Sau Khi Tèo Tôi Ôm Được Chúa Tể Địa Ngục

Chương 21


Đọc truyện Sau Khi Tèo Tôi Ôm Được Chúa Tể Địa Ngục FULL – Chương 21


Sau khi sinh thần Phong Đô Đại Đế mùng Chín tháng Chín qua đi, Hứa Triều Hi liền bận rộn.
Cái ao cậu thuê kèm với đất giờ đang chờ thả cá giống, còn cả hai sào đất trống sau khi bán rau cũng đang chờ cậu trồng lại.

Cậu mải miết lên kế hoạch trồng trọt, chăn nuôi mà suýt chút nữa quên mất “hai chiếc hộp biến mất”.
Sở dĩ nói suýt chút nữa là bởi vì ngẫu nhiên bận rộn xong Hứa Triều Hi vẫn sẽ nhớ tới chuyện này.

Giữa các cặp đôi mà không có sinh hoạt tì.nh d.ục, điều này chẳng lẽ không kỳ quái sao?
Tuy nhiên, thời gian gần đây Bùi Tế ngày càng bận rộn hơn, càng ngày càng đi sớm về muộn, thời gian “đi” càng lúc càng sớm, thời gian “về” càng ngày càng muộn, lúc có việc khẩn cấp còn không về nhà ngủ.
Hứa Triều Hi có hỏi qua, Bùi Tế nói trước mắt hắn bị điều đến làm thuộc hạ của Sở Giang Vương, giờ đang thảo luận tính khả thi của việc phát triển vùng sông nước Vong Xuyên, nếu được thì về sau Vong Xuyên sẽ trở thành điểm du lịch.
Hứa Triều Hi kinh ngạc cảm thán đồng thời chỉ có thể tự an ủi bản thân là mọi người đều bận quá nên mới như vậy.
Hơn nữa cả cậu lẫn Bùi Tế quả thực đều rất bận, cậu mệt đến mức mỗi ngày ngã đầu liền ngủ, cũng không rảnh suy nghĩ quá nhiều.
Sáng nay xong việc, Hứa Triều Hi chậm rì rì vác cuốc về nhà.

Trên đường gặp chú Chung cũng đã xong việc về nhà, chú Chung từ xa nhìn thấy cậu liền chào hỏi, “Tiểu Hứa xong việc rồi đấy à?”
Hứa Triều Hi tươi cười đáp lại: “Vâng, chú Chung đang về nhà ăn cơm sao?”
Chú Chung cười đáp lời: “Đến nhà người khác ăn, có mỗi mình chú nên lười nấu.”
Đối thoại đến đây là xong, chú Chung đã đi xa, Hứa Triều Hi cũng xuống suối rửa chân rửa cuốc.
Cậu cũng không hỏi chú Chung đến nhà ai ăn cơm, dù sao thì chú Chung có nói hay không, cậu cũng có thể đoán là chú ấy đến nhà chị gái lần trước, bởi vì sau đó cậu đã gặp hai quỷ đi cùng nhau rất nhiều lần.
Hứa Triều Hi cũng cùng quỷ khác chào hỏi như vậy, mọi người đều ở cùng thôn, quen biết thì hỏi nhau vài câu, không quen thì tránh đi là được.
Nội dung thì cũng chẳng có tin tức gì hữu dụng, nhưng mọi người đều đã quen, cũng rất vui vẻ.
Hứa Triều Hi cũng rất vui.
Hai bàn chân lấm bẩn giẫm lên cỏ đèn lồng rồi bước vào con suối, vết bẩn bị nước cuốn trôi, lộ ra làn da trắng ban đầu.

Dòng suối thanh triệt lạnh lẽo, cây cỏ xanh mướt dưới mặt nước lững lờ trôi theo dòng.
Sau khi rửa chân, Hứa Triều Hi lại rửa chiếc cuốc yêu quý rồi mới về nhà nấu ăn.


Chú Chung có người nấu cơm trưa cho, nhưng cậu không có.
Hứa Triều Hi nấu lại thịt còn dư hôm trước làm cơm trưa, thêm một bát canh trứng rong biển.
Lấy thịt lợn tối qua cho vào tủ lạnh ra hâm lại, làm nóng chảo rồi đập tỏi xào thịt.
Món thịt này nấu hai lần rồi mà vẫn rất thơm.
Đồ ăn đã chuẩn bị xong, Hứa Triều Hi bưng bát đĩa đến bàn ăn trong phòng khách, vừa ngồi ăn vừa lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho Bùi Tế: [[Hình ảnh] Cơm trưa của em đó! Anh đã nghỉ trưa chưa? Đã ăn cơm chưa?]
Một lúc sau Bùi Tế nhắn lại.
[Anh: anh đang ăn rồi]
Hứa Triều Hi: [Anh ăn món gì vậy, em muốn gọi video cơ ~~ *làm nũng thơm thơm*]
Lát sau, một lời mời video hiện lên trên màn hình, Hứa Triều Hi lập tức vui vẻ đồng ý, sau một vài lần chỉnh lại, khuôn mặt của Bùi Tế xuất hiện trên màn hình.
Trước mặt hắn còn có một nửa chiếc bánh kem dâu tây.
Hứa Triều Hi mở to mắt: “Anh đang ăn bánh sao?” Anh yêu không phải là không ăn đồ ngọt sao?
Bùi Tế cười: “Đồ tráng miệng tặng kèm sau bữa ăn.”
Hứa Triều Hi: “Ò.” Cậu gật đầu và không hỏi nhiều.

Bối cảnh trong video là một căn phòng mang phong cách cổ kính, cậu đoán có thể anh yêu mình đang làm việc trong cung của Sở Giang Vương.
Anh yêu đã nói giờ anh ấy được điều đến làm cho Sở Giang Vương rồi.
Hai quỷ chậm rì rì trò chuyện, Hứa Triều Hi cùng nam quỷ chia sẻ ngày hôm nay mình làm những gì, thỉnh thoảng lại bị nam quỷ thúc giục đừng chỉ lo nói chuyện mà không chịu ăn cơm, nhưng thật ra chính Bùi Tế lại chưa hề động vào bánh kem trước mặt.
Hứa Triều Hi cũng không cảm thấy kỳ quái, Bùi Tế chịu ăn bánh kem tặng kèm mới lạ đó.
Kết thúc cuộc trò chuyện, cậu hỏi: “Hôm nay anh có về nhà không?”
Bùi Tế nói: “Có về, nhưng chắc sẽ muộn, không cần đợi anh về ăn tối đâu.”
“Nếu quá muộn thì em sẽ không đợi nữa,” Hứa Triều Hi cười nói, sau đó chu môi chào tạm biệt nam quỷ, “Moa ~, tối gặp nha anh!”
Tắt video, Bùi Tế đẩy chiếc bánh mình còn chưa chạm qua phía đối diện.
Mỹ nhân tóc dài đối diện trầm ngâm chống cằm, nói: “Đế Quân, ngài dạo này lạ quá.”
Nam quỷ cười nhạt không nói, đáy mắt còn lưu lại chút dịu dàng từ cảm xúc chân thật vừa rồi.
Lệ Ôn thấy vậy cũng không hỏi nữa.
Rõ ràng là có một nam quỷ thân cận với Đế Quân như vậy nhưng họ lại chưa từng nghe nói đến, Đế Quân dường như cũng không cố ý che giấu sự tồn tại của quỷ kia trước mặt họ…….

Minh giới không lâu nữa sẽ có một vị Đế Hậu sao?
Bởi vì sinh mệnh của Quỷ Thần kéo dài rất lâu, câu “không lâu nữa” cụ thể là bao lâu còn chờ khảo chứng.
Lệ Ôn cúi đầu cầm lấy cái muỗng múc bánh kem cho vào miệng, sau khi nuốt xuống liền sửa lời: “Bánh kem này là do cửa hàng chuyên môn làm đấy.”
……
Buổi chiều Hứa Triều Hi không ra ngoài.
Cậu để lại hai mẫu đất trồng rau lúc trước, một mẫu trồng các loại rau thường ăn và một mẫu trồng các loại trái cây cậu yêu thích, cũng là để tiết kiệm chút tiền mua rau quả.
Bận rộn mất mấy ngày, cuối cùng sáng nay cậu cũng đã hoàn thành xong “Vườn rau”.

Ngoài những gia vị cơ bản như hành, gừng, tỏi, cậu còn trồng ớt, dưa chuột, cà tím, cà chua, đậu xanh.
Mỗi loại rau chiếm một diện tích nhỏ, vừa đủ ăn.
Theo kế hoạch của Hứa Triều Hi, tiếp theo cậu sẽ trồng cây ăn quả.
Ở thị trấn Phú Quý còn chưa có quỷ nào trồng cây ăn quả cả.

Cậu nghe Việt Bạch nói ở thị trấn Thanh Vân nơi ông bà cậu ta sống đã có quỷ canh tác cây ăn quả rồi.

Sau khi liên hệ thông tin, cậu sẽ thương lượng giá cả với người ta và họ sẽ chuyển cây đến tận nơi.
Buổi chiều là thời gian nghỉ ngơi, Hứa Triều Hi lấy sách ra đọc.
Vừa lúc sinh thần của Phong Đô Đại Đế mới qua không lâu nên trước tiên cậu xem “Phong Đô Đại Đế bản kỷ”.
Ồ, thì ra tên của Phong Đô Đại Đế hiện đang trị vì chỉ có duy nhất một chữ Sơ, quỷ dân cũng gọi ngài là Đế Sơ.
Oa, thời gian tại vị của Đế Sơ cư nhiên có thể ngược dòng đến tận 15000 năm trước! Cái gì mà 3000 năm trước mới bổ nhiệm? Căn bản không phải sự thật!
Gì, Đế Sơ còn nhiều lần trấn áp địa ngục đạo, ngạ quỷ đạo, Tu La đạo – ba đạo ác quỷ liên hợp làm phản……
Hầy, bức tranh minh họa Phong Đô Đại Đế cũng quá khoa trương rồi nha…..
Úi, Phong Đô Đại Đế còn là một quỷ cuồng công việc nha……
……
Thời gian đọc sách yên lặng trôi đi, Hứa Triều Hi vừa đọc vừa ở trong lòng xoát làn đạn, đến tận khi bên ngoài trời tối mới dứt ra khỏi nội dung trong sách.

Đặt sách xuống, cậu vươn vai cho đỡ mỏi rồi bình luận: “Cái này gọi là “Tập hợp thổi rắm cầu vồng cho Phong Đô Đại Đế” thì đúng hơn.”
Bởi vì nội dung về Phong Đô Đại Đế rất phong phú là thật, mà tác giả thổi rất nhiều rắm cầu vồng cũng là thật luôn.
Không còn sớm nữa, đã đến giờ làm bữa tối rồi.

Hứa Triều Hi nhắn tin cho Việt Bạch hỏi xem cậu ta có ăn cơm cùng không, Việt Bạch nói cậu ta hiện đang ở trong thành, lát nữa sẽ đi ăn cơm với các đồng nghiệp.
Từ lần trước đi chơi ở thành Vong Xuyên về, Việt Bạch tỏ vẻ chính mình sẽ tự nấu ăn.

Hứa Triều Hi hỏi nguyên nhân, Việt Bạch đáp cậu ta không muốn làm bóng đèn, hơn nữa bọn họ cực khổ đem phòng bếp quét tước sạch sẽ như vậy, không dùng chẳng phải rất phí phạm sao?
Có điều ngẫu nhiên Hứa Triều Hi làm đồ ăn ngon thì cậu ta vẫn sẽ tới cọ cơm.
Sau đó Hứa Triều Hi hỏi lại Bùi Tế.

Mặc dù buổi trưa anh yêu nói anh ấy có thể về muộn, bữa tối không cần đợi, nhưng đó chỉ là có thể thôi nha.
Đọc tin nhắn xong, cậu thở dài: “Ài, anh ấy vẫn đáng tin như vậy.” Nói cậu không cần phải đợi thì quả nhiên không về ăn tối thật.
Cơm chiều có món cháo rau ngót, đồ ăn kèm là dưa leo nguội và trứng vịt muối đã ướp trước đó.
Trứng vịt muối đã được ướp vừa phải, không mặn không nhạt, lòng đỏ hơi nhiều dầu, vừa hợp ăn với cháo.

Ngoài ăn tối, Hứa Triều Hi còn dành một phần cho bữa sáng ngày mai, tới lúc đó chỉ cần hâm nóng lại là ăn được.
Ăn xong cơm chiều rồi quét tước sạch sẽ phòng bếp, cậu làm vệ sinh xong rồi lại về phòng xem cuốn “Phong Đô Đại Đế bản kỷ” chuyên thổi rắm cầu vồng kia.
……
Hôm đó khoảng 10h tối Bùi Tế mới về.

Về đến nhà, hắn thấy đèn phòng khách vẫn đang sáng, cửa khép hờ.
Hắn bước tới mở nhẹ cánh cửa, nhìn thấy Hứa Triều Hi ngủ gà ngủ gật trên sofa, liền không tự chủ mà mỉm cười.
Bước đến gần, hắn liền thấy trên đùi cậu còn có một cuốn sách, nam quỷ khẽ khàng đi qua cầm sách lên xem thử, dòng chữ trên bìa khiến hắn hơi khựng lại.
“Anh…?” Ánh mắt mông lung buồn ngủ của tiểu quỷ trên sofa ngẩng lên nhìn hắn, mơ hồ cất tiếng.
Bùi Tế nhân cơ hội để sách sang một bên, đưa tay ra đỡ lấy cậu như một đứa trẻ, vỗ nhẹ vào lưng cậu rồi dịu dàng dỗ dành: “Ngủ đi, anh bế em lên lầu.”
“……Em tắm rửa rồi.” Hứa Triều Hi lẩm bẩm nói, mơ mơ màng màng dán lên mặt nam quỷ hôn hôn, ngay sau đó lại ghé vào vai hắn ngủ mất.
Ôm tiểu quỷ trên tay, trước tiên Bùi Tế đi ra đóng cửa lại, sau đó mới lên lầu, hắn đi vào phòng ngủ thuần thục đặt tiểu quỷ lên giường.
Cả quá trình này Hứa Triều Hi vẫn luôn không tỉnh, trong mộng cậu đang thấy hình ảnh lúc nhỏ anh yêu ôm mình ru ngủ.


Anh ấy sẽ ôm cậu, đi tới đi lui vỗ nhẹ lưng cậu, vì thế cảnh trong mơ cũng lúc ẩn lúc hiện, lúc ẩn lúc hiện……
Sau đó Hứa Triều Hi liền choàng tỉnh.
Lúc này sắc trời vừa hừng sáng, bên kia giường trống trơn.

Đưa tay ra sờ, giường lạnh ngắt.
Hứa Triều Hi lăn lộn trên giường đấm ngực dậm chân, cảnh tượng xảy ra đêm qua không phải là mơ, cậu đã đợi được đến khi anh yêu trở về, sao lại ngủ quên mất chứ?!
Đáng tiếc Hứa Triều Hi không có nhiều thời gian tiếc nuối cho lắm, hôm nay cậu đã hẹn nhà vườn ở trấn Thanh Vân việc mua giống cây ăn quả.

Nhắn tin chào buổi sáng với anh yêu xong cậu vội vàng rời giường rửa mặt, ăn sáng xong liền ra ngoài.
Đi xe buýt từ trấn trên đến trấn Thanh Vân mất hơn một giờ đồng hồ, sau khi đến trấn Thanh Vân, Hứa Triều Hi gọi xe ôm đến vườn cây ăn quả.
Quỷ của nhà vườn nhận được cuộc gọi của cậu liền đứng ở ven đường chờ, hai quỷ gặp nhau xong anh ta cũng không nói nhảm, trực tiếp đưa Hứa Triều Hi đi xem cây.
Thứ Hứa Triều Hi muốn mua là loại cây đã trưởng thành, trồng đến sang năm liền kết trái.

Cậu mua 5 cây đào trong vườn, một lần đã tiêu hết 3000 tệ!
Bán rau kiếm được tổng cộng 15,000, đã tiêu hết 1/5.
Sau đó cậu còn phải mua cá giống và máy nông nghiệp, tiền thật sự hơi không đủ dùng.
Giao dịch xong, quỷ trồng trái cây nói với cậu: “Cậu để lại địa chỉ đi, chúng tôi sẽ giao hàng ngay sau khi cây được đào lên.

Nếu sau khi trồng trong vòng một tháng mà cây chết, chúng tôi sẽ đổi miễn phí cho cậu.”
Hứa Triều Hi gật đầu rồi để lại địa chỉ của mình cho anh ta.
Lúc này quỷ trồng trái cây lại nói: “Tôi còn có một người bạn trồng nho, cậu có muốn không?”
Hứa Triều Hi: “Muốn!”
Mua 5 cây nho có giá 2500 tệ.
Nhà vườn: “Tôi còn có một người bạn trồng cây sơn trà, cậu có muốn không?”
Hứa Triều Hi: “………Muốn.”
Lại mua thêm 5 cây sơn trà, hết 1500 tệ.
Nhà vườn: “Tôi còn có người bạn có……”
Hứa Triều Hi: “……..”
Anh rốt cuộc có bao nhiêu người bạn thế hả?!.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.