm, giúp anh cả đi, được không?”
Hà Thúy Chi cũng có lúc phải nhỏ giọng nài nỉ như vậy sao, Hà Nguyệt Tâm lại nhìn cửa hàng 4S một lần nữa, do dự nói: “Được.”
Hà Thúy Chi cúp máy, tâm tình rất tốt.
Đến lúc Hà Nguyệt Tâm mua xe về rồi, anh sẽ mướn thêm một tài xế riêng cho em ấy, tài xế thì không thể nào không xe phải không nà?
Sau đó thuận lý thành chương, xe cũng sẽ thuộc về Hà Nguyệt Tâm thôi.
Như vậy sẽ không phải lo lắng em gái bị mắc kẹt bên ngoài không thể về nhà được rồi.
Lý Vân và Vương Mộng Giai vẫn theo đuôi Hà Nguyệt Tâm, không vì gì khác, Lý Vân chỉ là không cam tâm, không chụp được hình xấu của Hà Nguyệt Tâm không nói, không nhận được sự đồng cảm của mọi người không nói, còn bị nói là fan của Hà Nguyệt Tâm nữa chứ, bài đăng mấy trăm lầu cũng bị xóa mất rồi.
Cô đem sự bất mãn trong lòng toàn bộ tính hết lên đầu Hà Nguyệt Tâm.
Cô kéo Vương Mộng Giai, không đi dạo nữa, chỉ đi theo sau lưng Hà Nguyệt Tâm thôi.
Thấy trời đổ mưa rồi, trong lòng cô mừng thầm, trời đổ mưa thì Hà Nguyệt Tâm nhất định sẽ rất vật vã, như vậy nói không chừng cô sẽ chụp được rất nhiều hình vật vã với nghèo nàn của Hà Nguyệt Tâm.
Ai biết được hình xấu vẫn chưa chụp được thì thấy nó nhận một cú điện thoại, nói không được vài phút thì bung dù đi vào trong cửa hàng 4S ở đối diện.
Hai người cảm thấy bối rối, Hà Nguyệt Tâm vào cửa hàng 4S để làm gì?
***
10 phút sau, Hà Nguyệt Tâm đứng trước cửa cửa hàng 4S, cô thu dù lại, chóp dù vẫn đang không ngừng nhiễu nước, nước mưa trên giày làm ướt cả tấm thảm màu đỏ trải trên sàn. Quần áo và đầu tóc của cô đều bị mưa tạt ướt, cả người đều có chút chật vật.
Cô nhìn vào trong cửa hàng, xem những hãng xe muôn hình vạn trạng bên trong, anh cả hình như không có nói cho cô biết phải mua hãng nào……chỉ nói mua mắc là được……
Không thanh thản như việc lựa sách, cô hoàn toàn không hiểu gì về xe cả.
Bây giờ trời đang mưa nên trong sảnh có không ít người. Hà Nguyệt Tâm nhìn vào bên trong một cái, có chút không thích ứng. Cách chỗ cô không xa là quầy dịch vụ, hai bên đều trưng bày những loại xe khác nhau, đều là những dạng xe cô nhìn không hiểu.
Theo quy trình mà nói thì chắc là nên tìm nhân viên bán xe dắt cô đi vòng vòng xem xe đúng không nhỉ?
Không xa có một người đàn ông bận vest, trên cổ treo thẻ nhân viên, đang đứng quay lưng về phía cô dựa vào quầy dịch vụ.
Cô đi qua đó, nở nụ cười lễ phép nói: “Chào anh. Em muốn mua xe, anh có thể dẫn em đi xem thử không, em không hiểu nhiều về xe lắm.”
Người đó quay đầu lại, theo bản năng nở nụ cười xã giao, sau khi nhìn thấy là Hà Nguyệt Tâm thì nụ cười trên mặt hắn khựng lại một hồi, sau đó quét mắt nhìn đống sách cũ trên tay cô, mày hơi nhăn lại một chút.
Nụ cười trên mặt tắt bớt: “Em……muốn mua xe?”
Hà Nguyệt Tâm gật đầu. Cô đến mua xe, dựa theo yêu cầu của anh cả, mua cái mắc nhất ở đây.
Nhân viên đánh giá Hà Nguyệt Tâm từ trên xuống dưới một hồi, có chút nghi ngờ.
Bình thường khách hàng đến mua xe, giới thiệu xe công với thử xe, mỗi tình tiết đều phải cực tỉ mỉ, tranh giảnh cơ hội bán được xe. Nhưng có lúc, tiêu tốn thời gian hơn nửa ngày, xe cũng thử đã rồi, đến cuối cùng khách hàng lại nói là không mua nữa.
Cho nên từ lần đầu gặp khách, anh đều sẽ đánh giá năng lực tiêu phí của người đó, rồi quyết định có nên lãng phí thời gian giới thiệu sản phẩm cho họ không. Đặc biệt bây giờ đã là cuối tháng rồi, cách ngày đánh giá KPI không còn mấy ngày nữa, và KPI của anh còn thiếu một xíu nữa mới lấy được quán quân, quán quân KPI sẽ có thưởng.
Còn Hà Nguyệt Tâm tuy rằng xinh đẹp, nhưng từ đầu đến chân đều toát ra vẻ tiết kiệm quán xuyến gia đình, nhìn là biết học sinh vừa học vừa làm, nói khó nghe một chút thì chính là nghèo nàn.
Hà Nguyệt Tâm hoàn toàn không biết trong lòng hắn đang nghĩ gì, thấy hắn không nói lời nào chỉ đành nhắc hắn: “Anh có thể dắt em đi xem xung quanh không?”
Thấy Hà Nguyệt Tâm hối mình, nụ cười trên mặt tắt hẳn, xoay đầu lại móc điện thoại trong túi ra lướt, lơ đễnh nói: “Xe ở đó hết đấy, em tự đi coi đi.”
Hà Nguyệt Tâm nhíu mày, người này rõ ràng không muốn phục vụ cô.
Nhưng anh cả nói muốn mua xe mắc nhất, cô không hiểu gì về xe cả, nếu không có người giải thích cho cô nghe, cô thật sự không biết đâu là đâu cả.
Cô nhẫn nại nói: “Vậy anh có thể nói cho em nghe xe mắc nhất đặt ở chỗ nào không, tự em đi coi.”
Nhân viên bán hàng lơ đễnh ngước đầu lên, nhướng một bên mày lên quan sát Hà Nguyệt Tâm một cái.
Hắn làm việc ở đây lâu rồi, những khách hàng tò mò đến xem không đích thực không ít.
Anh chỉ tay về hướng quầy trưng bày bên phải cho có lệ: “Ở tuốt bên trong đấy, tự mình đi xem đi.”
Hà Nguyệt Tâm rõ ràng cảm nhận được thái độ lấy lệ của hắn, cho dù là người dễ cảm thông cô cũng cảm thấy có chút không vui.
Cô không nói chuyện với hắn nữa, đi về phía hắn chỉ.
Quầy hơi cao hơn mặt đất ở sát bên trong, đang trưng bày chiếc Maserati mới toanh, thân xe màu xanh đậm dưới ánh đèn nhìn càng sang trọng hơn gấp bội.
Xe này chắc là chiếc mắc nhất nhỉ.