Sau khi trúc mã chết, tôi nằm mộng xuân

Chương 37


Đọc truyện Sau khi trúc mã chết, tôi nằm mộng xuân – Chương 37

Chương 37: Ác ý
 
Dưới đèn thủy tinh hai thân ảnh quấn lấy nhau phản chiếu lên rèm cửa để lại cho người khác suy nghĩ xa xôi vô hạn.
 
Trường Ngọc bị đè tới góc giường, hai tay nắm chặt ga giường, lại bị người đàn ông trên người mạnh mẽ tác ra, mười ngón đan xen. Nơi hai người giao hợp phát ra tiếng nước mập mờ, Trường Ngọc xấu hổ đỏ mặt, ngay cả đầu ngón tay cũng hồng nhạt, hôm nay mất hứng giữa chừng, mặc dù mẹ Trường vẫn bảo cô đi dạo thêm một lát nhưng cô cũng không còn tâm tình, hai người đành phải về nhà, đến mức ban đêm cô vừa dính vào giường tiến vào giấc mộng liền bị người tóm gọn, đặt lên giường làm bước đầu qua loa rồi lập tức tiến quân thần tốc.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc – Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Buổi sáng người đàn ông bị trêu chọc bốc lửa, đợi trong ngọc mãi mới chờ đến khi cô chìm vào giấc ngủ, kéo quần áo cô ra vội vã không nhịn nổi. Đôi nhũ hoa của người dưới thân bị đụng phải lắc lư, vội vàng ngay cả nội y cũng không cởi ra chỉ kéo lên, đầu ti đỏ thắm đứng thẳng giữa nhũ hoa trắng nõn mềm mại, anh nhìn miệng đắng lưỡi khô, quần áo chồng chất bên hông, đồ lót cũng chỉ miễn cưỡng treo chỗ đầu gối, hai bàn tay to bóp mông cô để lại mấy chỗ dấu bàn tay.
 
“Ừm a… Nhẹ chút…a a a.”
 
Trường Ngọc chỉ cảm thấy hôm nay anh vô cùng gấp gáp, ngay cả chuyện cởi quần áo của cô cũng không màng, quần áo treo trên người bao giờ cũng khó chịu, chỉ là bây giờ bị đè trên giường, ra vào chín cạn một sâu, bên trong hoa huyệt nước chảy xiết ròng ròng lại bị côn thịt giày vò thành bọt trắng, môi đỏ khẽ mở thở ra vệt nước ái muội, đầu trống rỗng hoàn toàn rốt cuộc không nghĩ ra chuyện khác.
 
Thân thể mềm mại mềm thành một vũng nước, mặc cho người trên thân loay hoay, trong thành hoa huyệt co lại không theo quy luật, kẹp loạn một trận, hai tay vác lên bả vai người đàn ông để lại mấy vết xước.
 

“Ưm” Người đàn ông kêu lên một tiếng đau lớn, vừa rồi cái kia bóp mấy lần suýt chút nữa bị kẹp chặt đến mức anh thất thủ, không thể nào bắn sớm như vậy được, anh trừng phạt vỗ cái mông cô, lập tức lưu lại hai dấu bàn tay trên mông cô.
 
“Nhẹ chút, muốn bẻ gãy chồng em sao?”
 
“Hu hu hu…” Bị anh vỗ một cái, kích thích từ đằng sau đến hoa huyệt đằng trước kẹp chặt hơn nữa.
 
Truyện được dịch và edit bởi Sắc – Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trán người đàn ông nổi gân xanh, hiển nhiên không khống chế nổi đột nhiên cúi đầu cắn tai cô, bắt đắc dĩ bắn tinh dịch ra.
 
Hoa tâm Trường Ngọc bị tinh dịch bắn vào trong dồn dập như dòng nước xiết cũng cao trào theo, thân thể run lên một cái, trên người chảy mồ hôi, xương quai xanh, nhũ hoa ánh lên, xinh đẹp đến mức anh chỉ muốn liếm hai cái bên trên, giống như ngay cả mồ hôi cũng vú trắng, ngọt ngào.
 
Mắc dù bất đắc dĩ bắn ra nhưng ngược lại người đàn ông khôi phục về dáng vẻ dịu dàng kia, nhẹ nhàng dịu dàng chạm vào cái cổ duyên dáng, môi đỏ của cô, không cần cạy ra, môi đỏ đón ý hùa theo mở ra khe hở nhỏ, đầu lưỡi anh liền chui vào quấn lấy cái lưỡi hồng phấn của Trường Ngọc, hôn hít triền miên, lúc rời khỏi còn dẫn ra một sợi chỉ bạc.
 
Trường Ngọc bị hôn đến mơ mơ màng màng nhìn thấy vệt nước trên khóe miệng anh, tự phát dùng đầu lưỡi liếm đi muốn làm sạch giúp anh, Cố Tranh lại ôm lấy người hôn một cái.
 

Côn thịt vừa bắn xong nửa mềm lại cứng lên, Cố Tranh yêu thương hôn đầu ti cô một cái, ôm lấy người đi tới trước cửa sổ. Rèm bị xốc lên, không biết cả mặt này biến thành tường kính từ lúc nào, kéo rèm mở ra một phát đèn màu rực rỡ về đêm phía ngoài lập tức đi vào trong phòng.
 
“Ngọc Nhi chúng ta làm ở cửa sổ phía trước có được không?” Người đàn ông dịu dàng dụ dỗ.
 
Ngoài miệng thương lượng còn bước chân đã bước đến phía trước cửa sổ, đặt người lên trên mặt kính, mặt kính thủy tinh lạnh lẽo chạm vào khiến cô lạnh cả người, cảnh hoa run rẩy run một cái, khôi phục một chút ý thức cô lại không sợ, suy cho cùng chỉ giấc mở của mình mà thôi, cũng không có người khác.
 
Cố Tranh nhìn ra ý nghĩ của cô, trong lòng nghĩ cô gái nhỏ thông minh không dễ lừa, trên mặt lại không biểu hiện chút nòa, chỉ cười hôn lên vành tai cô dịu dàng tiến vào.
 
Khom tay nhấc chân cô lên, chống cả người cô lên trên cửa sổ thủy tinh, thủy tinh lại trơn trượt tay cô không giữ được, chỉ có thể trèo lên bờ vai anh ngược lại khiến anh tiến vào sâu hơn nữa.
 
Anh đánh nhẹ hai cái, thấy Trường Ngọc đạt được niềm vui đong đưa bờ mông theo động tác của cô, suy nghĩ một chút cởi bỏ hết tất cả quần áo của cô, nhũ hoa trần trụi bại lộ trước mắt anh, vuốt ve đùa bỡn đầu ti của cô.
 
“Ngọc Nhi, anh đang làm gì?”
 

“Ừm…” Trường Ngọc không vừa lòng với trêu chọc đơn giản của anh, đụng vào phía dưới của anh, bất mãn trong mắt sắp tràn ra ngoài.
 
“Nói anh nghe anh đang làm gì, bé ngoan đáp đúng sẽ có thưởng.” Người đàn ông đưa một cái tay ra, ngón tay kẹp lấy một đầu ti của cô, đầu ti cứng như đá đi đi lại lại giữa sự ma sát ngón trỏ và ngón giữa của anh.
 
Bị sờ hơi đau chút, càng nhiều hơn nữa là Trường Ngọc thoải mái, nghe thấy lời của anh, nhìn người đàn ông một mặt dục cầu bất mãn còn đang cố gắng trêu chọc mình trước mắt, không kìm lòng được liếm môi dưới phun ra hết tất cả những thứ dằn xuống đáy lòng.
 
“A… Cố Tranh đang chơi đầu ti của anh… ngứa quá… muốn hôn hôn…”
 
“Bé ngoan.” Cố Tranh sờ đầu của cô, tuân theo dục vọng của cô, cúi đầu ngậm lấy đầu ti, mút vào rồi liếm rồi cắn, thoải mái đến mức Trường Ngọc khóc nức nở.
 
“Ừm… một bên khác cũng muốn Cố Tranh hôn hôn…” Trường Ngọc nâng nhũ hoa lên cao đưa thẳng vào trong miệng anh, Cố Tranh ăn xong một bên hôn trấn an một cái mới chuyển tới cái tiếp theo.
 
Nhưng mà được hôn đầu ti còn chưa đủ, mặc dù nhũ hoa thoải mái nhưng hoa huyệt lại càng ngày càng ngứa, ngọ nguậy muốn côn thịt đâm một cái, nhưng mà cô rõ ràng cảm nhận được côn thịt nhảy lên nhưng nó lại bất động, Trường Ngọc nức nở uốn éo người.
 
“Cố Tranh làm… côn thịt… muốn…”
 
Trường Ngọc cầu hoa khiến người đàn ông trì trệ, nhất là cô cứ di chuyển, côn thịt còn thọt tới điểm mẫn cảm của cô, chạm hai lần liền yêu kiều tiết ra, tóc rối tung rũ xuống bờ vai trần truồng, một phần rơi xuống trên nhũ hoa, chạm đến một phần nhũ hoa lại không che được hai điểm đỏ bừng, xinh đẹp đến muốn mạng, mà người phụ nữ mình thích còn không tự biết lấy chút nào dụ dỗ anh, người đàn ông nào có thể nhịn được?

 
Cố Tranh không nhịn được nâng một chân cô lên đặt lên bờ vai, cứ ra vào mở rộng đóng chặt như vậy, nước ở hoa tâm gần như chưa từng ngừng, anh đâm một cái vũng dâm thủy bắn khắp nơi, vách trong nuốt chặt côn thịt, Trường Ngọc biết rõ ràng gân xanh phía trên.
 
“Ừm a… côn thịt của Cố Tranh… đang làm huyệt nhỏ của em… đầy quá to quá…a.”
 
Giọng nói rên rỉ thay đổi lúc cuối cùng, côn thịt ma sát thẳng vào điểm mẫn cảm, chọc vào miệng tử cung, miệng nhỏ còn hôn quy đầu của anh, đáng yêu cực kỳ.
 
Cố Tranh chỉ ngừng một chút, một giây sau liền đâm vào tàn nhẫn.
 
“Sắp… tiến đến… bụng sắp vỡ… hu hu hu…” Mắt Trường Ngọc đỏ bừng, nước mắt rơi xuống cuồn cuộn, Cố Tranh lại không yêu thương chút nào, khóe mắt đỏ bừng đâm thẳng.
 
Anh muốn chơi hỏng cô, đâm nát cô, từ đây trong mắt chỉ có một mình anh!
 
Đáy mắt nổi lên một mảng đỏ ngầu, anh cắn răng, hàm dưới căng chặt, hầu kết nhấp nhô không ngừng, ác ý đập vào mặt bao lấy thân thể anh.


 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.