Bạn đang đọc Sau khi trọng sinh ta bị quăng vào phòng tối – Chương 80:
Sau khi phóng thích hoàn toàn, Tả Triều Chi và Đường Miên đều ngây người trong thoáng chốc, trên thân hai người đều đầy nước, không biết là nước tắm hay mồ hôi, cũng may nhĩ phòng* đã chuẩn bị sẵn lửa than, có thể nói là Phương Thảo làm việc rất thỏa đáng.
(*) Nhĩ phòng: căn phòng nhỏ bên cạnh nhà nhà chính.
Tả Triều Chi rút tính khí chôn sâu trong cơ thể Đường Miên ra, nước chảy ra khỏi khe chân, dọc đường rơi xuống đầy đất, để lại một dấu ấn mập mờ. Mất đi sự chống đỡ của Tả Triều Chi, hai chân Đường Miên mềm nhũn, suýt nữa không đứng vững được, may mà Tả Triều Chi nhanh tay nhanh mắt đã đỡ nàng lại.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đường Miên hơi xấu hổ, rõ ràng đã nói là phải hầu hạ hắn cẩn thận, thế mà thể lực lại không theo kịp, đến cuối cùng lại biến thành hắn phải chăm sóc nàng.
Đường Miên ngọ nguậy muốn đứng thẳng người, nhưng lại bị Tả Triều Chi khóa chặt trong lồng ngực: “Đừng vùng vẫy nữa, còn lại cứ để ta là được rồi.” Trong giọng của Tả Triều Chi có đôi chút bất đắc dĩ và cưng chiều.
“Yếu ớt.” Hắn khẽ hôn lên đỉnh đầu nàng.
Đường Miên yên tĩnh lại, Tả Triều Chi để nàng ngồi trên băng ghế dài, sau đó thật sự thu dọn sạch sẽ những vết bẩn trên người nàng, nhất là chất dịch chảy giữa hai chân, Tả Triều Chi dùng thêm mấy gáo nước để rửa sạch chỗ giữa hai chân nàng, vẻ mặt nghiêm túc của hắn khiến cả gương mặt Đường Miên đều đỏ bừng.
Rõ ràng hai người đã kết nghĩa phu thê mười năm, thế mà vẫn vì sự dịu dàng của hắn mà tim đập thình thịch, trước kia nàng đúng là có mắt không tròng, thế nên mới không biết quý trọng, may mà ông Trời cho nàng thêm một cơ hội, để nàng có thể sống lại với hắn, cùng nhau đi đến lúc đầu bạc răng long.
“Nhìn gì vậy?” Tả Triều Chi bị nàng nhìn chằm chằm thì hơi mất tự nhiên.
Đường Miên nổi hứng tinh nghịch, đùa: “Đương nhiên là nhìn phu quân đẹp trai của ta rồi!” Nàng vươn tay kéo tóc Tả Triều Chi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đầu Tả Triều Chi run lên, hắn kéo tóc mình ra khỏi tay nàng, nói: “Ba hoa.”
Mặc dù giọng điệu thô lỗ, nhưng cả lỗ tai Tả Triều Chi đã đỏ như lửa, Đường Miên lại duỗi tay kéo vành tai hắn, Tả Triều Chi cuối cùng không nhịn được lườm nàng một cái, Đường Miên cười vô cùng vui vẻ.
Tả Triều Chi cứng rắn không thèm để ý đến nàng, sau khi tẩy rửa sạch sẽ cơ thể Đường Miên, hắn bèn ôm nàng vào trong thùng nước tắm, sau đó bắt đầu tẩy rửa cơ thể mình. Cũng không biết có phải đùa quá trớn không, lúc tắm hắn quay lưng về phía Đường Miên, Đường Miên cứ thế thưởng thức cảnh mỹ nam tắm rửa. Khi nước nóng lướt qua từng thớ cơ thể săn chắc, Đường Miên không nhịn được nuốt nước miếng, nàng đột nhiên cảm thấy mông của Tả Triều Chi rất đáng yêu.
Lúc Tả Triều Chi vào nước, Đường Miên nheo mắt, học theo động tác ngày thường của Tả Triều Chi, nàng vỗ một cái lên mông của hắn.
Sức lực của nàng thật ra không lớn, chẳng đau chút nào, nhưng lại hơi ngứa.
Đường Miên vỗ một cái xong thì có chút hối hận, ánh mắt Tả Triều Chi khiến nàng cảm thấy căng thẳng: “Gan to lên rồi hửm? Có muốn ta cho nàng vỗ thêm mấy cái không? Có muốn vỗ luôn cả phía trước không?” Tả Triều Chi cười hỏi nàng, ý cười chẳng mảy may chạm tới đáy mắt, thực sự rất đáng sợ.
“Không, không cần đâu.” Gương mặt Đường Miên toàn là nụ cười lấy lòng, nàng lùi về sau một chút, nhưng thùng tắm chỉ lớn bằng ấy, chẳng mấy chốc nàng đã bị Tả Triều Chi xách về như xách một con gà con.
Cái vỗ ấy đã đánh thức cả bộ phận nào đó vừa ngủ say, dưới nước, cây gậy thịt to cứng hướng về phía nàng, uy hiếp vô cùng.
Đường Miên bị kéo vào trong lòng Tả Triều Chi, hai chân bị tách ra, tay của hắn ở dưới nước thăm dò vào cửa lỗ mật của nàng, dùng hai ngón tay mở ra một cái miệng nhỏ.
“Ha… ưm…” Khoảnh khắc cửa hang bị mở ra, một lượng lớn nước nóng đổ vào, cả lỗ nhỏ đều căng đầy, cảm giác này thật sự vô cùng kỳ quái.
Tả Triều Chi đột nhiên buông tay, lỗ nhỏ cấp tốc đóng lại, dòng nước ấm ấy lập tức bị đẩy ra. Trong khi nước chảy ra, trong lỗ nhỏ sản sinh ra cảm giác tê dại khó mà hình dung nổi bằng lời.
“Ha, A Triều, ưm, thế này kỳ lạ quá đi mất, ư…” Lỗ nhỏ liên tục nuốt nước tắm vào rồi lại nhả ra, nhiệt độ của dòng nước cao hơn nhiệt độ ở bên trong rất nhiều, hơi nóng gần như mang đến sự kích thích cảm quan mãnh liệt, cảm giác tê dại kéo đến ùn ùn không dứt. Đường Miên rên rỉ không ngừng, liên tục lùi về sau. Mỗi khi nàng lùi một phân, Tả Triều Chi lại tiến gần thêm một phân, đến khi không thể lùi nữa, nàng bị ấn ở thành thùng, hành lang mẫn cảm không ngờ lại rơi vào một loại trạng thái vi diệu, gần đến cao trào nhưng lại chưa đạt cao trào hẳn. Cả cơ thể Đường Miên căng cứng, bị Tả Triều Chi ép đến một cảnh giới khó mà diễn tả nổi, trong lỗ nhỏ co rút không ngừng, cứ sắp lên đỉnh rồi lại chưa thể lên đỉnh.
“A Triều, A Triều, cắm vào đi… ưm…” Như có một ngọn lửa đang cháy hừng hực trong cơ thể, cần hắn đến an ủi, Đường Miên dùng chất giọng nũng nịu yêu kiểu để cầu xin sự thương tiếc của hắn.
“Nếu Đường Đường đã mở miệng rồi, thế thì cho nàng hết được không?” Tả Triều Chi không nhẫn nại nữa, gác hai chân Đường Miên lên thắt lưng mình, cây gậy thịt đâm một nhát vào thẳng chỗ sâu nhất, mang theo lượng lớn nước tắm cùng tiến sâu vào trong bình mật mẫn cảm, hang thịt tầng tầng lớp lớp và đầy những nếp gấp không chịu nổi cơn kích thích mãnh liệt như thế, Đường Miên ưỡn cao cổ, hệt như con thiên nga đang hấp hối, hai mắt hơi trợn lên, miệng trào ra những tiếng ưm a không ngừng.
“Trướng quá… không được rồi… a, ha…” Khóe mắt Đường Miên xuất hiện nước mắt sinh lý, men theo gương mặt, lăn xuống dưới đất. Tả Triều Chi cúi đầu mút lấy những giọt nước hơi mặn ấy, đồng thời liếm gò má nàng, cuối cùng mút lấy cần cổ nàng.
“A… a…” Giọng của Đường Miên cao vút lên, đồng thời, Tả Triều Chi bắt đầu dùng lực đâm rút ở chỗ sâu nhất, mỗi lần ra vào đều kèm theo một lượng lớn nước tắm. Hang mật của Đường Miên đồng thời đón nhận sự kích thích của nước chảy và gậy thịt, chẳng mấy chốc đã đạt đến đỉnh cao của vui sướng.
Mỗi khi rút ra, nước tắm lại tràn vào, mỗi khi vào sâu, nước tắm lại bị đẩy ra, trước mắt là một mảng trắng xóa kịch liệt, ý thức Đường Miên có phần mơ hồ, Tả Triều Chi cũng cảm nhận được lỗ nhỏ vì nước chảy mà sinh ra áp lực nước, cảm nhận được sự vui sướng tối cao, vòng eo cường tráng của hắn không ngừng chấn động, mặt nước cũng trào sóng dữ dội, nước chảy ào ào ra khỏi thùng tắm cũng không ai thèm quan tâm.
Dương vật nam tính không ngừng đâm sâu, Đường Miên đang ngây dại sau cơn cao trào bị ép tỉnh táo lại, các giác quan của hành lang sau cơn cao trào có phần trì trệ, nhưng vẫn chẳng thể ngăn nổi sự đâm chọc hung hãn của Tả Triều Chi.
Bầu sữa trắng như tuyết dập dờn trong sóng nước, trở thành một cảnh đẹp mỹ lệ, Tả Triều Chi cúi đầu thở dốc, giữ eo Đường Miên bắt đầu chạy nước rút đợt cuối, sau khi điên cuồng đâm chọc chừng trăm cái, mặt nước cuối cùng cũng bình tĩnh lại, lượng lớn nhiệt dương giống như cung phòng của Đường Miên, hai người ôm chặt lấy nhau, Đường Miên dựa vào trên người Tả Triều Chi thở hổn hển không ngừng, mãi một lúc sau mới hoàn hồn khỏi trận mệt lả.
Hai người hưởng thụ hơi ấm dưới nước thêm một lúc, cuối cùng, đến khi muốn đứng dậy, nước tắm đã lạnh một nửa, sau khi Đường Miên và Tả Triều Chi ra khỏi đó, Đường Miên lấy khăn đưa cho Tả Triều Chi lau người, Tả Triều Chi cũng cầm khăn lau cho nàng, không để ý đến lời kháng nghị nhỏ bé của nàng.
Hai người vắt khô tóc cho nhau, bấy giờ mới mặc áo ngủ chuẩn bị đi ngủ.