Bạn đang đọc Sau Khi Thụ Pháo Hôi Bị Công Ba Bắt Cóc FULL – Chương 27
82.
Ta thu dọn hành lý định rời khỏi Liễu phủ.
Liễu cô nương đến cửa sau tiễn ta, nàng nhìn quanh rồi hỏi ta: “Ngươi không tạm biệt ca ca ta à?”
Ta nói: “Không được.”
Nói cho Liễu Yếm biết thì chỉ sợ mông ta lại đau, vẫn nên ra đi âm thầm thì hơn.
“Được thôi.” Nàng thở dài, “Ngươi còn ghé đây nữa không? Khi nào tới?”
Ta nói: “Đi đại mạc về có thể sẽ gặp lại các ngươi.”
Liễu cô nương trịnh trọng nói: “Ngươi đi đường cẩn thận chút, đừng để cẩu nam nhân lừa đi đấy.”
Ta: “?”
Lời dặn dò này của nàng sao nghe kỳ kỳ?
83.
Ta dắt ngựa đi trên đường thấy có người bán hồ lô băng đường lấp lánh dưới nắng nhìn rất đẹp.
Ta nhìn chằm chằm, sau đó một thanh niên đeo mặt nạ ác quỷ màu đen và vàng đi tới trước mặt người bán hàng rong kia mua hết hồ lô băng đường.
Sau đó hắn cầm mứt quả đi tới chỗ ta.
Ta run lên, nhận lấy một xâu mứt quả từ tay hắn rồi lí nhí: “Giáo chủ.”
Giáo chủ nói: “Ăn đi.”
Ta ngoạm một quả táo gai, lúng búng hỏi hắn: “Giáo chủ ăn không?”
Hắn lạnh lùng nhìn ta.
Ta đưa xâu mứt quả trong tay tới bên miệng hắn.
Hắn mím môi giây lát rồi há miệng cắn quả táo gai thứ hai.
Ta nói: “Hữu hộ pháp bị ta lỡ tay giết chết rồi.”
Giáo chủ nói: “Ừ.”
Nhìn hắn có vẻ rất bình tĩnh.
Ta cột đống mứt quả vào lưng ngựa đi theo giáo chủ một đoạn, đến góc phố vắng vẻ thì thấy được cỗ kiệu khiêm tốn nhưng không mất đi khí chất lộng lẫy của hắn.
Giáo chủ nói: “Đi lên.”
Ta gật đầu rồi vận khinh công nhảy lên nóc kiệu khoanh chân ngồi xuống.
Thủ hạ phụ trách khiêng kiệu im lặng ngửa đầu nhìn ta.
Giáo chủ cũng ngửa đầu lạnh lùng nhìn ta.
Ta: “…..”
Ta nói: “Chẳng phải bảo ta đi lên sao?”
84.
Thì ra hắn muốn ta ngồi trong kiệu.
Ta hiểu lầm rồi.
Ta ngồi đối diện giáo chủ dè dặt bảo hắn: “Yến minh chủ đã hứa với ta sẽ để lại tóc mái rồi.”
Giáo chủ im lặng một hồi mới hỏi ta: “Đói chưa?”
Ta xoa bụng, sáng nay chưa ăn điểm tâm đã đi, tới gần trưa đúng là hơi đói thật.
Giáo chủ nói: “Đi thôi.”
85.
Sau khi tửu lâu bưng trà lên thì bưng thêm một khay trứng luộc nước trà chưa bóc vỏ.
Giáo chủ nhíu mày nhìn ta: “Chẳng phải đói bụng à? Ăn đi.”
Ta không rõ có phải hắn đang tức giận hay không nên đành cúi đầu lột trứng.
Trứng mới ra nồi nên nóng phỏng tay, ta lột hồi lâu mới xong một cái.
Ta định nhét trứng vào miệng nhưng ngẩng đầu lên mới phát hiện giáo chủ đang nhìn tay ta, bỗng nhiên tỉnh ngộ: Giáo chủ còn chưa ăn, ta là chó của hắn sao dám ăn trước được?
Nghĩ xong ta lập tức đưa trứng đã lột sạch vỏ đến trước mặt giáo chủ.
Giáo chủ lạnh nhạt lườm ta rồi đưa tay vỗ khay trứng một cái, tất cả vỏ trứng đều bị nội lực của hắn làm nứt ra.
Ta: “Oa.”
Thật lợi hại.
Lột trứng bằng nội lực, không hổ là giáo chủ.
86.
Thủ hạ Giáp: “Không, không phải đã nói đến tìm Tả hộ pháp hỏi tội à? Sao ta thấy đâu giống nhỉ?”
Thủ hạ Ất nhìn qua khe cửa: “Má ơi, giáo chủ còn lau miệng cho Tả hộ pháp nữa kìa!”
Thủ hạ Bính nhìn thấu hồng trần chống đầu nói: “Giáo chủ đã bao giờ cho người khác ngồi chung kiệu với mình đâu, có một số người ngoài mặt thì nói muốn hỏi tội……”
Nhưng thực tế là đến tán tỉnh..