Sau khi trọng sinh ta bị quăng vào phòng tối

Chương 84


Bạn đang đọc Sau khi trọng sinh ta bị quăng vào phòng tối – Chương 84:

Phương Thảo cẩn cận xách đèn, trên mặt đều là ý cười.
 
“Làm sao thế?” Đường Miên thấy Phương Thảo cười rất vui vẻ, không kìm được cũng cảm thấy vui vẻ theo.
 
Tướng mạo của Phương Thảo thanh lệ, nhìn còn có vài phần ngây thơ, trong trí nhớ của Đường Miên, bất kể gặp phải khó khăn gì, Phương Thảo đều rất tích cực lạc quan, trước đây nàng không thích sự ngốc nghếch này của nàng ta, nhưng bây giờ lại thấy vô cùng thích, Đường Miên đã đề cập với Tả Triều Chi rằng muốn hứa hôn cho Phương Thảo và Nghiễn Thư, nhưng dường như Tả Triều Chi không muốn tùy tiện thay đổi hôn sự của Phương Thảo.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Hắn đề bạt người mà Phương Thảo gả cho ở đời trước là tên tiểu đồng chăn ngựa A Ngũ đến bên cạnh mình, đổi tên thành Thư Luyện. Thư Luyện thật sự rất xấu xí, nhưng là một người rất trung thành và tốt bụng, có lẽ Phương Thảo mãi mãi biết cách nhìn thấu lòng người hơn là nàng, nàng đã từng quan sát rồi, tuy rằng Thư Luyện rất xấu xí, nhưng so với Nghiễn Thư và Mặc Thư, Phương Thảo càng thân thiết với Thư Luyện hơn.
 

Đường Miên không kìm được mà cảm thấy, nàng cũng quá cố chấp rồi.
 
“Chỉ là vui mừng thôi, thấy tiểu thư và Tả đại tướng quân có thể vui vẻ bên nhau, nô tỳ rất vui mừng.” Niềm vui của Phương Thảo rất thuần khiết, nàng ta đột nhiên có chút lo lắng nhìn Đường Miên: “Tiểu thư, nô tỳ biết người không thích nghe những điều này, nhưng Tư Mã công tử thực sự không phải người tốt, hắn ta đã cùng Lý tiểu thư đính hôn rồi, vẫn khiến mọi người xung quanh cho rằng hắn ta tương tư tiểu thư, điều này sẽ làm tổn hại đến khuê danh của người đấy!” Hôm đó Tư Mã Thanh Ly lên tiếng bênh vực Đường Miên, không thể tránh khỏi việc dẫn đến những tin đồn bịa đặt, đến cuối cùng người chịu tổn hại lại chỉ có một mình Đường Miên.
 
Mọi người sẽ cho rằng hắn ta là một công tử có tấm lòng rộng mở, nhưng lại cảm thấy Đường Miên rõ ràng đã có hôn ước, lại vẫn cùng nam nhân khác dây dưa không rõ ràng.
 
“Ta biết muội là muốn tốt cho ta, tiểu cô nương như muội đừng nghĩ những chuyện vô ích như thế nữa.” Đường Miên giơ tay chọc chọc vào đầu Phương Thảo: “Đừng nói ta nữa, nói muội đi, ta thấy muội và Thư Luyện khá thân đó, có chuyện gì thế?” Nàng không định để Phương Thảo xuất giá nhanh như vậy, chỉ là muốn trêu chọc tiểu cô nương này một chút thôi.
 
Phương Thảo bây giờ mới là một tiểu cô nương mười sáu tuổi, mà nàng đã là một bà dì hai mươi bảy tuổi tinh quái. Đúng như dự đoán, tiểu cô nương nghe thấy nàng nói vậy, lập tức đỏ mặt đến mức trông giống như quả đào mật chín, trong bóng tối đáng lẽ là không nhìn rõ, nhưng qua chiếc đèn bấc trên tay nàng, đỏ đến càng ngày càng đẹp.
 
“Tiểu thư!”
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Phương Thảo giậm chân, trong lòng Đường Miên càng hưng phấn, nàng phát hiện sau khi thân quen với Ngu Kiều, nàng vô cùng thích những tiểu cô nương đáng yêu, đùa giỡn với tiểu cô nương khiến cả thể xác và tinh thần đều vui sướng, mặc dù dần trở nên biến thái, nhưng lại vô cùng vui vẻ.
 
“Nói nghe xem nào!” Đường Miên lại chọt cái eo của tiểu cô nương, thấy tiểu cô nương nhảy cẫng lên, bắt đầu có thể hiểu được tại sao Tả Triều Chi lại thích chọt cái eo của nàng.

 
Thú vị quá đi!
 
Sau khi cơn ngượng ngùng qua đi, lúc này tiểu cô nương mới bình tĩnh trở lại, nhỏ giọng nói: “Lần trước nô tỳ không nhấc nổi thùng đựng nước, Thư Luyện giúp nô tỳ một tay, nói chuyện vài lần, phát hiện Thư Luyện vậy mà lại là đồng hương của nô tỳ, còn biết làm bánh dẻo của quê hương.” Phương Thảo đi theo Đường Miên từ nhỏ, nhưng nàng và Phương Phi không giống nhau, Phương Phi là người được sinh ra ở Hứa phủ, dù thân phận là nô bộc, nhưng từ đầu đã đi theo bên cạnh tiểu thư ruột thịt, mức sống có lẽ còn tốt hơn những tiểu thư thương gia bình thường.
Phương Thảo là do Đường Miên cứu về, năm đó có nạn lũ lụt, Phương Thảo và người nhà cùng chạy đến Trường An, lúc đó mẹ của Phương Thảo bị bệnh, đành phải bán Phương Thảo lấy tiền.
 
Người môi giới thấy Phương Thảo xinh đẹp, mặc dù miệng nói muốn bán nàng cho người tốt để làm con dâu nuôi từ bé, trên thực tế lại bán nàng vào kỹ viện, những kỹ viện không có quy củ ở Trường An thường xuyên bán dâm trẻ vị thành niên, việc đó sẽ giày vò đến chết người, đều sống không được lâu, lúc đó Đường Miên cùng biểu huynh đi mua kẹo ăn, nghe thấy Phương Thảo khóc đến thảm hại nên đã động lòng trắc ẩn, Đường Miên một bên mua người, bên còn lại, biểu ca của nàng là Hoa Khiết lại báo quan để bắt hết đám người mại dâm và cả kẻ môi giới.
 
Xuất thân của Phương Thảo không tốt, tất nhiên không được nhanh nhẹn như Phương Phi, nhưng sự thật lòng của nàng ta đối với Đường Miên lại chân thật hơn bất cứ thứ gì.
 
“Thì ra là đồng hương.” Đường Miên thở dài một cái, kiếp trước nàng thật sự không quá để tâm đến Phương Thảo, cũng không quan tâm đến cuộc sống sau hôn nhân của nàng ta.

 
Ban đầu Đường Miên cảm thấy Phương Thảo lải nhải quá nhiều, nên mới gả nàng ta cho một tiểu đồng trầm tính ít nói, đương nhiên lúc đầu cũng có chút chán ghét mà cố tình tìm một nam nhân nàng cảm thấy vô cùng xấu xí, cũng may Phương Thảo có tấm lòng độ lượng, không ghét bỏ người phu quân xấu xí, ngược lại vô cùng ân ái với Tiểu Ngũ.
 
Tiểu Ngũ này nếu thật sự nói xấu xí thì thực ra cũng hơi quá sự thật, chỉ là những người hầu hạ Đường Miên trước đó đa số đều khá đẹp, khiến nàng có hơi kén chọn. Tiểu Ngũ vô cùng cường tráng, là nam nhi cao bảy thước với một khuôn mặt vuông chữ điền, lông mày rậm rạp, đôi mắt nhỏ, cái mũi rộng với đôi môi dày có hơi cong cong, nhìn có vẻ khá trung thực.
 
Ở đời trước nàng đã từng thấy Tiểu Ngũ vác Phương Thảo lên vai để đùa với nàng ta, tuy rằng nàng vẫn muốn tìm cho Phương Thảo một người phu quân đẹp hơn chút, nhưng Phương Thảo vui và được rồi.

 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.