Đọc truyện Sau khi trúc mã chết, tôi nằm mộng xuân – Chương 13
Chương 13: Anh muốn làm trước gương
“A.”
“Ưm.”
Truyện được dịch và edit bởi Sắc – Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Côn thịt đói khát đã lâu cuối cùng cũng đâm vào, tất cả dâm thủy phun lên trên đầu nấm, giống như lữ khách tập tễnh đi trên sa mạc cuối cùng cũng tìm được suối ngọt.
Hung khí sắc bén tách bên trong huyệt giam hãm ra, hai ngày không bị làm huyệt nhỏ khôi phục lại căng chặt tới cực điểm. Nhưng mà trong mơ không có cảm giác đau, chẳng qua Trường Ngọc cảm thấy hôm nay côn thịt lớn hơn, càng căng hơn, chật ních huyệt nhỏ của cô.
Người đàn ông đẩy mông phát lực, bắp thịt trong hai chân căng cứng, côn thịt dựng thẳng đâm thẳng vào, Trường Ngọc dạng chân trên người anh, thân thể mềm mại đã nhão ra thành một cục, hai tay lỏng lỏng lẻo lẻo đặt lên trên vai anh, nhũ hoa đầy đặn bị lồng ngực cứng rắn đè ép, viên mâm xôi nhỏ đỏ ửng cứng lên ma sát với đầu ti màu nâu của anh.
Thoải mái duyên dáng hô to thốt lên.
“Ưm…A… Thoải mái quá…”
Tầng tầng lớp lớp thịt bên trong quấy nhiễu côn thịt, mỗi lần đều đẩy đến điểm cao trào, kích thích co lại hơn nữa, mở rộng va chạm rút ra đút vào, đâm thẳng vào sâu trong hoa tâm, từng đợt lại từng đợt khoái cảm chồng chất không ngừng chỗ giao hợp và bên hông, tràn vào trong đầu.
Ngay tại trước một giây sắp chạm đến đỉnh điểm, Cố Tranh bỗng nhiên dừng lại, vật lớn dừng lại bất động trong cơ thể cô.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc – Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trường Ngọc không kiên nhẫn mở mắt ra, cái mông đầy đặn vểnh cao hơi giật giật, môi đỏ nhuận nước dán lên môi mỏng người đàn ông cọ nhẹ. Ý vị lại vô cùng rõ ràng.
Người đàn ông bỗng nhiên đứng lên, rút côn thịt ra, hô hấp Trường Ngọc trì trệ, thắt chặt huyệt nhỏ không cho anh đi.
Côn thịt bỗng nhiên bị hút vào một cái, khoái cảm gần như muốn bao phủ ý thức của anh, quấy nhiễu suýt chút nữa bắn ra, anh thở hắt ra hận không thể đâm vào tầng tầng lớp lớp lần nữa.
Nhưng trên thực tế anh vẫn mạnh mẽ rút côn thịt ra, kéo ra một sợi tơ bạc dài. Không có côn thịt giữ lại, hoa huyệt mở ra một cái lỗ thật ta, cánh hoa còn đang nhúc nhích nhẹ, dâm thủy bên trong chảy ra, rừng rậm bị làm ướt nhẹp bóng loáng.
“…Không muốn…”
Trường Ngọc không chống đỡ, cả người vô lực ngã xuống giường, hai chân mở lớn, cảnh sắc ở giữa bị Cố Tranh thu hết vào mắt.
Nhưng mà anh vẫn nhanh chóng bế người lên, Trường Ngọc còn chưa vui vẻ được một lúc thì phát hiện mình bị anh ôm đến trước gương.
Một cái suy nghĩ mơ hồ hiện lên trong đầu.
Giống như nghe được tiếng lòng của cô, Cố Tranh xoay mặt cô, hai chân mở rộng đối diện với tấm gương.
Sau đó trong tầm mắt của cô, côn thịt hung hăng đâm vào nơi dính đầy dâm thủy của cô.
Tư thế này cô không xa lạ gì, dù sao hai ngày trước Cố Tranh từng làm như thế với cô, nhưng mà biết là một chuyện, nhìn chính mình bị làm lại là một chuyện khác.
Người đàn ông phía sau cười dịu dàng, cúi đầu cắn lỗ tai cô thân mật, côn thịt dưới thân lại thô kệch dữ tợn, hung ác di chuyển bên trong cơ thể cô.
Cô có thể nhìn thấy rõ ràng mình nhỏ nhắn trong gương, ngay cả huyệt nhỏ cũng nhỏ, lại bị anh chọc ra một cái lỗ hổng lớn, thời gian đâm vào rút ra quá nhanh cánh hoa bị mài đỏ bừng, vô cùng đáng thương lật ra ngoài, hoa châu nhỏ cũng bại lộ trong tầm mắt cô.
Cố Tranh cắn lỗ tai cô, đầu lưỡi thô ráp đảo quanh trong tai cô, tiếng thở dốc khàn khàn bên tia, gợi cảm muốn mạng.
“Ngọc Nhi, sờ chính mình đi.”
Trường Ngọc lắc đầu, Cố Tranh cũng không vội, dùng một tay đỡ hai chân cô, một tay khác dẫn dắt tay cô hướng về cánh hoa của mình.
“Chạm được chưa, đây là nơi có thể khiến em thoải mái.”
Tay lớn bao phủ tay cô đẩy cánh hoa ra, toàn bộ hoa châu rơi trên ngón tay cô.
Mềm mềm, ẩm ướt.
Dòng điện nhỏ tê dại vọt thẳng lên đầu.
“A…”
“Ngoan, tự sợ nó, nếu không em sẽ ngã xuống.” Cố Tranh nhẹ giọng cười, thân thể đâm một cái, vì nguyên nhân trọng lượng cơ thể, thân thể ngồi thẳng trên côn thịt, cả cây côn thịt bị tham ăn nuốt vào, không thừa một chút.
“A…!”
Miệng tử cung bị đẩy ra, ngón tay sờ hoa châu run lên, dục vọng tăng vọt, Trường Ngọc cảm nhận được lạc thú, nhẹ nhàng vuốt ve hoa châu, đảo vòng quanh hạt châu thỉnh thoảng nhéo bóp gảy.
Ngẫu nhiên đụng phải côn thịt lành lạnh, chỉ chốc lát sau trên tay dính đầy dâm thủy của mình và tinh dịch của anh.
Một tay khác cũng không thỏa mãn, không tự chủ đặt lên nhũ hoa, tay nhỏ nhắn nắm chặt bầu vú đẫy đà, một tay không thể cầm hết, hõm vào, đầu ti đỏ thẫm bị kẹp trong khe hở, cứng lên giống như hạt đậu phộng.
Cô lại cứ muốn tham lam nắm lấy toàn bộ, nhũ hoa xinh đẹp run rẩy.
“A… Ưm… Ơ.”
Trường Ngọc khó nhịn ngửa đầu ra sau, tiện cho Cố Tranh nghiêng đầu hôn cô, lè lưỡi chuyển động cạy mở cánh môi cô ra, móc đầu lưỡi phấn nộn ra, dây dưa trên không trung.
Mật dịch không thể khống chế chảy xuống từ khóe miệng, cô ngơ ngác bắt lấy đầu vú mình nắn bóp.
Cố Tranh đỏ mắt nhìn thấy tất cả, ngay từ lúc cô bắt đầu tự an ủi anh đã muốn làm như vậy. Anh chôn trong cơ thể cô, cảm nhận được huyệt đạo co vào có quy luật một hồi, biết cô muốn cao trào, côn thịt hung hăng đâm vào nhanh chóng, cuối cùng vào lúc cô cao trào co vào, cắn cổ cô cùng lên đỉnh.
“A…A a a”
Tiếng thét chói tai của Trường Ngọc vang lên, hai tay bất lực rũ xuống, rốt cuộc không còn sức lực.
Tức giận.
Ánh mắt mông lung nhìn một khắc này mình cao trào trong gương, kiều diễm dụ hoặc, ánh mắt mê hoặc quyến rũ, toàn thân hiện ra màu hồng mỹ lệ, xinh đẹp không gì sánh được.
Trường Ngọc nhìn đến ngây dại.
Cố Tranh bắn xong cũng không rút ra, đón lấy hoa dịch và tinh dịch, tiến vào trong vùng đầm lầy tung tóe rối tinh rối mù.
Đập vào mắt là vết răng màu đỏ bị anh cắn, lòng anh đau lè lưỡi liếm, giống như con chó con liếm láp vết thương. Nhưng mà Trường Ngọc vừa mới trải qua cao trào mẫn cảm tới cực điểm, anh chỉ đụng có một cái, toàn thân cô liền run rẩy, hoa huyệt không ngừng phun ra mật dịch.
“Từ bỏ… em không được… hu hu hu.”
Trường Ngọc lắc đầu, tóc ướt đẫm dính trên mặt cho người ta một loại vẻ đẹp ngược đãi, trong nhất thời suýt chút nữa làm cho Cố Tranh không khống chế nổi muốn làm hư cô.
Anh đè người xuống giường, nâng cái mông cô lên đâm vào phía sau, phần eo và mông ra sức, nhún nhún đâm vào, mỗi cái đều đâm đến tử cung, ma sát với thành tử cung.
Mỗi lần Trường Ngọc đều gần như bị đâm đến bay ra ngoài nhưng ngay một giây sau lại bị kéo trở về, tay lớn giam giữ eo nhỏ, dùng sức lớn để lại mấy dấu tay xanh tím.
“Ba ba ba.”
“Bạch bạch bạch bạch bạch.”
Cái mông bị túi thịt va vào vang lên tiếng, dâm thủy bị đâm phát ra âm thanh dâm đãng, Trường Ngọc nhắm hai mắt đong đưa, hai tay vô lực chống lên chăn, nhũ hoa bị đâm bay bay tới bay lui, rõ ràng gần như sắp không chịu nổi rồi cái mông mông nhỏ lại hòa theo côn thịt rút ra đút vào, cong lên một độ cong mượt mà vểnh cao.
Khoái cảm xếp thành một cái độ cao khó mà tin nổi, Trường Ngọc hoàn toàn đắm chìm trong biển dục vọng, vô lực bị đưa tới cao trào.
Trong ý thức mơ hồ bỗng nhiên có thêm một giọng nói khàn khàn.
“Ngọc Nhi.”
“Ưm…”
“Nói cho anh biết hôm nay xảy ra chuyện gì?”
“A… Ưm.” Hoàn toàn không ý thức được mình đang bị tra hỏi, toàn thân đều bị người đàn ông chi phối, cô trả lời câu hỏi theo bản năng, “Ưm… có biến thái… a… Hồ Ti Tùng… đáng ghét… ừm a… chậm một chút…”
Cố Tranh cụp mắt, đôi mắt đỏ ngầu hiện lên một tia lạnh lẽo, anh hung hăng đâm vào một cái đưa cô lên đỉnh.
“A!”
Trường Ngọc ngã trên giường, tay nắm chặt lấy ga giường, bị làm ngất đi.
Cố Tranh dịu dàng sờ mái tóc còn ướt của cô, lạnh lẽo nơi đáy mắt làm cho người ta run rẩy.