Đọc truyện Sau Khi Thế Thân Thụ Bị Đụng Hỏng Đầu Óc – Chương 58: Chao Ôi
Màn đêm trên tinh cầu Thủ Đô bị xé toạc bởi âm thanh tiếng súng vang lên.
Nối tiếp theo đó là âm thanh ma sát chói tai của lốp xe, có cả tiếng gót giày lộp cộp gõ vang trên nền đất, bóng dáng tối đen như mực của người cầm đầu xuất hiện, gã đi đến rồi ngồi xổm xuống.
“Cần gì phải chạy?” Gã khẽ thì thào nói nhưng trong mắt không chút che đậy dáng vẻ âm u, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve cây súng của mình, “Nghe lời từ sớm có phải tốt không? —— Cần gì phải ầm ĩ đến mức này?”
Trong góc là một thanh niên sắc mặt tái nhợt, gương mặt đã sớm bị rượu thịt khoét rỗng, lúc này lại chẳng khác nào một con tôm luộc co quắp run rẩy nói: “Anh….”
“Gọi anh làm cái gì,” nụ cười trên khóe miệng tóc bạch kim càng ngày càng rõ ràng, giày da chậm rãi dẫm nát tay đối phương, “Ngài chính là tiểu thiếu gia của Ong Đỏ —— sao tôi có thể xứng đáng nhận một tiếng anh của ngài chứ.”
Thanh niên không khỏi thầm mắng một tiếng xúi quẩy, trong lòng biết rõ bản thân có thể sẽ phải gãy ở chỗ này mất rồi.
—— Từ sau khi thủ lĩnh Ong Đỏ qua đời, một đám con trai con gái nuôi cũng trở nên hỗn loạn trong suốt mấy tháng, cả hai bên không ai phục ai, ầm ĩ đến mức sóng gió.
Trong số đó vốn dĩ gã phải là người có phần thắng cao nhất mới đúng, nhưng ai ngờ được vào lúc sắp nắm chắc toàn cục trong tay thì lại có một con ngựa đen bất ngờ xuất hiện cơ chứ!
Cũng chẳng biết tóc bạch kim kéo được nhân thủ từ chỗ nào tới, chỉ hơn mười ngày ngắn ngủi mà tốc độ thâu tóm đã đến trình độ không muốn sống, thậm chí còn mua chuộc được thuộc hạ thân tín của gã ta, ngược dòng dồn ép gã ta phải đi đến đường cùng như thế này!
Việc này cũng ứng với câu nói kia đấy chứ, chó không sủa là chó cắn người!
Gã ta mắng ở trong lòng nhưng trên mặt vẫn không có chút biểu hiện gì, chỉ cẩn thận dè dặt cười.
“Anh à, là em có mắt như mù…..!em làm sao có thể dám tranh giành Ong Đỏ cùng với ngài được, em cầu xin ngài nể tình việc em với ngài cùng nhau lớn lên, ít nhiều gì vẫn có thể giữ lại cái mạng hèn này của em…..”
Tròng mắt của gã ta đảo qua đảo lại, hiển nhiên vô cùng hiểu rõ tính cánh của tóc bạch kim.
Người này dễ mềm lòng lại còn ham hư vinh, bị gã ta lừa gạt dụ dỗ vài câu không chừng vẫn sẽ đồng ý buông tha —— giữ lại được núi xanh thì sợ gì không có củi đốt, chỉ cần gã ta vẫn còn sống thì sớm hay muộn gã ta cũng sẽ có cơ hội lật lại bàn thắng.
Đáng tiếc tóc bạch kim không hề xúc động một chút nào trước lời khẩn cầu đau khổ của gã ta, gã thậm chí còn khẽ cười.
“Dựa theo ý tứ của mày, mày tặng lại Ong Đỏ cho tao ấy hả?”
Sắc mặt thanh niên lúc trắng lúc xanh, vội nói: “Không….”
Sao cái thằng ngu này lại đột nhiên thông minh vậy?
“Thật sự đáng tiếc nhỉ,” tóc bạch kim chậm rãi nói, “Kỹ thuật này của mày đã sớm có người dạy cho tao rồi.”
Họng súng đen ngòm nhắm thẳng về phía bóng đen trên mặt đất.
Giây tiếp theo, một màu sắc đỏ sậm nổ tung tóe ở góc tường giống như một đóa hoa đột ngột bung nở.
Gã vui sướng ném cây súng trong tay đi, thuộc hạ dưới tay đã nhạy bén nhanh chóng tiến lên thu dọn giúp gã, đồng thời khen ngợi: “Chúc mừng lão đại, cuối cùng cũng có thể cướp được Ong Đỏ về tay!”
Gã híp mắt nhìn người dọn dẹp hiện trường, không hề đáp lời lấy một tiếng nào.
Thân tín do dự rồi ghé sát lỗ tai gã nói: “Lão đại, trước kia em đã đề cập qua với ngài rồi, nếu Ong Đỏ đã hoàn toàn nằm trong tay chúng ta, Nanh Sói kia…..”
“Còn cần mày nói ư?”
Tóc bạch kim liếc mắt nhìn rồi nhẹ nhàng hừ một tiếng.
“Trước đó là do không biết làm sao, nhưng hiện giờ….!chúng ta cũng có lá bài chưa lật.”
Sau khi tận mắt nhìn thấy mỏ vàng chân thật thì tâm tư của gã ít nhiều đã có sự thay đổi.
Ban đầu nghĩ rằng cho dù làm một thủ lĩnh nhỏ ở bên phía đối phương thì cũng coi như tốt lắm rồi, nhưng giờ nói lại lần nữa, có ai ngại mình nhiều tiền đâu?
Giống như lời thân tín của gã đã nói, nếu không quyết đoán mạo hiểm chấp nhận rủi ro thì gã ta lấy gì để đứng vững gót chân tại tinh cầu Thủ Đô này?
Đột nhiên gã cau mày lại, giữa đó lộ ra mấy phần ngoan độc.
“Ai mới là người thực sự giết được hươu, vẫn còn chưa nói rõ được đâu.”
.