Sau khi trọng sinh ta bị quăng vào phòng tối

Chương 9


Bạn đang đọc Sau khi trọng sinh ta bị quăng vào phòng tối – Chương 9:

“A Cẩm, con đi cầu xin A Triều đi, đi cầu xin hắn, nương van con, chỉ có con mới có thể cầu xin hắn được!” Trong lòng Hoa thị cũng khó chịu, thật ra nhà mẹ đẻ bà cũng không phải hoàn toàn không để ý đến tình nghĩa cũ, cháu của bà làm thị lang ở Hình bộ, cũng từng mạo hiểm để bà đi thăm trại giam một lần, lúc đó trượng phu đã dặn dò bà trực tiếp hạ dược nữ nhi, đưa đến giường Tả Triều Chi.
 
Đây là sự khác biệt giữa nam nhân và nữ nhân, Hứa thượng thư có thể yêu thương chiều chuộng Hứa Đường Miên, nhưng tình yêu đó có điểm mấu chốt và tiền đề. Khi Đường Miên có được mối hôn sự tốt lại ôn hòa vừa ý, đương nhiên là đại tiểu thư ngàn kiều vạn sủng. Nhưng nếu so với tính mạng của phụ thân và huynh trưởng, thì e là cho dù phải dâng nàng cho vô số nam nhân làm nhục, Hứa thượng thư cũng hạ quyết tâm tàn nhẫn.
 
Hứa gia mới suy tàn, đã có một thứ nữ không con nối dõi ốm chết, còn có hai thứ nữ bị đuổi về nhà mẹ đẻ, Hoa phu nhân nhìn thấy đã sốt ruột.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 

Trong lòng Hứa Đường Miên rất không muốn, nàng vẫn còn vọng tưởng: “Vậy ngoại công đâu? Cữu cữu đâu? Còn cả Lâm thế bá? Tư Mã bá bá đâu?” Nàng hỏi một đám người, hỏi đến cuối cùng đáy lòng run lên, nàng nhìn thấy sự thương xót trong ánh mắt của mẫu thân.
 
Vì phụ huynh, Hứa Đường Miên nàng không thể không đi cầu xin, Tả Triều Chi đang đợi nàng ở đại sảnh trống, dường như đã sớm biết nàng sẽ đến gặp.
 
Nhớ tới lời của mẫu thân, lòng nàng đau như cắt.
 
Mẫu thân nói, nếu không thể cầu xin sự trợ giúp của Tả Triều Chi, nàng nhất định phải nhờ vả Sùng Vương. Sùng Vương là đệ đệ ruột của hoàng đế, thuở nhỏ Sùng Vương sơ ý bị gãy chân, nên đến bây giờ mới không có duyên với ngai vàng. Năm nay Sùng Vương đã bốn mươi lăm, cả người đều là mỡ thì không nói, còn thích ngược đãi nữ nhân, đã có không ít nữ nhi xinh đẹp của tội thần, quản gia bị dâng cho hắn. Vì cầu xin giữ lại người kế tự cho gia đình, tiểu thư Lưu gia đã bị dâng lên phủ Sùng Vương, cũng chỉ vì để tẩu tử của nàng mang mấy thiếp thất vào đại lao Hình bộ cho Lưu đại công tử lưu lại hậu duệ. Ba ngày trước Lưu đại công tử cũng bị hỏi chém, không biết sự hy sinh của Lưu cô nương có thật sự có tác dụng không, rốt cuộc có hoài thai không, tất cả đều là ẩn số.
 
Nàng biết Lưu cô nương kia, bởi vì các nàng là bằng hữu, Lưu gia vốn cũng là một đại tộc. Ai có thể đoán được sự thay đổi to lớn này, tiểu cô nương cứ như vậy mà rơi vào tai họa, trong lòng nàng cũng buồn thay cho nàng ấy, cũng buồn cho chính mình.
 
Nàng nhớ đến, Tả Triều Chi đối xử với nàng rất tốt, nếu nàng cầu xin hắn, nói với hắn nàng đã có người mình thích, có phải hắn có thể giúp nàng không?
 

Quả nhiên làm việc gì cũng phải chừa lại chút đường lui, nhớ tới Tả Triều Chi nhục nhã mình trước mặt mọi người thế nào, trong lòng nàng lập tức trống rỗng.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tả Triều Chi đưa lưng về phía nàng, hắn biết ý nguyện của mình sắp được thực hiện, nhưng hắn lại không rõ liệu rằng lúc này hắn đã được nếm trải niềm vui hay chưa.
 
“Triều Chi ca ca.” Nàng rụt rè lên tiếng, âm thanh trưởng thành hơn so với trong trí nhớ của hắn. Thật ra trước khi gặp mặt, hắn không có dục niệm với nàng, nhưng khi lướt qua ở Thành Vương phủ kia, giống như chớp mắt đã vạn năm, tâm tĩnh lặng, huyết mạch đã ngừng chảy trong nháy mắt như sống lại, sinh ra hỉ nộ ái ố của người thường.
 
Chỉ nghe thấy âm thanh của nàng, đã có một luồng điện chạy qua cơ thể hắn, còn đáng xấu hổ hơn là hắn sinh ra phản ứng sinh lý, cho nên chỉ có thể đưa lưng về phía nàng.

 
Thính lực của hắn rất tốt, có thể nghe thấy nàng bước từng bước một tới gần hắn.
 
“Triều Chi ca ca, huynh có thể giúp phụ thân và ca ca ta không? Coi như là vì tất cả những gì chúng ta đã trải qua khi còn nhỏ.” Lúc con người đang tuyệt vọng, suy nghĩ hỗn loạn, tăm tối, Đường Miên tự thôi miên mình, nàng đã từng cứu hắn, chỉ cần hắn có thể giúp nàng vượt qua cửa ải này là tốt rồi. Nếu bạn có đọc bản dịch này ở trang reup rồi thì cũng nhớ qua trang chủ Luvevaland.co để ủng hộ view cho team mình nha.
 
“Sau này chúng ta còn có thể là bằng hữu được không? Triều Chi ca ca, ta đã có người mình thích rồi.” Nàng vốn là tiểu thư khuê cát, lớn lên ngàn kiều vạn sủng, có chút yếu ớt, có chút khờ dại, tâm địa tốt, nhưng lại không khỏi có hơi tự phụ, ở bên ngoài rất coi trọng mặt mũi của mình, muốn giữ thể diện của một đại tiểu thư. Nhưng đối mặt với Tả Triều Chi, tính trẻ con của nàng luôn không giấu được.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.